Vũ Vương

Chương 797: Chương 797: Ba trăm triệu công huân!




Lộc Vi đi rất nhanh, trở về cũng nhanh.

- Đồ vật đều đưa qua rồi hả?

Tu Di Thánh Tử hung dữ hỏi một câu, sau đó khuôn mặt kia biến thành mặt khổ qua.

- 1.6 tỷ công huân ah, nếu sớm chút hành động, 200 triệu là đủ rồi. Aii, hiện tại bọn người Lục Dã đều không giúp người luyện khí, chỉ có thể tiện nghi Mộ kia rồi.

- Không có.

Đợi Tu Di Thánh Tử cảm khái hoàn tất, Lộc Vi mới đơn giản trả lời hai chữ, sắc mặt lộ ra có chút quái dị.

- Ân?

Tu Di Thánh Tử ngẩn người.

- Thánh Tử chính mình xem đi.

Thần sắc Lộc Vi càng thêm cổ quái, đưa tay hướng Thiên Trúc Sơn chỉ chỉ.

- Ah?

Lực lượng tinh thần của Tu Di Thánh Tử gào thét mà ra, trong khoảnh khắc liền đến bên ngoài Thiên Trúc Sơn, tuy mỗi ngọn núi trong Côn Luân Tiên Phủ đều có thể cản trở tâm thần dò xét, nhưng đối với Thần Hải Cảnh cường giả mà nói, nếu muốn cưỡng ép cảm ứng tình huống ở trong sơn phong, kia cũng có thể làm được.

Chỉ hơi dừng lại một lát, tâm thần của Tu Di Thánh Tử liền xuyên thấu tầng bình chướng ngoài núi kia, đem trọn tòa Thiên Trúc Sơn bao trùm.

Đỉnh núi cao mấy ngàn thước, đại kỳ như trước tung bay.

Nhưng mà, sau khi thấy rõ chữ viết trên mặt cờ, thân hình Tu Di Thánh Tử lập tức hoá đá, mà sắc mặt của hắn thì trở nên đặc sắc vô cùng. Đem thần sắc của Tu Di Thánh Tử thu nhập đáy mắt, Lộc Vi không thể làm gì lắc đầu, nàng rất lý giải tâm tình của Tu Di Thánh Tử giờ phút này.

Bởi vì không lâu trước kia, biểu hiện của nàng cùng Tu Di Thánh Tử không có sai biệt.

Mặt đại kỳ trên đỉnh Thiên Trúc Sơn kia có mấy chữ viết bắt mắt, sau khi đã kích thích phần đông tu sĩ Tiên Phủ 35 ngày, rõ ràng lại có biến hóa cực lớn, thượng diện chữ số 8000 vạn kia biến mất, từ hôm nay bắt đầu, Mộ Hàn tạm không giúp người luyện chế Đạo Khí, lần sau tiếp thu tài liệu luyện khí...

Đợi!

Lúc Mộ Hàn dung 1000 vạn trả thù lao luyện chế một kiện Thánh khí, Tu Di Thánh Tử do dự, sai sót cơ hội tốt; lúc Mộ Hàn dung 8000 vạn thù lao luyện chế một kiện Thánh khí, Tu Di Thánh Tử do dự hồi lâu, rốt cục đau nhức hạ quyết tâm lại không nghĩ rằng hắn vừa thay đổi hành động, Mộ Hàn đã phát ra thông tri tạm thời không luyện khí.

Ngay cả Lộc Vi cũng có loại cảm giác bị lường gạt, huống hồ Tu Di Thánh Tử?

Thật lâu qua đi, Tu Di Thánh Tử mới như ở trong mộng mới tỉnh, khóe miệng vốn là hung hăng run rẩy vài cái, chợt trừng một đôi mắt, giống như là dân cờ bạc thua nóng nảy, hổn hển hướng về phía Thiên Trúc Sơn chửi ầm lên :

- Mộ Hàn, con mẹ ngươi...

- Ai đang mắng ta?

Bên ngoài cung điện Thiên Trúc Sơn, Mộ Hàn lầm bầm một tiếng, hồ nghi ngẩng mắt lên nhìn bên ngoài núi. Sau khi đem một kiện Thánh phẩm cuối cùng luyện chế thành công, Mộ Hàn liền phát hiện có không ít lực lượng tinh thần cường hoành đột phá bình chướng bên ngoài Thiên Trúc Sơn, dò xét tình huống trong Thiên Trúc Sơn, Mộ Hàn cũng không ngăn trở, tùy ý những tâm thần kia đi qua.

