Vô Tận Vũ Trang

Chương 44: Q.7 - Chương 44: Dùng cách chiến hòa (2)




Từ thân thể đột nhiên xoáy ra một đoàn khí lưu, cơn xoáy quay vòng cả bốn phía, năm con kiến hộ vệ nhất thời bị bức không cách nào tới gần, thân thể Duriel lại bắt đầu phồng lớn với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Bộ giáp xác vốn phủ khắp toàn thân ngay lúc này vỡ ra từng chỗ một, lộ ra bắp thịt đỏ tươi bên trong, gân xanh nổi lên, bừng bừng ra một cỗ sức lực to lớn.

“Toàn Thiên Trảm!” Duriel đột nhiên đại hống nhảy lên, hai cánh tay đao xoáy thành một mảng ánh đao sắc bén, hung mãnh cắt về phía một con trong đám kiến hộ vệ.

Mảng ánh đao cuồng vũ chém lên người một con kiến hộ vệ, lập tức cắt ra hơn trăm miệng vết thương trên người nó. Kiến hộ vệ kêu thảm ngã xuống, sáu cái chân nhọn đã bị Duriel chặt đứt ba chân, mặc dù còn cách cái chết một khoảng xa, thế nhưng lực chiến đấu đã giảm xuống rất nhiều.

Một đao liền phế bỏ một con kiến hộ vệ, uy thế khiếp người, La Hạo nhìn mà trợn mắt há mồm.

Trong ấn tượng của hắn, chưa bao giờ gặp Boss nào sở hữu thủ đoạn công kích hung mãnh như vậy, người này không chỉ có lực phòng ngự mạnh, ngay cả thủ đoạn công kích cũng cực kỳ dọa người.

Hắn vốn cho là Duriel có phòng thủ cao, năng lực tiến công nhất định không được tốt lắm, thời khắc này Duriel thể hiện ra lực lượng cường đại, lại tương đương nói rõ cho La Hạo biết —— lão tử đồng dạng có được năng lực tiến công cường đại.

Trong tứ đại ma vương địa ngục, nếu như nói Andariel là ma vương hệ nhanh nhẹn, Belial là ma vương phụ trợ triệu hoán kiêm biến thân hình, như vậy Duriel chính là ma vương cường công cường thủ. Nó sở hữu lực phòng ngự cao nhất, tiến công mạnh nhất trong tứ đại ma vương, một mực đóng vai nhân vật đấu tranh anh dũng trong chiến tranh giữa địa ngục và thiên đường.

Với nó mà nói, tất cả âm mưu quỷ kế cũng không sánh nổi thực lực chiến đấu cường hãn, đè nặng đánh mới là chân lý. Tất cả năng lực của nó kỳ thật chỉ tập trung ở một phương diện —— lực lượng tuyệt đối!

Mà phần lớn kỹ năng của nó, uy lực tổn thương cũng đều là căn cứ lực lượng của nó mà đến.

Thời khắc này một đao phế bỏ một con kiến hộ vệ, Duriel lại lần nữa phóng về phía La Hạo. Tốc độ trùng kích của nó cực nhanh, lập tức đến sát bên người La Hạo, một đao chém vào người hắn.

Lúc này khải giáp T-1000 bị đánh tan còn chưa hoàn toàn phục hồi như cũ, không cách nào kịp thời bảo hộ La Hạo, La Hạo đứng chịu trọng kích, lại lần nữa bị Duriel đánh bay.

“Ê này, không ai chơi như vậy, không phải cần đánh theo lượt sao?” La Hạo kêu to.

“Đi chết đi!” Duriel điên cuồng hét lớn, vung vẩy song đao chém La Hạo liên tục.

Năm con kiến hộ vệ lại lần nữa bay tới hộ chủ, Duriel bổ ngược đao trái, chém vào răng hàm con kiến hộ vệ bị thương lúc trước, chỗ răng hàm phải cứng rắn hơn cẳng chân nhiều lắm, một đao không thể chém đứt, nhưng vẫn đẩy lui kiến hộ vệ. Đồng thời Duriel xoay người nhảy cắt một cái, đao phải bay vút đến đội trưởng kiến hộ vệ, một tia bạch quang rực rỡ tươi đẹp hiện lên, bổ cho đội trưởng kiến hộ vệ bay ra ngoài.

Cùng lúc chân nhọn của ba con kiến hộ vệ cũng đánh vào người Duriel, vậy mà cũng đâm ra mấy cái lỗ thủng nhỏ trên người nó, chỉ là sáu chân hạ bàn Duriel cũng theo đó tung lên, ầm ầm nện trúng người ba con kiến hộ vệ, đánh cho chúng đều bay ngược.

