Yêu Vì Tính Phúc

Chương 16: Chương 16: Nàng là của hắn (cao H)




Đầu lưỡi ấm áp cứ liếm láp ở đầu vú mẫn cảm, thỉnh thoảng hắn dùng đôi môi gắt gao hút lấy núm vú, hoặc là khẽ cắn, hoặc là dùng đầu lưỡi vòng quanh, Kiều Vũ Mặc dùng hết thủ đoạn trêu đùa, Hứa Diệc Hàm chỉ cảm thấy hai đầu vú ướt át, đầu ti bị Kiều Vũ Mặc làm cho cương cứng, dựng đứng dậy, run rẩy mà lắc lư theo hai vú.

Trên người thỉnh thoảng như có dòng điện chạy qua, không biết miệng bật ra tiếng ngâm nga từ lúc nào, càng thêm cảm thấy không thỏa mãn, chỉ khao khát nhiều hơn nhiều hơn nữa...

Nghĩ như vậy, không khỏi vặn vẹo thân thể, đem hạ thân ướt đẫm lầy lội ma xát với quy đầu, chỉ mong nó tức khắc cắm vào, hung hăng xỏ xuyên qua chính mình, lấp đầy thân thể trống rỗng cùng với nội tâm thèm khát.

Kiều Vũ Mặc cũng tính dục khó nhịn, nhìn nữ nhân dưới thân nằm trên bàn vặn vẹo uốn lượn, một bộ dáng dâm đãng, lẳng lơ, kiều diễm, trên mặt tràn ngập khát cầu. Môi lưỡi hắn chạm vào thân thể nàng, kích thích nàng rên rỉ, ham muốn chinh phục của nam nhân làm hắn tình cảm mãnh liệt bắn ra tứ phía.

Nhưng thế này không đủ.

Nữ nhân này là của hắn! Hắn muốn triệt để mà chiếm hữu nàng.

Từ thân thể đến tâm hồn, hoàn toàn chỉ có thể là của hắn.

Hắn muốn nàng phải mở miệng cầu xin, hướng hắn cầu hoan, phát ra từ nội tâm mà thần phục dưới thân hắn.

Muốn cho nàng từ sâu trong nội tâm trở thành thê tử hắn, giống hắn ghen ghét nam nhân khác đến gần.

Làm nàng chân chính mà yêu hắn.

Kiều Vũ Mặc nhẫn nại, hắn hôn một đường xuống phía dưới, đến bụng nhỏ bằng phẳng, đến khu rừng đen mật hiểm. Hắn bá đạo tách ra hai chân nàng, ngưng thần mà nhìn kĩ nơi riêng tư của nữ nhân này.

Giờ phút này, rừng đào ngọc dịch giàn giụa, dâm thủy trong suốt dính đầy ngón tay, kéo ra một đường thật dài. Hai cánh môi dày bao vây lấy vách thịt phấn nộn, nhẹ nhàng tách ra, mơ hồ có thể thấy được cửa động nhỏ nhỏ, suối nước liền ào ạt chảy ra từ giữa.

Kiều Vũ Mặc xem đến huyết mạch sôi sục, tách ra cánh môi, đem lưỡi quét một vòng vào giữa vách thịt phấn nộn.

Hứa Diệc Hàm ưm một tiếng, vòng eo nâng lên, lại bị Kiều Vũ Mặc chặt chẽ chế trụ, đôi tay hắn xoa nắn hai cái vú lớn, vùi đầu giữa hai chân nàng, lưỡi nóng liếm trên dưới, trên mặt lưỡi nhô lên cùng mềm thịt ma xát, xúc cảm tăng lên, làm Hứa Diệc Hàm oanh tạc.

Cơ hồ là trong phút chốc, Hứa Diệc Hàm không chịu nổi mà kêu lên: “A... Không cần... Không cần...”

Kiều Vũ Mặc càng thêm ra sức mà liếm láp ma xát, khi thì dùng đôi môi hút vào trong miệng, nhấm nháp nước mật chảy ra từ nơi riêng tư.

Khối thân thể tuyệt diệu này chỉ mới khai thác một lần, nơi riêng tư thánh khiết tản ra u hương nhàn nhạt, cùng dâm thủy tràn đậy hương vị tình dục hợp lại với nhau phá lệ mê người. Đầu lưỡi đem toàn bộ cách môi liếm mút, làm thân thể Hứa Diệc Hàm run rẩy, tiếng kêu khi thấp khi cao, Kiều Vũ Mặc dần dần nắm giữ bí mật thân thể nàng.

Tại mật huyệt điên cuồng này, đầu lưỡi không ngừng di chuyển, đôi môi hút vào phun ra, khớp hàm cọ nhẹ,...

Cảm giác kì dị liên tiếp không ngừng vào đầu, làm Hứa Diệc Hàm mất đi năng lực tự chủ, da đầu tê dại, thân thể nhũn ra, đôi tay dùng sức ôm lấy đầu Kiều Vũ Mặc, trừ bỏ cầu xin không thể làm gì khác.

Hai cái vú bị tùy ý đùa bỡn, mẫn cảm âm hộ bị nam nhân đùa giỡn làm thân thể cương cứng, cả người trên dưới đều là cảm giác mâu thuẫn khó hình dung – đã khát vọng lại còn bị kích thích, lại cảm thấy không chịu nổi khoái cảm mãnh liệt kì dị như thế.

Trong miệng tiếng rên rỉ cũng dần trở nên lộn xộn: “A, a... Thật sướng... Không cần... Ta chịu không nổi, chịu không nổi... Không cần... A...”

Ngón tay Kiều Vũ Mặc tùy ý di chuyển, cơ thể bị kích thích đến không chịu nổi, vòng eo liền hướng về phía trước xông đến, lại trước sau tránh không khỏi cái lưỡi ma quái kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.