Xong Rồi, Thiếu Tướng Cong Rồi (Tinh Tế)

Chương 13: Chương 13




Bị một câu đương nhiên không thể cãi lại của thiếu tướng tóc đen nói làm cho cứng còng mãi một hồi lâu sau vẫn không nói nổi, Munt cảm thấy có chút tâm tắc.

Cậu điều chỉnh tư thế một chút, từ ngồi quỳ ở trên giường biến thành khoanh chân ngồi ở trên giường.

Đôi tay ấn ở mắt cá chân trên khoanh chân, cậu nghiêm túc mà tự hỏi hồi lâu, mới ngẩng đầu lại một lần nữa nhìn về người nam nhân phía trước.

“Thiếu tướng các hạ, ngài thực ưu tú, mặc kệ là từ phương diện nào đi nữa, ngài cũng ưu tú hơn hẳn những người khác, điểm này tôi thừa nhận.”

Thiếu niên khoanh chân ngồi ở trên giường, ngửa đầu, đối diện với ánh mắt nhìn xuống của Troell.

“Nhưng là, cái chuyện thích này là rất khó để hiểu được.”

Cậu nói, “Kỳ thật tôi cũng không phải rất hiểu, nhưng là tôi cảm thấy, nếu như tôi thích một người, đại khái là sẽ không để ý đến người kia có phải là ưu tú nhất hay không. Đương nhiên, thích một người, khẳng định là sẽ bị một mặt ưu tú của đối phương hấp dẫn, nhưng điều này cũng không đại biểu cho người này nhất định phải là ưu tú nhất.”

Trong quá khứ, không phải cậu chưa từng gặp được cô gái nào xinh đẹp đáng yêu hơn nữa còn ưu tú, cậu cũng thực thích những cô gái ưu tú kia.

Nhưng là, chỉ là thích vẻ ngoài của những cô gái đó thôi, chỉ là thưởng thức đối với sự ưu tú của các cô mà thôi.

Cậu chưa từng tâm động lần nào.

Bên trong mười mấy năm sinh mệnh của cậu, cậu chưa từng thích phải một người, nhưng là cậu luôn cảm thấy, thích, hẳn là một loại tình cảm phát ra từ nội tâm.

Troell thiếu tướng không nói gì, phượng nhãn đơn sắc bén thon dài nhìn Munt.

Hắn như cũ không phải quá hiểu.

Chọn lựa bạn lữ có gien ưu tú, đây là bản năng của tất cả sinh vật.

Nhân loại cũng sẽ không ngoại lệ.

Hắn có được hết thảy điều kiện làm nam tính ưu tú nhất, vì sao đứa trẻ nhỏ tuổi này lại không thích hắn, cũng không muốn lựa chọn hắn làm bạn lữ?

“Thích?”

Hắn hỏi.

“…… Tôi đã nói rồi, thiếu tướng các hạ, tôi cũng không hiểu lắm, có lẽ tôi đã từng bị ai đó hấp dẫn, nhưng đó cũng chỉ là xúc động nhất thời mà thôi. Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn còn chưa từng chân chính thích phải một người nào cả.”

Đối diện với cặp đồng tử màu mặc lam tựa như sao trời kia, giờ phút này thần sắc Munt thực thản nhiên.

Trước đó, cậu đã từng nghĩ tới tùy tiện qua loa dời vấn đề của Troell đi. Nhưng là sau khi cẩn thận nghĩ lại, cậu liền từ bỏ loại cách làm này.

Vị thiếu tướng này có lẽ thoạt nhìn thì có chút lãnh đạm trên phương diện tình cảm, nhưng lại là một người tâm tư cẩn mật.

Nếu như bản thân tùy tiện dời đi, người này chỉ sợ là liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấu cậu đang nói dối, cho nên cậu tốt nhất vẫn là thản nhiên đối mặt với nó thì hơn.

“Nhưng là, tôi biết rõ, thích một người, sẽ muốn tiếp cận người đó, muốn đụng chạm người đó, sẽ bởi vì người đó mà trái tim nhảy lên.”

Cậu nhìn Troell thiếu tướng.

“Tôi cảm tạ ngài, tôn kính ngài, chỉ là tôi cũng không có bởi vì ngài mà tâm động. Cho nên, tôi rất rõ ràng, tôi đối ngài cũng không có loại tình cảm như thích.”