Sau đó Duriel xoay người một vòng lớn, song đao đồng thời bổ về phía lưng La Hạo, hai đao này khí thế uy mãnh, nào ngờ vậy mà bổ hụt mất.

Duriel ngẩn người, chỉ thấy La Hạo đứng cách đó không xa, ra dấu chữ thập trước ngực: “Ôi mẹ ơi, nguy hiểm thật, cũng may lão tử chuồn nhanh!”

“Khốn kiếp, chưa đánh đã chạy!” Duriel phẫn nộ phóng tới La Hạo, hai cánh tay đao xuyên thẳng đến ngực hắn. Ngay lúc sắp đánh trúng La Hạo, trên người hắn đột nhiên hiện lên một cái lồng năng lượng màu trắng: Khải giáp tinh thần lực.

Song đao chém lên khải giáp tinh thần lực, lập tức kích ra một mảnh năng lượng chớp giật, La Hạo lại chẳng hề hấn gì, Duriel một kích phí công, ngược lại bị La Hạo chém trúng một đao trên người.

Mập mạp chết bầm trời sinh cẩn thận, chém ra đao này xong lại không tiếp tục công kích, lập tức chạy vòng quanh gian phòng, trong miệng còn lầm bầm: “Ăn may được phát nào hay phát nấy đi.”

Hắn nhìn nhìn khải giáp tinh thần lực trên người mình, chỉ là trúng hai đao, vậy mà mất hơn bảy mươi điểm, không khỏi đau lòng vô cùng. Khải giáp tinh thần lực của hắn có lực phòng ngự cực thấp, lại không thể điệp gia với lực phòng ngự bản thân hắn, bởi vậy sợ nhất chính là tổn thương công kích cao, không sợ nhất đương nhiên chính là loại tổn thương bỏ qua phòng ngự.

Năm con kiến hộ vệ lại lần nữa bò tới, mà cơn tức trong lòng Duriel cũng ngày càng mạnh mẽ. Mập mạp chết bầm này láu cá vô cùng, tuyệt không cùng người chiến đấu chính diện, hơn nữa thêm năm con kiến hộ vệ sinh mệnh lực cực cao dây dưa, nếu muốn tiêu diệt hắn trong thời gian ngắn thật không dễ dàng. Nó không biết năm con kiến hộ vệ này là có thời gian triệu hoán hạn chế, bởi vậy nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có trước tiên tiêu diệt mấy con kiến hộ vệ này mới dễ giết mập mạp.

Dù sao mập mạp chết bầm chỉ biết trốn tránh, tuyệt không có khả năng hỗ trợ.

Vừa nghĩ tới đó, ánh mắt Duriel đã hiện lên mũi nhọn như ánh lửa: “Hơi thở giá băng!”

Hơi thở giá băng: phun ra một luồng hơi thở băng lãnh có hiệu quả đông cứng vào mục tiêu, tạm thời đóng băng mục tiêu. Thời gian duy trì kỹ năng quyết định bởi thực lực của mục tiêu. Mục tiêu trong lúc bị đóng băng tất cả tốc độ giảm bớt 80%, tổn thương nguyên tố hệ băng tăng lên 40%, tổn thương loại khác tăng lên 20%.

Một luồng hơi thở giá băng thổi vào người năm con kiến hộ vệ, lập tức chúng giống hệt như bị người ném tới Bắc cực, toàn thân cao thấp cạch cạch cạch kết xuất thành từng mảnh băng hoa, cả người trong nháy mắt trở nên bạc trắng, ngay cả thân thể cũng bị cóng đến cứng đờ, vận chuyển mất linh, phảng phất năm cái tượng đá đứng lặng.

Duriel nhảy lên như gió lốc, hai cánh tay đao vẩy ra một mảng ánh đao trắng bạc: “Băng khí gia trì!”

Song đao kèm theo tổn thương hệ băng phách trảm lên người con kiến hộ vệ chịu qua tổn thương lúc trước, đánh cho nó liên tục khóc thét.

Sau khi song đao của Duriel được phủ thêm băng khí, mỗi một đao đều bổ sung tổn thương nguyên tố hệ băng, có hiệu quả tăng cường thương hại với mục tiêu trúng Hơi Thở Giá Băng, thời khắc này tập trung cuồng chém một con, lập tức vẩy ra mười bảy mười tám đao.

Con kiến này trước đó đã bị thương, dưới đợt tấn công tới tấp của Duriel dần dần chịu hết nổi, phần đuôi nó run lên, một chiếc phi gai bắn về phía Duriel, lại theo khe hở hai mảnh giáp đâm vào ngực Duriel.

