Y Tiên Thiểu

Chương 1512: Chương 1512: Ngục giam. (2)




- Đó là bởi vì người của đạo giáo không am hiểu xúi giục, không vì gì khác.

Tùy Qua nói, kỳ thật trong lòng hắn cũng tò mò. Tò mò không phải vì tín đồ đạo giáo quá ít, mà là vì sao tiên đạo không thích can thiệp với thế giới bên ngoài, là chuyện gì xảy ra đây?

- Sự tình không đơn giản như vậy.

Hải Sắt Vi hừ nhẹ:

- Tùy Qua, tuy rằng tu vi của ngươi rất cao, nhưng rất nhiều chuyện còn chưa hiểu biết rõ ràng. Đương nhiên điều này cũng không trách ngươi, cho dù là ta cũng là như thế. Hiện tại ta cũng không biết Đặc Lỗ Y đang làm gì.

- Nếu không biết, vậy điều chỉnh kế hoạch một chút, trực tiếp đến ngục giam một chuyến tìm Đặc Lỗ Y, xem rốt cục hắn muốn làm gì!

Tùy Qua nói.

Hải Sắt Vi nghĩ nghĩ, nói:

- Ngươi muốn nói để ta đi dẫn Đặc Lỗ Y đến đây?

- Đương nhiên.

Tùy Qua đáp:

- Ta nghĩ Đặc Lỗ Y cũng muốn giết ngươi chấm dứt hậu hoạn đi?

Biểu tình Hải Sắt Vi có chút cổ quái, sau đó gật đầu nói:

- Được, vậy ngươi phải chuẩn bị tiếp ứng. Ta đích xác không phải đối thủ của hắn.

- Ngươi thật sự khó được cơ hội khiêm nhường như thế.

Tùy Qua nhàn nhạt cười:

- Đi thôi, chỉ là một đứa con nít, có năng lực lợi hại bao nhiêu.

Hải Sắt Vi cũng không nói tiếp, thân ảnh biến mất trong hư không.

Tùy Qua đợi thêm vài phút, rất nhanh cảm thấy được có cỗ thần niệm cường đại mà xa lạ đang đến gần.

Uy lực cỗ thần niệm không kém gì luyện hư sơ kỳ, khó trách Hải Sắt Vi kiêng kỵ như vậy, xem ra Đặc Lỗ Y thật sự lợi hại.

Thân ảnh Hải Sắt Vi từ trong hư không bay ra, hơn nữa còn là bị bức đi ra.

Nhưng Hải Sắt Vi đã thấy được Tùy Qua, trong lòng yên ổn không ít, xoay người quát:

- Đặc Lỗ Y, ngươi đầu hàng đi!

- Đầu hàng? Ta không có nghe lầm đi, Hải Sắt Vi tiểu thư, ngươi thật sự là ý nghĩ kỳ lạ ah.

Tiếng cười Đặc Lỗ Y xa xa truyền đến, phi thường cuồng vọng:

- Ta nói rồi, cho dù ngươi chạy tới chân trời góc biển, cũng khó thể trốn thoát lòng bàn tay của ta.

- Tùy tiên sinh!

Hải Sắt Vi lập tức xin giúp đỡ.

Thân ảnh Tùy Qua chợt lóe, đi tới trước mặt Hải Sắt Vi.

- Hải Sắt Vi tiểu thư, đây là người giúp đỡ của ngươi?

Đặc Lỗ Y khinh thường nói:

- Hắn cũng quá yếu đi. Căn cứ hệ thống tu hành của đông phương, hắn chỉ là đạo sĩ hóa thần trung kỳ, tu vi tương đương với ngươi, còn chưa đủ bảo hộ ngươi đi? Cho dù hai người các ngươi liên thủ, cũng chỉ vô dụng – hắc, bất quá hắn hẳn không phải là bạn trai của ngươi ah?

- Đúng vậy, cha của ngươi đây chính là nam nhân của nàng!

Tùy Qua chiếm tiện nghi nói.

- Vậy ngươi nhất định phải chết!

Đặc Lỗ Y rít gào, xuất hiện trước mặt hai người.

Đặc Lỗ Y đúng là một thiếu niên, chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi, nhưng trên mặt không có chút trẻ thơ, chỉ có sát khí, tức giận cùng ngạo khí, hơn nữa còn có một cỗ tà khí “thánh khiết”.

Đặc Lỗ Y mặc áo dài pháp sư màu trắng, tay cầm mộc trượng xanh biếc, đỉnh mộc trượng khảm một hạt bảo thạch đặc thù thật lớn, hai mắt nhìn chằm chằm Hải Sắt Vi như muốn lột sạch quần áo trên người nàng.

Tùy Qua đã biết vì sao Hải Sắt Vi không thích người này, bởi vì vẻ mặt sắc lang của hắn. Quả nhiên Đặc Lỗ Y nanh cười nói:

- Hải Sắt Vi, ngươi nhất định là độc chiếm của ta, nam nhân này nhất định sẽ chết! Không ai có thể theo ta tranh đoạt nữ nhân, nhưng nam nhân này thật vô năng, hắn lại giữ thân thể trong sạch cho ngươi, hắn thật là nam nhân sao?

