Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 252: Chương 252: Phong Trì




Diệp Vô Nhai nín thở tập trung tư tưởng suy nghĩ, y si mê võ, đương nhiên có hiểu biết về loại tuyệt kỹ Kiếm Thánh này.

- Nghe nói kiếm này chiêu tập đại thành cường công kiếm kỹ trong thiên hạ do Kiếm Thánh Thiên Sơn Điên Ngộ Kiếm sáng chế, ngoại trừ tiền thập nhị kiếm có chiêu thức cố định ra, thì đệ thập tam kiếm đã đạt đến cảnh giới kiếm ý vô hình vô tướng, không biết nha đầu này đã luyệt đến đệ thập tam kiếm chưa?

- Cho dù chưa luyện thành, kiếm đạo vốn là chủ sát phạt, thập nhị kiếm tùy ý xuất chiêu uy lực cũng không gì sánh kịp!

Ngay tại lúc hai người nói chuyện, Kaysone cũng phát giác ra mức độ nguy hiểm của Lý Úy Nhiên.

Thi Vương nhanh chóng sửa chữa khôi giáp toàn thân, dùng Phương Thiên Họa Kích dẫn đầu, dùng công kích thay phòng thủ, nhắm về hướng Lý Úy Nhiên, gây ra tiếng xé gió chói tai vô cùng.

- Phá Thiên Bát Kiếm, Vũ Hoán Tiêu Tương!!

Lý Úy Nhiên vung kiếm lên, kéo lê một đường viền đẹp, Kiếm quang cự luân phía sau lóe ra từng đạo kiếm quang hình cung, nhưng là hoa châm lông trâu, nhưng sắc bén vô cùng!

Những kiếm khí mịn nhẵn này tựa như mưa bụi Giang Nam, tí tách ở bên trong, nhưng lại giấu diếm sát cơ!

Vô số kiếm khí như chuỗi quang điện, bám vào ảo ảnh của Thi Vương, kìm hãm thế công kích của Thi Vương, đồng thời đánh tan lực trong ảo ảnh Thi Vương!

Những kiếm khí như vật chất hóa học, mang đến hiệu quả ăn mòn, khiến cho nhóm người Diệp Vô Nhai và Dư Mộc Cận đều líu lưỡi!

Nhưng cùng việc Kaysone không ngừng chữa trị Thi Vương, đến khi Thi Vương mất đi một phần ba thân thể, cuối cùng vẫn kháng trụ được đòn tiến công của Lý Úy Nhiên, sau đó nhanh chóng phục hồi!

Lý Úy Nhiên thở hổn hển đứng trên nóc nhà, nhìn ảo ảnh Thi Vương đã phục hồi phía dưới, sốt sắng đến phát khóc!

- Hu….sao lại như vậy chứ! Người ta không thèm chơi nữa! Không vui không vui chút nào! Sao lại chém không chết như vậy..u…u..u

- A Di Đà Phật…

Kaysone lòng còn sợ hãi:

- Không ngờ đệ tử quan môn của Kiếm Đạo Chi Vương, Kiếm Vũ Thần Tướng cũng ở nơi này.

- Tuyệt kỹ Kiếm Thánh, uy lực kinh người nhưng đáng tiếc Kiếm Vũ Thần Tướng tuổi còn quá nhỏ, tu vi không đủ độ sâu, đợi một thời gian nữa, tiền đồ vô lượng…

- Chỉ mong Kiếm Vũ Thần Tướng nể giao tình người chiến hữu kia của ta với lệnh sư, đừng ngăn cản tiểu tăng đi cứu viện.

Lý Úy Nhiên nghe xong, “ồ” một tiếng, lau nước mắt, buồn bực nói:

- Người quái dị, ông nói sư phụ ta quen biết “đại thúc”? Bọn họ quen nhau thật sao?

- Đương nhiên…người xuất gia không nói dối.

Lý Úy Nhiên “ah” một tiếng, bộ dạng đáng thương:

- Không xong rồi! Thì ra “đại thúc” không gạt người! Toi đời rồi…nếu sư phụ mà biết, liệu có không cho người ta ăn cơm không vậy…

Đến những người trong phòng an ninh cũng sửng sốt một hồi.

Cái gì? Lâm Phi và Kiếm Thánh có giao tình?

Sát thủ siêu cấp đứng thứ hai bảng Huyết Toàn lại khiến hai Thần tướng bảng Chiến Thần, một cao thủ Tiên Thiên trơ mắt để mặc cho y thâm nhập vào căn cứ?

