Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 258: Chương 258: Đệ ngũ Vương giả




Lâm Phi của hiện tại, dù có đưa hắn vào vũ trụ thì hắn cũng không thể chết, bởi vì hắn không cần không khí làm nhiên liệu sống.

Dù hắn làm nhịp tim ngừng đập, tuần hoàn máu ngừng thông, thì sinh mạng của hắn vẫn đang kéo dài, giống như lúc trước tất cả mọi người đều tưởng hắn đã chết, nhưng trên thực tế, hắn chỉ dùng một loại trạng thái hoàn toàn mới để ngủ mà thôi.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn có thể vào vụ trụ, hơn nữa vũ trụ đó phóng xạ không gây tổn thương, nếu không, cũng không có cách nào sống sót trong vũ trụ.

Người thép đỏ sậm đương nhiên không thể hiểu được ý của Lâm Phi, chỉ nói:

-Scarpe, dù cho mày có sống cũng vô dụng, tối nay mày cũng bắt buộc phải chết!

Lâm Phi nhìn những người thép này nói:

- Chúng mày là người của Victor?

-Victor là ai?

Người thép đỏ sậm giả bộ như không biết.

Lâm Phi nói:

- Victor theo tao nhiều năm như vậy rồi mà không tiến bộ, đúng là không đủ chuyên nghiệp. Tao sớm đã dạy gã rằng nếu làm việc không làm được đến mức tốt nhất thì đừng làm.

- Huy chương của đội lục chiến hải quân không phải giấy dán chơi, tưởng rằng tùy tiện bôi lên chút là giống thật? Mượn tên tuổi của quân Mỹ, các người đúng là tốn nhiều tâm tư.

Mọi người nghe xong mới chợt tỉnh ngộ, thì ra huy chương của những người này là ngụy tạo tạm thời?

Chẳng lẽ là muốn châm ngòi Hạ Quốc, Mỹ, khiến hai nước phát sinh tranh đấu!?

Chiến sĩ đỏ sậm trong lòng căng thẳng, nhưng cố giả bộ trấn tĩnh, hừ lạnh nói:

- Không hiểu mày đang nói cái gì, lên! Dù mày có là Scarpe thì tối nay cũng chỉ là một người chết!

Tiếng ra lệnh vang lên, chiến sĩ đỏ sậm lùi một bước, có vẻ là chỉ có ý chỉ huy, còn bản thân không có ý định ra tay.

Bốn tên chiến sĩ giáp đen đang trong tâm trạng căng cứng, thầm mắng tên đội trưởng này hèn hạ!

Nhìn thấy cuồng ma sát nhân truyền kỳ của thế giới ngầm, thậm chí chưa từng thử xem thực lực của đối phương thế nào, chúng đã thấy run bần bật!

Nhưng là đội viên cấp thấp nhất trong quân đoàn địa ngục, chúng cũng biết mình không có đường lui, chỉ có thể kiên trì tiến lên.

Lần này, bốn tên chiến sĩ giáp đen không dám giấu dốt, duỗi tám cánh tay ra thành tám quả đạn đạo bỏ túi, đồng thời mỗi thủy tinh thể màu đỏ trên tay cũng lóe ra ánh sáng màu đỏ rừng rực.

Tám đạn đạo cùng tám tia laser nhiệt độ cao cùng lúc nhắm vào người Lâm Phi.

Lâm Phi vẫn bất động, sắc mặt ung dung nhìn chúng, không chút sợ hãi, cũng không có cử động phòng ngự.

Điều khiến nhóm người Lý Úy Nhiên và Diệp Vô Nhai cảm thấy kỳ quái chính là, nếu Lâm Phi là nhân vật truyền kỳ kia, chí ít cũng là thực lực đỉnh phong Tiên Thiên, tại sao lại không có chân khí?

Hơn nữa, hiện tại hắn không có chân khí, nhưng lại cho người ta cảm giác sâu không thể dò!

- Nha đầu Vũ Phỉ! Mau đưa người rời khỏi đó! Toàn bộ tầng dưới sẽ sụp xuống đấy!

Vừa thấy đối phương không muốn sống bắn ra tám đạn đạo, Phương Thư hải trong phòng an ninh lập tức rống to.

Mặc dù vừa rồi Lâm Phi đã tay không kẹp lấy một quả đạn đạo một cách thần kỳ, nhưng lần công kích này gấp mười sáu lần lần trước, chỉ cần hắn không bắt được một quả, vậy thì xảy ra chuyện lớn rồi!

