Vì Sao Trong Ánh Mắt

Chương 5: Chương 5: Chương 4




Có thế nào Kỳ Noãn cũng không ngờ được, bản thân là một người mắc bệnh thanh khống và nhan khống vô cùng trầm trọng, vất vả lắm mới nảy sinh cảm giác gần như là sùng bái với một người khác phái không nhìn thấy mặt không nghe thấy giọng, kết quả đối phương lại là người như vậy.

Chẳng trách ngày đó anh ta lại cởi quần áo cho cô lưu loát như vậy, nói không chừng là do dẫn theo các em gái nhiều rồi nên có kinh nghiệm.

Kỳ Noãn vì sự ngốc ngốc nai tơ của mình lúc trước mà nhíu mày, cô mở ra cài đặt ra, điều chỉnh âm lượng tai nghe thấp xuống một chút, không nói gì.

Trong khi đó ở một nơi khác.

Giang Hựu đạp một cước không nhẹ, Yuka phải dùng hai tay bám chặt lấy bàn mới ổn định được thân thể, cậu ta liếc mắt nghiêng đầu cau mày nhìn Giang Hựu, tự biết mình đuối lý, vốn định bật ra một câu chửi thề nhưng đành phải im lặng, Yuka ho một tiếng: “Hựu Hựu, cậu nghe tôi giải thích, đây là chúng tôi muốn tốt cho cậu......”

Yuka: “Chúng tôi phải cho tiểu tỷ tỷ biết cậu cũng rất được con gái săn đón, để cô ấy biết mị lực của cậu!”

Dừng một chút, cậu ta vừa nhìn về phía đồng bọn của mình, “Đúng không A Dương?”

Suy nghĩ vì Giang Hựu đều là lý do chó má, hai người bọn họ huấn luyện cả nửa ngày cảm thấy vô vị, muốn tìm trò đùa để chơi.

Đúng lúc cuộc thi mùa hè sắp diễn ra, bọn họ ở lì trong trụ sở, lúc này nhìn thấy tiểu tỷ tỷ còn mừng như thấy mẹ, đương nhiên không thể buông tha cơ hội ngàn năm có một này.

A Dương tên đầy đủ là Trần Dương, nick chính là AG_Yang, chính là người lần trước thay Giang Hựu giải thích với fan bà xã.

Ban đầu hai người đều cho rằng người có số kill bằng 0 kia chính là fan bà xã của Giang Hựu, kết quả sau khi Trần Dương xem lại video live stream của Lục Hi Hòa mới biết, người ta chỉ là đơn thuần nhất thời kích động nên gọi sai thôi.

Nếu id chính của Giang Hựu mà lộ ra, thì sao có thể sóng yên biển lặng như thế.

Nhưng dù như vậy Trần Dương vẫn cảm thấy Giang Hựu và tiểu tỷ tỷ này có vấn đề, cậu ta cũng gật đầu một cái, “Cũng đã mở rồi, chúng ta hiện tại không thể đóng lại đúng không?”

Yuka lập tức nói tiếp: “Lần sau chúng ta có thể giải thích nói là mấy em gái trong nhà nghịch chơi!”

Nói chuyện qua lại, mấy người đã lên máy bay.

Giang Hựu không để ý đến hai người bọn họ, mở mục cài đặt ra, vốn định hạ thấp âm lượng tai nghe xuống thấp nhất, nhưng sau đó vừa nghĩ tới trong đội còn có một người khác, giọng nói cô ấy vốn không lớn, nếu hạ thấp thì chắc sẽ như gió thổi cỏ lay không thể nghe rõ.

Ngẫm lại, vẫn là thôi đi,

Giang Hựu tắt giao diện cài đặt, ấn bàn phím hiện ra bản đồ, nhanh tay xác định một địa điểm.

Trong tai nghe lập tức có giọng nói vang lên...

“Anh giai muốn nhảy xuống thành P* à?”

(*Pochinki trong PUBG là một địa điểm hot thu hút nhiều người chơi đáp xuống, địa điểm này có tính cạnh tranh rất cao.)