- Không phải chúng ta, không phải chúng ta...

Nghe được lời này của Mộ Hàn, bảy tên tu sĩ đối diện kia lại càng hoảng sợ, liên tục khoát tay, sắc mặt lại có chút xấu hổ. Bảy người này là chủ nhân của bảy kiện Thánh phẩm Đạo Khí mà Mộ Hàn vừa luyện chế hoàn tất kia, bởi vì Mộ Hàn luyện khí tốn hao thời gian cực kỳ ổn định, bọn hắn từ sáng sớm hôm nay đã đến Thiên Trúc Sơn chờ.

Đã chờ đợi hơn ba mươi ngày, bỏ ra ngàn vạn công huân, bọn hắn đã không thể chờ đợi được mà muốn đến thu Thánh phẩm Đạo Khí thuộc về mình. Như vậy, cho dù hơn một năm sau thực bị Tư Thiên trưởng lão chọn trúng, bị phái đi đóng ở Thái Tố Cổ Thành, bọn hắn cũng có lực tự bảo vệ mình mạnh hơn nữa.

Cho nên, cơ hồ là không trung hiển lộ ra dị tượng, bọn hắn liền lập tức lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới bên ngoài tòa cung điện này.

Nhưng chứng kiến Mộ Hàn ly khai cung điện, chuyện thứ nhất là đem mặt đại kỳ thông cáo trên đỉnh Thiên Trúc Sơn kia sửa chữa thành hiện tại, bọn hắn vẫn là nhịn không được trong lòng âm thầm ân cần thăm hỏi tổ tông mười tám đời Mộ Hàn vài câu. Bởi vì bọn hắn biết rõ, có mấy tu sĩ đồng môn ở sau khi năm Đại pháp sư Lục Dã tạm dừng luyện khí đều đem lực chú ý chuyển dời đến Thiên Trúc Sơn, chuẩn bị hung ác quyết tâm kiếm đủ 8000 vạn công huân đi tìm Mộ Hàn luyện chế một kiện Đạo Khí.

Nếu nói toàn bộ trưởng lão cùng đệ tử Tiên Phủ có loại tâm tư này, nhất định thêm nữa....

Hôm nay Mộ Hàn đem thông cáo thay đổi, 8000 vạn công huân kia của bọn hắn muốn tiêu cũng không tiêu được. Chắc hẳn bọn hắn sau khi chứng kiến thông cáo mới của Mộ Hàn, sẽ nhịn không được giơ chân chửi mẹ.

Chỉ là để cho bảy người không nghĩ tới chính là, Mộ Hàn cảm giác thật không ngờ nhạy cảm, lại thoáng một phát xem thấu tâm tư của bọn hắn.

Nếu trong nội tâm Mộ Hàn không vui, ở bên trong Đạo Khí của bọn hắn làm chút ít tay chân, vậy liền hối hận thì đã muộn.

- Đương nhiên không phải các ngươi.

Mộ Hàn cười híp mắt nói, vốn hắn còn không có hoài nghi bảy người này, nhưng gặp cử động của bọn hắn, ngược lại lộ ra giấu đầu hở đuôi.

- Chư vị sư huynh, luyện chế Thánh phẩm Đạo Khí này chính là sự tình khổ sai, các ngươi bảy phần tài liệu này không có tự mình giao cho ta, vốn là ta không muốn tiếp. Các ngươi cũng biết, lúc kia giá đã tăng lên tới 8000 vạn công huân, chỉ cần luyện chế một kiện, ta kiếm lấy công huân liền vượt xa bảy kiện này của các ngươi.

- Đương nhiên, tất cả mọi người là đồng môn, tài liệu của các ngươi đã đưa đến Thiên Trúc Sơn rồi, nếu ta giống như La Phù Thánh Tử cùng Lục Dã trưởng lão đều trả lại như vậy, liền quá bất cận nhân tình rồi. Chỉ có điều một phần giá tiền một phần hàng, 1000 vạn công huân Thánh khí này, cùng 8000 vạn công huân Đạo Khí tương đương…

. . .

