Xuyên Nhanh: Cảm Hoá Nữ Phụ Ác Độc

Chương 15: Chương 15: Thế giới thứ nhất (15)




Edit: Bonie

Beta: Xanh ngày xưa học tự nhiên.

Rất nhanh, cả trường lại tiếp tục nghênh đón kì thi học kỳ. Mỗi học sinh đều khẩn trương ôn tập. Lâm Miên Miên và Tô Cẩn Hồng vẫn giống như trước đây giúp đỡ lẫn nhau.

Tô Cẩn Hồng chỉ tự nhiên cho Lâm Miên Miên, Lâm Miên Miên nói cho Tô Cẩn Hồng một ít kỹ năng làm văn. Về phần học thuộc, hai người đều không tốt cho nên mỗi ngày đều giám sát lẫn nhau.

Tô Cẩn Hồng vui mừng phát hiện, thứ mà Lâm Miên Miên hỏi càng ngày càng khó, đề đơn giản và đề trung bình đã ít lại, ý để trả lời cũng càng ngày càng rõ ràng, tất cả dường như đều đi vào quỹ đạo...

Thời gian trôi như chó chạy ngoài đồng, thành tích của Lâm Miên Miên đã lên top giữa, đột nhiên còn có thể vào top 10.

Tới gần cuối kỳ, cuối cùng cũng tới lúc điền nguyện vọng phân khoa.

Tô Cẩn Hồng cau mày nghĩ: Lấy ưu thế của cậu, khẳng định là chọn khoa tự nhiên. Tuy rằng khoa học tự nhiên của Lâm Miên Miên tiến bộ rất lớn, có thể gọi là có thành tích nhưng mà rất nhiều nữ sinh chọn khoa xã hội...

Cậu nhìn tờ nguyện vọng phân khoa mới phát, giả bộ lơ đãng hỏi: “Lâm Miên Miên, cậu chọn tự nhiên hay xã hội?”

Vẻ mặt Lâm Miên Miên nghiêm túc nhìn tờ nguyện vọng phân khoa, khuôn mặt xinh đẹp nói: “Tôi cũng không biết nữa. Còn cậu? Cậu chắc là chọn tự nhiên đi.”

“Ừ, tôi chọn tự nhiên, tôi học văn bình thường nên chọn xã hội là không có ưu thế. Hơn nữa sau này có thể học đại học khoa học kĩ thuật.”

Lâm Miên Miên thở dài, phiền muộn nhìn tờ đơn. Cô nghĩ trong lòng: “Để hỏi anh Nghiêu Bân chọn gì rồi tính.”

Buổi tối lúc tan học, Lâm Miên Miên chủ động đi tìm Chu Nghiêu Bân, cùng nhau ngồi xe về nhà.

Chu Nghiêu Bân vui mừng nhìn Lâm Miên Miên, “Miên Miên, sao em lại tới tìm anh?”

Lâm Miên Miên nhăn mặt, cực kỳ buồn rầu, “Anh Nghiêu Bân, anh chọn xã hội hay tự nhiên vậy?”

Chu Nghiêu Bân trong lòng đã có dự tính nói, “Xã hội, sau này học quản lý doanh nghiệp cho nên ba của anh chuẩn bị cho anh lúc thực tập ở đại học cho đi công ty trong nhà. Còn Miên Miên thì sao?”

“Em còn chưa nghĩ ra...”

“Miên Miên em còn nghĩ chọn tự nhiên sao? Không phải trước kia em ghét nhất là khoa học tự nhiên hả?” Chu Nghiêu Bân kinh ngạc nhìn Lâm Miên Miên, không thể tin được người luôn luôn học kém khoa học tự nhiên như Lâm Miên Miên bỗng nhiên lại bắt đầu suy xét học tự nhiên.

