Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 120: Chương 120: Ngược rồi




Chương 373: Ngược rồi (1)

Quân Vô Tà tỉnh lại từ trong mơ, đi ra khỏi sân, lập tức nhìn thấy một đám tráng hán đang tu sửa các nơi trong Đông viện. Ánh mắt nàng chưa từng dừng lại, mà đi thẳng tới nơi Thương Ngự Tuyết Liên vẫn đang tu dưỡng.

Đã nhiều ngày qua, nàng vừa tỉnh dậy là lập tức đi tới nơi đó trông chừng. Lúc đầu vốn chỉ ngốc ở nơi đó theo lời của Yến Bất Quy, chăm sóc Thương Ngự Tuyết Liên. Nhưng chính trong lúc này, nàng lại rõ ràng cảm giác được một luồng linh lực nồng đậm, không ngừng dũng mãnh tràn vào thân thể nàng. Linh lực kia mênh mông vô tận, còn mãnh liệt hơn so với thời điểm nàng dùng Ngọc Dịch Quỳnh Tương để dưỡng hạt sen Thương Ngự Tuyết Liên!

Chỉ thời gian ngắn ngủn mấy ngày, linh lực trong thân thể nàng đã đạt được một sự gia tăng rất lớn. Tình huống này, khiến nàng cực kỳ kinh ngạc.

Ngồi ở bên cạnh ao, Quân Vô Tà ôm mèo đen vẫn đang hôn mê ở trong lòng ngực, ánh mắt đọng lại ở trên đóa Thương Ngự Tuyết Liên đang dần dần tỏa ra sức sống.

Đóa hoa sen khô héo, đã có dấu hiệu trở lại với cuộc sống một lần nữa. Từng lá sen khô héo rơi xuống, nhưng lại đâm ra những cánh hoa nho nhỏ.

“Tiểu Tà Tử.” Một tiếng gọi vang lên, truyền đến từ phía sau Quân Vô Tà.

Quân Vô Tà quay đầu nhìn lại, bốn thân ảnh lấp ló, đang chờ ở nơi đó.

Quần áo cũ đã từng bị tẩy đến nỗi trắng bệch đã được thay đi, hiện giờ bốn người một thân hoa phục, mặc dù kiểu cách thiết kế rất đơn giản, nhưng nguyên liệu lại tương đối rất tốt.

Có câu “Phật dựa vàng, người dựa y trang”, chính là như thế.

Dung mạo bốn người vốn đã cực kỳ xuất sắc, nhưng một thân quần áo rách nát đã kéo bọn họ xuống mấy cấp bậc. Hiện tại đã thay mới như thế, nơi nào còn có một chút khốn khổ. Một đám giống như quý công tử, nhanh nhẹn tuấn dật, khiến người không dời được tầm mắt.

Phi Yên ăn mặc một thân váy dài màu xanh biếc, có chút ngượng ngùng nắm chặt làn váy, so với khuôn mặt tuấn mỹ tươi cười của ba người kia, Phi Yên có chút xấu hổ.

Ba chiếc lá xanh hứng lấy bông hoa hồng, khiến Phi Yên trông đáng yêu và hấp dẫn hơn, cặp mắt hạnh hơi thu hẹp lại, mang theo một chút ngại ngùng.

“Trông chúng ta có đẹp hơn không?” Kiều Sở kéo áo khoác bên ngoài, bên hông còn treo một chiếc ngọc bội.

Ánh mắt Quân Vô Tà dừng lại một lát ở trên hai người Phi Yên và Dung Nhược, “Ngược rồi.”

“Cái gì?” Kiều Sở sửng sốt một chút.

“Hay là các ngươi thích mặc như vậy?” Quân Vô Tà nghiêng đầu, nhìn Phi Yên và Dung Nhược.

Phi Yên và Dung Nhược hoàn toàn ngây ngẩn cả người, hơn nửa ngày, trong đầu bọn họ mới có phản ứng với những gì mà Quân Vô Tà đang nói.

“Ngươi biết?” Phi Yên trợn to mắt nhìn Quân Vô Tà.

“Biết cái gì?” Quân Vô Tà bình tĩnh nhìn Phi Yên.

“Ta...... ta là nam, tiểu Nhược mới là nữ......” Phi Yên chỉ chỉ chính mình, lại chỉ chỉ Dung Nhược.

Trên mặt Dung Nhược mang theo tươi cười tuấn dật phi phàm.

Quân Vô Tà gật gật đầu.

“Ngao!! Nhị kiều! Hai người ngu xuẩn các ngươi! Còn dám lừa ta, nói rằng tiểu Tà Tử sẽ không bao giờ biết được giới tính của chúng ta!” Phi Yên kêu lên một tiếng, nhào về phía Kiều Sở, đánh đấm Kiều Sở một trận.

Lúc trước, khi bọn họ được Yến Bất Quy đưa đến đây, Phi Yên là người nhỏ nhất, quần áo của bọn họ đều là đồ cũ do Yến Bất Quy cầu xin viện trưởng, trong đó có một bộ nữ trang. Vì lúc đó thân thể Phi Yên nhỏ nhất, bộ nữ trang Dung Nhược căn bản mặc không vừa, nên nó đã rơi xuống trên đầu Phi Yên. Vì thế, sau này mỗi lần Yến Bất Quy đi nhận quần áo về, tất cả những đồ nữ trang nhỏ nhất đều được ném cho Phi Yên. Hơn nữa, Phi Yên vốn là nam sinh tướng nữ, rất ngọt ngào, đến nỗi toàn bộ đệ tử học viện Phượng Tê đều cho rằng hắn là một thiếu nữ. Trong khi đó, Dung Nhược có khí chất duyên dáng, ngoại hình tuấn mỹ, dáng người cao gầy, lại trở thành công tử thanh lịch trong mắt mọi người......

