Xuyên Không Ỷ Thiên

Chương 16: Chương 16: Kim Hoa Bà Bà 2




Nửa ngày sau, đến một chỗ ngã ba đường, thì lại thấy một đám quan quân Mông Cổ ngồi trên lưng ngựa, dẫn theo tâm 100-200 tên lính, bách tính thấy mấy tên quan binh cầm đầu cỡi ngựa đi trước, liền từng người quỳ xuống dập đầu.

Trương Siêu Quần nhìn tức để nổ đom đóm mắt, nhưng thấy Kim Hoa bà bà cùng A Ly rất là hờ hững, bỗng hắn nhớ tới, Kim Hoa bà bà nguyên là thánh nữ Minh giáo Ba Tư, nữ nhân Ba Tư, đương nhiên sẽ không có liên quan gì đến mấy tên Mông Cổ mà phải phẫn nộ, còn A Ly tuổi còn nhỏ, làm sao hiểu được cái gì là nỗi khổ của bách tính?

Trương Siêu Quần nói:

– Bà bà, những quân Mông Cổ kia không phải là người tốt lành, không bằng chúng ta đi đường vòng tránh mặt chúng vậy?

Kim Hoa bà bà lạnh lùng thốt:

– Siêu quần, cha mẹ của ngươi đều bị người Mông Cổ giết, ngươi chẳng lẽ không muốn báo thù sao?

Trương Siêu Quần mặt đỏ lên, ưỡn ngực nói:

– Vãn bối trong lòng không thời khắc nào quên được mối thù, nhưng lúc này bọn chúng quá đông người, vãn bối e sợ là kinh động đến bà bà, vì lẽ đó…

– Ngươi đúng là có hiếu tâm, bà bà tuy rằng không thể nhận ngươi làm đồ đệ, nhưng dù sao người cũng đã cúi đầu đi theo bà bà, nói không chừng, cũng phải thay ngươi xả giận.

Trương Siêu Quần cả kinh, đối phương có thể khoảng tầm 100-200 người a, dù cho Kim Hoa bà bà lợi hại đến đâu, đơn độc một mình, làm sao có thể đấu với quân Mông Cổ đông như vậy? nên hắn không khỏi lo lắng, nói:

– Bà bà, chúng ta không cần chấp nhặt với bọn chúng, thôi đi!

A Ly bỗng nhiên lôi kéo hắn cánh tay, nhẹ nhàng lắc đầu ra hiệu im lặng.

Kim Hoa bà bà hừ một tiếng, nói:

– Ta nói giúp ngươi hả giận thì hả giận, đâu cần nhiều lời như vậy!

Dứt lời, liền đi ngay đến phía trước.

A Ly nói nhỏ:

– Siêu Quần ca ca, bà bà nói là làm, nhiều lời cũng là vô dụng.

Trương Siêu Quần gật gật đầu, nắm tay nhỏ, A Ly ôn nhu nói:

– Huynh biết rồi!

Đứng trước đám binh sĩ Mông Cổ kia là một tên Hán gian, thấy lão thái bà này cùng đi với hai thiếu niên một nam một nữ nghênh ngang, nên mắng:

– Tặc man tử, không hiểu quy củ, thấy đại nhân còn không mau nhanh dập đầu thi lễ?

Trương Siêu Quần lặng lẽ từ trong lồng ngực lấy ra cây chủy thủ, trong lúc này, Kim Hoa bà bà đột nhiên ra tay, một đón quải trượng hướng đến tên Hán gian đánh tới, ngay lấp tức đánh cho vỡ đầu, co quắp nằm ngã trên mặt đất…

Kim Hoa bà bà chỉ vào cái tên quan Mông Cổ ngồi trên lưng ngựa quát lên:

– Ngươi biết điều thì nên tự sát đi!

Kim Hoa bà bà một trượng đánh chết tên Hán gian, quân lính Mông Cổ lập tức ồn ào, những người Hán bách tính kinh ngạc la lên chạy trốn, mấy tên cầm đao liền vây quanh Kim Hoa bà bà, dùng tiếng Mông Cổ lớn tiếng kêu la…..

Kim Hoa bà bà lúc này bệnh tật như thể rời ra, hành động như là cơn gió lốc, trong nháy mắt, bay lượn dùng cây quải trướng múa máy quay cuồng, mau chóng đánh ngã một đám lớn quân binh, những tên Mông Cổ còn lại thậm chí ngay cả góc áo của Kim Hoa bà bà cũng không sờ tới được, thế nào đi nữa thì những binh lính bình thường này, làm sao là đối thủ của Kim Hoa bà bà?

Đứng tại chỗ quan sát, Trương Siêu Quần nhìn chằm chằm không chớp mắt khi thấy Kim Hoa bà bà giống như là cánh bướm xuyên hoa nhanh đến mức, không người nào có thể ngăn cản, hắn rốt cuộc cũng đã biết cái gì gọi là “gió thu cuốn hết lá vàng”…..

