Vô Tận Đan Điền

Chương 65: Chương 65: Chỉ hươu bảo ngựa (Trung)




Chứng kiến Nhiếp Liễu đáng thương như thế, tất cả mọi người lập tức chuyển dời lửa giận đến trên người Nhiếp Vân, ngay cả Đại trưởng lão cũng tức đến toàn thân run rẩy.

- Nếu chỉ như vậy liền thôi, hắn lại dùng ký ức thủy tinh ghi chép lại, dùng để uy hiếp ta, cùng ngày liền lừa gạt đi một vạn năm ngàn lượng bạc.

Nhiếp Liễu nức nở nói.

- Đáng giận! Gia tộc tại sao có thể có bại hoại như vậy!

Một trưởng lão nổi giận gầm lên một tiếng, một cái tát chấn nát mặt bàn bên người.

- Mặc kệ hắn có phải bị Yêu tộc đoạt xá hay không, người này nhất định phải xử trí! Nếu không, Nhiếp gia chúng ta còn dừng chân ở Lạc Thủy thành như thế nào!

Lại một trưởng lão gào thét.

- Hồi bẩm gia chủ cùng chư vị trưởng lão, người Nhiếp Trương chi nhánh ở bên ngoài cầu kiến!

Ngay thời điểm chúng trưởng lão nổi giận, ngoài đại điện đột nhiên có một thanh âm, lập tức hai bóng người đi đến.

- Nhiếp Trương chi nhánh? Các ngươi đến gia tộc làm gì? Chẳng lẽ không biết sau khi bị trục xuất hạch tâm, không được triệu hoán là không cho phép tới sao?

Chứng kiến hai người kia, sắc mặt Nhiếp Cường trầm xuống.

- Thiếu chủ xin không nên đuổi chúng ta, chúng ta có việc muốn bẩm báo tộc trưởng.

Hai người kia đồng thời nói.

- Hừ, một chi nhánh bị đuổi ra gia tộc có cái gì có thể bẩm báo, người tới, đuổi ra ngoài!

Nhiếp Cường quát.

- Được rồi, các ngươi có chuyện gì cứ việc nói, gia tộc nhất định sẽ thay các ngươi làm chủ!

Đại trưởng lão đánh gãy Nhiếp Cường, mở miệng nói.

- Vâng vâng, đa tạ Đại trưởng lão!

Người đến như được đại xá, hưng phấn dập đầu.

Nếu có người tinh mắt, có thể phát hiện, ở khi người này dập đầu, cùng Nhiếp Cường trao đổi một thủ thế, tựa hồ đại biểu cho sự tình đã thành công.

- Ta là truyền nhân đời thứ ba của Nhiếp Trương chi nhánh, gọi Nhiếp Thế Giang, cùng Nhiếp Thiên chi nhánh duy trì tiểu sinh ý của gia tộc, quan hệ cũng không tệ lắm, một ngày người của chi nhánh chúng ta may mắn ở Hà Lạc Sơn phát hiện Bồng Hinh Tuyết Liên ngàn năm, ý định lấy tới, nộp lên cho tộc trưởng, hi vọng tộc trưởng có thể đột phá đạt tới Khí Tông cảnh, để cho Nhiếp gia chúng ta trở thành đệ nhất gia tộc Lạc Thủy thành.

Nghe được Nhiếp Thế Giang nói muốn lấy ngàn năm Bồng Hinh Tuyết Liên đưa cho tộc trưởng, tất cả trưởng lão trong điện đều thoả mãn nhẹ gật đầu.

Một chi nhánh bị trục xuất ra hạch tâm gia tộc, rõ ràng còn có giác ngộ như vậy, coi như không tệ

- Đáng tiếc người của chi nhánh chúng ta đối với hái dược vật không có thiên phú, đi mấy lần đều bị Bồng Hinh Tuyết Liên này chạy thoát, vì vậy chúng ta liền tìm đệ nhất cao thủ hái thuốc ngày xưa… Nhiếp Linh! Cũng chính là chủ mẫu của Nhiếp Thiên chi nhánh bây giờ, thê tử của Nhiếp Khiếu Thiên, mẫu thân của Nhiếp Vân!

Nhiếp Thế Giang chậm rãi nói.

- Ân?

Nghe Nhiếp Thế Giang cũng nâng lên Nhiếp Thiên chi nhánh, Nhiếp Vân, lông mày của Đại trưởng lão không khỏi nhíu một cái.

- Lúc ấy ta có việc không thoát thân được, thê tử của ta là Thẩm Quý cùng với Nhiếp Linh đi Hà Lạc Sơn, ai ngờ chuyến đi này liền không trở về! Chờ ta lần nữa tìm được thê tử, nàng… nàng đã biến thành một thi thể!

Nhiếp Thế Giang nói đến đây cũng nước mắt rơi như mưa.

- Cái gì?