“…………”

“Hơn nữa, thiếu tướng các hạ, tôi nghĩ, ngài lựa chọn tôi làm bạn lữ, cũng không phải bởi vì thích tôi.”

Thiếu niên nhìn thẳng vào mắt đối phương, nói.

“Ngài muốn nhìn thấy địa cầu trong trí nhớ của tôi, muốn tiến hành tinh thần đồng điệu với tôi, mà ngài cảm thấy hẳn là nên phụ trách đối với tôi, đây là lý do ngài muốn tôi trở thành bạn lữ.”

“…………”

Thiếu tướng tóc đen trầm mặc, không có trả lời.

Nhưng mà, đây cũng không phải là bởi vì không có cách nào phản bác.

Chỉ là bởi vì, hắn còn đang suy nghĩ, đã nhiều ngày nay, hắn bởi vì đứa trẻ nhỏ tuổi này ở bên cạnh mà sinh ra những cảm xúc kỳ dị kia……

Khi mới gặp nghĩ lầm rằng đối phương bày tỏ tình yêu trước mặt mọi người mà kinh ngạc.

Khi tinh thần đồng điệu thì ôm lấy đứa nhỏ này yên lặng nhìn địa cầu.

Bởi vì hành động của Robin mà nháy mắt sinh ra tức giận.

Một mạt ý mềm dưới đáy lòng khi bế đứa trẻ cuộn tròn ở trên giường nhíu mày ngủ đến vẻ mặt ủy khuất kia lên……

…………

Đứa nhỏ này đối với hắn mà nói có lẽ vẫn có một chút đặc thù.

Hắn đã từng nghĩ như vậy.

Nhưng là hiện tại, nếu như dựa theo cách nói của Munt, những điều đó có lẽ cũng không thể xem như là thích?

【 cậu không thích tôi? 】

【 đúng vậy, thiếu tướng các hạ, tôi không thích anh. 】

Hiện tại tâm tình Troell có một loại cảm xúc phức tạp vi diệu.

Hắn vẫn luôn cho rằng đứa nhỏ này nhiều ít cũng có chút sợ hãi bản thân, bởi vì ở trước mặt hắn đứa nhỏ này vẫn luôn thành thành thật thật, dịu ngoan mà nghe lời, cũng chưa từng vi phạm lời hắn.

Nhưng là chính đứa nhỏ này, lại có thể nhìn thẳng vào mắt hắn không chút do dự mà nói ra câu như ‘tôi không thích anh’.

Hắn vẫn luôn cảm thấy tính cách đứa nhỏ này có chút ngốc nghếch, bởi vậy cũng có một loại cảm giác kiểu hắn mà không chăm sóc thì sẽ không được, cần phải để tâm tới, vì thế theo bản năng liền chú ý nhiều một chút.

Chỉ là hiện tại xem ra, ít nhất ở phương diện nào đó, đứa nhỏ này cũng chẳng hề ngu ngốc một chút nào cả.

Chẳng sợ không thích hắn, rõ ràng chỉ cần dùng ngôn ngữ lừa gạt hắn vài câu, liền có thể lấy thân phận bạn lữ mà đạt được càng nhiều ích lợi từ trên người hắn.

Chỉ là đứa nhỏ này lại cứ một mực quyết thẳng thắn với hắn.

【 tôi không thích anh. 】

【 tôi sẽ không trở thành bạn lữ của anh. 】

Từ bỏ ích lợi dễ như trở bàn tay ở trên người mình, điều này ở trong mắt những người khác thoạt nhìn có lẽ là một loại phương thức thực ngu xuẩn.

Chính là, trong lòng Troell rõ ràng.

Đứa nhỏ này ở trên phương thức đối đãi với hắn, lựa chọn biện pháp thông minh nhất.

Hắn thật không hiểu lắm cái gì gọi là thích, nhưng hắn nhìn thấu được người bên người muốn làm cái gì.

Tuy rằng bị cự tuyệt, nhưng hắn lại không hề chán ghét đứa nhỏ này thẳng thắn đối với hắn, cùng với sạch sẽ và thản nhiên trong ánh mắt cậu khi nhìn thẳng hắn.

