Văn Minh Vạn Giới

Chương 19: Chương 19: La Tập khóc không ra nước mắt




Câu vừa rồi cũng không phải La Tập nói đùa. Tuy bữa cơm đêm qua đã để hắn quét không ít độ trung thành, nhưng vẫn còn một bộ phận không đạt tới 80. Vì vậy đối với nhóm người mới được thu nạp này. La Tập vẫn chưa thể hoàn toàn yên tâm, tất nhiên phải đề phòng một chút để tránh vui quá hóa buồn.

Sau khi vỗ về La Dũng, lần này cuối cùng hắn có thể nghỉ ngơi chốc lát, ngồi xuống cạnh đống lửa, múc cho mình một chén nước nóng từ trong nồi. Trong đầu vừa sắp xếp lại những việc cần làm kế tiếp, vừa nhanh chóng ẩn mở giao diện thuộc tính của mình, định bụng xác nhận hạng mục “vẽ bản đồ kỹ thuật” mà trước đó mình khởi động.

Nhấp vào phần phát triển văn hóa thật nhanh, thành tích điểm văn hóa hiện giờ của hắn - ngoại trừ điểm văn minh thì thêm được một điểm nữa. Trước đó La Tập vẫn luôn phiền muộn, tại sao trong cột này chỉ có một hạng mục để hắn tự tạo tự dùng: “Thể chế họ tên”, mà không có những thứ thực tế hơn. Bây giờ cuối cùng đã có thêm “vẽ bản đồ kỹ thuật“.

Vẽ bản đồ kỹ thuật (cấp 0): Vẽ các loại bản đồ với hiệu suất tăng 10%, trong trường hợp tương ứng với bản vẽ có sẵn, chế tạo ra vật phẩm, vũ khí, đạo cụ tương ứng với xác suất thành công tăng 10%.

Nhìn hiệu quả tăng thêm của “vẽ bản đồ kỹ thuật”, La Tập bỗng thấy hai mắt tỏa sáng. Hiệu suất tăng lên khi vẽ các loại bản đồ, tạm thời chưa biết rõ rốt cuộc có lợi gì, nhưng xác suất thành công tăng thêm ở phía sau thì quả thực rất có ích!

Mà sau khi suy nghĩ cẩn thận, La Tập còn cảm thấy rất hợp lý. Ví dụ hắn muốn làm vũ khí nào đó thì đầu tiên phải vẽ bản thiết kế, trên đấy vẽ rõ ràng toàn bộ kết cấu vũ khí và cấu tạo của những bộ phận lắp ráp quan trọng, chỉnh lại ý tưởng lưu loát rồi mới bắt tay vào tạo vũ khí thì không nghi ngờ gì nữa, xác suất thành công chắc chắn tăng cao.

Trái lại, dựa vào ý tưởng đại khái trong đầu mà bắt tay chế tạo thì giữa chừng sẽ gặp phải khó khăn, xác suất thành công cũng thấp hơn rất nhiều. Nói một cách đơn giản, có kế hoạch khác hẳn với không có kế hoạch.

Nhìn thoáng qua số điểm dư ở phần phát triển văn hóa, 16 điểm xem như đầy đủ, quả quyết tiêu tốn 10 điểm văn hóa và 100 điểm văn minh, trước tiên tăng hạng mục “vẽ bản đồ kỹ thuật” lên một cấp rồi hẵng nói.

Sau khi tăng cấp, La Tập cũng không vội vẽ bản đồ ra giấy, bởi vì kế tiếp phải chế tạo vũ khí đạo cụ nào, tạm thời hắn chưa nghĩ ra, mà những thứ phức tạp thì hắn cũng không làm được. Dù sao không cần học cái này, vẫn nên dựa theo kế hoạch trước đó, xử lý hết mọi việc hôm này rồi tính.

La Tập mang mấy tấm lưới đánh cá mà phụ nữ mới làm ra, đi trên mặt hồ kết băng. Trong khi tuần tra công việc đánh bắt cá của ngư dân, hắn cũng dự định tìm vị trí của vài động băng mới.

Không biết do hạng mục “Ngư Nghiệp” tăng lên một cấp, phát huy tác dụng hay do hôm qua thích ứng mà tất cả mọi người dần dần lên tay. Dạo quanh một vòng, rõ ràng chỉ mới buổi sáng nhưng chậu gỗ bên cạnh mỗi ngư dân đều có một con cá tươi, thậm chí có người đã bắt được con cá thứ ba khiến La Tập bất ngờ một phen. Sau khi nhìn kỹ, hắn chợt nghĩ tới một chuyện.

Trong thời gian ngắn đến vậy mà người đàn ông đứng tuổi kia đã bắt được ba con cá, gã không phải là ngư dân được chỉ định sớm nhất sao? Con cá chép đầu tiên do gã bắt lên, tính theo kinh nghiệm, đoán chừng gã là người có kinh nghiệm phong phú nhất trong toàn bộ đám ngư dân.