Bảy người càng nghe sắc mặt càng khó xem, biết rõ mình vừa rồi che dấu lộ liễu nhân bánh, để cho Mộ Hàn bất mãn. Thấy ngữ điệu của Mộ Hàn hơi đốn, trong đó một gã Tiên Phủ đệ tử bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng cười làm lành nói:

- Mộ sư đệ nói đúng, mười vạn công huân đích thật là quá ít. A..., 2000 vạn một kiện, sư đệ cảm thấy như thế nào?

- Đúng, đúng, 2000 vạn.

Sáu người còn lại bừng tỉnh đại ngộ, tuy trong nội tâm tất cả không tình nguyện, nhưng vẫn là ra vẻ hào sảng phụ họa , thậm chí còn có một người cười ha hả nói:

- Mộ Hàn sư đệ năm ngày luyện chế một kiện Thánh khí, thật sự là quá cực khổ rồi, 2000 vạn như thế nào đủ, ta xem tối thiểu nhất là 3000 vạn.

Nói vừa xong, tên đệ tử Tiên Phủ kia liền gặt hái được mười hai đạo ánh mắt giống như muốn giết người.

- Tốt, sảng khoái!

Vẻ mặt Mộ Hàn tươi cười vỗ tay khen.

- Aii, vốn ta cảm thấy tùy tiện một lần nữa cho 2000 vạn là đủ rồi, bất quá, chư vị sư huynh đã băn khoăn như vậy, sư đệ ta liền không làm kiêu, 3000 vạn một kiện thì 3000 vạn một kiện. Tố Ảnh, cầm Công Huân thạch đến, thu mỗi vị sư huynh 3000 vạn công huân.

Nghe được lời này của Mộ Hàn, vài tên đệ tử Tiên Phủ kia giống như lúc húp cháo ăn ra một con ruồi, biểu lộ muốn nói có bao nhiêu đặc sắc liền có bấy nhiêu đặc sắc. Nhất là tên kia đệ tử Tiên Phủ kêu lên 3000 vạn kia, càng là hối hận đến hận không thể dùng đầu đập vào tường, nếu không phải hắn nhiều hơn một câu, mỗi người đều có thể tiết kiệm ngàn vạn công huân.

Hiện tại ngược lại tốt, mỗi người 3000 vạn, cơ hồ đem chiến công của bọn hắn toàn bộ cạo sạch sẽ.

Bọn họ là ngàn vạn không muốn cho, nhưng Thánh phẩm Đạo Khí vẫn còn ở trong Tâm Cung của Mộ Hàn, nếu không phải cho nhiều công huân như vậy, Thánh khí sợ là lấy không đến tay. Nếu như bọn hắn đem chuyện đánh tới Chấp Pháp đường, cuối cùng có lẽ có thể thành công đạt được Thánh khí, nhưng như vậy lúc dùng đến Thánh khí cũng lo lắng.

Ba tháng này, năng lực luyện khí của Mộ Hàn đã bày ra được vô cùng tinh tế, đem bọn người Lục Dã tất cả đều ép tới không ngẩng đầu lên được. Hắn nếu như ở bên trong Thánh khí làm chút tay chân, chỉ sợ không ai có thể nhìn ra được.

Tu vi mỗi người bọn hắn còn thắng qua Mộ Hàn, thậm chí còn có ba người đã là Thần Hải Cảnh cường giả, nhưng vì Thánh khí an toàn, cũng chỉ có thể nhận mệnh dùng công huân đến tiêu tai.

- Tốt.

Tiêu Tố Ảnh đã sớm cười đến con mắt cong thành Nguyệt Nha Nhi, nghe xong Mộ Hàn phân phó, lập tức từ trong Tâm Cung lấy ra một viên cầu lớn như cối xay, óng ánh sáng long lanh, khắp nơi hiển lộ ra tuyết trắng sáng bóng, đây là Công Huân thạch của Côn Luân Tiên Phủ, có thể dùng để chuyển di số lượng công huân.

Mỗi Công Huân thạch đều cùng Bia Công Huân ở Đạo Linh Sơn Công huân điện tương liên, mỗi lần công huân giao dịch cũng sẽ ở trên tấm bia kia hiển lộ ra.Côn Luân Tiên Phủ đối với loại công huân giao dịch này quản lý phi thường nghiêm khắc, mỗi bút giao dịch đều có xác nhận, nếu như phát hiện lừa gạt, sẽ phải chịu nghiêm trị.