Duriel quát to một tiếng, sáu cú đấm chân đều xuất hiện, đánh vào người con kiến hộ vệ kia, sau đó song đao đồng thời cắm vào hai bên trước ngực sau bụng nó. Lúc này kiến hộ vệ đã là đèn sắp cạn dầu, năng lực phòng ngự thân thể suy giảm, bị Duriel đơn giản xuyên phá, hai cánh tay đao dùng sức rạch ra phía ngoài, Duriel hét lớn: “Mở ra!”

Con kiến hộ vệ bị Duriel ngạnh sinh xé thành hai đoạn.

Bàn chân to của Duriel đạp mạnh, dẫm nát đầu con kiến hộ vệ, triệt để tống tiễn tánh mạng của nó.

Mập mạp nhìn một hồi tê cả da đầu, gọi vào Huyết Tinh văn chương: “Lão đại, kiến hộ vệ đã chết mất một con!”

Bên tai truyền đến tiếng Thẩm Dịch đáp lại rành mạch: “Đừng có để kiến hộ vệ tác chiến một mình nữa, ngươi phải phối hợp với chúng mới được!”

“Thế nhưng… Ơ này!”

Thẩm Dịch đã không còn để ý tới.

Mập mạp gấp đến độ nhảy dựng, phóng tầm mắt nhìn tới, Duriel đã bắt đầu công kích con kiến hộ vệ thứ hai.

Nghĩ nghĩ, mập mạp cắn răng một cái: “Liều mạng!”

Hắn quơ đao Đồng Tâm phóng tới Duriel.

Mắt thấy mập mạp xông đến, khóe mắt Duriel lóe lên lệ quang, trong miệng thở khẽ ra mấy chữ: “60% lực lượng!”

***

“Hồng Lãng Kim Cương tốc sát mập mạp kia, ta ngăn lại hai tên này!” Thẩm Dịch kêu lên. Hắn vừa thu lại Xạ Nguyệt, trở tay vung quyền đánh về phía một tên trong đó. Hai người kia đều là mạo hiểm giả cận chiến, thấy Thẩm Dịch dùng súng lăng lệ ác liệt, liền coi hắn thành dân Xạ Thủ, cận chiến tất sẽ kém, bởi vậy ai cũng không có để trong lòng. Người nọ chỉ là tiện tay một chút, ý định đẩy ra một kích này, không nghĩ tới Thẩm Dịch lại đột nhiên hóa quyền thành khuỷu tay, nện ngang lên lồng ngực gã, lần biến chiêu này quá hiểm quá nhanh, người nọ bỗng chốc bị đánh văng, Thẩm Dịch đã phản chân đá về phía tên còn lại, vừa né qua công kích của gã, đồng thời đá một cước vào mặt hắn.

Hai người này không nghĩ tới Thẩm Dịch phản ứng linh hoạt như thế, đồng thời nhào lên, muốn dùng kỹ năng với hắn. Nào ngờ Thẩm Dịch vừa hạ xuống liền bước nhanh về phía sau, tay phải gập duỗi, bắt trúng ngay cổ tay một tên trong đó.

Hết thảy kỹ năng cận chiến, bình thường đều phải chính diện đánh trúng mục tiêu mới có thể phát động, những bộ vị khác của thân thể bị đụng chạm thì không cách nào phát động, nếu không bị đánh cũng có thể phát động kỹ năng mới là khôi hài.

Một trảo này Thẩm Dịch chộp lên cổ tay đối phương, nắm tay của người nọ lập tức nghỉ đánh, sững sờ, chỉ thấy Thẩm Dịch cười vặn ngược cánh tay đối phương.

Thuộc tính lực lượng của hắn đã phá 40 điểm, toàn bộ phương vị vượt qua đối thủ, một chiêu bẻ ngược lập tức kéo cánh tay đối phương trở về, Thẩm Dịch nắm cánh tay gã, một quyền đánh trúng mặt đối phương, sau đó mạnh mẽ bổ nhào về mặt đất phía trước, tránh thoát một người khác tiến công, đồng thời lấy tay chống đất, tung ngược chân đá trúng bụng người nọ.

Mượn phản lực từ mặt đất, Thẩm Dịch cấp tốc bật đứng lên trở lại, hừ lạnh với hai người: “Không phải cầm dao thái rau có thể nói mình là đầu bếp đấy.”