Thiếu tướng tóc đen nhắm mắt, lông mi thon dài rơi xuống một tầng bóng ma nhàn nhạt ở trên gò má tuyết trắng của hắn.

Hắn nhắm hai mắt lại trầm ngâm một chút, thời điểm lại lần nữa mở mắt ra, hắn cũng đã làm ra quyết định.

“Tôi hiểu được.”

Hắn nói.

Tuy rằng chỉ là một câu nhàn nhạt, nhưng từ khẩu khí mà hắn nói chuyện, đã nghe ra được hắn từ bỏ ý tưởng yêu cầu Munt trở thành bạn lữ.

Munt tức khắc nhẹ nhàng thở ra.

Cậu mới vừa cúi đầu thở ra một hơi, đột nhiên lại nghĩ tới cái gì, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn lại về hướng Troell.

“Tôi cũng không muốn rời khỏi quân đội.”

Cậu mắt trông mong mà nhìn thiếu tướng đại nhân nói.

“Vì cái gì?”

Tóc đen thiếu tướng hỏi.

Hắn nhìn ra rất rõ ràng, đứa trẻ nhỏ tuổi này cũng không thích máu tươi cùng chiến tranh.

Như vậy tại sao lại còn phải cưỡng bách bản thân lưu lại bên trong hạm đội tùy thời đều có khả năng phát sinh chiến tranh nữa chứ.

“Tôi không thể dựa vào ngài chiếu cố mà sống cả đời được, cho dù ngài đã đáp ứng tổ phụ, nhưng cũng không có cái trách nhiệm này …… Có lẽ bây giờ còn chưa được, nhưng là ít nhất, ít nhất, sau khi tôi trưởng thành, tôi phải dựa vào chính mình mà sinh hoạt.”

Thiếu niên nhỏ giọng nói, hít sâu một hơi, nhìn về phía Troell.

“Tôi biết, hiện tại tôi rất kém cỏi, có lẽ căn bản là không có tư cách nhập vào dưới trướng của ngài…… Tôi quên mất rất nhiều chuyện, cũng chẳng biết làm gì hết…… Nhưng là, tôi có thể đi học, chỉ cần là chuyện mà tôi có thể làm được, tôi đều sẽ thực nghiêm túc mà đi học!”

Troell nhìn xuống cặp đồng tử màu đen nhánh ngửa đầu mà nhìn hắn kia, ánh mắt thiếu niên phát ra quang mang trong căn phòng hơi tối.

Kỳ thật cậu cũng không có tệ như cậu nghĩ đâu.

Bởi vì có lẽ hiện tại trong tất cả nhân loại, manh mối duy nhất để có thể tìm được địa cầu, chính là ở trên người cậu.

Hắn nghĩ như vậy, lại không có nói ra, chỉ là nhàn nhạt mà ừ một tiếng.

Hắn nói: “Tùy cậu.”

“Phi thường cảm tạ ngài!”

Đã xóa hết hiểu lầm, sau đó lại được cho phép lưu lại quân đội, tức khắc tâm tình của Munt tốt hơn rất nhiều.

Cậu vui vẻ hướng về phía thiếu tướng mà nở nụ cười.

Troell nhìn bộ dáng tiểu gia hỏa kia cười đến vẻ mặt sáng lạn, hơi trầm ngâm một chút, lại mở miệng nói chuyện.

“Nhưng là……”

“Vâng! Có việc mời cứ việc phân phó!”

“Cho dù không có quan hệ bạn lữ, nếu như tôi muốn tinh thần đồng điệu, cậu đều không thể cự tuyệt.”

Phiên dịch: Cho dù chúng ta không phải tình lữ, chỉ cần tôi muốn làm tình cùng cậu, cậu đều phải tùy kêu tùy đến.

“…………”

Vừa mới còn nghĩ rằng thiếu tướng đại nhân tuy rằng lãnh đạm một chút nhưng kỳ thật là một người tốt a người tốt a trong nháy mắt Munt choáng váng.

Đây là…… Ý tứ muốn tiềm quy tắc cậu?

Thiếu niên như thế tâm tình phức tạp mà nghĩ.

Vừa mới tham gia công tác liền tao ngộ phải thủ trưởng nhà mình bá đạo không nói lý muốn tiềm quy tắc quả thực là……

“Không đáp ứng…… thì không được?”

