Vô Tận Đan Điền

Chương 72: Chương 72: Lạc Hỏa Hàn Minh Chưởng




- Cái gì? Điều này sao có thể!

Chứng kiến một màn trước mắt, Nhiếp Khiêm miệng mở thật lớn, cái cằm thiếu chút nữa rơi xuống, bất quá hắn không hổ là cường giả thân kinh bách chiến, phản ứng cũng nhanh, loại kinh ngạc này chỉ nháy mắt đã bị đè ép xuống, như hiểu được cái gì, cười lạnh một tiếng:

- Không nghĩ tới ngươi còn có chiến y phòng ngự Quý tộc hạ phẩm, loại thứ tốt này không xứng loại người như ngươi, lấy tới cho ta a! võ kỹ Quý tộc hạ phẩm, Lạc Hỏa Hàn Minh Chưởng!

Tuy Linh Tê Luyện Thể Quyết tầng thứ hai Nhiếp Vân không có tu luyện tới đại thành, nhưng không sai biệt nhiều rồi, phòng ngự đơn thuần, cho dù cường giả Thành Cương cảnh đỉnh phong cũng mơ tưởng phá vỡ, loại công kích này của Nhiếp Khiêm, quả thực không khác gì gãi ngứa! Cho nên không cần phải trốn tránh, bất quá Nhiếp Khiêm không nghĩ như vậy, hắn ở đâu bái kiến Luyện Thể pháp quyết lợi hại như thế, còn tưởng rằng thiếu niên mặc một chiến y phòng ngự Quý tộc hạ phẩm, thầm nghĩ thứ này khẳng định là của mình rồi, con mắt hưng phấn, một chưởng đánh ra!

Ám Ảnh hộ vệ đội địa vị cực cao, hắn học được suốt ba bộ võ kỹ, trong đó mấy chiêu Lạc Hỏa Hàn Minh Chưởng này uy lực lớn nhất, một chiêu đánh ra, toàn bộ tiểu viện trong nháy mắt đã bị bàn tay đầy trời chôn vùi, nguyên một đám bàn tay đỏ như máu, còn chưa đến trước mặt liền xuyên thấu ra vẻ lạnh lẻo thấu xương.

Lạc Hỏa Hàn Minh Chưởng là một loại võ kỹ thuộc tính âm hàn, sau khi đại thành, chưởng ấn màu đỏ tươi đầy trời giống như âm hỏa, người bị vây ở trong đó tựa như đặt mình trong hầm băng, gió lạnh rét thấu xương!

Thị giác cực nóng, cảm giác âm hàn, nóng lên lạnh lẽo, làm cho người khó lòng phòng bị, bộ võ kỹ này cho dù ở toàn bộ Nhiếp gia cũng được cho là tồn tại nổi trội nhất, Nhiếp Khiêm từng dùng chiêu này đả bại qua một gã cường giả Thành Cương cảnh sơ kỳ, nhưng bây giờ lấy đối phó một tiểu tử Chân Khí cảnh đỉnh phong, trong mắt hắn, cho dù thiếu niên chết rồi, cũng coi như rất có mặt mũi.

- Nguy rồi!

Chứng kiến chân khí của Nhiếp Khiêm hóa thành chưởng ấn đầy trời, trên mặt Lạc Khuynh Thành lập tức lộ ra vẻ sốt ruột.

Nàng bái kiến thực lực của thiếu niên, tuy không kém, nhưng tối đa chỉ là Xuất Thể cảnh đỉnh phong, bằng không thì sau khi đánh chết một con Yêu nhân Yêu Hóa cũng sẽ không lực lượng tổn hao nhiều, nghỉ ngơi thời gian dài như vậy!

- Huyên thúc thúc, ngươi ra tay cứu một chút đi.

Nghĩ đến thiếu niên có thể sẽ bị giết chết, Lạc Khuynh Thành liền lo lắng, vội vàng kéo quản gia Lạc Huyên thoáng một phát.

Trong mắt hắn Lạc Huyên là cường giả Thành Cương cảnh đỉnh phong, một khi ra tay mà nói, nhất định có thể cứu thiếu niên ra!

- Tiểu thư trước không nóng nảy, vừa rồi thời điểm bàn tay huyết sắc bao khỏa Nhiếp Vân thiếu gia, ta thấy hắn không có bối rối gì, chắc có lẽ không có vấn đề quá lớn.

Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng lông mày của Lạc Huyên vẫn khóa chặt, vẻ mặt lo lắng.

Lạc Hỏa Hàn Minh Chưởng là chiêu số rất nổi danh của Nhiếp gia, Lạc Huyên làm sao có thể không biết, chiêu này rất khó tu luyện, cho dù trưởng lão Thành Cương cảnh muốn luyện thành, không có mười năm tám năm cũng khó thành công, hắn làm sao cũng không thể tưởng được Nhiếp Khiêm chỉ là Xuất Thể cảnh đỉnh phong, hơn nữa chỉ khoảng ba mươi tuổi, vì sao có thể tu luyện tới loại tình trạng này!