Lâm Miên Miên nghĩ đến mình mỗi ngày đều nỗ lực làm toán lý hóa sinh, cảm thấy vui vẻ khi thành tích tiến bộ từng chút, không đành lòng buông xuôi nỗ lực của mình. Nhưng mà anh Nghiêu Bân muốn chọn xã hội... Nếu mà chọn tự nhiên chắc chắn không thể cùng lớp với anh Nghiêu Bân...

Cô có chút uể oải nghĩ, rất khó để cân nhắc chọn lựa giữa xã hội và tự nhiên.

Chu Nghiêu Bân ở bên cạnh nhìn bộ dáng khó xử của Lâm Miên Miên, không rõ vì sao cô lại rối rắm như vậy.

Chẳng lẽ... Là vì Tô Cẩn Hồng? Học kỳ này quan hệ của Tô Cẩn Hồng với Miên Miên trở nên rất tốt, Miên Miên vì thằng nhãi Tô Cẩn Hồng kia còn làm mình mất mặt rất nhiều. Chu Nghiêu Bân nghĩ vậy cho nên càng thêm khẳng định suy đoán của mình.

Không được, không thể để cho Miên Miên học tự nhiên!

Chu Nghiêu Bân vẻ mặt hoang mang hỏi: “Miên Miên, sao em không chọn xã hội? Nếu em chọn xã hội, chúng ta có thể chung một lớp. Sau này còn có thể thi cùng trường đại học nữa.”

Chu Nghiêu Bân khóe léo dụ dỗ, mà Lâm Miên Miên... Tự nhiên vậy mà bị dụ mất.

Tuy rằng tiếc nuối nỗ lực của mình ở mấy môn toán lý hóa sinh, cũng ở trong đó dần dần có thể cảm nhận được niềm vui nhưng mà nếu có thể cùng ở bên anh Nghiêu Bân giống như... Cũng không phải không thể chấp nhận được! Lâm Miên Miên nghĩ vậy, không khỏi buông lỏng chân mày, tâm tình tốt lên.

Nghĩ đến sau này mỗi ngày có thể cùng học một phòng với Chu Nghiêu Bân, cô hạnh phúc nheo lại đôi mắt.

Có điều hình như... Có chút muốn xin lỗi Tô Cẩn Hồng vẫn luôn kiên nhẫn phụ đạo khoa học tự nhiên. Ngày mai nói với cậu ấy một tiếng vậy. Nghĩ đến Tô Cẩn Hồng, áy náy dâng lên.

Chu Nghiêu Bân thấy sắc mặt Lâm Miên Miên đổi tới đổi lui, đại khái có thể suy đoán ra ý của cô.

Người mà cô ấy áy náy chắc chắn không phải là cậu ta, tám phần là Tô Cẩn Hồng. Cậu tin tưởng Lâm Miên Miên nhất định sẽ chọn cậu!

Chu Nghiêu Bân vẫn luôn tin tình nghĩa lớn lên từ nhỏ giữa cậu và Lâm Miên Miên. Người mới quen gần một năm như Tô Cẩn Hông sao có thể so?

Tới nhà Lâm Miên Miên, Chu Nghiêu Bân giành bước xuống trước, lịch sự mở cửa xe cho cô.

Lâm Miên Miên xuống sau, nghịch ngợm tạm biệt Chu Nghiêu Bân, lúm đồng tiền như hoa nở: “Bái bai anh Nghiêu Bân! Sau này ở lớp mong anh giúp đỡ nhiều hơn.”

Chu Nghiêu Bân dịu dàng cười cười, vẫy tay tạm biệt Lâm Miên Miên.

Ngày hôm sau, tổ trưởng bắt đầu thu đơn nguyện vọng. Tô Cẩn Hồng ngồi tại chỗ, đợi Lâm Miên Miên nói quyết định của cô ra.

Khi cậu nhìn đến lông mày thanh tú hơi hơi cong lên và vẻ mặt đỏ ửng của Lâm Miên Miên thì trong lòng không khỏi trầm xuống: Xong rồi.