Có thể gọi cao thủ đứng thứ hai bảng Huyết Toàn ngàn dặm xa xôi đến cứu hắn, còn có kết giao bằng hữu với Kiếm Thánh?

Cho dù tộc trưởng của tứ đại gia tộc, cũng không ai dám nói có kết giao bằng hữu với Kiếm Thánh! Kiếm Thánh đã là nhân vật thần tiên vượt phạm trù nhân loại, có trời biết cả ngày lão ở nơi đâu?

Tên Lâm Phi này, rốt cuộc là ai?

Ngay lúc lòng mọi người còn đang ngổn ngang, tâm thần bất an thì trong cũi tù dưới mặt đất, Lâm Phi đã đến bờ sụp đổ.

- Ah!!!

Lâm Phi phát ra tiếng kêu thảm thiết, thê lương đến tận cùng. Hắn cảm thấy đầu óc mình đã thành một đống bột nhão, hận không thể đập đầu chết đi nhưng dù thế nào cũng không thể chết!

Lâm Phi có thể nghe được tiếng tim mình đập càng lúc càng bành trướng, càng lúc càng kịch liệt.

Mà điều khiến hắn càng ngày càng bất an chính là chỗ lõm xuống phần xương chẩm của hắn, chỗ “huyệt Phong Trì” trong cửu đại tử huyệt mà hắn dùng để phong bế nội công!

Huyệt Phong Trì chính là yếu huyệt của con người. Nếu là người thường, sau khi bị đánh trúng, dễ dàng dẫn đến hôn mê bất tỉnh.

Chỉ cần có chút sai lầm là hồn bay phách lạc.

Nhưng cơ thể Lâm Phi lại đặc thù, môn công pháp mà hắn tu luyện bắt đầu vận khí từ huyệt Phong Trì, thông qua cửu đại “tử huyệt” của cơ thể người.

Đơn giản thì đơn giản, có thể nói đơn giản đến mức tận cùng, nhưng người thường luyện, không biết đã chết mấy ngàn vạn lần rồi!

Đây cũng là lý do vì sao mà năm đó, sau khi có được môn công pháp này, lão điên lại bắt Lâm Phi luyện mà không phải lão ta luyện. Lão điên nói thẳng, môn công pháp này có duyên với Lâm Phi!

Lúc đầu hắn phong bế nội công, cũng bắt đầu từ huyệt Phong Trì, như thể hắn không phải loài người, phong bế tử huyệt, cũng chỉ như phong bế nội công, không có ảnh hưởng gì đến cơ thể.

Nhưng hiện tại, cùng với nỗi đau thống khổ không chịu nổi trong đại não, công lực ẩn giấu trong đan điền, có xu thế muốn vỡ “đê” chui ra, huyệt Phong Trì của hắn cũng bắt đầu “buông lỏng”!

- Không xong…đinh…cái đinh…

Lâm Phi lấy tay bụm lấy vị trí huyệt Phong Trì, hắn cảm thấy một cái đinh trong chín cái đinh hắn dùng để phong bế nội công có vẻ đang bị nặn ra!

Nếu nói ra, người luyện võ trong toàn thiên hạ e sẽ không tin, lại có người có thể đâm một chiếc đinh dài ba centimet vào bên trong tử huyệt, không những không chết, mà còn sống như thường.

Nhưng Lâm Phi đã làm như vậy!

Trong cơ thể của hắn, cửu đại tử huyệt đã có chín chiếc đinh cắm vào!

Hắn cũng không biết vì sao có thể phong bế nội công kiểu này, năm đó lão điên đã đưa chín cái đinh có hình dạng kỳ quái cùng với một công pháp này truyền cho hắn, cũng nói, sau này có lẽ phải dùng tới.

Nhưng cụ thể dùng thế nào thì lão điên cũng không biết, cần Lâm Phi phải tự mình suy nghĩ.

Ban đầu Lâm Phi cũng không có cách nào khác, sau khi chân khí Tiên Thiên của hắn đạt đến đỉnh phong, rất khó để tiến thêm bước nữa. Cùng việc lực tinh thần trong đại não hắn ngày càng mạnh, nếu không phong bế nội công, sẽ khiến đại não như một cái máy quá tải, có thể sẽ bị cháy!

Kinh khủng hơn chính là, hắn sẽ vì việc không có cách nào khống chế đại não, sẽ trở thành quái vật khát máu, giết người bừa bãi.

Suy nghĩ một hồi, cuối cùng hắn đã đâm đinh vào huyệt vị luyện công, không ngờ đã thành công khống chế được nội công, đại não cũng không khó khống chế như trước. Cho đến nay hắn cũng không hiểu nguyên lý trong đó là cái gì.

