Vô Tận Đan Điền

Chương 77: Chương 77: Tâm tư của Lạc Khuynh Thành. (Hạ)




- Cái này…

Nghe được tiểu thư nói, Lạc Huyên không biết nên trả lời thế nào.

Tiểu thư là mình từ nhỏ nhìn đến lớn, tính cách rõ ràng nhất, một khi quyết định sự tình nào đó, là tuyệt sẽ không sửa đổi!

Tựa như lúc trước nàng quyết định muốn đi Bách Hoa Tông, vì thông qua tầng tầng khảo hạch gian nan, từng ba ngày ba đêm không ăn không uống, đổi lại người khác chỉ sợ sớm đã ý chí sụp đổ buông tha, nàng lại không, một mực kiên trì, cuối cùng dùng thành tích khảo hạch đệ nhất danh tiến vào tông môn, may mắn được Bách Hoa Tông tông chủ thu làm đệ tử!

Năm đó nàng mới sáu tuổi!

Tuy chẳng biết tại sao tiểu thư đối với thiếu niên Nhiếp Vân này để bụng như vậy, nhưng Lạc Huyên biết rõ, tiểu thư đã làm ra quyết định, thì tuyệt sẽ không sửa đổi!

- Tiểu thư, thuộc hạ cả gan hỏi ngươi một câu, ngươi có phải thích Nhiếp Vân này hay không?

Lạc Huyên làm người từng trải, mặc dù Nhiếp Vân là ân nhân cứu mạng của nàng, cũng không nên để bụng như thế a!

- Thích Nhiếp Vân? Ngươi nói bậy bạ gì đó…

Lạc Khuynh Thành phun một tiếng, sắc mặt thoáng một phát hồng đến cổ:

- Ta, ta chỉ là.. Hắn chỉ là ân nhân cứu mạng của ta mà thôi, ta muốn trả ơn, người khác cũng nói không được cái gì a. Nói sau, nếu người khác biết chúng ta đối đãi ân nhân như vậy, chẳng phải, chẳng phải cười nhạo Phủ Thành chủ chúng ta sao?

Lạc Khuynh Thành cũng không biết mình nói cái gì, sắc mặt phát sốt.

Bách Hoa Tông ở gần Đế đô, mình lại là đệ tử của tông chủ, hơn nữa cả người giống như hoa sen mới nở, tự nhiên bái kiến không ít hoàng tôn quý tộc, những người này cực kỳ xum xoe, nhưng mình chưa từng vừa ý qua!

Nhưng chẳng biết tại sao, thiếu niên Nhiếp Vân kia đêm qua gặp được nguy hiểm, lôi kéo mình bỏ chạy, trái tim bất tranh khí của mình rõ ràng ở lúc ấy kịch liệt nhảy lên!

Nàng một mực giữ mình trong sạch, Bách Hoa Tông lại là tông môn số một số hai của Thần Phong đế quốc, cho dù rất nhiều người mộ danh mà đến cũng không ai dám dùng cường với mình, nói thật, từ nhỏ đến lớn, tay còn là lần đầu tiên bị một người phái cầm khác, nguyên lai cho là mình sẽ thẹn quá hoá giận, bỏ qua, nhưng chẳng biết tại sao, thời điểm thiếu niên buông tay ra, mình thậm chí còn có chút thất lạc

Cái này là ưa thích? Không đúng, không đúng, ta chỉ là cảm thấy người này không tệ, muốn kết giao bằng hữu mà thôi.

Lạc Khuynh Thành an ủi mình một câu, cảm thấy lý do này cực kỳ đầy đủ, lúc này mới nhẹ gật đầu.

Kỳ thật trạng thái hiện tại này của Lạc Khuynh Thành hoàn toàn chính xác chưa nói tới ưa thích, tối đa chỉ là có hảo cảm mà thôi, cái này cũng rất bình thường, ngày hôm qua trong đêm bị Yêu tộc vây giết, thời khắc nguy hiểm nhất bất lực nhất, Nhiếp Vân từ trên trời giáng xuống, tuy anh hùng cứu mỹ nhân là chuyện sến như con hến, nhưng đối với nữ hài lực sát thương vẫn rất lớn a!

Nữ hài đều ước mơ một ngày như vậy, mà ngày hôm nay đến, đối với nhân vật chính cứu mỹ nhân, tự nhiên sẽ khắc sâu ấn tượng, không tự giác sinh ra hảo cảm!

- Vậy được rồi, hiện tại chúng ta trở về Phủ Thành chủ, ta sẽ tận lực khích lệ thành chủ đi cứu Nhiếp Vân!