Chứng kiến Công Huân thạch kia, bảy người chỉ phải đem thân phận ngọc bài của mình lấy ra, giao cho Tiêu Tố Ảnh, trên mặt mặc dù đều mang theo dáng tươi cười, lại cười đến so với khóc còn khó coi hơn.

Trơ mắt nhìn Tiêu Tố Ảnh lần lượt đem ngọc bài của Mộ Hàn cùng mình phân biệt nhập trong Công Huân thạch, rất nhanh phát họa, tâm mấy người đều nhỏ máu. Cũng may sau khi khấu trừ hết 3000 vạn công huân, mỗi vị đệ tử Tiên Phủ lập tức đều từ trong tay Mộ Hàn nhận được Thánh phẩm Đạo Khí thuộc về mình.

Cũng không lâu lắm, bảy tên đệ tử Tiên Phủ đã lấy tới một kiện Thánh khí.

Chỉ có điều vất vả mấy chục năm, bọn hắn thật vất vả tích góp từng tí một mấy ngàn vạn công huân, lại ngay cả nửa khắc đồng hồ cũng chưa tới, tất cả đều biến thành kẻ nghèo hàn, trong lòng mấy người đều chất đầy sa sút tinh thần chi ý.

- Đa tạ chư vị sư huynh chiếu cố, ta không tiễn.

Mộ Hàn cười mỉm chắp tay, vốn là Mộ Hàn chỉ tính toán như giúp Sở Mộng Lam luyện chế Đạo Khí, chỉ lấy bọn hắn mỗi người ngàn vạn công huân, nhưng bọn hắn không khách khí như vậy, Mộ Hàn càng thêm không cần phải khách khí rồi. Xảo trá bọn hắn, Mộ Hàn xảo trá được càng yên tâm thoải mái, dù sao Mộ Hàn cũng không cần bọn hắn cảm kích mình.

Cho dù thống hận Mộ Hàn dù thế nào, thời điểm này bảy tên đệ tử Tiên Phủ cũng chỉ có thể đánh vỡ hàm răng cùng huyết nuốt, cường tiếu chắp tay đáp lễ, mang theo Thánh khí hướng dưới núi chạy như bay mà đi. Không hề áy náy tiễn đưa bọn hắn rời đi, Mộ Hàn áp chế không nổi hưng phấn trong lồng ngực, mặt mày hớn hở nhìn về phía Tiêu Tố Ảnh.

- 310 triệu!

Tiêu Tố Ảnh hết sức kích động báo ra con số này, tay cũng có chút run rẩy.

Mộ Hàn cũng có chút kích động, đi vào Côn Luân Tiên Phủ mới ba tháng, đã thu hoạch hơn ba trăm triệu công huân, cái này là chỗ cường đại của pháp sư. Nếu là võ đạo tu sĩ, muốn kiếm lấy ba trăm triệu công huân này, còn không biết phải chờ tới bao giờ. Bất quá, nếu như Mộ Hàn biết rõ trước kia không lâu, mình cùng 1.6 tỷ công huân vô duyên, đoán chừng sẽ cùng phần đông tu sĩ Tiên Phủ một tháng trước đồng dạng, ngay cả ruột cũng hối hận thanh.

Đương nhiên, hối hận quy hối hận, mặc dù là biết rõ Tu Di Thánh Tử có ý định tìm mình luyện khí, Mộ Hàn cuối cùng nhất cũng sẽ cự tuyệt. Hiện tại có hơn ba trăm triệu công huân, Mộ Hàn hoàn toàn có thể đủ hối đoái đến đầy đủ Thái Tố Tiên Khí sử dụng, công huân nhiều hơn nữa, cũng so ra kém trọng yếu bằng Thiên Anh lột xác.

- Là thời điểm đi Phi Tiên Sơn rồi!

Mộ Hàn thở sâu, đem ngọc bài nắm trong tay, hai mắt giống như xuyên thấu hư không xa xôi, rơi vào khu vực trung tâm Côn Luân Tiên Phủ.

Cái Phi Tiên Sơn kia, đúng là chỗ tu sĩ Tiên Phủ hối đoái các loại vật phẩm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.