Xuyên Về Ai Cập Làm Nữ Thần

Chương 27: Chương 27: Hỗn loạn đêm hôn lễ




Phía ngoài hoàng cung dân chúng vẫn tiếp tục múa hát xuyên đêm, những vị sứ giả cũng từ từ rời khỏi cung điện quay về lữ quán để nghỉ ngơi, hoàng đế La Mã Phagar cũng quay về lữ quán, hắn nhìn lên ánh trăng tròn trên trời cao tựa như đang tiếc nuối một thứ gì đó, riêng thái tử Hittite vẫn là uống rượu một lúc sau hắn mới rời đi, vừa đi ra khỏi khu vực hoàng cung, hắn đã họp mặt với một nam nhân.

“Ruke, đám rắn rết ngươi chuẩn bị khi sáng vẫn còn chứ?”

Nam nhân kia là cận vệ thân cận nhất của hắn tên của y là Ruke, y chính là kẻ đã bỏ hàng chục con rắn, rết, bò cạp vào trong khu săn bắt sư tử lúc chiều, Ruke đáp lại lễ phép.

“Bẩm thái tử, vẫn còn khoảng 50 con các loại.”

“Tốt, hãy đem những con còn lại này bỏ vào tẩm cung của hoàng đế Ai Cập, ta xem lần này hắn có thể sống nổi không?”

Ruke gật đầu hắn lẻn vào trong hoàng cung, còn về Rehire hắn thong thả trở về lữ quán để tránh bị nghi ngờ, tên Ruke sau khi vào được hoàng cung, y lập tức trà trộn vào trong đội ngũ quân lính canh gác của hậu cung, khi đi đến tẩm cung của pharaoh thì y lén rời khỏi đoàn lính, y núp ở trong bóng tối và mở rọ tre thả từ trong đó ra những con bò sát cực độc bò cạp, rắn, rết, bọn nó từ từ đi theo mùi hương dần dần tiến vào sau bên trong mà quân số có tới gần mấy mươi con, sau khi hành động xong Ruke lặn đi mất, trong tẩm điện Tịch Dao đã ngủ say giấc chỉ có Merity vẫn là chưa ngủ, có lẽ anh vẫn chưa quen việc có người ngủ bên cạnh.

Bên phía gã tướng quân Steba, gã đã sớm canh chừng đội ngự lâm, ngay khi đội ngự lâm đổi ca trực, gã cho người trà trộn vào bên trong, đi tới trước tẩm cung của pharaoh đám lính của gã nhân cơ hội một tay phóng hỏa, mồi lửa thả vào tấm màng của tẩm cung lại cộng thêm khí hậu nóng bức của Ai Cập càng có thêm nhiều cơ hội cho đám cháy, sau khi phóng hỏa xong đám thủ hạ của Steba lập tức rút lui để mặt cho lửa cháy một ngày một lớn, mặt khác nữ hoàng Ariana đang trong điện thờ của mẹ mình, nàng ta cười như điên như dại.

“Merity... Merity cuối cùng... cuối cùng ngày này cũng đã tới, ta đã có thể giết chết được ngươi cùng với con nô tỳ đó... hahaha hôm nay sông Nin nước chảy rất siết, dẫu cho ngươi có tài giỏi tới cỡ nào cũng không thể nào thoát được, tuyệt đối không thể nào thoát được.... Hahaha mẫu phi con... con đã trả thù được cho người rồi... con đã làm được rồi, từ nay về sau ta chính là nữ hoàng thật sự của Ai Cập, cả Ai Cập này sẽ là của ta ahahaha.”

Tiếng cười của nàng ta lạnh tới thấu xương, khiến cho những tỳ nữ đang quỳ bên ngoài thần điện của nàng ta run rẩy hoảng sợ, ai nấy cũng chỉ dám cúi thấp đầu, họ chỉ mong pharaoh và hoàng phi không sao, bỗng...

“Choảng...!!!”

Ariana và những tỳ nữ quay người lại thì nhìn thấy một nữ tỳ của thần điện, cô ấy đang run rẩy vì đã nghe được những gì mà Ariana nói, run rẩy tới mức đã làm vỡ bình hoa trên tay của mình, chưa đợi Ariana và các tỳ nữ của nàng ta có hành động gì, nữ tỳ đó đã chạy thật nhanh tới chỗ của tể tướng Site thông báo vụ việc, tể tướng đang ngồi nói chuyện với tướng quân Pozd, tỳ nữ đó chạy tới vừa thở hổn hển vừa nói.

“Tể tướng, pharaoh... và hoàng phi... có kẻ muốn giết chết... họ.”

Tể tướng và đại tướng quân Pozd nhìn nhau, họ có chút khó hiểu hỏi lại.

“Là chuyện gì, ngươi hãy bình tĩnh nói lại ta nghe.”

Tỳ nữ kia hít một hơi thật sâu, nói lớn.

