Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 4: Chương 4: Tổn thương lẫn nhau, ai sợ ai chứ!




- Bốn trường Đại học trọng điểm lớn, học viện Hoàng gia.

Hai mắt Vương Hạo híp lại, lật xem ký ức.

Bốn trường Đại học trọng điểm lớn là bốn trường đại học mạnh nhất trong các trường đại học bình dân, nhưng muốn đi vào tuyệt đối là thiên quân vạn mã đi qua cầu độc mộc.

Nhưng một khi được chọn, vậy có nghĩa là sau khi tốt nghiệp, sẽ có vô số cơ hội vào nghề bày ra ở trước mắt, phụ thân hắn chính là xuất thân từ đại học Thiên Bắc một trong bốn trường Đại học trọng điểm lớn.

Phụ thân hắn chính là ngôi sao nổi bật nhất trong lịch sử của đại học Thiên Bắc, cũng là thiên tài nổi bật nhất trong cả Liên Bang Tinh Tế, đáng tiếc trời xanh ghen tỵ anh tài, bảy năm trôi qua vẫn không rõ tung tích.

- Lão nhân năm đó hình như là dựa vào một cây trường thương, quét ngang toàn bộ học viện Hoàng gia, đánh cho thiên tài học viện Hoàng gia hoàn toàn không còn cách nào, khiến cho danh dự của học viện Hoàng Gia bị quét rác!

Vương Hạo suy nghĩ một lát, cảm giác mình cho dù bị học viện Hoàng gia đá ra, nhất định là có liên quan đến phụ thân, nhưng phụ thân trêu chọc các ngươi, khiến cho danh dự của các ngươi bị quét ra rác, ngươi đi tìm hắn tính sổ là được, liên quan tới hắn cái rắm ấy!

- Ôi, thôi đi, đá ra thì đá ra!

Vương Hạo thở dài, sau đó hừ lạnh nói:

- Chỉ có điều, khoản nợ này chúng ta cũng chưa xong đâu. Nếu như phụ thân có thể quét ngang toàn bộ học viện Hoàng gia, vậy lão tử không chỉ có có thể quét ngang, còn có thể hủy đi học viện Hoàng gia.

...

Thời gian không lâu, khi Vương Hạo trở lại ngôi nhà trong ký ức.

Nhưng cửa vừa mở ra, trong nháy mắt toàn thân hắn cảm thấy không xong. Chỉ thấy trong nhà khắp nơi đều là tất thối, trang phục bẩn nằm rải rác khắp nơi. Rác rưởi chắc hẳn cũng có rất nhiều ngày không có đổ, có mùi khó ngửi.

Nhất là khi Vương Hạo cảm giác đói bụng, tìm được một túi bánh bích quy, lúc này hắn mới phát hiện túi bánh quy này đã sớm quá thời hạn.

- Gã xui xẻo, ngươi rốt cuộc sống như thế nào vậy?

Vương Hạo khẽ xoa trán, dù gì thằng xui xẻo này cũng là nhi tử của nguyên soái, thế nào lại sống thảm như vậy?

Bất đắc dĩ, Vương Hạo mở ra một vòng tay trí năng trên cổ tay, đây là máy vi tính trí năng chuẩn bị cho thành viên của Liên Bang Tinh Tế bên trong không chỉ có ghi chép tin tức thân phận của người cầm nó, còn có thể sử dụng làm máy vi tính, đặc biệt thuận tiện.

Khi Vương Hạo kiểm tra chi phiếu, trong nháy mắt toàn thân hắn không thể bình tĩnh được nữa. Trong ngân hàng, gã xui xẻo lại không có nổi năm trăm đồng.

- Lẽ nào lão tử còn chưa quật khởi, lại phải chết đói đầu đường sao?

Vương Hạo ngửa mặt lên trời thở dài.

- Thôi đi, trách gã xui xẻo có tác dụng gì, hiện tại ta và hắn lại là cùng một người, trách hắn không phải là tự trách mình sao? Vẫn nên đi tu luyện trước đã!

