Ừ Tớ Thích Cậu Tên Xui Xẻo

Chương 5: Chương 5




Nó thầm chửi trong lòng"sao mình ngu dữ zậy ko bik nữa,sự trong sáng đáng iu của mình zậy là đã mất hết rùi.A đúng rồi mình có nghe mẹ hắn ns là hắn bị di ứng vs hạt tiêu.CÓ rồi tên khốn anh sẽ chết vs tôi

- Nè đói rồi ăn anh có ăn lun ko tôi nấu lun cho?

- Sao cô lại tốt zậy,có ý đồ gì ko?

- Anh có ăn ko?ko ăn thì thui ns hoài

- có chứ cám ơn cô nghen.Hắn cười,một nụ cười chết người khiến nó tim đập rộn ràng.

- Zậy...zậy tôi đi nấu đây.Cũng may mình đã chuẩn bị sãn hehe..giờ thì hắn chết rồi.

Nó loay hoay làm một món ăn phải nói là rất ngon,nó chỉ chomotj chut xíu hạt tiêu cũng đủ rồi,cắt thêm một ít ớt cay để làm giảm mùi của hạt tiêu.

- Nè ăn đi.Nó mỉm cười khẽ

- Cám ơn cô.Hắn ăn vào rất ngon miệng tuy hơi cay nhưng vẫn rất ngon.Hắn đã ăn hết.

- Nè vợ làm ngon lắm ,sau này phải thường xuyên nấu cho chồng đấy.

- Anh im ngay chông vợ gì chứ.Thui tôi ngủ đây.

Nó ngồi đọc sách,nhìn hắn.Lúc này khuôn mạt hắn đã trở nên đỏ ửng.Cảm giác buồn nôn cứ dâng lên hắn chạy vào nha vệ sinh,nôn trong đó.Nó ở ngoài buồn cười lắm nhưng sao 20 phút rồi mà hắn vẫn chưa ra.

- Nè tên kia chết trong đó rồi hay sao mà chưa ra lâu zậy.

Đáp lại nó là sự im lặng đáng sợ,lúc này nó đang lo lắm "mình có quá đáng quá ko?"

Nó xông vào trong nhà tắm.Hiện lên lúc này là hắn đang nằm ngất trong phòng tắm.Mặt mùi tím tái làm nó sợ lắm.

- Này anh sao zậy?Ko sao chứ xin lỗi anh.Tôi ko cố ý đâu.Huhu...Nó khóc lên như con nít zậy đó.Nó kéo hắn lên trên giường gọi bác sĩ tới khám

- Tiểu thư yên tâm đi cậu chủ đã ổn rồi chỉ cần nghỉ ngơi và chăm sóc là được rồi.

- cám ơn ông

Nó ngồi chăm sóc cho hắn.Hơi thở của hắn yếu ớt càng làm nó có lỗi hơn,nó đâu muốn chuyện này xảy ra đâu chứ.Hắn nàm đó,một giọt nươc mắt rơi trên má,miệng lẩm nhẩm:

- MY em ở đâu sao lại đối xử vs tôi như vậy,sao em lại bỏ tôi

Hắn đang nhắc đến tên ai.người con gái đó là ai sao hắn lại đau như vậy.sao tim mình lại nhói thế này?Tại sao lại vậy.Cũng chẳng hiểu vì lí do gì một giọt nước mắt rơi trên mặt nó.Một bàn tay ấm áp lau khô nước mắt cho nó:

- Cô sao vậy?Sao lại khóc?Thương tôi quá hả?

- Này anh đừng có mơ,tôi cảm thấy có looix nên ms chăm sóc anh thoi nhớ chưa

- Thôi tôi biết rồi.Cô ns hoài tôi là người bệnh đó.Cô khóc trông như ..

- Như gì?Như giọt lệ của thiên thần đúng ko?Tôi biết tôi xinh mà

- Ọe thôi đi.Tôi ms tỉnh lại đừng làm tôi nhìn thấy cô mà lại ngất xỉu típ đó

- Anh..hôm nay chúng ta cúp cua một bữa đi chơi nghen.OK

- UHM...cô nổi tiếng là hs ngoan zậy mà cũng nghĩ tới việc cúp cua rủ rê tôi ha.

- Xí anh có đi ko

- OK thôi lâu rồi tôi cũng chưa đi chơi.Coi như cúp vs cô một bữa

- Đến chiều tôi nấu ăn rồi chúng ta lên đồi gió chơi nhé

- UHM... nấu ăn cũng được nhưng đừng có bỏ cái đó vào nha.Tôi sợ lắm rồi đó.

- Rồi..rồi tôi xin lỗi anh đừng nhỏ mọn vậy nữa mà

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.