Sau khi cậu do dự một lúc lâu, liền lấy mắt nhìn thiếu tướng nhỏ giọng hỏi.

Thiếu tướng trẻ tuổi liếc nhìn đôi mắt đen nhánh thủy lượng chờ đợi mà nhìn bản thân kia một cái.

“Không được.”

Hai chữ, đơn giản sáng tỏ.

Phiên dịch: Cậu còn muốn ở dưới trướng quân đội của tôi, thì phải để tôi tiềm.

“………………”

Thiếu tướng đại nhân, anh lưu manh như vậy các bộ hạ của anh có biết không!

…………

……………………

Sau khi thiếu tướng các hạ phát biểu tuyên ngôn tiềm quy tắc lưu manh đúng lý hợp tình kia xong, Munt nhăn cả khuôn mặt suy tư một hồi lâu, cuối cùng vẫn gật đầu đáp ứng.

Tuy rằng Robin nói cái gì mà đây là làm tình trên tinh thần, nhưng nói thật, cậu thật sự không có quá nhiều cảm giác gì cả.

Cậu vẫn cảm thấy, tinh thần đồng điệu này, chính là Troell thiếu tướng chạy đến bên trong cảnh giấc mơ của cậu, nhìn xem địa cầu mà thôi.

Nào có chỗ nào giống như làm tình?

Dù sao thì cậu cũng là người nguyên thủy, căn bản là không hiểu được cách nói cách điệu cao bức cái gì mà tinh thần dung hợp của nhân loại tương lai, cho nên chỉ cần thiếu tướng đại nhân không có tiếp tục hiểu lầm nữa, cậu cũng không để bụng thiếu tướng đại nhân tiếp tục chạy đến trong mơ của cậu xem địa cầu đâu.

Nhìn Munt trái lo phải nghĩ suy nghĩ một hồi lâu xong, lại chậm rãi gật gật đầu, Troell cũng không nói cái gì nữa, ý bảo đối phương nhanh chóng thay quân phục đi ra ngoài cùng hắn.

Ánh mắt thiếu niên dao động một hồi lâu giữa đống quân phục đã vứt tán loạn cùng thiếu tướng đại nhân, há mồm rồi lại ngậm lại, thẳng đến khi nghẹn đỏ mặt, mới nhỏ giọng mở miệng nói chuyện.

“…… Thỉnh ngài đi ra ngoài trước.”

Thiếu tướng trẻ tuổi nhướng mày, nhẹ nhàng sách một tiếng, hắn muốn nói cái dáng người gà luộc kia của cậu thật đúng là chẳng có gì đẹp cả. Nhưng nhìn gương mặt nghẹn đỏ kia của đứa nhỏ, chung quy hắn vẫn không nói gì hết, xoay người đi ra ngoài.

Chỉ là, lúc sắp rời khỏi cửa, hắn đột nhiên lại xoay người lại.

“Mặt khác……”

“Cái gì?!”

Vừa mới nhấc áo lên được một chút thiếu niên cơ hồ là theo tính phản xạ tính mà ba một cái ấn góc áo xuống dưới.

Cậu không chịu cởi quần áo ở trước mặt thiếu tướng đại nhân, cũng không phải vì thẹn thùng cái gì cả, đều là nam nhân mà, với lại cậu cũng không phải thật sự thích nam nhân, cho nên không có khả năng để ý đến cái này.

Cậu để ý chính là, đối lập với dáng người kiện mỹ kia của thiếu tướng đại nhân, lại nhìn thân thể nhỏ con của bản thân cậu chỉ cảm thấy thật sự là quá mất mặt thôi a.

Lười để ý đến động tác nhỏ của đối phương, nghiêng người dựa vào cạnh cửa thiếu tướng trẻ tuổi mở miệng nói chuyện.

“Cậu dọn tới đây.”

“…… Gì?”

Nháy mắt mộng bức thiếu niên cảm thấy có phải lỗ tai của mình xảy ra vấn đề gì hay không.

“Ở chỗ này.”

“Có thể hỏi một chút là vì cái gì không?”

“Thuận tiện.”

“……”

Thuận tiện bị anh tiềm quy tắc sao?!