Nghe được đi hái dược rõ ràng biến thành thi thể, tất cả mọi người trong điện đều sững sờ.

- Chứng kiến thê tử tử vong ta không thể tin được, liền đi Nhiếp Thiên chi nhánh xem Nhiếp Linh như thế nào, lại phát hiện nàng không có việc gì, trên núi cũng tìm không được Bồng Hinh Tuyết Liên nữa!

Nhiếp Thế Giang nói tiếp.

- Ngươi nói là Nhiếp Linh cùng thê tử ngươi cùng nhau lên núi tìm kiếm Bồng Hinh Tuyết Liên, kết quả đám người thê tử ngươi đều chết hết, Nhiếp Linh lại không có sự tình?

Nhiếp Cường đột nhiên chen vào.

- Vâng, cho nên ta hoài nghi là Nhiếp Linh chứng kiến Bồng Hinh Tuyết Liên liền nổi máu tham, đánh đám người thê tử của ta xuống vách núi. Tộc trưởng, Đại trưởng lão, các ngươi nhất định phải làm chủ cho chúng ta!

Nhiếp Thế Giang nước mắt nước mũi, khóc rất thê thảm.

- Vì tiền tài đánh chết tộc nhân, quả thực tội không thể tha thứ, chuyện này ta nhất định sẽ tra rõ ràng, cho chi nhánh các ngươi một công đạo!

Nhiếp Hạo Thiên đứng dậy, hất tay lên:

- Nhiếp Lãng trưởng lão, đám người Nhiếp Thiên chi nhánh tính tình quái đản, cử chỉ vi phạm tổ huấn, hiện tại ta phái ngươi dẫn đầu Ám Ảnh hộ pháp đội tiến đến truy nã, nếu như có phản kháng, giết chết tại chỗ!

Ám Ảnh hộ vệ đội là lực lượng tinh nhuệ do thế hệ trước của Nhiếp gia hình thành, từng thành viên đều có thực lực Khí Hải đệ ngũ trọng sơ kỳ, xuất động đến bọn hắn, bình thường đều là đại sự của gia tộc, tỷ như trưởng lão phản bội chạy trốn, Yêu tộc xâm lấn, hiện bởi vì bắt một Nhiếp Thiên chi nhánh, tộc trưởng liền tự mình hạ lệnh, đủ thấy coi trọng.

- Tộc trưởng, sự tình còn không biết rõ ràng, những điều này đều là lời nói từ một bên, phái ra Ám Ảnh hộ vệ đội, giết chết tại chỗ tựa hồ có chút nghiêm trọng!

Nghe được tộc trưởng làm ra loại quyết định này, Đại trưởng lão do dự một chút, nói ra.

- Đúng vậy, tộc trưởng! Nhiếp Thiên chi nhánh Nhiếp Khiếu Thiên đã từng vì gia tộc thắng được Lạc Thủy Kim thuẫn, nếu như chúng ta còn chưa tra rõ ràng, liền quyết đoán phái Ám Ảnh hộ pháp đội, sẽ để cho tộc nhân thất vọng đau khổ!

- Lạc Thủy Kim thuẫn là phủ thành chủ tổ chức, tứ đại gia tộc tự mình tham dự, người đoạt được Lạc Thủy Kim thuẫn chẳng những có được vinh dự vô thượng, còn có thân phận cùng địa vị được Lạc Thủy thành thừa nhận, nếu như chúng ta phái người như vậy, gia tộc khác sẽ nghĩ Nhiếp gia chúng ta như thế nào?

Mấy trưởng lão theo phe Đại trưởng lão đồng thời nói ra.

- Tộc trưởng làm rất đúng, có Lạc Thủy Kim thuẫn thì thế nào? Có thể cống hiến cho gia tộc, đó là vinh dự của bọn họ, ỷ vào chút cống hiến ấy liền dám muốn làm gì thì làm sao, không ngăn lại mà nói, về sau ai còn để chi nhánh hạch tâm vào mắt?

- Loại sâu mọt gia tộc này nên nghiêm khắc chế tài, phản kháng lại đánh chết là quá tiện nghi bọn hắn rồi, ta thấy nên trực tiếp xét nhà tịch thu tài sản, sau đó nhốt toàn bộ người của chi nhánh vào đại lao, hung hăng tra tấn!

Mấy trưởng lão đã được Nhiếp Cường chỉ thị, cũng la ó phát biểu.

- Tốt rồi, chuyện này cứ quyết định như vậy, mặc dù Nhiếp Linh không có giết chết các nàng Thẩm Quý, nhưng Nhiếp Liễu đã bị khuất nhục lớn như thế, chắc có lẽ không ăn nói bừa bãi! Chuyện này Nhiếp Lãng trưởng lão đi làm, hôm nay hội nghị đến đây kết thúc!

Tộc trưởng Nhiếp Hạo Thiên định án, hất tay đứng lên, theo cửa sau của đại điện đi ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.