Vài pha công kích này của hắn, bởi vì góc độ và tốc độ ảnh hưởng, kỳ thật cũng không tính là quá nặng, đánh vào người đối phương cũng không tổn hại bao nhiêu, nhưng bởi vậy gây ra hiệu quả làm nhục lại hơn xa lực sát thương hắn mang đến.

Hai người kia phẫn nộ, nhưng Thẩm Dịch ngay cả cơ hội phát biểu cũng không nguyện cấp đối thủ, lại lần nữa triển khai một vòng cường công mới. Đặc điểm tiến công của hắn xưa nay đều là một khi triển khai, tựa như nước Trường Giang thao thao bất tuyệt, thời khắc này tả đột hữu kích, động tác so trước kia càng kiện toàn linh hoạt, hơn nữa hiệu quả trì trệ đặc biệt của Vũ Hóa Long Xà Công giảm mạnh năng lực phản ứng của mục tiêu, hai người kia bị hắn đánh cho không còn sức đáp trả.

Trải qua từng lượt chiến đấu gian khổ, hắn ngày càng thành thạo trong việc nắm chắc phong cách chiến đấu tự tạo của mình, bộ pháp cũng ngày càng linh động. Đấu pháp của hắn kỳ thật thích hợp nhất không phải tiến công một mục tiêu, mà là đối mặt một nhóm mục tiêu, thông qua phản ứng nhanh nhẹn mà đón đỡ tránh né đối thủ. Dùng để nhanh chóng giết địch là không làm được, nhưng dùng để quấn người lại cực kỳ hữu hiệu.

Bởi vậy thời khắc này hắn lấy một chọi hai, chẳng những không cảm thấy có chút khó khăn nào, ngược lại càng đánh càng hưng phấn, càng đánh càng hữu lực, chẳng khác gì tràng diện Neo đại chiến một đám Smith trong The Matrix 2, mỗi pha giơ tay nhấc chân đều tiêu sái tự nhiên, người xem vui tai thích mắt.

Đấu pháp của Thẩm Dịch có lẽ còn không phải mạnh nhất, nhưng đã trở thành dễ nhìn nhất.

Thời khắc này hắn càng đánh càng hưng phấn, đột nhiên gào to một tiếng nhảy lên, tung ra Phi Trảo, bắt lấy một người đang chiến đấu cùng Chu Nghi Vũ xa xa, trực tiếp vồ gã tới, lại dùng một đối ba tiến hành chiến đấu, thế công không thấy chậm lại, ngược lại càng phát ra lăng lệ.

“Móa nó, thật vô dụng!” Mấy tay mạo hiểm giả gặp tình huống này phẫn nộ mắng to.

Kỳ thật mọi người cũng biết hết thảy mạo hiểm giả không có đoàn đội, trình độ cá nhân phần lớn đều có hạn, nhưng muốn nói chênh lệch lớn đến mức một gã Xạ Thủ solo ba người mà không rơi vào hạ phong, chênh lệch này đã không phải là một điểm hai điểm, mà là chênh lệch suốt cả một khu vực độ khó.

Những người này tuyệt không tin trình độ bây giờ của Thẩm Dịch có thể đạt tới nông nỗi sánh vai với khu vực độ khó cấp ba, cho nên cũng chỉ có thể giải thích là phe mình bên này thật sự quá yếu.

Lúc này mạo hiểm giả sử dụng Đạn Chỉ Thần Công cũng đã lâm vào tình trạng tràn đầy nguy cơ, Huyết Tinh Cuồng Nhiệt của Hồng Lãng vốn là nổi danh công kích cao, nếu không phải bộ trang bị Thủ Vệ cho La Hạo dùng, hắn chỉ cần chặt ngang mấy phát là có thể chém chết tên mập trước mắt rồi. Tên mập mắt thấy chống đỡ hết nổi, liên tiếp lui về phía sau, đúng là dần dần kéo dài khoảng cách với những người khác.

Hồng Lãng không kiên nhẫn gọi lớn: “Kim Cương, giữ yên hắn!”

Kim Cương đã rảo bước xông lên, nhắm tên mập cho ngay một quyền, hắn đang định phát ra kỹ năng Gông Cùm Xiềng Xích, tên mập này lại lần nữa lui hai bước về phía sau, một quyền này thất bại, Gông Cùm Xiềng Xích cũng không thể phát ra. Hắn đang muốn đuổi theo, đột nhiên phát hiện trên dưới mình lại lăng không nhiều ra thêm hai người, đúng là hai kẻ mạo hiểm một mực không xuất hiện, thình lình cũng chính là hai kẻ mạo hiểm lúc trước đi giết Nữ bá tước cùng Ambela.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.