Vương Hạo thở dài, lấy ra Tiềm Lực đan cấp một nuốt xuống, sau đó hắn ngồi xếp bằng ở trên cái giường hỗn loạn này.

- Vũ Diệu Thiên Ma Quyết, bắt đầu truyền thụ.

Tiếng của hệ thống vang lên.

- Ầm ầm ầm!!

Trong phút chốc, một lượng tin tức khổng lồ giống như thủy triều được truyền thụ đến trong đầu của Vương Hạo, từng kinh mạch trong thân thể hiện lên ở trong đầu, công pháp vận chuyển huyền bí thế nào, hắn đều nhìn thấy rất rõ ràng.

- Công pháp thật lợi hại!

Hai mắt Vương Hạo đầy khiếp sợ.

Dù sao phụ thân hắn cũng là nhân vật cấp bậc nguyên soái, hắn cũng không phải là người bình dân chưa từng trải, công pháp tu luyện này có lợi hại hay không, hắn đương nhiên hiểu.

Nếu muốn nhận một quyển công pháp tốt hay xấu, nhìn hắn hấp thu linh khí thiên địa lại có thể nhìn ra.

Công pháp tu luyện của bình dân bình thường, là công pháp tu luyện cơ sở có thể mua được ở thư viện, chỉ có thể thu nạp được linh khí thiên địa rất ít ỏi. Nhưng công pháp cao cấp lại hấp thu linh khí trong thiên địa đặc biệt khủng khiếp.

Nếu như nói công pháp tu luyện cơ sở có hiệu suất là một, như vậy công pháp cao cấp có khả năng chính là mười, thậm chí là một trăm... Chênh lệch trong đó thật sự quá lớn.

Cho nên dưới ngày tháng tích lũy xuống, cho dù là hai người có thiên phú tương đương, nhưng chênh lệch cũng sẽ không ngừng bị kéo dài.

- Ầm!

Sau khi nhận được hệ thống truyền thụ, Vương Hạo đã rất quen thuộc với Vũ Diệu Thiên Ma Quyết, trong nháy mắt hắn nhập định, trong đầu lại có một sự linh hoạt kỳ ảo.

Theo thời gian trôi qua, linh khí tung bay trong không khí đều tràn vào trong cơ thể hắn, đang không ngừng cường hóa thân thể của hắn.

Ở trong hệ thống tu luyện, thân thể là cơ sở của tất cả, phải thường xuyên đánh bóng.

Vũ Đồ chính là hấp thu linh khí thiên địa tới để luyện thể.

Sau khi thân thể bị cường hóa qua chín lần, có thể từ ngoại luyện chuyển tới nội luyện, bắt đầu phá vỡ kinh mạch trong cơ thể, đạt được Vũ Sư, nắm giữ bản lĩnh sử dụng ám kình.

Tu luyện không kể năm tháng, một đêm rất nhanh đã qua đi.

- Ầm!

Khi mặt trời mọc, thân thể của Vương Hạo chấn động, một khí lưu đáng sợ từ trong cơ thể hắn phun ra, khiến tất cả mọi thứ xung quanh đều bị đánh bay ra.

Vương Hạo mở mắt ra, một đường ánh sáng màu vàng nhất thời hiện ra, lóe ra ánh sáng chói mắt.

- Vũ Đồ cấp năm, không hổ danh là sản phẩm thần công do hệ thống sản xuất ra, thực sự quá lợi hại.

Vương Hạo có chút xúc động, nếu như ở trên tinh cầu cao cấp, chắc hẳn chỉ cần mấy giờ lại có thể đột phá, căn bản không cần tới thời gian một đêm.

Phải biết rằng, đẳng cấp của tinh cầu quyết định độ mạnh yếu của linh khí thiên địa trên tinh cầu.

Tinh cầu giống như loại địa cầu cấp một này, chỉ có thể nói linh khí thiên địa ít tới mức đáng thương, nếu như đến trên Đế Tinh của Liên Bang Tinh Tế, linh khí thiên địa nơi đó quả thực chính là giống như lông vũ, bất kỳ thời khắc nào cũng đang rơi xuống.

