Yêu Nghiệt Xâm Nhập

Chương 18: Chương 18: Có em nơi này mới là nhà




Vì thế, cô bị yêu nghiệt một đường rẽ trái rẽ phải liền quẹo vào một con đường lớn… Lối kiến trúc theo kiểu cổ đại sao? ! Thỉnh tha thứ cô phải dùng này từ đến hình dung, bởi vì cô hiện tại nhìn đến chỗ này kiến trúc rất giống cổ đại.

Cô lập tức quay đầu nhìn yêu nghiệt hỏi: “Đây là đâu vậy?”

“Đương nhiên là nhà anh.” Lục Cẩm chậm rãi đem xe chạy vào biệt thự kiến trúc cổ đại.

Cô xem cạnh cửa bọn lính cung kính hướng bên này cúi chào, nhất thời vẻ mặt không thể tin nổi nhìn yêu nghiệt nói: “Vì sao biệt thự kiến trúc cổ đại của anh lại có vài binh lính đứng ở ngoài cửa canh gác ?”

“Đây là quy định của gia tộc, anh cũng không có biện pháp, ” Lục Cẩm nhún vai, sau đó xoay người giúp cô cởi bỏ dây an toàn, nhìn cô nói nói: “Nếu muốn, em cũng có thể cho hai vị tướng quân đứng canh ở ngoài cửa.”

Phốc… Tốt lắm rất cường đại, cô đi ra bên trong xe, quan sát kiến trúc vĩ đại đồ sộ, thật sự thật sự rất có phong cách của cổ đại.

“Thích nơi này sao?” Lục Cẩm nắm tay của cô, từng bước một về phía trước đi tới.

“Vâng, thích.” Cô nhìn dòng suối nhỏ bên trong có cá nhỏ, nhìn chung quanh có rất nhiều cây anh đào, nhìn bụi cỏ xanh biếc, thật sự rất đẹp.

Tựa hồ là nhìn ra sự hâm mộ trong mắt cô, Lục Cẩm nói với cô: “Không cần hâm mộ, về sau nơi này cũng là nhà của em.”

“Nhưng mà em cảm thấy rất kỳ quái, anh là một người đàn ông trưởng thành, lí nào lại thích kiến trúc theo phong cách cổ đại chứ?” Trong lòng cô thập phần khó hiểu, loại yêu nghiệt háo sắc hơn những những người khác giống như Lục Cẩm, làm sao có thể thích kiến trúc theo phong cách cổ đại?

“Mỗi người đều có một sở thích.” Lục Cẩm thần bí liếc mắt nhìn cô, bỏ lại những lời này.

Sau đó, cô theo yêu nghiệt đi vào trong căn biệt thự, mới vừa đi vào ngay lập tức cô xem xét trong nhà một chút, phát hiện trong nhà lại là kiến trúc hiện đại. Điều này làm lòng cô rối rắm không thôi, sao nội thất trong nhà lại thiết kế kì quái như vậy?

“Như thế nào, thất vọng đối với thiết kế trong này sao?” Lục Cẩm nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đều nhăn nhó, cười cười nói.

“Đương nhiên thất vọng, sao lại có thể thiết kế như vậy ?” Cô tức giận nhìn yêu nghiệt, thiết kế như vậy sẽ làm phá hư mỹ cảm.

“Anh dẫn em đi xem phòng, ” Lục Cẩm dắt tay của cô, ngón tay thon dài nhẹ búng cái trán của cô một chút, nói: “Cam đoan sắp tới sẽ làm cho em chói mắt.”

“Thật vậy chăng?” Cô nhất thời nổi lên hứng thú, nhưng mà nếu yêu nghiệt đã nói như vậy, vậy khẳng định là thật.

Lục Cẩm đem cô đến một căn phòng đóng cửa, sau đó nhẹ nhàng đẩy cửa ra.