“Pharaoh và hoàng phi gặp nạn, có kẻ muốn giết họ.”

Tể tướng nhìn là biết tỳ nữ kia không nói dối, ông và đại tướng quân lập tức chạy đi và điều thêm một đám binh sĩ, nhưng tất cả đã quá muộn khi bọn họ tới lửa đã bao phủ hết toàn bộ căn phòng, đại tướng quân lập tức cho người dập lửa, lúc này Qrwe và Awr cũng đã nhận được tin, họ nhanh chóng chạy tới hiện trường khi họ tới căn phòng đã cháy hoàn toàn, Awr muốn nhảy vào trong đó để cứu người nhưng lại bị Qrwe ngăn cản, lúc này hai người họ lại nghe tiếng nước đổ, họ quay mặt nhìn thấy Reave và Adead dùng thùng nước đổ lên người, chưa kịp định hình được chuyện gì, hai bóng hình ấy đã lao vào trong ngọn lửa đang cháy lớn ấy không hề ngần ngại, Qaey và nữ quan Raery cũng vừa đến, tướng quân Pozd thấy Qaey cũng có ý muốn lao vào ngọn lửa, anh lập tức ngăn cô lại, tướng quân Pozd nói lớn.

“Mọi người bình tĩnh lại đi, căn phòng này có cửa sổ, với sự thông minh và tài trí của mình, ta tin pharaoh và hoàng phi sẽ không bị kẹt lại trong đó đâu.”

Qaey nhìn anh, ánh mắt của anh một lần nữa khẳng định đều đó, lúc này cô và Awr mới từ bỏ ý định nhảy vào biển lửa, khoảng 1 phút sau đã thấy Reave và Adead trở ra, nữ quan Raery lập tức cho gọi ngự y, thân thể của họ bị lem luốc bởi than và tro, nhưng hầu như không bị bỏng nặng, Qaey nhìn họ cô hỏi trong sự lo lắng.

“Thế nào có thấy họ không, có không?”

Reave lắc đầu, Awr hỏi lại giọng anh to tiếng.

“Đã thật sự tìm hết chưa, dưới tủ gầm giường... đã tìm...”

Lời của Awr chưa nói xong đã bị một bàn tay tát mạnh.

“Bốp...!”

Mọi người khó hiểu, người tát Awr là Adead, thân thể của cô đều bị lắm lem, nước mắt cô chảy xuống giọng cô khàn khàn.

“Anh im đi, chúng tôi đã tìm hết rồi, quả thật họ không còn ở đó, tôi biết anh lo lắng nhưng anh không thể không tin chúng tôi.”

Một lời này khiến cho mọi người đều lặng thinh, Awr cũng đã lấy lại bình tĩnh, tiếng tát nước vẫn không ngơi, ngọn lửa đã dần dần bị phai đi, cho tới nửa tiếng sau ngọn lửa đã thật sự tắt hẳn, lúc này tướng quân Pozd và mọi người mới vào kiểm tra và xác định rằng hai người bọn nàng đã thật sự rời khỏi căn phòng này, tể tướng Seti lập tức cho toàn bộ binh lính đi tìm xung quanh sông Nin, mọi người chia ra ba tổ đội đi tìm.

Ariana sau khi nhận được thông báo về việc Tịch Dao và Merity không bị chết cháy nàng ta vô cùng tức giận, nàng ta đã cho người bắt nữ tỳ to gan dám thông báo tin tức cho tể tướng, một hồi sau nữ tỳ kia đã bị bắt lại và đem tới chỗ của Ariana, Ariana cho gọi tất cả tỳ nữ và nữ quan của mình tới, trước mặt bọn họ mà một tay bóp cổ nữ tỳ kia, nữ tỳ kia cố gắng giãy dụa kêu cứu trong khó khăn, nhưng không ai cứu, đám tỳ nữ và nữ quan kia thì im lặng không một ai dám lên tiếng. Ariana gằn giọng.

“Sau này còn có đứa nào lẻo mép, thì sẽ có kết cục giống như nó!”

Dứt lời Ariana thẳng tay bóp mạnh, nữ tỳ kia gục xuống, đám còn lại thì sợ thấu xương run rẩy đáp.

“Vâng, chúng thần xin nhớ rõ ạ”

Ariana buông thi thể kia xuống, phủi tay giọng nói lạnh như băng.

“Đem cái xác này quăng xuống hồ cho cá sấu ăn.”

- -----------

Trời mờ mờ sáng kiến cho công việc tìm khiếm càng trở nên thuận lợi, chưa mất một canh giờ sau đó một nhóm binh sĩ đã tìm ra được Merity đã ngất xỉu nằm ở trên bờ cách hoàng cung gần 300m, đám binh sĩ lập tức đem Merity trở về hoàng cung để ngự y chữa trị, nhưng họ mất cả ngày hôm đó vẫn không thể nào tìm thấy được nàng - Tịch Dao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.