Cố nén không phun những lời này ra Munt nhịn đến khóe mắt cũng có chút run rẩy, cậu hít sâu một hơi, một bên nỗ lực khiến bản thân bình tĩnh lại, một bên trong đầu nhanh chóng tự hỏi phương pháp làm thiếu tướng đại nhân thu hồi mệnh lệnh.

Cậu nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn mỹ đối diện kia, đột nhiên nhanh trí, mở miệng nói.

“Thiếu tướng các hạ, anh phải biết rằng…… Tôi chính là thích nam nhân.”

“Ân.”

Cho nên?

Đôi tay ôm ngực dựa vào cạnh cửa, nghiêng người nhìn thiếu niên Troell nhướng mày dùng ánh mắt dò hỏi.

“Nói cách khác…… Cho dù không thích ngài, nhưng là ngài cũng nên biết, nam nhân có đôi khi xúc động lên liền sẽ không quản được chính mình, hơn nữa chính ngài cũng đã nói, ngài mỹ, nga, không, ưu tú như vậy.”

Munt ngạnh sinh sinh mà nuốt hai chữ mỹ lệ trở về trong cổ họng, ánh mắt dùng sức nhìn chằm chằm thiếu tướng.

Cậu nỗ lực kéo cơ bắp trên mặt mình ra, dùng sức muốn dùng mặt mình biểu đạt ra một loại biểu tình đáng khinh.

Cậu dùng hết khả năng lộ ra ánh mắt mà cậu cho rằng là dâm tà nhất để nhìn quét trên dưới thân thể thiếu tướng, nụ cười dâm đãng hắc hắc hắc vài tiếng.

“Chẳng lẽ anh sẽ không sợ tôi buổi tối đột nhiên trở nên xúc động…… Không nhịn được một cái liền sẽ tập kích anh, làm anh như vậy như vậy hay sao?”

Ha hả, đừng tưởng rằng chỉ có anh là biết chơi lưu manh.

Một câu này, làm cho thiếu tướng tóc đen có vẻ có chút không kiên nhẫn nghiêng đầu kia lại quay lại đầu về, con mắt nhìn cậu.

Troell nhìn cũng không thèm liếc mắt nhìn ánh mắt Munt tự nhận là thực dâm tà cùng dùng gương mặt búp bê còn tính trẻ con kia bày ra một vẻ tươi cười mà tự nhận là phi thường đáng khinh lấy một cái.

Cặp phượng nhãn đơn màu mặc lam kia chỉ là từ trên xuống dưới mà, quét cậu từ đầu tới đuôi hết một lượt.

Sau khi quét xong, thiếu tướng trẻ tuổi đưa ra trả lời.

Hắn nói: “Nga.”

Hắn nga như vậy một tiếng, ngữ khí nhẹ nhàng bâng quơ.

Nga xong, hắn liền xoay người rời khỏi tầm mắt Munt.

Ân, nhẹ nhàng bâng quơ một chữ nga thôi.

Lại lập tức thiếu chút nữa đã khiến Munt nghẹn đến cơ tim tắc nghẽn.

Tuy rằng trên gương mặt tuấn mỹ của thiếu tướng đại nhân kia lãnh lãnh đạm đạm không có biểu tình gì, nhưng cậu lại phi thường rõ ràng mà nhìn ra được hàm nghĩa cùng loại với cụm từ ‘ha ha’ được biểu đạt ra từ trong ánh mắt quét nhìn cậu một lượt của thiếu tướng.

…… Anh dáng người tốt thì ghê gớm lắm à?!

Có tin buổi tối tôi thật sự tập kích anh không a!

Hồng Hoang chi lực dưới đáy lòng đã sông cuộn biển gầm thiếu niên lại cúi đầu, liền thấy được thân thể nhỏ con gầy yếu tựa như gà luộc của mình.

Lại tưởng tượng, nghĩ đến dáng người cao gầy ước chừng cao hơn cậu hơn một cái đầu của vị thiếu tướng trẻ tuổi kia, cùng với thân thể tuy rằng nhìn như gầy nhưng kỳ thực hoa văn cơ bắp lại chặt chẽ rõ ràng.

Còn có sức lực khủng bố vừa rồi, một bàn tay liền nhẹ nhàng xách cả người cậu lên.

………………

…… Được rồi, anh thắng, dáng người tốt có cơ bắp đích xác là ghê gớm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.