“Oa…” Cô mang vẻ mặt kinh dị nhìn gian phòng này, vì toàn bộ bên trong gian phòng đều bày trí theo phong cách Vua hải tặc; ảnh gia đình Vua hải tặc treo trên tường, hình rồi của Monkey D.Luffy, trên vách phòng đang treo những bức ảnh đấu kiếm của Monkey D.Luffy và Arlong…… Đợi chút…

“Tất cả những thứ này đều là do anh tìm mua bản gốc của phim Vua hải tặc đó phẩm.” Lục Cẩm ở phía sau nhẹ giọng nói.

Cô lập tức vọt vào phòng, bắt bắt này, làm làm cái kia, bởi vì cô hiện tại thật sự rất kích động, Vua hải tặc là thứ cô yêu thích nhất, không nghĩ tới bên trong phòng này toàn bộ đều có liên quan với Vua hải tặc; cô cầm lấy một con rối hình của Monkey D.Luffy lên, nhìn Lục Cẩm hỏi: “Lục Cẩm, anh cũng rất thích Vua hải tặc sao?”

Lục Cẩm nhún nhún vai, thản nhiên nói: “Anh rất ít khi xem hoạt hình.”

“Vậy sao anh lại đem phòng này trưng bày như thế?” Lòng cô hiện lên một tia ngạc nhiên, vừa rồi khi nhìn thấy phòng này, cô còn tưởng rằng yêu nghiệt cũng giống như cô, là fan trung thực của Vua hải tặc, không nghĩ tới hắn lại nói hắn rất ít khi xem mấy thứ đó? !

“ Em thích.” Lục Cẩm chậm rãi nói.

“Nói như vậy…” Mắt cô tỏa sáng nhìn yêu nghiệt, trong lòng vô cùng chờ mong hỏi: “Phòng này là dành cho em sao?”

“Không phải, là dành cho con chúng ta sau này.” Lục Cẩm phủ nhận nói.

“Hả? !” Cô dùng vẻ mặt ai oán nhìn yêu nghiệt, căn phòng đáng yêu như vậy làm sao có thể là của con chứ? Không nên không nên! Cô lập tức gục tại trên giường, ôm chặt lấy con rối Monkey D.Luffy nhìn yêu nghiệt kháng nghị nói: “Em mặc kệ, em sẽ ở tại phòng này.”

“Em là muốn về sau nói cho con chúng ta biết, mẹ nó từng giành phòng của nó sao?” Lục Cẩm đi đến trước mặt cô, từ trên cao nhìn xuống cô.

“Mặc kệ, dù sao hiện tại con ở nơi nào còn chưa biết.” Cô ôm con rối Monkey D.Luffy lăn lộn trên giường, kiên quyết không ra khỏi phòng này!

“Vậy bây giờ em và anh cùng bàn bạc nhé.” Lục Cẩm ngồi ở trên giường, lấy con rối Monkey D.Luffy cô ôm trong lòng ném sang một bên

“Bàn về cái gì?” Cô chậm rãi ngồi dậy, trừng mắt khó hiểu nhìn hắn.

Lục Cẩm nhìn cô, khóe miệng cong lên thành một nụ cười: “Vấn đề đứa nhỏ.”

“Phốc…” Cô nhất thời lui về phía sau vài bước, nhìn cả người yêu nghiệt phát ra hơi thở nguy hiểm, nuốt nuốt nước miếng nói: “Này… Cái kia… Đồng chí Lục Cẩm, em cảm thấy hiện tại nói chuyện này quá sớm, hiện tại em mới hai mươi hai tuổi.” Cô dung vẻ mặt chân thành tha thiết nhìn yêu nghiệt, hy vọng hắn có thể nhìn ra biểu tình chân thành tha thiết của cô che giấu tâm hồn còn bé nhỏ.

Lục Cẩm nhìn cô một lúc, chậm rãi nói: “Đương nhiên, hiện tại nói thì đúng là có hơi sớm.”

“Đúng, đúng.” Cô kích động rơi lệ đầy mặt, xem ra sinh ra ở cùng mổ thời đại quả nhiên là có lợi.

“Như vậy, ” Lục Cẩm nháy mắt đem cô đặt ở dưới thân, hai tay đặt trên cơ thể của cô, cúi đầu nhìn cô, chậm rãi nói: “Nếu vậy, hiện tại chúng ta có phải nên làm việc rồi hay không?”