“Nói đi nói lại, hình như mình chưa xem giao diện thuộc tính của hắn...” Cả ngày ngồi xổm trên mặt băng không nhúc nhích cũng là một việc tốn sức, ngày nào từ sáng tới tối cũng tiêu hao sức lực khiến mấy ngày qua người đàn ông này ăn cơm tối xong là về lều ngủ luôn. La Tập lại xác nhận giao diện thuộc tính của các thành viên bộ lạc vào buổi tối, hai lần trùng hợp trật nhau, dẫn tới bây giờ hắn còn chưa xác nhận giao diện thuộc tính của người này.

La Tập vừa nghĩ vừa tiện tay ấn mở giao diện thuộc tính của người đàn ông này, giây tiếp theo, trái tim hắn không kiềm được mà co rút ngay tại chỗ đôi lần: “Móa! Rốt cuộc mình đang làm gì vậy?”

Giờ này khắc này, một chuỗi số liệu kinh người cứ thế mà gọn gàng dứt khoát hiện ra trước mắt hắn...

Tính danh: Không

Giới tính: Nam

Tuổi tác: 31

Trạng thái: Trầm ổn

Độ trung thành: 96

Võ dũng: ★★

Trí tuệ: ★★☆☆

Tinh thần: ★★★☆

Sức chịu đựng: ★★★☆

Chỉ huy: ★★☆☆

Thiên phú: Bất động như núi: Tính cách vững vàng khiến trong bất kỳ trường hợp nào cũng không dễ dàng dao động, đồng thời “giá trị sĩ khí” của những chiến sĩ dưới quyền tuyệt đối sẽ không hạ xuống dưới 60. Khi tham gia cuộc chiến phòng thủ thì sẽ khiến tất cả chiến sĩ dưới quyền ở phe phòng thủ tăng sức chiến đấu đến 20%, đồng thời sĩ khí của kẻ địch tấn công có tỷ lệ 20% sẽ rớt xuống một cấp (nên thiên phú bị “Chỉ huy” ảnh hưởng trực tiếp).

Tuy võ dũng chỉ có hai sao, nhưng trí tuệ, tinh thần, sức chịu đựng, độ chỉ huy - bốn hạng mục này tăng trưởng có thể đạt tới cấp độ bốn sao! Trước mắt, gã là người đạt giới hạn tăng trưởng cao nhất trong tất cả con dân nơi này! Lại thêm thiên phú “bất động như núi”, điều này thỏa đáng để làm một đại tướng giữ thành!

Vậy mà lúc này La Tập lại xúc động đến mức muốn đập đầu vào tường chết cho xong, hoàn toàn không dám xem tiếp, dù đã thấy cả rồi...

Trên thanh kỹ năng dưới Thiên phú, giờ đây đang hiển thị biểu tượng chói mắt lạ thường nhưng tràn đầy hơi thở cuộc sống --- bắt cá.

Đường đường là nhân vật ở cấp đại tướng, bởi vì hắn nhất thời sơ sẩy mà thành một ngư dân, hơn nữa còn lĩnh ngộ kỹ năng “bắt cá” đặc biệt. La Tập khóc không ra nước mắt, đồng thời cũng hơi bận lòng. Tạm thời hắn chưa hiểu rõ cơ chế kỹ năng, lỡ như một nhân vật phát triển trâu bò như vậy, bởi vì kỹ năng bắt cá tràn đầy hơi thở cuộc sống kia mà bị phế bỏ thì phải làm sao đây?

Không kịp nghĩ nhiều, La Tập trực tiếp nhét lưới đánh cá vào tay người bên cạnh, sau đó kéo đại tướng giữ thành của mình lên bờ, móa nó! Không thể bắt cá tiếp, lỡ như lại lĩnh ngộ kỹ năng sống nào đó thì phải làm sao? Tuyệt đối không thể sai lệch thêm nữa!

“Tộc trưởng, ta làm sai chỗ nào ư?”

Giọng nói bình tĩnh hồn hậu của đối phương vang lên sau lưng hắn, từ chất giọng, La Tập đã cảm nhận được sự vững vàng trong đó.

Đối với việc bị La Tập kéo đi đột ngột, mặc dù cảm thấy kỳ lạ, nhưng người đàn ông kia không hề hoảng hốt. Điều này khiến La Tập càng thêm ảo não, tại sao lại không phát hiện sớm chứ?

Hắn quyết định phải tìm cơ hội xem lại tất cả người trong bộ lạc lần nữa! Lỡ như có đại tướng nào bị hắn nhìn trúng, sau cùng biến thành nông dân ngư dân gì đó, hắn sẽ hộc máu mất?

Lấy lại tinh thần, cảm nhận được ánh mắt tràn đầy nghi ngờ của đối phương, La Tập cảm thấy mình cần lý do, hoặc nên nói là cần lời giải thích. Nghĩ đi nghĩ lại, hắn lâm vào cảnh xoắt xuýt rất lâu...

Trước đó người bảo đối phương bắt cá là mình, bây giờ chẳng lẽ lại đột ngột nói cho người ta biết, rằng ngươi không phải người bắt cá, ngươi hợp làm đại tướng thủ thành hơn! Nói như vậy cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng.

Xoắn xuýt hồi lâu, sau cùng La Tập đột nhiên ra sức lắc đầu. Hắn suy nghĩ cẩn thận, hoặc nên nói là hoàn toàn ngộ ra: “Ta đường đường là tộc trưởng, cho con dân trong bộ lạc đổi chức vụ mà còn cần lý do à?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.