Yêu Phu Sủng Thê

Chương 44: Q.2 - Chương 44: Quyển 2 - Chương 44: Bắt được người luận thị phi ở sau lưng




Trở lại Yêu giới, Lạc Nhất Nhất từ trong Phượng giới xuất ra thần quái quả cho Xích Ly Thảo. Băng Huyền nhìn đến thần quái quả, lăng lăng không biết phản ứng thế nào. Xích Ly Thảo mất trí nhớ, nhưng nó không có. Tuy rằng nó không có tự mình đi lấy thần quái quả, nhưng uy lực kết giới xuất hiện sau khi thần quái quả thành thục nó là nghe nói qua.

Tuy rằng hiện tại thương thế mấy người đều tốt không sai biệt lắm, nhưng Băng Huyền biết, lấy thực lực hiện tại của bọn họ lấy thần quái quả, cơ hồ là bác mệnh.

Xích Ly Thảo chú ý tới sắc mặt Băng Huyền, sau khi trở về, cầm quả trái cây hỏi: “Băng Huyền, quả trái cây này có huyền cơ gì sao?” Băng Huyền nghĩ một chút, nói hiểu biết của hắn về thần quái quả cho Xích Ly Thảo. Tuy rằng nàng hiện tại mất trí nhớ, nhưng nàng có quyền biết bọn Lạc Nhất Nhất vì nàng làm cái gì.

Xích Ly Thảo nhìn thần quái quả nói: “Vì ta lại có thể tu luyện ra nội đan, đáng giá đi liều mạng sao? Băng Huyền, ta hiện tại bỗng nhiên muốn biết chuyện trước kia, chuyện ta đã quên. Ngươi có thể nói cho ta biết sao?”

Băng Huyền gật gật đầu, Ly Nhi đã tỉnh lại, hắn không nghĩ tới Phong Liệt cùng Lạc Nhất Nhất còn liều mạng như vậy.

Nghe Băng Huyền nói xong sự tình đã trải qua, Xích Ly Thảo nói: “Không nghĩ tới ta từng yêu ngươi sâu như thế, nhưng là ta lại cái gì đều không nhớ rõ. Không biết mất đi nội đan ta là có phải cũng mất đi tâm, nếu như quả trái cây này không có biện pháp giúp ta tu luyện ra nội đan, ta vô tâm, ngươi còn có thể muốn sao?”

Băng Huyền thật sự gật gật đầu, nói: “Mặc kệ ngươi biến thành cái dạng gì, ngươi đều là Ly Nhi của ta.”

Xích Ly Thảo cười duyên nói: “Vậy được rồi, ta hiện tại đã cái gì đều không nhớ rõ, hết thảy bắt đầu một lần nữa, xem ngươi truy không truy được đến ta nga.”

Băng Huyền bất đắc dĩ gật đầu, quả nhiên, ông trời là cố ý.

Một lát sau, Xích Ly Thảo tiếp tục nói: “Ta thực may mắn lúc trước quyết tâm làm như vậy, không chỉ là vì ta thật sự ở trong lòng ngươi có được vị trí nhỏ nhoi. Còn bởi vì ta chiếm được Nhất Nhất cùng Phong Liệt hữu tình trân quý như vậy.”

Băng Huyền đồng ý gật gật đầu, Ly Nhi nói rất đúng, nếu như lúc trước không có phát sinh chuyện này, có lẽ bọn họ bây giờ còn ở đỉnh núi Vân Đỉnh, qua cuộc sống trăm năm như một ngày. Vĩnh viễn cũng không thể hội đến cảm tình tốt đẹp như thế trong cuộc sống.

