Vương Tử Ma Cà Rồng Và Công Chúa Đông Phương

Chương 6: Chương 6




Tin tức mới nhất trong thị trấn Fawkes dạo gần đây là: Cả nhà bác sĩ Cullen trong khi đi Trung Quốc du lịch nhận nuôi một nữ hài Trung Quốc. Mà con trai của bác sĩ Cullen, Edward Cullen kết thúc cuộc sống độc thân, hắn bắt đầu tình yêu với em gái mới nhận nuôi!

Ở cái trấn nhỏ này, dân số chỉ có ba ngàn người, bất luận tin tức gì đều sẽ dùng tốc độ lốc xoáy truyền đi khắp toàn bộ thị trấn. Cơ hồ hơn phân nửa dân Fawkes đều đang nói về tình yêu của con trai út nhà Cullen và nữ hài mới được nhận nuôi.

Mọi người đều đang nói về con gái nuôi người Trung Quốc chưa xuất hiện lần nào của bác sĩ Cullen. Theo bác sĩ Cullen nói, con gái nhỏ của hắn không thích ứng được với thời tiết của Fawkes nên sinh bệnh, cần phải ở nhà dưỡng bệnh.

Tin tức về con gái nuôi chưa lộ diện nhà Cullen không những không dần lắng xuống ngược lại mọi người càng tò mò, bọn họ âm thầm suy đoán rằng không lâu sau nhân vật chính của đề tài bọn họ nói có thể đi học cùng những con gái khác của nhà Cullen.

Mặc kệ bên ngoài mọi người tò mò như thế nào, Lan Hiên Ái Tân Giác La Cullen* sở dĩ không ra khỏi cửa, hoàn toàn là bởi vì chưa thể chống cự lại sự dụ hoặc của máu người, nên đang vội vàng học cách kiếm ăn và săn thú.

(Moe: Tên này là trên bản QT dịch, mình để nguyên do không biết sửa sao cho đúng. Bạn nào biết comment nói mình.)

“Vô cùng tốt” Edward khen, “Ngươi học tập thật sự rất nhanh.”

Lan Hiên mặc áo có viền hoa màu trắng mang phong cách Châu Âu màu trắng, bên ngoài mặc một cái áo khoác nhỏ màu lam, mặc một cái quần lửng màu vàng nhạt, một đầu tóc đen nhánh dài rối tung, cả người vô cùng nhỏ nhắn đáng yêu lại tinh xảo mỹ lệ.

Hơn một tháng trước, Lan Hiên đi theo nhà Cullen tới Fawkes. Trải qua mấy ngày học tập, nàng đối với thế giới ma cà rồng đã có chút hiểu biết, đối với săn thú cũng đã thuần thục. Mà trong lúc luyện tập thiên phú hắc ám, nàng đã có thể thông qua tiếp xúc vật thể mà tùy ý đem chúng tàng hình, nhưng theo Carlisle nói nàng năng lực còn có thể khống chế không gian.

Nàng móc ra khăn giấy lau vết máu ngoài miệng, liếc nhìn thi thể hươu cái dưới chân “Nhưng ta còn chưa cách nào đứng trong đám người.”

Alice hôn một chút lên gương mặt nàng “Thân ái, đừng để ý. Ngươi đã làm rất tốt, trình độ hiện tại của ngươi bằng Jasper, một tuần sau ngươi hoàn toàn có thể cùng chúng ta đi học.”

“Lại nói” Alice bóp mặt nàng “Cho dù ngươi không thể đi học, Edward cũng sẽ ở lại trong nhà đơn độc cùng ngươi. Đúng hay không, Edward?”

Jasper, Emmett cùng Rosalie cũng đều nhìn Edward một cách ái muội.

Đối với kiểu đùa giỡn như vậy Lan Hiên vẫn có chút không thích ứng, nàng cúi đầu không nói, bên tai lại nghe được câu trả lời ôn nhu của Edward: “Đúng vậy, ta vô cùng nguyện ý.”

Ngẩng đầu, Edward nhìn nàng thật sâu, ánh mắt ấy giống như đang vọng lại trong lòng nàng. Lan Hiên bỗng nhiên cảm giác được, có cái gì đó đang chậm rãi thay đổi.

Đoàn người về đến nhà, Carlisle đã từ bệnh viện trở về.

Hắn cùng Emse mỗi người ôm Lan Hiên một cái “Thân ái, biểu hiện của ngươi rất khá.”

“Đúng vậy.” Rosalie thay Lan Hiên sửa tóc, “Trước khi săn thú, chúng ta gặp được một người leo núi, lúc ấy Lan Hiên bảo bối cách hắn không đến 100 mét! Chính là nàng vẫn khống chế được chính mình.”

Carlisle vô cùng cao hứng, “Dựa vào tình huống như vậy, Lan Hiên hoàn toàn có thể cùng các ngươi đi học vào một tuần sau. Ta ngày mai liền đi làm thủ tục nhập học.”