“Chiến luôn sao? Anh giai mạnh mẽ vậy hả?”

Lần này Giang Hựu chọn map hòn đảo Erangel, trong đó thành P chính là thánh địa chiến đấu nổi tiếng, bởi vì đồ đạc và vị trí địa lý không giống khu căn cứ quân sự nên gần như mỗi lần đều sẽ nhảy theo team.

Kỳ Noãn chơi nhiều nhất cũng chính là map này.

Nguyên nhân rất đơn giản, bên trong map này có rất nhiều xe thỏa mãn được nhu cầu của cô.

Trước kia Lục Hi Hòa chưa từng dẫn cô nhảy nơi thế này, hôm nay vẫn là lần đầu tiên nhảy thành P, lúc cô còn đang bay trên trời, phóng tầm mắt nhìn lại đã thấy dày đặc đều là dù.

Mặc dù Kỳ Noãn cũng biết nhảy dù ở mức cơ bản, nhưng để nhảy thế nào tiếp đất càng nhanh, càng chuẩn xác thì lại hoàn toàn không biết, cô mím môi, sau khi nhìn quanh trên trời một vòng liền dứt khoát bay lung tung.

Mặt khác ba người kia đã hạ cánh xong, kết quả Kỳ Noãn vẫn đang bay trên trời.

Yuka vỗ bàn cười lớn: “WTF, tiểu tỷ tỷ này ha ha ha......”

Trần Dương cũng cười theo, “Còn ngây thơ hơn cả trong tưởng tượng.... Hôm nay chắc sẽ vui lắm đây.”

“A Dương chú ý lời nói,“ Yuka nghiêm túc sửa lời cậu ta, “Đây là niềm vui dâng trào.”

Trêu qua ghẹo lại, hai người càng giống như kể chuyện cười về người quen, trong giọng nói không hề có một chút mỉa mai và ghét bỏ nào.

Giang Hựu tiếp đất nhanh nhất, hơn nữa anh chọn vị trí rất chuẩn xác, trực tiếp rơi xuống ban công một căn nhà hai tầng. Hạ xuống đất liền nhặt được một khẩu AKM và 30 viên đạn 7.62mm. Anh nhanh chóng cầm súng, lên đạn, tranh thủ nghiêng đầu liếc nhìn hai người khác, sau khi âm thanh lên đạn vang lên, anh thu hồi tầm mắt, mở thước ngắm ra nhanh chóng tiêu diệt một đội ở dưới lầu còn chưa kịp chạy vào trong nhà.

Tiếng súng vang lên bùm bùm bên tai, trên màn hình đã hiện ra ba thông tin chiến đấu.

Yuka cầm súng trong tay, điều chỉnh app biến âm hỏi: “Tiểu tỷ tỷ số 4 sao không nói gì vậy?”

Kỳ Noãn vẫn còn đang trên trời đột nhiên bị điểm danh, sửng sốt một chút mới trả lời: “À... Không biết phải nói gì.”

“Giọng của tiểu tỷ tỷ dịu dàng quá.” Yuka ôi một tiếng: “Nếu như cô ấy gọi tôi là chồng ơi thì dù có chết tôi cũng muốn đi kiếm trang phục cho cô ấy.”

Giang Hựu không để ý đến tên điên này, mở cửa đi vào, “Hỏi xem cô ấy đã đáp xuống chưa?”

Kỳ Noãn không nghe câu này, tiếp tục điều chỉnh phương hướng hạ xuống chỗ bọn họ.

Vốn dĩ chỉ là tốc độ tiếp đất của cô chậm một chút, nhưng sau khi nhìn thấy từng tốp từng tốp dù, cô liền dứt khoát cố tình bay thật chậm, như vậy lúc tiếp đất đại thần đã tiêu diệt xong địch rồi.

(Sun: Ủa, còn có thể nhảy dù chậm tới mức vậy được hả?)

Quả là cơ trí.