“Em… Em…” Cô có chút khẩn trương

Nhìn quanh bốn phía một chút, trong lòng âm thầm đoán rằng tỷ lệ chạy trốn của cô không có bao nhiêu, và xét loại tình huống hiện tại này, xem ra, tỷ lệ có thể trốn thoát là bằng 0.

Nhưng cô cũng không thể cứ ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ như vậy! Vì thế, cô đem hai tay để ở chỗ yêu nghiệt chuẩn bị áp chế đến thân mình, nhìn hắn nói: “Lục Cẩm đồng chí, cái đó của anh quá mạnh mẽ, có thể hơi yếu bớt một chút được không?”

“Thật có lỗi, ai bảo em trong mắt anh lại là một con dê béo vừa mới lột da chứ.” Khóe miệng Lục Cẩm cong lên thành một nụ cười, chậm rãi nói.

“Anh #@¥%….”, cô trợn to hai mắt, tức giận trừng mắt nhòn yêu nghiệt nói: “Anh đó, anh mới là dê lột da đó, nga không đúng, anh là sói mới đúng!”

“Nếu trong lòng em đã sớm biết, vậy còn phản kháng làm gì?” Lục Cẩm nhấp nháy đôi mắt tinh nghịch, biểu tình thì vô lại mười phần.

Bởi vì… Bởi vì…” Cô cắn cắn môi, buông ra, sau đó lại cắn cắn môi, lại buông ra, cuối cùng cố lấy dũng khí nhìn yêu nghiệt nói: “Bởi vì anh quá mạnh mẽ, tóm lại làm lại làm em…Em chịu không nổi.”

Lục Cẩm đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhẹ giọng bật cười, hạ thấp người dán chặt mình vào người cô, dùng thanh âm gợi cảm chậm rãi nói: “Như vậy con của chúng ta sau này mới khỏe mạnh.” Nói xong, còn thổi một hơi nóng bỏng lên mặt cô.

“Em…” Vẫn chưa kịp nói xong, yêu nghiệt đã hôn lên môi của cô.

“Ngô… Anh chờ… Đừng, đừng như vậy…” Sao hôm nay cô lại có cảm giác yêu nghiệt dường như trở nên có chút cuồng dã? Nụ hôn này hơi có phần thô lỗ.

Giống như bị thanh âm của cô lây bệnh, Lục Cẩm đem một bàn tay gắn vào mặt cô nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa, tay kia thì chậm rãi trượt, nhìn khuôn mặt đỏ lên của cô, nói: “Yên tâm, hôm nay anh sẽ làm em thật khoái hoạt.”

“…” Quả nhiên khi yêu nghiệt động dục thì không ai có thể chống trả, cô thầm nghĩ trong lòng.

Lục Cẩm thuần thục đem quần áo trên người cả hai toàn bộ cởi ra, để cho cô gắt gao ôm thắt lưng của hắn, ngón tay thon dài bắt đầu hướng bên trong của cô tìm kiếm.

“Ngô…” Cô ngẩng cao đầu, hai tay chống đỡ ở sau người, theo hắn ngón tay dần dần phập phồng, khoái hoạt một trận rồi lại một trận đánh úp về phía cô.

“Bảo bối, nhìn anh.” Lục Cẩm nhìn cô, dụ hoặc nói.

“Vâng?” Yêu nghiệt bỗng nhiên ngừng tay không hành động, làm cho trong lòng cô có một tia khó chịu, cô ngẩng đầu, ánh mắt mê ly, có chút khó hiểu nhìn yêu nghiệt.

“Nhìn anh đi vào như thế nào.” Lục Cẩm nói xong, liền nhấn mạnh vào.

“Ngô…” Cô nhất thời phát ra một tiếng la lên, trống rỗng bị lấp đầy, cảm thụ yêu nghiệt đang không ngừng ở bên trong tiến hành luật động nguyên thủy.