Lan Hiên cũng vô cùng cao hứng, trùng sinh ở trong hoàng cung mười lăm năm, nàng vô cùng tưởng niệm những công nghệ cao hiện đại. Nhưng từ lúc nàng đi ra từ lăng mộ tới nay, bởi vì không thể chống lại sự dụ hoặc của máu người nên không thể ra ngoài. Thế là trừ khi ra ngoài săn thú liền vẫn luôn ở nhà. Tuy rằng mặt ngoài bình tĩnh, nhưng nàng trong lòng đã sớm nghĩ đi ra ngoài. Đối với việc quay trở về trường học nàng cũng rất trông mong. Nàng là một người đến nơi đến chốn, không làm thì thôi một khi làm phải đến nơi đến chốn, kiếp trước nàng chưa hoàn thành việc học liền tự sát, tuy rằng không hối hận, nhưng trong lòng chung quy vẫn có một chút tiếc nuối.

“Thân ái, ngươi thật giỏi.” Esme cao hứng mà hôn gương mặt nàng “Chúng ta cho ngươi chuẩn bị một món quà, đã đưa đến phòng của ngươi, ngươi muốn xem không?”

Đối với hành vi thân thiết của Alice, Esme và Rosalie Lan Hiên đã thành thói quen, thấy Esme hưng phấn như vậy nàng cũng vô cùng phối hợp hỏi: “Là cái gì?”

“Ngươi nhất định sẽ thích.” Alice cùng Esme mỗi người một bên đem nàng kéo lên lầu hai.

“Đây là......” Đi lầu trên là phòng chính mình, nhìn thấy giường lớn trước mắt, Lan Hiên vô cùng kinh ngạc.

Trước mắt là một chiếc giường lớn làm bằng gỗ nạm vàng*, phía trên điêu khắc hoa văn long phượng tề tựu, mép giường có hai lớp màn lụa màu xanh nhạt thêu cây Liễu Rủ** màu xanh non cùng hàng trăm cánh hoa Xuyến Chi*** màu tím nhạt, vô cùng tao nhã.

“Đây là chủ ý của Emmett. Hắn nói ngươi ở trong quan tài ngủ lâu như vậy, tuy rằng hiện tại không cần ngủ, nhưng muốn tặng cho ngươi một cái giường tốt hơn.” Alice kích động thuyết minh: “Esme tìm được kiểu dáng của giường này ở trên mạng đấy, theo truyền thuyết thì đây chính là giường Trung Quốc cổ đại. Edward phụ trách tìm người làm, màn lụa là ta mua từ Trung Quốc gửi người chuyển phát nhanh tới đây.”

“Cảm ơn, ta rất thích.” Lan Hiên nói cảm ơn từ tự đáy lòng. Hiện đại gỗ nạm vàng quý bao nhiêu nàng biết, tuy rằng đối với ma cà rồng vàng bạc không quan trọng, nhưng nàng càng cảm kích bọn họ vì phần tâm ý. Từ khi nàng có ký ức tới nay, trừ ngạch nương ra chưa có người nào đối với nàng tốt như vậy.

“Dụng cụ trong phòng của ngươi còn khá đơn giản, chờ sau này ngươi có thể tiếp xúc nhân loại, chúng ta tự mình đi chọn.” Rosalie sờ sờ đầu nàng ôn nhu. Rõ ràng Lan Hiên làm cho nữ ma cà rồng lạnh nhạt nổi lên tình mẫu tử, tuy rằng Lan Hiên trở thành ma cà rồng sớm hơn nàng, nhưng việc này cũng không gây trở ngại sủng nịch của nàng với Lan Hiên.

Ngay sau đó Alice nói: “Còn có quần áo đẹp! Bảo bối Lan Hiên đáng yêu như thế, ta nhất định trang điểm khiến cho nàng trở nên xinh đẹp!”

“Có lẽ chúng ta có thể kêu Carlisle lên, bọn họ có thể giúp chúng ta khiên đồ vật.” Esme cũng trêu ghẹo.

Thính lực ma cà rồng hoàn toàn có thể đem cuộc nói chuyện trên lầu nghe rõ ràng, Carlisle cùng Jasper nhìn nhau cười.

Emmett ôm lấy bả vai Edward, làm mặt quỷ nói: “Edward, ngươi tích cực như vậy vì tiểu Lan Hiên chuẩn bị chiếc giường, có phải là có ý đồ bất lương không?” Nói xong liền cười đáng khinh.

“Có lẽ hắn nghĩ chính mình nằm ở trên đó.” Jasper cũng nói tiếp một câu.

“Kỳ thật ta nghĩ......” Edward chậm rãi mở miệng nói nhẹ nhàng rồi đột nhiên cất cao giọng: “Làm cách nào đem hai người các người đánh đến không xuống giường được!”

(Moe: Không phải cố ý cắt ngang nhưng mà “không xuống giường được” nó thật thâm sâu =)))))

Cùng lúc giọng nói ngừng lại, Emmett đã bị hắn đánh té ngã xuống đất, Jasper thì hắn đạp đến chân tường.

Động tĩnh dưới lầu đương nhiên không thoát khỏi lỗ tai của bốn vị ma cà rồng nữ trên lầu. Ánh mắt ái muội của ba người Esme, Lan Hiên bỗng cảm thấy xấu hổ, nhưng nàng biết làn da ma cà rồng sẽ không bởi vì xấu hổ mà trở nên đỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.