Kỳ Noãn suýt chút nữa tự bật ngón tay cái cho mình.

Yuka lại hỏi: “Tiểu tỷ tỷ, chị đã tiếp đất chưa vậy?”

“.............”

Bên tai Kỳ Noãn vẫn còn là tiếng gió, cô điều chỉnh góc nhìn xuống dưới chân, hình dáng căn nhà đã hiện ra dần dần rõ ràng, cô đáp một tiếng: “Sắp rồi.”

Ba người họ gần như hạ xuống cùng lúc, chỉ có mình cô lẻ loi.

Kỳ Noãn có chút ngượng ngùng, “Mấy người đều chơi trò này lâu rồi sao, nhảy dù tốt như vậy.”

Đến tận bây giờ mà số kill khi ăn gà của cô vẫn chỉ là không, nghĩ tới lại thấy lúng túng.

Giang Hựu liếc nhìn chấm nhỏ trên bản đồ, số 4 đang ở ngay gần, anh cẩn thận nghe tiếng bước chân trong tai nghe, sau đó nhảy qua cửa sổ ra bên ngoài, “Ván này hai cậu kill ít một chút.”

“Ít thế nào?”

“Ít hơn so với cô ấy.”

“Ây yooo, Hựu Hựu của chúng ta sợ tiểu tỷ tỷ lúng túng sao?”

Giang Hựu không lên tiếng, chạy về phía số 4 vừa mới rơi xuống bên cạnh cửa sổ.

Yuka là người hiểu đạo lý, vừa nghe thấy vậy, súng trên tay liền lệch đi một li, viên đạn mạnh mẽ sượt qua đỉnh đầu kẻ địch.

Cậu ta nhanh chóng nằm sấp trên mặt đất, ngụy trang như thật, cười hì hì nói với Kỳ Noãn: “Mọi người đều biết, PUBG là một game mô phỏng nhảy dù.”

Trần Dương nói tiếp: “Giống như chúng em chỉ thích bám theo đại thần nhảy dù thôi.”

Kỳ Noãn: “.......”

Cô nhìn thấy hai chấm nhỏ trên bản đồ không hề nhúc nhích, cuối cùng trong lòng cũng có một chút an ủi.

Tiếng súng xung quanh đã yên tĩnh đi không ít, Kỳ Noãn cố gắng khống chế nhân vật của mình đi tới gần phía số 1 eighteens, chỉ có điều vừa mới tiếp đất không được vài giây đã bị người ta “ầm ầm” hai phát đánh ngã trên mặt đất.

Trên màn hình hiện ra dòng chữ “Bạn đã bị laoyinbaby dùng s686 đánh bại.”

Bởi vì không mũ không giáp nên hiện tại là nhân vật sơ khai yếu đuối nhất.

Kỳ Noãn cũng không ngờ chần chừ mãi mới tiếp đất cuối cùng vẫn là kết quả này, quả thực thảm tới mức không thể thảm hơn, lúc nằm trên mặt đất bò về phía số 1 còn bị người ta bồi thêm một viên đạn.

Thanh máu chỉ còn lại một phần ba, cả bầu trời dường như tối sầm trong nháy mắt.

Kỳ Noãn cảm thấy nhân sinh thật vô vọng, lúc giãy giụa sắp chết, cánh cửa cách xa mấy mét trước mặt bỗng dưng mở ra.

Vị trí của số 1 gần trong gang tấc, gần như sắp muốn đè lên cô, phía sau có âm thanh nhả đạn vang lên, ngón tay cầm chuột của Kỳ Noãn siết chặt, kéo một đường bò vào bên trong.

Cửa nhanh chóng đóng lại, đồ dùng cứu viện cũng lập tức hiện ra.

Thậm chí Kỳ Noãn còn nghe được âm thanh người bên cạnh lấy đồ ra khỏi túi ném xuống, sau khi cấp cứu thành công, người kia vẫn không dừng lại, theo tính toán của mình đứng dậy đi ra khỏi căn nhà.

