Vợ Mới Cầm Cương: Tổng Tài, Dốc Lòng Yêu!

Chương 74: Chương 74: Người đàn ông có thân phận lớn




Nếu biết được nguồn gốc của chiếc khuya cài này thì có thể tìm được người đàn ông kia.

Vân Thủy Dạng đi ra ngoài, cô đến cửa hàng may âu phục nổi tiếng nhất Thượng Hải.

“Ông chủ, xin hỏi trong tiệm ông có loại khuy cài áo này không? Xin lỗi, do tôi bị mất một cái nên muốn mua để may lại vào áo.” Vân Thủy Dạng mở điện thoại di động lên đưa cho ông chủ nhìn bức hình có chiếc khuy cài.

Ông chủ nghiêm túc nhìn một chút, hàng lông mày hơi nhăn lại: “Tiểu thư, xin lỗi, ở chỗ tôi không có loại khuy cài này. Chiếc khuy này được làm bằng vỏ sò đính với đá quý, rất đắt tiền. Những bộ âu phục cao cấp thường dùng vỏ sò tây tạng, người mặc bộ âu phục này hẳn là sử dụng vỏ sò bướm trắng rất quý hiếm để làm khuy áo mặc kèm với áo sơ mi trắng, chỗ tôi chỉ có khuy cài làm từ vỏ sò đen thôi.

Những con sò bướm trắng thường có tuổi thọ hơn 30 năm, có số lượng rất ít, họ sẽ bắt chúng sau đó tuyển chọn những con có vỏ đẹp và màu trắng ngà đẹp nhất sau đó tỉ mỉ mài, giũa, khoan lỗ, đến khi từng chiếc vỏ được chế tác thành những chiếc khuy cài áo sáng bóng, thực sự rất quý giá. Ngoài dùng làm cúc áo sơ mi còn được dùng làm trang sức, sang trọng không gì sánh bằng, loại khuy vỏ sò này phần lớn là được làm từ các nhà chế tác trang sức của Australia.”

“Thượng Hải không có loại khuy cài này sao?”

“Ở chỗ tôi không có, tôi chắc chắn ở chỗ khác cũng không có đâu. Thứ quý hiếm như thế này cho dù là cô đi tìm khắp Thượng Hải cũng không có, nếu có thì cũng không thể giống y hệt cái này được, rớt rồi thật sự rất khó để bù lại.”

“Tôi biết rồi! Cảm ơn ông chủ!” Nói lời cảm ơn xong Vân Thủy Dạng đi ra khỏi tiệm.

Quả là cô đoán không sai, người đàn ông này có thân phận rất lớn, rất giàu có.

Cũng thật là một tên khốn kiếp, ngủ với cô rồi, một câu cũng không thèm để lại. Thậm chí anh ta cao gầy, béo tròn, đẹp xấu... hay gì gì đó cô cũng không hề biết.

Nếu để cho cô gặp lại anh ta, nhất định cô sẽ không buông tha. Khốn kiếp!

Nắm chặt chiếc khuy áo trong tay, đây là đầu mối duy nhất để cô tìm ra người đàn ông đêm đó, cô nhất định phải tìm ra anh ta, sao có thể bỏ qua dễ dàng như vậy được.

Cuối cùng Cục công thương cũng đã có thông báo về quyết định xử phạt đối với Chính Đông.

Báo cáo cho thấy không gây ra hậu quả nghiêm trọng, phần lớn hàng hóa còn chưa được lưu thông trên thị trường, Chính Đông cũng đã có thái độ nhận sai, cũng ngừng sản xuất để khắc phục hậu quả, vậy nên, chỉ phạt tiền cảnh cáo đối với Chính Đông và tiêu hủy tất cả các sản phẩm có chứa Melamine.

Sau nhiều năm cố gắng, Chính Đông lại bị đánh trở về nguyên hình như lúc ban đầu, trước kia lấy được danh hiệu thực phẩm thiên nhiên, an toàn, hôm nay danh hiệu này đã bị tổn hại nghiêm trọng rồi, cho dù Chính Đông có muốn vực dậy một lần nữa, thì e là tương đối khó khăn, sự việc lần này đã ảnh hưởng rất nghiêm trọng đến danh tiếng.

Vì để trả nợ mà Vân Thủy Dạng phải bán nhà, cô cũng sa thải hết tất cả người giúp việc.

Cho dù cô muốn cứu Chính Đông, nhưng trong hoàn cảnh hiện tại có lẽ là đã hết cách.

Vân Thủy Dạng đứng ra nhận chức chủ tịch hội đồng quản trị nhưng cô lại không được lòng người, rất nhiều thành viên trong ban hội đồng quản trị và nhân viên công ty coi thường cô. Bọn họ lấy tai tiếng của cô mà chế giễu, coi thường.

...

Tai tiếng của Chính Đông mới vừa lắng xuống không lâu, trong phòng làm việc của Vân Thủy Dạng có một vị khách không mời mà đến.

“Vân Thủy Dạng, tôi đi thẳng vào vấn đề luôn, tôi nghĩ không nên quá lãng phí thời gian làm gì, tôi muốn thu mua Chính Đông! Tôi cũng đã chuẩn bị hết hồ sơ pháp lý và luật sư rồi chỉ cần cô gật đầu đồng ý.... Cô đừng tưởng dựa vào cô mà có thể cứu được Chính Đông, chỉ có tôi mới có khả năng cứu Chính Đông, cô đi cầu xin sự giúp đỡ của ai cũng vô dụng thôi.”

Vân Thủy Dạng nhìn Lam Tâm Lạc bằng ánh mắt rét lạnh.

“Là cô hại Chính Đông? Liêu Huy chẳng qua là con cờ của cô?! Tai tiếng của tôi, cũng là do cô bày kế hãm hại?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.