“Bảo bối, cảm giác này thế nào?” Hai tay Lục Cẩm cũng không buông tha cô, nhẹ nhàng xoa nắn hai cái bánh bao nhỏ của cô, khóe miệng đắc ý nhìn thân hình bé nhỏ nhẹ nhàng run rẩy.

“Ưm…” Cô cảm giác cô sắp điên mất rồi, khuôn mặt tà ác của yêu nghiệt khi hôn cô dưới ánh đèn càng phát ra mị lực, làm cho cô không khỏi tự mình nhẹ nhàng nắm chặt eo của hắn.

“Có phải rất khoái nhạc hay không, hửm?” Hai tay Lục Cẩm nhẹ nhàng nắm lấy bánh bao nhỏ của cô, ôm chặt thân thể nhỏ trong lòng, “Đến đây đi, chuyển động cùng anh này.”

Hô hấp của yêu nghiệt bắt đầu trở nên dồn dập, từng câu từng chữ chui vào trong đầu của cô, khiến cho cả người cô đần độn, trước mắt là một mảnh mê loạn, hoàn toàn không biết yêu nghiệt đang nói cái gì.

Ánh mắt Lục Cẩm nóng rực dọa người, gương mặt tuấn mỹ tuyệt luân kề sát gáy của cô, dưới thân tiếp tục luật động, “Bảo bối, xem ra em cũng thích cuồng dã.”

Nói xong, yêu nghiệt càng them tăng cường luật động, cô bị đâm vào có chút ngã về phía sau, khó nhịn ôm lấy yêu nghiệt, “A… Lục Cẩm… Anh… Anh…”

“Em làm sao vậy? Có phải em cảm thấy rất tuyệt hay không?” Lục Cẩm thì thầm bên tai cô, mạnh mẽ đem thân mình cô xoay ngược lại, để cho cô quỳ nằm úp sấp ở nơi nào, nam căn thật lớn cũng nháy mắt xuyên vào, hai tay thon dài tiến đến trước người cô, nhẹ nhàng vuốt ve hai đỉnh sưng đỏ của cô.

“A…” Yêu nghiệt bỗng nhiên chuyển biến, lại làm cho hắn xuyên vào càng sâu, cô cúi đầu, nhìn hai tay hắn đang xoa nắn ở hai đỉnh đang sưng của cô, trong nháy mắt cảm giác vô cùng khoái hoạt, lời nói đứt quãng hô lên.

“Loại cảm giác này như thế nào?” Lục Cẩm nửa quỳ tại trên giường, nhìn thật lớn tại ở bên trong cô tiến vào rút ra, làm cho thân hình bé nhỏ ở dưới thân hắn không ngừng rên rỉ…

“A, Lục Cẩm… Không được…” Một trận rồi lại một trận cảm giác đánh úp về phía toàn thân, khoái hoạt thật lớn làm cho cô hoàn toàn không khống chế được, chỉ có thể không ngừng mà thét chói tai.

“Được, chúng ta cùng nhau.” Lục Cẩm không ngừng mà nắm chặt thắt lưng cô, không khống chế được một lần lại một lần đâm mạnh vào chỗ sâu nhất…

“Thật sự… Thật sự không thể…” Yêu nghiệt xấu xa, còn nói được nữa, căn bản chính là gạt người. Thân mình cô rất khó chịu, cùng với mỗi một lần hắn càng phát ra mạnh mẽ đánh sâu vào, cô chỉ có thể không ngừng mà cầu xin tha thứ, hy vọng yêu nghiệt nhanh chút chấm dứt trận vận động này.

“Bảo bối…” Lục Cẩm hét lên một tiếng, tốc độ tiến vào nhanh hơn, sau đó ở chỗ sâu nhất của cô phóng xuất chính mình.

Rốt cục đã xong, cô hổn hển hít vào từng hơi, từng hơi thở mong manh, trong long lại âm thầm suy nghĩ; xem ra về sau phải tìm một biện pháp làm cho yêu nghiệt không thể lúc nào cũng động dục mới được, bằng không cuộc sống về sau của cô, kết cục chính là bởi vì tính phúc quá độ mà chết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.