Có Phong Liệt là cao cấp Luyện Dược Sư ở đây, thương thế mấy người Lạc Nhất Nhất rất nhanh liền hoàn toàn tốt. Phong Liệt cùng Lạc Nhất Nhất nói hiểu biết của bọn họ về chuyện yêu thú cho Phong Mộ Hàn, Phong Mộ Hàn trầm tư thật lâu sau, nói: “Đó là chuyện mấy ngàn năm trước. Truyền thuyết có tứ yêu sớm nhất từ trong ma thú tu luyện thành yêu thú, tu luyện thành yêu thú sau, tứ yêu liền bắt đầu ở trong ma thú cùng nhân loại gây sóng gió, khiến cho ma thú cùng nhân loại bất mãn, ma thú, nhân loại đều hạ lệnh truy sát.

Tứ yêu quả bất địch chúng, chạy trốn tới Hủ Hải. Khi đó Hủ Hải tuy rằng cũng là hung hiểm vạn phần, nhưng không giống hiện nay làm người ta sợ hãi như vậy. Đang lúc tất cả mọi người nghĩ đến chuyện này sẽ chấm dứt, tứ yêu mang theo một yêu thú Kỳ Lân xuất hiện, Kỳ Lân kia dị thường lợi hại, là trải qua tứ yêu hiến tế mới biến thành yêu thú. Ma thú và nhân loại thiếu chút nữa vì thế bị bọn họ độc chiếm, vì chống cự Kỳ Lân thực lực cường đại, ma thú cùng nhân loại bắt đầu lần đầu tiên hợp tác, thảo phạt ngũ yêu.

Bọn họ bức ngũ yêu tiến Hủ Hải, tập trung tất cả lực lượng đại chiến ngũ yêu. Lần đó chiến đấu phi thường thảm thiết, song phương lực lượng ở trong Hủ Hải không ngừng va chạm, khiến Hủ Hải biến thành bộ dáng như hiện nay làm người ta sợ hãi. Từ đó về sau, người cùng ngũ yêu đi vào Hủ Hải cũng chưa từng lại xuất hiện qua. Ta biết đến cũng chỉ có vậy.

Không nghĩ tới ngũ yêu là bị phong ấn tại Hủ Hải, càng không nghĩ tới mấy ngàn năm sau, bọn họ lại đi ra tác loạn. Ta sẽ làm cho người ta đi thăm dò tra tư liệu ngũ yêu kia, có tin tức gì, ta lại nói cho các ngươi.”

Phong Liệt và Lạc Nhất Nhất gật gật đầu, tình huống thật đúng là khó giải quyết, không nghĩ tới đối thủ là Boss lớn như vậy.Còn có một việc làm cho Lạc Nhất Nhất buồn bực, Xích Ly Thảo tuy rằng dung hợp thần quái quả, nhưng giống như không có hiệu quả.

Đưa Tiểu Bạch cái kia Vạn Sự Thông ra, người ta một bộ dáng tiểu đại nhân nói: truyền thuyết là có thể, ta lại chưa ăn qua, ta làm sao mà biết được không.

Lạc Nhất Nhất buồn bực vài ngày, Xích Ly Thảo nói cho mọi người một cái tin tức tốt. Nàng tu luyện nhanh rất nhiều, phỏng chừng linh mẫn dị quả bắt đầu hiệu quả. Lạc Nhất Nhất ngượng ngùng nói: “Trái cây này có thời gian dự nóng thực dài.”

Xích Ly Thảo còn thật sự nhìn Lạc Nhất Nhất nói: “Lúc trước ta cũng không phải toàn tâm muốn cứu ngươi, mới cho nội đan bản thân. Ngươi đã biết rõ, vì sao còn muốn liều mạng như vậy?”

Lạc Nhất Nhất sửng sốt một chút, xem ra Xích Ly Thảo là biết lấy thần quái quả không dễ. Cười cười nói: “Chúng ta không phải bằng hữu sao, làm bằng hữu liền không có gì có đáng giá hay không.”

Xích Ly Thảo sửng sốt trong chốc lát, vui vẻ bổ nhào vào người Lạc Nhất Nhất, nàng thật sự rất may mắn.