Một quả đạn đạo có thể chi năm xẻ bảy cánh cửa thép lớn, vậy tám quả đạn đạo cùng phát nổ một chỗ, uy lực chẳng khác nào một quả hạt nhân loại nhỏ!

Thậm chí có thể làm nổ tòa nhà một trăm tầng!

Không cần gã nhắc nhở, Lục Vũ Phỉ, Diệp Vô Nhai cùng đám người đều biết tình hình hiện tại điên cuồng cỡ nào. Những người thép này có áo giáp bảo hộ, đương nhiên không e ngại, nhưng bọn họ thì không thể chịu nổi!

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người dù bị thương cũng thi triển khinh công, nhanh chóng chạy về hướng miệng hố rồi bay tán loạn!

Những quân nhân không có khinh công chỉ có thể tranh thủ thời gian thông qua thang máy và hệ thống an toàn để chạy, nhưng hiển nhiên là không kịp, lần này nhảy xuống chẳng khác nào là chịu chết!

Kaysone đứng phía sau Lâm Phi chau mày, y không né tránh, cũng không lên tiếng, bởi y tin tưởng Lâm Phi.

- Xoạt xoạt xoạt…

Liên tục tám quả đạn đạo bắn ra, tám tia laser nhiệt độ cao rừng rực phi về hướng Lâm Phi!

Trong lúc này, Lâm Phi đã hành động!

Thân ảnh của hắn loáng một cái đã trở thành vố số thân ảnh khác, thân ảnh chuyển động không nhanh mà chỉ nhàn nhã tản bộ.

Bản thân Lâm Phi cũng không biết bản thân mình đã tới tốc độ nào, bởi trên thực tế, cơ thể hắn không ngừng trở nên mạnh mẽ, tốc độ cũng vậy, luôn vượt xa tu vi của hắn.

Đây là nguyên nhân mà ngay cả lão điên cũng không biết, bao gồm cả việc sau khi tu luyện nội công dần hiện ra tròng mắt màu vàng óng.

Trải qua lần tu vi nhảy vọt về chất này, tiến vào cảnh giới Quy Nguyên, cơ thể của hắn luôn bị đè nặng, như lò xo, được giải phóng ra tất cả sức mạnh được tích lũy từ trước, lại lần nữa trở nên mạnh mẽ hơn!

Thế giới trong mắt hắn không giống như trước kia nữa, bao gồm cả trời đất, núi non sông ngòi, đại dương mênh mông, xa mạc đều trở thành sự vật hoàn toàn mới với vô số điều bí ẩn.

Hắn đã chính thức ra nhập, bắt đầu cảm ngộ thế giới, cảm ngộ vũ trụ, cảm ngộ cảnh giới đại đạo!

Cho nên, không gian, thời gian của hắn cũng không giống người bình thường!

Khi thời gian đã trở thành một thứ đồ vật có thể chạm được, vậy thì trên thế giới này không có gì là hắn không thể hoàn thành!

Hắn chỉ khẽ động, trong mắt người ngoài đã nhanh đến mức chỉ lưu lại đạo hư ảnh, nhưng mỗi đạo hư ảnh này trong mắt người thường, nhất thời không có cách nào tiêu hóa.

Chỉ có Kaysone là mồ hôi chảy ròng ròng.

Y là người mù, thị giác không có cách nào lừa gạt y, y chỉ cảm thấy Lâm Phi phía trước đang dùng một tốc độ hoàn toàn “phi nhân loại” để làm ra các động tác qua quýt!

Lâm Phi không làm gì khác, hắn tiến lên một bước, đưa tay ra, bắt lấy từng viên đạn đạo.

Tựa như đạn đạo nhanh như chùm sáng kia, trong mắt Lâm Phi lại giống như quả bóng bàn bay chậm chạp, không chút áp lực nào!

Hắn lại tiến thêm một bước, thấy tia laser bắn tới, liền hơi nhích vị trí để tránh đi.

Nếu đằng sau có Kaysone, hắn sẽ dùng một số bộ phận cơ thể như cánh tay, bả vai để đỡ.

Nhiệt độ cao rừng rực có thể làm tan chảy cả hợp kim, nhưng khi chiếu trên da của Lâm Phi chỉ để lại một điểm màu đen nhỏ.

Thời gian không chậm lại, chỉ là Lâm Phi cảm thấy cần phải để bản thân nhanh lên, vậy nên thời gian cũng trở nên chậm lại.

Nói cách khác, trong thế giới của Lâm Phi, quan niệm thời gian không giống như người khác.