- Đế Tinh, ta sớm muộn sẽ trở về thôi.

Vương Hạo nắm chặt nắm đấm, trong ánh mắt của hắn lóe lên sự kiên nghị, Đế Tinh là nơi hắn ra đời, nơi đó có tuổi thơ của hắn, cũng có nhà của hắn.

Mà sau khi phụ thân hắn mất tích, hắn đã bị người ta đuổi ra khỏi phủ nguyên soái, nhưng hắn tin tưởng, chờ tới lúc hắn trở lại, những người chiếm nhà chiếm tài sản của hắn, nhất định sẽ hối hận vì đã đi tới trên thế giới này.

- Không tốt, bị muộn rồi.

Vương Hạo liếc nhìn thời gian, hắn cuống quít đứng dậy, chạy như bay về phía trường THPT số 11.

Hắn muốn đi hủy đi học viện Hoàng gia, còn muốn quay về Đế Tinh đòi lại công đạo, vậy hắn nhất định phải tiến vào bốn trường Đại học trọng điểm lớn trước. Cho nên hắn nhất định không thể bỏ qua ngày hôm nay.

Ở trên đường, Vương Hạo thông qua hệ thống biết được phương pháp thu điểm phản diện.

Một là kích phát tinh thần trọng nghĩa của người khác, để bọn họ đại biểu chính nghĩa tiêu diệt tà ác là mình, thậm chí không cần động thủ, chỉ cần đông người phỉ nhổ cũng có thể dễ dàng đến tính điểm, đương nhiên phương pháp này sẽ thu hoạch không được quá nhiều điểm, nhưng thắng ở việc có thể thi triển ở trên diện tích lớn, đạt được hiệu quả một truyền mười, mười truyền một trăm.

Hai là làm một ít chuyện xấu, căn cứ vào mức độ chuyện xấu lớn hay nhỏ, thu được số điểm nhiều hay ít. Nhất là làm một ít hoạt động không được người chấp nhận, còn có thể thu được thứ đồ tốt là danh hiệu này, chỉ có điều lấy thực lực của hắn trước mắt, nếu thật sự làm như vậy, ngày mai hắn sẽ phải ngồi xổm trong ngục giam.

Ba là giống như những nhân vật phản diện trong TV vậy, đầu tiên là nằm gai nếm mật, sau đó thân có chức vụ cao, lại một tay che trời, hoặc trốn ở phía sau màn bày mưu nghĩ kế, quyết thắng từ ngoài ngàn dặm.

Theo hệ thống nói, bày ra bố cục càng lớn, người bị hãm hại càng lợi hại, vậy số điểm thu được sẽ càng nhiều, thậm chí còn có túi quà lớn cực kỳ giá trị.

Chỉ có điều muốn bày bố cục thành công, không chỉ có phải có trí tuệ cực kỳ cao, còn cần phải có đủ kiên trì, cùng với thủ hạ thi hành mệnh lệnh, khuyết điểm chính là chu kỳ vận chuyển hơi dài.

Đối với ba loại phương pháp này, Vương Hạo cảm giác hiện nay mình cũng chỉ có thể sử dụng phương pháp đầu tiên, hai phương pháp còn lại chỉ có thể tiến hành trợ giúp.

- Ôi, từ hôm nay trở đi, ta lại phải biến thành đồ vô sỉ vị người người chỉ trích.

Vương Hạo thở dài, cảm giác cuộc sống tương lai của mình tràn ngập sự khiêu chiến.

- Chỉ có điều, ta tiếp nhận sự khiêu chiến của các ngươi.

Trong mắt của Vương Hạo lóe ra một tia ánh sáng thần thánh, rõ ràng hắn đã dự định vì kính dâng suốt đời mình cho sự nghiệp phản diện.

- Các ngươi đại biểu chính nghĩa tiêu diệt ta, ta đại biểu tà ác trừng phạt các ngươi, mọi người tổn thương lẫn nhau, ai sợ ai chứ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.