Động tác của anh rất nhanh, sau khi mở cửa rời khỏi còn không quên đóng lại cho cô.

Chỉ khoảng nửa phút sau, sau khi Kỳ Noãn nhặt bình thuốc mà Giang Hựu vừa ném cho cô, trên mặt đất vừa vặn hiện ra thông báo: [eighteens dùng AKM headshot giết chết laoyinbaby.]

Ykua: “Anh giai thật là lợi hại!”

Trần Dương: “Anh giai, chúng em có thể đi liếm thùng không?”

Đang nói, chấm nhỏ của hai người họ di chuyển lại: “Làm thế nào để mở cửa?”

Kỳ Noãn: “.............”

Giang Hựu: “............”

Kỳ Noãn thật sự không ngờ, hai người này nhảy dù còn nhanh hơn so với đại thần mà còn ăn hại hơn cả cô.

Tốt xấu gì trên lưng cô cũng có một khẩu s686, hai người này thật thần kỳ, từ đầu đến chân cũng chỉ có một khẩu súng ngắn.

Nói là liếm thùng nhưng cũng phải đi ngó xem trong túi người ta có quần áo đẹp không, đổi qua đổi lại như đi shopping.

Hai mươi mấy phút trôi qua, tất cả đều là một mình Giang Hựu hăng hái chiến đấu.

Bởi vì không có người quen ở đây, Kỳ Noãn càng không dám mang thêm phiền phức, cô liền nói ít hơn hẳn, về cơ bản là hai người kia hỏi một câu cô đáp một câu.

“Tiểu tỷ tỷ, vì sao chị lại quen anh giai số 1?”

“.............”

“Tiểu tỷ tỷ, chị vẫn còn đang đi học sao?”

“.............”

“Tiểu tỷ tỷ, chị sống ở đâu vậy?”

Mỗi vấn đề Kỳ Noãn đều trả lời rất qua loa, may mà hai người bọn họ cũng không bám lấy cô hỏi cặn kẽ, chẳng bao lâu đề tài liền chuyển sang Giang Hựu.

Yuka: “Anh giai, mũ ba có thể cho em không?”

Trần Dương: “Anh giai, em cũng muốn.”

Giang Hựu không thèm để ý đến bọn họ.

Ván này rõ ràng có không ít thánh may mắn, đều đến được vòng chung kết, còn sót lại khoảng hai mươi người.

Giang Hựu bị giọng nói của hai tên này làm cho bực bội, rút một điếu thuốc lá ra khỏi hộp, cầm bật lửa lên, nhưng vừa nhớ ra vẫn đang ở trong phòng tập luyện, anh cũng không tiếp tục châm lửa nữa, “cạch” một tiếng, bật lửa bị vứt về chỗ cũ.

Cứ như vậy mấy giây, trên màn hình hiện lên dòng chữ.......

“Bạn đã bị eatyou dùng 98K headshot đánh bại.”

Ba người đều ở cũng anh trong tầng một, nhưng Yuka và Trần Dương cách anh gần nhất.

Đợi vài giây hai người này cũng không thèm cứu anh, trái lại bên tai anh vang lên giọng nói léo nhéo: “Làm sao bây giờ, em không học y, không biết phải cứu người thế nào.”

“Có phải là cần hô hấp nhân tạo không?”

(Sun: Má nó, loại đồng đội này =))))))))

Giang Hựu: “...........”

Anh bảo hai tên này giả vờ là gà mờ, chứ không phải bảo bọn họ giả vờ bị ngu.

Giang Hựu tựa lưng vào ghế, giơ tay cầm điếu thuốc cắn trong miệng, sau đó liếc nhìn hai tên đồng đội ngu si ăn mặc hoa hòe hoa sói trên màn hình, khóe miệng khẽ giật giật, lạnh lùng nói: “Cút.”

Lập tức lập tức, có bao nhiêu xa lăn bấy nhiêu.

P.s: Chương sau bao hài, tình tiết của má Câm đúng là không bao giờ khiến tôi thất vọng =))))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.