Nhưng bất kể thế nào, chí ít hắn đã bảo vệ được tính mạng của mình, tính mạng của người khác cũng được bảo vệ.

Vốn dĩ, Lâm Phi còn trông cậy chờ đến khi gặp lão điên, bắt lão nghĩ cách, dù không tìm được công lực trở về, chí ít cũng triệt để cắt đứt ý niệm này trong đầu hắn.

Nhưng không ngờ lúc này, có vẻ như đã không đợi được lão điên ấy, huyệt Phong Trì của hắn đã xảy ra vấn đề!

- Bang bang! Bang bang!!...

Tim đập càng lúc càng nhanh, hô hấp ngày càng gấp rút.

Chân khí trong đan điền có vẻ bị tác động bởi vật gì đó, lại có vẻ cuối cùng không cam chịu bị trấn áp như vậy, như Hoàng Hà vỡ đê, càng ngày càng dũng mãnh tiến vào tứ chi bách hài, kinh mạch toàn thân của Lâm Phi!

- Áh ah….!!!

Bắp thịt toàn thân Lâm Phi bắt đầu căng co, chỗ huyệt Phong Trì nhô lên một điểm đỏ. Cùng với đó, một chiếc đinh màu trắng dính máu đỏ, được cơ thể không ngừng hội tụ chân khí đến huyệt Phong Trì đẩy ra…

Hỏa diễm màu vàng trong mắt Lâm Phi càng ngày càng hừng hực!



Ngoài căn cứ, ảo ảnh của Bất Tử Vương Thi không ai có thể ngăn cản!

Sau khi Phương Thiên Họa Kích ngăn cản hai tốp tiến công của Diệp Vô Nhai và Dư Mộc Cận, Kaysone đã tiến vào nội bộ căn cứ!

Diệp Vô Nhai và Dư Mộc Cận sắc mặt tràn đầy vẻ không cam lòng, bọn họ liên thủ nhưng vẫn không có cách nào ngăn cản bộ pháp của Kaysone!

Trên đường đi, thây ngang chất đống, khói độc lượn lờ như tử ngục!

Trong phòng an ninh, Lục Trường Minh phẫn nộ đập đài điều khiển, trợn mắt nhìn Phương Hải Triều bên cạnh:

- Mau sai người phong tỏa tất cả các đầu yếu đạo! Không được để y dễ dàng tiến vào khu vực trung tâm!

- Vâng!

Phương Hải Triều tranh thủ thời gian lùi xuống ra lệnh.

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên từ đỉnh căn cứ, truyền đến tiếng nổ mạnh “ầm ầm”!

- Ầm ầm!

Nhóm cấp cao Lục Trường Minh và Phương Thư Hải lập tức được hộ vệ đỡ lấy, theo bản năng sợ hãi cúi đầu.

Trong phòng kiểm soát, khói bụi bắt đầu rơi xuống từ trên nóc, đồng thời, Ra-đa phát tới cảnh báo! Phương diện Hải quân, cũng truyền tới tin khẩn cấp!

- Báo cáo báo cáo! Tàu hạm 327 bị hỏa lực công kích! Mời tổng bộ ra chỉ thị!

- Báo cáo! Tàu hạn 352 bị địch nhân tiến công….

Toàn bộ người trong phòng kiểm soát đều choáng váng, chỉ thấy hình ảnh video bên ngoài khu căn cứ, liên tục có những quả đạn đạo loại nhỏ từ trên trời rơi xuống, vừa vặn bắn trúng vị trí cửa lớn của khu căn cứ!

- Bành!!!

Một tiếng nổ vang, cánh cửa thép lớn vốn bị Kaysone chọc thủng, giờ đã hoàn toàn bị nổ thành lỗ thủng lớn!

- Sao có thể? Là tập kích trên không?!

Phương Hải Triều nhìn chằm chằm màn hình, bộ dạng không thể tin nổi:

- Ra-đa chỉ không ngừng hiển thị có vật bay không rõ, có đạn đạo tiếp cận, nhưng không có máy bay!

- Chẳng lẽ là đạn đạo tầm xa? Không thể nào….hệ thống đạn đạo chặn đường đó làm sao lại không có phản ứng gì?

Phương Thư Hải cũng không hiểu.

Nhưng vào lúc này, một con thuyền quân hạm tại cảng khẩu bỗng truyền đến báo cáo khiến người ta không thể tưởng tượng nổi:

- Tổng bộ tổng bộ! Có một người mặc áo giáp màu đen từ dưới biển bay lên, rơi xuống boong thuyền.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.