- Tiểu thí hài, nếu ngươi là nữ nhân, ta nhất định sẽ cho ngươi biết cái gì là nam nhân chân chính. Đáng tiếc ngươi chỉ là một đứa con nít! Cút đi, quay về địa ngục thánh đường mà bú sữa mẹ, hôm nay ta có thể tha cho ngươi một mạng.

Tùy Qua thản nhiên nói.

- Cuồng vọng!

Đặc Lỗ Y nổi giận gầm lên một tiếng:

- Phàm phu tục tử, ngươi vĩnh viễn không biết thánh quang pháp sư đến từ thánh đường, có được lực lượng cường đại vô địch thế nào! Nhưng ngươi dám nhúng chàm nữ nhân mà ta xem trọng, hẳn phải chết không nghi ngờ! Hải Sắt Vi, chờ ta giết nam nhân này, ta chiếm lấy thân thể của ngươi, cho ngươi hưởng thụ mùi vị tiến vào thiên đường! Cho ngươi…

- Ngươi vô nghĩa thật nhiều!

Tùy Qua đột nhiên bước lên một bước lăng không oanh thẳng một quyền.

Oanh long!

Đặc Lỗ Y vung mộc trượng, lập tức hình thành một vầng hình cầu màu trắng hơi mờ chung quanh, như thánh quang hộ tráo, đem thân thể bao phủ bên trong, một quyền của Tùy Qua oanh trúng hộ trảo lại không vỡ, nhưng một quyền kia chỉ là thăm dò, hắn không muốn miểu sát tiểu tử kia, bởi vì còn muốn tìm hiểu thêm tin tức về thánh đường.

- Thật yếu!

Đặc Lỗ Y nhe răng cười khinh thường:

- Ngay cả Thánh Quang Chi Hoàn của ta cũng không phá được, còn đòi làm đối thủ của ta sao? Hải Sắt Vi, ta cho ngươi nhìn xem ta làm sao giết nam nhân của ngươi!

Đặc Lỗ Y vung mộc trượng lẩm bẩm, giống như niệm thần chú.

Trên đỉnh đầu hắn bắt đầu gió mây cuồn cuộn, hình thành lốc xoáy thật lớn mà thần bí, lốc xoáy giống như long quyển phong nhưng không có chút gió lốc, giống như là một loại năng lượng toàn qua.

- Tùy Qua! Động thủ!

Hải Sắt Vi nói:

- Hắn là pháp sư, không thể để cho hắn tiếp tục ngâm xướng!

- Không sao, xem như nghe thanh âm cá heo kêu gọi.

Tùy Qua cười nói:

- Thanh âm người này còn cao hơn thanh âm cá heo đâu.

- Ngươi thật là một người điên!

Hải Sắt Vi có chút sốt ruột nói, tựa hồ có chút bận tâm an nguy của Tùy Qua.

Rất nhanh bên trong cỗ lốc xoáy năng lượng khổng lồ hiện ra một hư ảnh điện phủ viễn cổ thật lớn, nhìn qua như dùng “vân chuyên” màu trắng tạo thành, một luồng thánh quang dịu dàng rơi khắp thân thể Đặc Lỗ Y, khiến cho lực lượng của hắn mơ hồ kéo lên luyện hư sơ kỳ đỉnh phong, mơ hồ có dấu hiệu đạt tới luyện hư trung kỳ.

- Thánh Quang Thần Tiễn!

Đặc Lỗ Y huy động mộc trượng chỉ về hướng Tùy Qua, trên mộc trượng đột ngột bắn ra ngàn vạn đạo bạch quang như mũi tên phá vỡ hư không bắn thẳng tới, uy lực thật khủng bố đủ xé rách không gian.

- Mộc Hoàng giáp trụ!

Tùy Qua không hề nhúc nhích nhìn ngàn vạn đạo thánh quang bắn tới, thân thể chỉ khẽ run lên, Mộc Hoàng giáp trụ xuất hiện.

Ngàn vạn đạo bạch quang xuyên qua hư không oanh lên trên Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ như đá chìm đáy biển, không nhấc lên chút gợn sóng, thậm chí cũng không lưu lại chút dấu vết.

- Làm sao có thể!

Đặc Lỗ Y kinh hô một tiếng, Thánh Quang Thần Tiễn cho dù gặp ma vật địa ngục cũng không dám đón đỡ, nhưng ở trước mặt Tùy Qua lại không hề có chút hữu dụng, thật sự quá mức quỷ dị.

- Không có gì là không khả năng!

Tùy Qua thản nhiên nói:

- Tiểu tử, còn trẻ đã hỗn tới địa vị thánh quang pháp sư xem như là không tệ rồi, nếu ngươi không tiếp tục làm đoàn trưởng Vinh Diệu quân đoàn, ta tha cho ngươi một mạng, thế nào?

- Muốn chết…thánh quang…

Đặc Lỗ Y còn chưa nói xong đã ngây ngẩn cả người, không cách nào tiếp tục phát chiêu.

Bởi vì ở bên ngoài Thánh Quang Tráo lại xuất hiện thêm một quang tráo bao phủ kín kẽ chung quanh, thậm chí ngăn cách cảm ứng giữa hắn cùng thánh đường, khiến cho hắn tạm thời không thể mượn nhờ lực lượng thánh đường, ở bên ngoài còn có hư ảnh Mộc Hoàng giáp trụ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.