Hôm nay, Tiểu Bạch bị Xích Ly Thảo kéo ra ngoài hỏi chuyện thần quái quả. Khó được Tiểu Bạch không ở, Lạc Nhất Nhất lập tức đem Chíp Bông linh đi ra, cười gượng hai tiếng, nói: “Chíp Bông, hiện tại giao cho ngươi nhiệm vụ gian khổ hạng nhất, nghĩ biện pháp thu phục Tiểu Bạch nga.” Chíp Bông chỉ biết Lạc Nhất Nhất lộ ra loại vẻ mặt này chính là đang tính kế chính mình.

Không đợi Chíp Bông mở miệng, Lạc Nhất Nhất tiếp tục nói: “Nó hiện tại liền hợp với ngươi, nó cũng không đá ta, cho nên chuyện này đối Chíp Bông đáng yêu nhất là có thể.” Chíp Bông nghĩ nghĩ nói: “Nó lại không nghe ta.” Lạc Nhất Nhất dụ dỗ nói: “Cho nên, hiện tại là thời điểm bày ra mị lực của Chíp Bông chúng ta a.”

Thấy Chíp Bông vẫn là hoang mang lắc lắc đầu, Lạc Nhất Nhất chau mày nói: “Là có chút khó làm, tên kia luôn một bộ dáng tiểu đại nhân, dầu muối không vào. Còn hẹp hồi, không phải là lần đầu tiên lầm nghĩ nó là con chó nhỏ thôi, ghi hận đến bây giờ. Nó còn mắng ta bổn nữ nhân đâu. Hiện tại ngẫm lại còn là Chíp Bông nhà chúng ta đáng yêu nhất.”

Một người một thú ghé vào trên bàn buồn rầu nhíu mày, bất đắc dĩ đồng thời thở dài một hơi. Sau đó… sau đó cảm giác sau lưng lạnh lạnh ….

Vừa quay đầu lại, thấy Tiểu Bạch ưu nhã đứng ở cửa, mặt không chút thay đổi nhìn một người một thú, nhưng Lạc Nhất Nhất nhìn đến, Tiểu Bạch có chút hơi hơi run rẩy. Xong rồi, còn muốn bắt người ta đâu, ở sau lưng người ta nói bậy bị tóm gáy.

Lạc Nhất Nhất xấu hổ cười gượng hai tiếng, ngượng ngùng hỏi: “Tiểu Bạch khi nào thì trở về a.”

Tiểu Bạch tiếp tục mặt không chút thay đổi nói: “Ở thời điểm ngươi nói thu phục ta.”

Lúc này Lạc Nhất Nhất hận không thể cắn đứt đầu lưỡi chính mình, lúc ấy nói nhập tâm như vậy, một chút cũng không nhận thấy được, cái này thật phiền toái. Cầu cứu nhìn về phía Chíp Bông, Chíp Bông một bộ dáng: ta tự thân khó bảo toàn. Ngẫm lại cũng là vừa mới còn ở trên cùng một thuyền, hiện tại thuyền đấm, ai cứu được ai a.

Thẳng đến buổi tối, Tiểu Bạch một câu cũng không nói. Thoạt nhìn vẫn là bộ dáng mặt không chút thay đổi, nhưng trong lòng rất khó chịu. Mấy ngày nay vẫn theo bọn họ cùng nhau xuất sinh nhập tử, nó đã sớm cảm thấy chính mình là một phần tử của bọn hắn, nhưng nàng…. nàng còn ở sau lưng nói nó nói bậy, nàng thật là xấu chết, xấu lắm. Tiểu Bạch càng nghĩ lại càng muốn khóc.

Lạc Nhất Nhất và Chíp Bông như tiểu nàng dâu cúi đầu, thật cẩn thận bưng mỹ thực lại đây hướng Tiểu Bạch bồi tội, Tiểu Bạch quay đầu, không cảm kích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.