Hắn phải tìm tòi nghiên cứu ngọn nguồn của vũ trụ, đương nhiên, có thời gian dài, hắn sẽ bay đến thứ nguyên cao hơn.

Khi Lâm Phi bước đến bước thứ bảy, hắn đã bắt được tám quả đạn đạo, trên cánh tay có ba chấm đen.

Không phát sinh việc đạn đạo nổ tung, nhà tù yên tĩnh đến có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Năm tên người thép đều ngây dại, há hốc miệng nhìn người đàn ông trước mặt.

Lâm Phi vứt những quả đạn đạo như của cải trắng này ra một bên.

Hắn không có cảm giác đắc ý, loại đọ sức cấp bậc này đã không phải là thứ hắn hứng thú.

Hiện tại hắn muốn tìm đối thủ, cũng phải là thế hệ có lĩnh hộ với tam thiên đại đạo, có thể giúp hắn ngộ đạo.

Loại thủ đoạn dựa vào chút khoa học kỹ thuật, hỏa dược và năng lực tấn công này, không hề có lực sát thương đối với hắn.

- Không thể nào….sao có thể như vậy…

Chiến sĩ áo giáp đỏ sậm run rẩy, thì thào tự hỏi.

Mấy tên chiến sĩ áo giáp đen khác cũng cảm thấy tuyệt vọng, bọng chún không nhìn rõ chuyện xảy ra vừa rồi, chỉ cảm thấy mắt nhắm mắt mở, thế giới đã lật đổ!

Phía trước chúng là người sao? Vừa rồi có phải là thời gian đã ngừng lại hay không?

Màn này khiến năm tên người thép sợ đến quên cả tiếp tục chiến đấu, chỉ ngẩn người nhìn Lâm Phi.

Phía trên hố, Lý Úy Nhiên, Diệp Vô Nhai và nhóm người khác cũng ngơ ngác không nói nên lời. Không gian lúc này thật tĩnh lặng, tĩnh lặng đến mức khiến họ bừng tỉnh sau giấc mọng nửa đêm!

Vốn tưởng rằng sẽ xuất hiện trận nổ vang trời, không ngờ cuối cùng lại yên tĩnh đến lạ thường, điều này còn kinh khủng hơn nhiều!

- Vừa rồi…xảy ra chuyện gì?

Trong phòng an ninh, nhóm người Lục Trường Minh và Phương Thư Hải cũng không nhìn rõ, những sự việc xảy ra trước đó.

- Cắt cảnh vừa rồi ra, quay chậm lại!

Phương Hải Triều lớn tiếng nói.

Một quân nhân kỹ thuật lập tức làm theo, phát hình ảnh chậm lại năm trăm lần!

Nhưng dù vậy họ cũng chỉ có thể nhìn thấy thân ảnh mơ hồ của Lâm Phi, trong lúc đạn đạo phát ra, động tác của hắn vẫn mơ hồ không rõ.

- Quá biến thái! Tốc độ này, không ngờ cơ thể hắn lại có thể chịu được? Nếu là người bình thường, với tốc độ này, xương cốt đều đã bị trọng lực trái đất là lực cản không khí nghiền nát rồi, cơ thể sẽ tự bốc cháy!

Một nhà khoa học trong quân đội sợ hãi nói.

- Thủ trưởng, rốt cuộc hắn là ai? Tại sao lại gọi là Scarpe, Thủ Thuật Đao?

Rốt cuộc thì có nhà khoa học không nhịn được lên tiếng hỏi, thậm chí Phương Thư Hải cũng không rõ, quả thực là họ rất muốn biết, người trẻ tuổi này có quá khứ thế nào!

Lục Trường Minh và Phương Thư Hải liếc nhìn nhau, cuối cùng vẫn là vị Bộ trưởng Bộ An ninh Lục Trường Minh mở lời, dù sao lão cũng người một trong những thủ cấp có hiểu biết nhiều nhất đối với thông tin của thế giới ngầm.

- Các người biết Tứ đại Vương giả của thế giới ngầm đúng chứ.

Một đám người gật đầu, có người hỏi:

- Lẽ nào, tên Lâm Phi này là một trong bốn người đó.

Lục Trường Minh cười cảm khái, rồi lắc đầu:

- Trên thực tế, quan niệm này đã lỗi thời vào sáu năm về trước rồi…

Sáu năm trước, một thiếu niên mười bảy tuổi, đột nhiên xuất hiện, trở thành Đệ ngũ Vương giả!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.