Một lão thái bà, nhìn như gần đất xa trời như vậy mà lại trâu bò hùng hục xông vào như vào chỗ không người, thật là không dám tưởng tượng, Trương Siêu Quần cũng biết nội tình của Kim Hoa bà bà, nhìn như bà lão, kì thực là năm đó được xưng võ lâm đệ nhất mỹ nữ Đại Ỷ Ty, Kim Hoa bà bà là người Ba Tư, võ công của Kim Hoa bà bà dù không trọn vẹn nắm hết bộ Càn Khôn Đại Na Di, nhưng chiêu thức đã cực kỳ cổ quái, bởi vì Thánh nữ không thể cùng nam nhân kết hôn, Đại Ỷ Ty năm đó cùng Hàn Thiên Diệp song song rơi xuống Bích Thủy hàn đàm, sau khi vừa lên tới liền tuyên bố phải gả cho Hàn Thiên Diệp, do là vi phạm môn quy Minh giáo Ba Tư, sau này nếu là bị Minh giáo Ba Tư truy bắt trở lại, là phải bị xử lấy hoả hình, nhưng dưới sự cải trang giả dạng như thế này, ai còn nhận được?

” Bụp…bụp…’’

Trong tay Kim Hoa bà bà ánh sáng lóe lên, hai đóa kim hoa từ trong tay từ bên trong bay ra ngoài, quân lính Mông Cổ không né kịp, ngay tức khắc bị đánh rơi xuống ngựa, lớn tiếng gào thét thảm thiết…

Cũng không biết tên quan Mông Cổ bị thương hô lên câu gì, đám lính vây quanh Kim Hoa bà bà bỗng nhiên như nước thủy triều tản đi…..

Kim Hoa bà bà lấy tay che miệng, ho khan liên tục, dáng dấp tuổi già sức yếu, thực sự là giả giống y như thật, Trương Siêu Quần đang tự khâm phục, thì A Ly nắm hắn tay chạy vội tiến lên, vỗ tay cười nói:

– Bà bà thật là lợi hại!

Kim hoa bà bà liếc nhìn A Ly, trong đôi mắt yêu thương hiển lộ rất rỏ ràng, Trương Siêu Quần biết Kim Hoa bà bà cùng Hàn Thiên Diệp có được một nữ tử chính là Tiểu Chiêu, xem ra Kim Hoa bà bà cũng xem A Ly như là con gái thứ hai của mình.

– Tiểu tử, bà bà đã giúp ngươi trút giận, khục….khục.. khục…

Lời còn chưa dứt, thì ho liên tục, Trương Siêu Quần vội vã tiến đến, đưa tay ở trên lưng Kim hoa bà bà xoa xoa bóp bóp, ân cần hỏi:

– Bà bà ho khan bị bệnh lợi hại như vậy, tại sao không đi tìm đại phu nhìn qua một chút?

Đôi bàn tay của hắn đang dùng thủ thuật mát xa của thời hiện đại nắn bóp trên lưng của Kim hoa bà bà, thân thể bà bà run lên một cái, đôi bàn tay kia ở trên lưng mình nhẹ nhàng xoa bóp, tê dại thoái mái giống như đang lan tỏa khắp người, khi hai tay hắn đưa xuống ngang eo bên dưới xoa nắn nhè nhẹ, hạ thân Kim hoa bà bà bất chợt ngứa ngáy nóng dần lên, hai mắt sáng như ánh sao, liếc nhìn Trương Siêu Quần, thấy hắn hai mắt trầm tĩnh, trong suốt không chút tì vết, bà bà quay đầu trở lại, run run nói:

– Người già bệnh cũ, đại phu tầm thường thì làm sao biết được mà trị liệu? A Ly ngươi lấy thuốc cho bà bà uống.

Trương Siêu Quần vừa khẽ vuốt phía sau thắt eo của Kim hoa bà bà, vừa đắc ý cười thầm:

– Người già sao? Cách cái áo, cảm giác tấm lưng bóng loáng nhẵn nhụi cũng không kém gì cô nương 17-18 tuổi cô nương! Hắn tưởng tượng vị này võ lâm đệ nhất mỹ nữ băng cơ ngọc cốt, trong tim không khỏi phanh phanh nhảy loạn lên, nên chẳng dám sỗ sàng thêm nữa, liền thu rút về.

Kim Hoa bà bà là nhân vật cỡ nào, lập tức nghe ra nhịp tim đập của hắn, liền quát lên:

– Tiểu tử ngươi làm sao vậy? Tại sao tim đập rối loạn cả lên?

Trương Siêu Quần ngẩn người ra, vội vàng nói:

– Nơi này đâu đâu cũng có tử thi, vãn bối….vãn bối có chút sợ sệt, không bằng chúng ta đi khỏi đây thôi!

Kim Hoa bà bà ừ một tiếng, không hề sinh nghi, nói:

– Quân Mông Cổ bị thiệt thòi lớn như thế, nhất định sẽ quay trở lại, chúng ta đi!

Trương Siêu Quần âm thầm thở dài nhẹ nhỏm, nguy hiểm thật! Ở trước mặt Kim Hoa bà bà, sơ ý một chút thì dễ dàng bị lộ, Kim Hoa bà bà vì tránh né Minh giáo Ba Tư phái người tới tìm, nên không tiếc che khuất chính mình dung nhan tuyệt thế, nếu là phát hiện mình nhìn ra bên trong nội tình, nắm chắc là sẽ giết người diệt khẩu, đây chính là thời cổ xưa, trong chốn giang hồ thì cái chết đến rất lẹ làng nhanh chóng mà không cần phải đưa ra phán xử.

Vẫn phải cẩn thận một chút mới được, chưa chiếm được tiện nghi, ngược lại đã mất cái mạng nhỏ rồi, còn Chu chỉ Nhược… còn Triệu Mẫn Mẫn… còn Tiểu Chiêu… còn Ân Ly… chẳng phải là trở thành quả phụ sao?

– Bà bà, chúng ta là giờ sẽ đi nơi nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.