Vĩnh Hằng Chúa Tể

Chương 8: Chương 8: Địa Tinh Thử




Luyện Huyết kỳ tu sĩ thân thể có thể nghạnh kháng lực lượng 2 ngàn cân. Nhục thể ở trạng thái bình thường hoàn toàn áp chế được phổ thông yêu thú.

Yêu thú phân làm chín cấp bậc. Yêu thú cấp một mạnh hơn phổ thông yêu thú rất nhiều chính là có thể đánh ngang với tu sĩ Luyện Huyết kỳ.

Còn yêu thú cấp 2 tu sĩ Luyện Huyết kỳ bình thường hoàn toàn không phải là đối thủ. Yêu thú bậc này lực lượng đã lên đến trên dưới 3 ngàn cân.

...

Sở Dương trên không trung phun ra một ngụm máu tươi, thân thể nặng nề rơi xuống đất.

Phải biết rằng bây giờ lực lượng của Sở Dương đã đạt tới hơn 2500 cân, muốn cường nghạnh đối kháng yêu thú cấp 1 cũng không chút khó khăn nào.

Nhưng dù như vậy lần này hắn vẫn bị đập bay dẫn phát thương thế không nhẹ. Cho dù hắn là bị đánh lén, bất quá cảm nhận được trên người từng đốt xương đau nhức, Sở Dương tin tưởng tập kích hắn chính là yêu thú cấp 2, lực lượng tiếp cận tu sĩ Thông Mạch kỳ.

Hắn ổn định thân thể, ánh mắt trầm trọng nhìn yêu thú đen tuyền to lớn trước mặt, chợt nghiêng đầu nhìn Lâm Dĩng từ lâu đã xuất hiện bên cạnh hắn, cười khổ nói:

- Lâm mỹ nữ, chẳng lẽ nàng định không xuất thủ hả?

- Đó là đương nhiên.

Lâm Dĩnh trợn mắt nhìn Sở Dương, thản nhiên trả lời:

- Ngươi cũng đừng quên là đã nhận thù lao của ta rồi đó. Ta tuyển ngươi tốn nhiều linh thạch như vậy thì ngươi cũng phải biểu hiện chút đi.

- Hơn nữa Phá Linh nhũ đã sắp xuất hiện, nếu ta không trông chừng sợ rằng sẽ không kịp. Dù sao để lấy Phá Linh nhũ cũng cần biện pháp đặc thù.

Lâm Dĩnh nhíu mày liễu, nhẹ nhàng giải thích.

Nghe nàng nói Sở Dương cảm thấy có chút buồn bực. Bất quá con yêu thú trước mặt nếu không phải là yêu thú cấp 3 thì hắn có 8 phần tin tưởng đối phó được. Còn nghĩ muốn giết được nó thì phải xem vận khí đã.

“Đạp”

Sở Dương quát khẽ chân phải phát lực bay về trước, ở trên tay kiếm bạc nổi lên một tầng linh khí lam nhạt thẳng tắp vung ra.

“Khai Dương Phá”

Kiếm pháp đại thành, Khai Dương kiếm đại thành cảnh giới Khai Dương Phá.

Sở Dương vừa ra đòn liền hạ sát chiêu, kiếm của hắn như mặt trời nhỏ nở rộ phát ra ánh sáng tinh nhuần công kích yêu thú thần bí.

Người luyện kiếm chú trọng nhanh và xảo, trong quyết đấu nhanh hơn kẻ địch nửa chiêu, thắng bại phân định, kỹ xảo hơn người khác nửa phần, kiếm trong tay bọn họ lại giống như rau cải yếu ớt. Khai Dương Phá được Sở Dương tập đến ngàn lần nên vô cùng thành thụ, nếu là người khác thi triển Khai Dương Phá uy lực khó hơn 7 thành mà trong tay Sở Dương uy lực đạt đến 10 thành.

Mũi kiếm đâm tới thẳng tắp như tên bay trong phút chốc đã đâm vào thân thể yêu thú.

Mũi kiếm lúc này như mang theo lực lượng phá hoại ngàn cân xé rách lớp da đen xì của con yêu thú thành một cái lỗ lớn, một đạo máu đen bắn ra làm nó phẫn nộ gầm rống.

“Grào”

Chỉ thấy một bóng đen to lớn từ trong hắc ám phẫn nộ lao ra rồi mở cái miệng đầy nanh nhọn hướng về phía đầu Sở Dương. Ngửi được mùi máu tanh xộc vào mũi, Sở Dương chân đạp lui thân hình trong thời gian ngắn bạo phát né tránh khỏi miệng lớn của yêu thú.

Mà lúc này Sở Dương thình lình nghe Lâm Dĩnh kinh hô:

- Hả! Thì ra là Yêu thú cấp 2 hệ thổ Địa Tinh Thử.

Sở Dương nghe vậy liền cười lạnh:

- Không phải yêu thú cấp 3 thì liền tốt.

Yêu thú cấp 2 lực lượng không vượt quá 3000 cân. Lấy lực lượng 2500 cùng kỹ xảo của hắn làm thịt con Địa Tinh Thử này không khó.

Nghe được Sở Dương tự tin nói ra, trong lòng Lâm Dĩnh có chút cho rằng hắn cậy mạnh. Nam nhân này thực lực Luyện Huyết kỳ đỉnh, thật sự quá tự cao rồi.

Con Địa Tinh Thử trước mặt cho dù là nàng muốn giết nó cũng không đơn giản.

Nàng thờ ơ quan sát vẻ mặt nam nhân này, lần đầu để ý thấy hắn không ngờ lại anh tuấn như vậy, bất quá ánh mắt nàng rất cao, nam nhân này nếu không đủ thực lực thì khó làm nàng động lòng được.

Sở Dương đối với suy nghĩ của Lâm Dĩnh hoàn toàn không biết. Hắn lần nữa vọt tới, Khai Dương Phá ngàn lần như một phát ra lực lượng phá hoại cực đại công kích vào ngực Địa Tinh Thử. Dùng tốc độ chậm chạp nó tiếp tục bị đánh ra thêm một cái lỗ to trên ngực, sau đó đau đớn gầm lên.

“Grào”

Bất quá ngay tại lúc Sở Dương thu kiếm, ở chân hắn đất đá nhảy loạn chỉ trong thời gian ngắn ở dưới chân hắn hơn mười gốc đá nhọn to bằng đầu người phá đất trồi lên vô cùng khủng bố.

Sở Dương cảm nhận nguy hiểm, kiếm trên tay quét ngang xuống đem mũi đá gọt sạch sẽ, đạp chân bay ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.