Một chưởng đánh ra vết máu đầy trời, đây rõ ràng là tiêu chí tu luyện đến đại thành!

Loại võ kỹ thực lực này, coi như mình diện đụng tới, cũng chỉ có thể quay người né ra, không dám ngạnh kháng!

Hiện tại Nhiếp Vân thiếu gia bị vây vào giữa, ngay cả bóng người cũng nhìn không thấy, có thể bị nguy hiểm hay không?

Tiểu thư từ nhỏ được đưa đến Bách Hoa Tông tu luyện, ở Lạc Thủy thành cơ hồ không có bằng hữu gì, hiện tại đột nhiên nhiều ra một cái, hưng phấn khó có thể tự chế, vạn nhất cứ như vậy chết rồi, sẽ rất đau lòng a…

Nắm đấm xiết chặt, toàn thân Lạc Huyên cương khí rậm rạp, chuẩn bị muốn xông vào cứu người.

So với Lạc Huyên cùng Lạc Khuynh Thành khẩn trương, Hắc y nhân trong nội viện thì toàn bộ cất tiếng cười to.

- Lạc Hỏa Hàn Minh Chưởng của Đội phó tựa hồ càng thêm lợi hại!

- Dưới loại công kích này, đừng nói một Chân Khí cảnh, cho dù Thành Cương cảnh cũng khó có thể trốn tránh, không cần nghĩ, tiểu tử này chết chắc rồi!

- Dám khiêu khích đội phó, cái kia là chính bản thân hắn muốn chết, trách không được người khác!

Ở trong mắt những người này, thiếu niên hung hăng càn quấy kia tuyệt đối chết chắc rồi, loại tình huống này căn bản không có người có thể cứu được!

Ngay khi hai nhóm người biểu lộ bất đồng, đột nhiên ở trong chưởng ấn màu đỏ như máu, vang lên thanh âm nghi hoặc nhàn nhạt của thiếu niên.

- Ân? Cái này là Lạc Hỏa Hàn Băng chưởng? Võ kỹ lợi hại nhất của gia tộc? Cái đồ chơi gì a…

Nương theo những lời này, mọi người lập tức chứng kiến khuôn mặt anh tuấn của Nhiếp Khiêm vặn vẹo, ngay sau đó bay ra ngoài, ngã chổng vó trên mặt đất, hai chân lộ ở bên ngoài, lay một cái, tựa như một nhánh cây tùng.

Hô!

Khói tan bụi tiêu, thiếu niên chậm rãi xuất hiện ở trước mặt mọi người, bàn tay vươn về trước, biểu lộ cổ quái, cho người cảm giác đả bại Nhiếp Khiêm thật giống như đánh bại một con gà a.

Yên tĩnh!

Chứng kiến bộ dáng thiếu niên như người vô tội, tất cả mọi người choáng váng.

Nguyên lai tưởng rằng chiến đấu nghiêng về một phía, sự thật cũng đúng là như thế, chỉ có điều phương hướng hoàn toàn trái lại.

Ngay cả Lạc Khuynh Thành cũng ngốc tại nguyên chỗ, tú mục trợn tròn, vẻ mặt không biết làm sao.

Bề ngoài giống như đêm qua còn không có thực lực như vậy, như thế nào vẫn chưa tới một ngày liền lợi hại như vậy rồi hả? Cái này quá không hợp thói thường đi à nha!

- Chân Khí cảnh đỉnh phong nhẹ nhõm đả bại Xuất Thể cảnh đỉnh phong, thiếu niên này không đơn giản ah!

Chứng kiến một màn trước mắt, Lạc Huyên cũng khiếp sợ đến thiếu chút nữa chân khí tan rả, biến thành phế nhân, một lát sau hắn mới thở ra một hơi, cảm khái lên tiếng.

Hắn ở Lạc Thủy thành nhiều năm, bái kiến vô số thiếu niên kinh thái tuyệt diễm, nhưng vượt cấp khiêu chiến đơn giản như uống nước, ăn cơm, còn là lần đầu tiên nhìn thấy!

Hắn là làm sao làm được? Lạc Huyên cẩn thận nhớ lại động tác vừa rồi của Nhiếp Vân, nghĩ một lát mới hoảng sợ phát hiện, bằng vào thực lực của hắn bây giờ, rõ ràng ngay cả một chiêu này cũng xem không hiểu!

Không nói mặt khác, coi như thực lực Thành Cương cảnh đỉnh phong của mình, chính thức đụng với chiêu số vừa rồi kia, chỉ sợ cũng khó trốn tránh, đồng dạng sẽ bị tát bay!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.