Chứng kiến bộ dáng nhăn nhó của nữ hài, nói chuyện cũng có chút lộn xộn, Lạc Huyên làm sao không biết trong lòng nữ hài suy nghĩ, sủng nịch nhìn thoáng qua, gật đầu nói.

- Vậy chúng ta nhanh chút ít a! Ta sợ chậm, Nhiếp Vân sẽ gặp nguy hiểm!

Lạc Khuynh Thành thấy Huyên thúc thúc không ép hỏi, còn cho là mình nói để cho hắn tiêu mất nghi hoặc, nhẹ nhàng thở ra, sốt ruột nói.

- Ân, chúng ta nhanh trở lại Phủ Thành chủ a!

Lạc Huyên gật gật đầu, quay người lại:

- Mấy người các ngươi ở lại chỗ này, một khi Nhiếp Vân thiếu gia trở về, liền lập tức truyền tin cho ta!

- Vâng!

Trong đại điện đứng mấy người lên tiếng.

Lần này Lạc Khuynh Thành, Lạc Huyên đi ra, cũng dẫn theo mấy người, bằng không thì ai khiêng đồ a!

- Chúng ta đi!

Phân phó xong, Lạc Huyên cùng với tiểu thư bay nhanh về Phủ Thành chủ.

- Ngươi nói là thật? Chân Khí cảnh đỉnh phong chẳng những bài trừ võ kỹ của Thành Cương cảnh đỉnh phong, còn trực tiếp giết hắn?

Phủ Thành chủ, thành chủ nghe được Lạc Huyên giải thích, mạnh mẽ từ chỗ ngồi đứng dậy, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Thành chủ thoạt nhìn khoảng bốn mươi tuổi, một đôi mày kiếm như đâm vào mây xanh, hai mắt đen nhánh óng ánh lộ ra hàn quang, ngưng mà không tán, như giương cung mà không bắn, vừa nhìn đã biết tu vi cực kỳ cao thâm!

- Là thuộc hạ tận mắt nhìn thấy, bộ võ kỹ kia ta cho tới bây giờ chưa thấy qua, một chiêu đánh ra, cương khí hình thành xu thế ba điệp, uy lực vô cùng, thậm chí đã vượt qua võ kỹ Quý tộc thượng phẩm Hổ Khiếu lâm thiên của Phủ Thành chủ chúng ta!

Lạc Huyên nhẹ gật đầu.

- Ngày hôm qua nghe Thành nhi trở về nói, ta đã cảm thấy thiếu niên này là một nhân tài, chỉ không nghĩ tới cư nhiên lợi hại như thế!

Thành chủ đứng tại nguyên chỗ, không biết nghĩ cái gì.

- Thành chủ, chúng ta có nên xuất thủ hay không? Nếu như xuất thủ mà nói, vạn nhất bị tứ đại gia tộc liên hợp chỉ trích vi phạm công ước, nhưng nếu không xuất đầu, tiểu thư giống như đối với Nhiếp Vân này …

Lạc Huyên nói ra lo lắng của mình.

- Thành nhi đối với Nhiếp Vân làm sao vậy?

Nghe được thuộc hạ nói chuyện ấp a ấp úng, thành chủ nhướng mày.

- Tiểu thư giống như có chút ưa thích Nhiếp Vân này!

Lạc Huyên nói ra suy đoán của mình.

- Ân! Đêm qua trở về vẫn khen tiểu tử này không dứt miệng, vừa dậy liền chạy đi tìm hắn, ta làm sao có thể không biết nàng nghĩ cái gì! Ai, Khuynh Thành của ta rốt cục trưởng thành!

Thành chủ tựa hồ cũng không có cảm thấy kỳ quái, mà cảm thán một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu.

- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?

Lạc Huyên thấy thành chủ tựa hồ cũng không phản đối chuyện này, nhẹ nhàng thở ra, nói tiếp:

- Tiểu thư còn ở bên ngoài chờ, nàng nói nếu chúng ta không đi cứu Nhiếp Vân mà nói, nàng liền tự mình đi.

- Ha ha, nữ sinh hướng ngoại ah, con gái lớn không giữ trong nhà được!

Thành chủ cười lắc đầu, đi vài bước về phía trước:

- Huyên lão, xem ra Phủ Thành chủ chúng ta yên lặng nhiều năm như vậy, cũng nên động một chút! Bằng không thì, tùy ý tứ đại gia tộc giày vò, một khi sự kiện kia phát sinh, Lạc Thủy thành chúng ta chia rẽ, bị diệt chỉ là vấn đề thời gian!

- Thế nhưng mà thực lực bây giờ của chúng ta, một khi động thủ căn bản không phải đối thủ của tứ đại gia tộc liên hợp.

Nghe được thành chủ quyết định, Lạc Huyên biến sắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.