“Xin lỗi cậu Tô Cẩn Hồng, tôi quyết định chọn xã hội, cảm ơn cậu vì học kỳ này đã kiên nhẫn phụ đạo tôi! Tuy rằng sau này tôi đi xã hội nhưng chắc chắn tôi sẽ không quên cậu!”

Nghe thấy tin tức này, Tô Cẩn Hồng cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, lãnh đạm nói một tiếng: “Ừm.”

Lâm Miên Miên ngượng ngùng xoay người chuẩn bị mở sách ra, Tô Cẩn Hồng suy nghĩ một chút rồi lại mở miệng nói: “Đây là chuyện của cậu thì cậu tự chịu trách nhiệm, đừng phụ thanh xuân của mình là được. Không cần phải cảm ơn tôi. Nếu cậu muốn đi xã hội thì cũng đừng lười biếng.”

Lâm Miên Miên nhìn sườn mặt của Tô Cẩn Hồng, nhìn thấy cậu cũng không quá để ý kết quả này, nhẹ nhàng thở ra, gật gật đầu kiên định trả lời: “Được, tôi nhất định sẽ nỗ lực, không phụ công dạy dỗ của thầy Tô đâu!”

Tô Cẩn Hồng nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Miên Miên, vẻ mặt kiên định, gật đầu không mở miệng. Cậu ở trong lòng yên lặng tính toán: Nếu Lâm Miên Miên đi học xã hội, ngay lập tức sẽ giống như trong kịch bản gốc. Nếu học cùng lớp với Chu Nghiêu Bân thì nữ chính được gửi nuôi ở nhà Lâm Miên Miên từ kỳ nghỉ hè sẽ học chung một lớp xã hội với bọn họ. Đồng thời thành tích của cô ấy sẽ đè bẹp Lâm Miên Miên. Nếu mà thành tích giảm cùng lúc với việc bị đả kích bởi Chu Nghiêu Bân, Lâm Miên Miên nhất định sẽ giống như trong truyện gốc―― trở nên độc ác.

Tô Cẩn Hồng thầm thở dài trong lòng, như thấy được linh hồn của mình thất bại nhiệm vụ phải chịu hình phạt tàn khốc, một cảnh tượng cực kỳ bi thảm...

Nghĩ vậy, cậu tiếc hận liếc nhìn Lâm Miên Miên một cái.

Lâm Miên Miên đã đọc sách từ lâu cũng không chú ý đến cảm xúc của Tô Cẩn Hồng. Cô nghiêm túc học bài, ý chí chiến đấu sục sôi nghĩ: Cho dù học xã hội, nhất định cũng phải lấy được thành tích thật tốt!

Tô Cẩn Hồng nhanh chóng tiếp nhận hiện thực, yên lặng tính toán kế hoạch sau này: Nếu Lâm Miên Miên học cùng lớp với nam nữ chính thì cốt truyện cũng không thể né được, bây giờ cậu cũng chẳng làm gì được, để từ từ xem sao.

Sau đó, hai người cũng càng ít trao đổi với nhau. Lâm Miên Miên - người đã quyết định học xã hội cũng không nghiên cứu mấy đề có độ khó cao nữa. Bình thường lúc làm bài tập ngoại trừ có đề cực kỳ khó mới cần Tô Cẩn Hồng giúp, còn mấy đề khác thì trên cơ bản Lâm Miên Miên có thể tự làm được.

-

Lời tác giả:

Tác giả hăng hái chà tay, nữ chính nguyên bản sắp bước ra đấyy!!!

Kịch nhỏ:

Lâm Miên Miên: Nếu tôi chọn xã hội cậu còn thích tôi không?!

Tô Cẩn Hồng kinh ngạc nhìn cô một cái: Tôi có hành động sai lầm gì để cậu hiểu là tôi thích cậu hả? Nếu có thì thật xin lỗi.

Lâm Miên Miên:...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.