Yêu Phải Một Tên "công" (Ái Thượng Lánh Nhất Cá Công)

Chương 6: Chương 6




Edit: An Ju

Beta: Eri-chi

Ngụy Thanh là siêu sao điện ảnh, trong thời gian này ngoại trừ diễn ‘Nhàn nhạt’, cũng không thiếu tham gia một ít hoạt động xã giao. Tuy rằng hắn tới chỗ nào cũng đều lễ độ thông báo một tiếng với Liên, thế nhưng cho dù không nói, Liên cũng sẽ không hỏi đến; lâu dần hắn ngay cả chào hỏi cũng lười, nói thẳng một tiếng ra ngoài liền đi luôn. Liên vốn là diễn GV, thế nhưng những người làm cái nghề GV này đều biết, GV không giống AV, có thể diễn thì tận lực diễn, có thể kiếm lời tận lực kiếm lời, đãi ngộ với minh tinh GV còn lâu mới cao bằng minh tinh AV, mỗi lần quay phim cũng ngắn; hơn nữa bản thân Liên cũng đã nói rõ hắn không phải đồng tính luyến ái, chỉ bởi vì thiếu tiền mới diễn, cho nên sau khi nhận ‘Nhàn nhạt’ hắn sẽ không tiếp tục đi diễn GV, lúc không có chuyện gì làm liền chờ ở nhà xem ti vi, chơi máy vi tính.

Thế nhưng bởi vì Trương Vân Long có đề cập tới, cho nên Ngụy Thanh cũng có lưu tâm, mỗi ngày vào lúc chạng vạng tối, trừ phi ngày đó phải quay phim, Liên đều một mình đi ra ngoài. Ngụy Thanh không hỏi Liên đi đâu, bởi vì hắn biết, Liên nhất định là đi tới cái công viên mà Trương Vân Long đã nói. Mặc dù có hiếu kỳ, nhưng Ngụy Thanh thực sự không phải kiểu người có thể làm ra loại hành vi theo dõi này, không thể làm gì khác hơn là đem nghi vấn nuốt vào trong bụng mình.

“Ngày mai cậu nghỉ sao?”

“Ừm, có việc gì không?” Nội dung bộ phim hiện đang phát triển đến đoạn Liên đóng vai Chu Bình giận dỗi Ngụy Thanh đóng vai Minh An, ngày mai chủ yếu là Ngụy Thanh diễn cùng với một vai phụ đóng đối thủ, Liên không cần trình diện, có thể nghỉ ngơi một ngày.

“Có kế hoạch gì không?”

“Không có gì đặc biệt, tâm tình tốt có thể sẽ đi trung tâm thể hình, đã lâu không đi rèn luyện.”

“Trung tâm thể hình à, tôi cũng đã lâu không tới, nếu không hay chiều mai cậu chờ tôi diễn xong rồi cùng đi đi ~~ tôi mời cậu ăn cơm tối ~” Ngụy Thanh lấy ra một cuốn quảng cáo về một nhà hàng Tây mới mở rồi hướng Liên nháy mắt một cái, cái này là Lâm Vũ mới đưa tới hôm nay.

Liên bị hành động trẻ con của hắn chọc cười: “Được. ”

Một lát sau, Liên phát hiện Ngụy Thanh còn đang nhìn hắn chằm chằm.

“Làm sao vậy?”

“Không có, tôi đang nghĩ, chúng ta như vậy có chút giống vợ chồng?”

Liên sửng sốt một chút, cười nói: “Đạo diễn Trương không phải là muốn chúng ta ở cùng nhau để bồi dưỡng tình cảm sao?!”

Nghe được Liên trả lời, Ngụy Thanh trong nháy mắt có chút mất mát, tuy rằng loại cảm giác mất mát này xuất hiện đến chính hắn cũng cảm thấy không rõ lắm. Hoá ra, chỉ là đang diễn mà thôi. Thế nhưng hắn rất nhanh đã khôi phục lại như cũ.

“Vậy, bà xã ngày mai nhớ ngoan ngoãn ở nhà chờ anh trở lại đón nha ~~ ”

“Tại sao tôi lại là bà xã?” Liên kháng nghị.

“Bởi vì Liên nhà ta quá đẹp.” Ngụy Thanh nhân cơ hội kéo Liên qua ôm vào trong ngực.

Mới đến phòng tập thể hình không bao lâu, Ngụy Thanh bắt đầu hối hận. Liên đổi một bộ quần áo bó sát người để tiện vận động, tuy rằng không đến nỗi giống như phần lớn các nam nhân ở trần như vậy, thế nhưng vẫn lộ ra mảng lớn da thịt; Liên cũng không như bề ngoài thoạt nhìn gầy yếu như thế, bắp thịt của hắn đều mà đẹp, da thịt trắng nõn, thể mao* thưa thớt khiến cho rất nhiều phái nữ đều tự cảm thấy thẹn với thân hình của mình.

*thể mao: body hair = lông cơ thể:v:v

Ngụy Thanh vừa vào trung tâm thể hình liền bị một đám con gái nhận ra rồi vây quanh, tuy rằng trung tâm thể hình này là hội viên lập ra, nhưng bởi vì ngày mai là cuối tuần, cho nên ngày hôm nay người tới không ít. Ngụy Thanh vừa hùa theo fans của hắn, vừa chú ý động tĩnh bên Liên, tuy rằng ngoài huấn luyện viên thể hình, không có ai đi đến gần bắt chuyện, nhưng Ngụy Thanh chỉ cần nghĩ tới Liên bị đủ loại đàn ông nhìn chăm chú, hắn liền phiền muộn vô cùng.

Liên từ chối sự hướng dẫn của huấn luyện viên thể hình, ngược lại làm cho Ngụy Thanh âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

“Ngụy Thanh, em có xem buổi họp báo phim mới của anh, người bên kia là Liên sao, có thể giới thiệu cho chúng em được không? Anh ấy thật là đẹp!”

“Đúng vậy, đúng vậy, nhìn thấy anh ấy, chúng em thân là con gái mà cũng cảm thấy xấu hổ.”

“Xin lỗi, chúng tôi chỉ muốn đến đây tập một chút, cậu ấy có lẽ cũng không muốn bị quấy rầy.” Ngụy Thanh thể hiện nụ cười mỉm bảng hiệu, lời nói dịu dàng mà xa lánh.

Đám con gái nhìn chung cũng rốt cục ý thức được mình đang quấy rầy người ta, không biết là ai bắt đầu, đưa đẩy nói mình cũng không thể lãng phí tiền đến trung tâm thể hình, đi về phía thiết bị ở bên kia, những người khác cũng rối rít rút lui.

Ngụy Thanh thở phào nhẹ nhõm, đi đến bên cạnh Liên.

“Nhanh như vậy đã giải quyết xong rồi à?”

“Cậu đừng có chế giễu tôi, tôi sắp mệt chết rồi này.”

“Coi như rèn luyện thân thể là được, không phải rất tốt sao?”

“Tôi thà đi hít đất 1000 cái còn hơn.” Ngụy Thanh vừa nói vừa lên thiết bị, hắn suy nghĩ một lát, rồi nói: “Cậu đó, lần sau vẫn là đừng đến những nơi như thế này nữa.”

“Tại sao?” Liên nghi hoặc nhìn về phía Ngụy Thanh, không biết là bởi vì tập luyện, hay là nguyên nhân gì khác, mặt hắn có hơi hơi hồng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.