......

Chương 374: Ngược rồi (2)

Phi Yên vốn tưởng rằng Quân Vô Tà không biết, còn mua cho hắn một rương nữ trang, lúc này mới bị Kiều Sở xúi giục nên cũng mặc nữ trang tới gặp Quân Vô Tà.

Nào biết Quân Vô Tà sớm đã biết rõ ràng giới tính của hắn!

Hiện giờ nghĩ lại, ngày đầu tiên khi Quân Vô Tà tỉnh lại, đã giao mèo đen cho Dung Nhược mà không phải hắn, người đầu tiên mà nàng nhìn thấy. Thì ra là có nguyên nhân!

Chỉ sợ bắt đầu từ khi đó, Quân Vô Tà đã biết rõ giới tính của hắn và Dung Nhược.

Vì thế, thái độ của nàng đối Dung Nhược cũng có hơi khác.

Phi Yên cảm thấy cực kỳ xấu hổ, nhưng Dung Nhược lại mang ý cười dạt dào, ngay sau đó hắn đã bị Phi Yên lôi kéo chạy đi, không mất một lát, hai người đều đã đổi lại quần áo.

Nhưng......

Phi Yên ăn mặc như thế nào cũng đều giống như nữ giả nam trang, trong khi Dung Nhược cũng không có gì khác lạ, nhưng vẫn khiến Kiều Sở đã quen nhìn nàng mặc nam trang, bỗng nhiên nổi lên một thân da gà.

Cuối cùng hai người bọn họ đều cảm thấy không thể chịu đựng được, lúc này mới buồn bực đổi lại quần áo bản thân vốn luôn luôn mặc.

Khi nhìn thấy Phi Yên mặc lại nữ trang một lần nữa, Kiều Sở cười vỡ cả bụng, kết quả lại đưa tới một trận đánh đấm tơi bời.

Mặc dù vóc dáng Phi Yên nhỏ nhất, nhưng sức lực lại lớn nhất trong số bốn người, một tay đã có thể vật sấp Kiều Sở xuống đất, nếu như xem nhẹ giới tính vốn có của hắn, thật sự không cảm thấy thất vọng với mấy chữ “Lolita bạo lực“.

Thừa dịp Kiều Sở bị Phi Yên rượt đuổi chạy tán loạn quanh viện, Dung Nhược ngồi xuống ở bên người Quân Vô Tà, cười nói: “Đa tạ.”

Ngay cả khi đã làm nhiều điều như vậy, nhưng Quân Vô Tà vẫn không hề đề cập tới nó.

“Không cần.” Quân Vô Tà nhẹ nhàng mở miệng, trong mắt nàng, cất giữ số tiền đó cũng không có tác dụng gì.

Hoa Dao nhìn “tỷ muội” nữ giả nam trang này, trong lòng cảm thấy rất buồn cười, “Mặc dù không đúng thời điểm, nhưng tiểu Tà Tử, khi có chuyện, hy vọng ngươi có thể sẽ giúp chúng ta một chút.”

“Luyện đan dược?” Quân Vô Tà hơi nhướng mày.

Hoa Dao gật gật đầu.

“Phương thuốc.” Quân Vô Tà hỏi không hề có chút do dự nào.

Hoa Dao lấy một phương thuốc từ trong lòng mình ra, giao vào trong tay Quân Vô Tà, Quân Vô Tà nhanh chóng nhìn lướt qua nó.

“Dược này là để ai dùng?” Quân Vô Tà ngẩng đầu lên hỏi.

“Sư phụ. Lúc còn trẻ ngài ấy vì cứu chúng ta nên đã bị trọng thương, thường ngày chỉ có thể uống rượu áp chế.” Ánh mắt Hoa Dao tối sầm lại, bởi vì hắn cảm thấy thất vọng. Trong thời gian này, ngay cả rượu Yến Bất Quy cũng đều mua không nổi, vì thế cho nên thương thế trong thân thể hắn càng ngày càng nặng.

Phương thuốc này, là do bọn họ mang tới từ Trung tam giới, có thể trị liệu thương thế của Yến Bất Quy. Ngày đó Kiều Sở từng tới Quỷ thị, đổi lấy Đông Châu, đó chính là một thành phần cần có trong phương thuốc. Tuy nhiên, loại dược này cực kỳ khó luyện, cho dù ở Trung tam giới, cũng không mấy người có thể luyện ra được.

Tìm được Quân Vô Tà, bọn họ vốn cũng không ôm nhiều hy vọng, nhưng chỉ cần vẫn còn có một tia hy vọng, bọn họ đều không muốn từ bỏ.

Quân Vô Tà rũ mi mắt xuống, nhìn kỹ phương thuốc kia lần nữa.

Một mảnh trầm mặc. Tâm tình Hoa Dao có chút khẩn trương, ánh mắt Dung Nhược cũng bắt đầu thận trọng hơn.

“Dược liệu.” Quân Vô Tà đột nhiên lên tiếng nói.

“Cái gì?”

“Đưa dược liệu cho ta.” Quân Vô Tà nhìn Hoa Dao.

Lúc này Hoa Dao mới hiểu ý của Quân Vô Tà, cho dù hắn vẫn luôn bình tĩnh, cũng có chút kích động.

“Ngươi có thể luyện?”

Quân Vô Tà gật gật đầu. Mặc dù phương thuốc phức tạp hơn phương thuốc bình thường một chút, nhưng nó vẫn không làm khó được nàng. Thứ duy nhất tương đối khó giải quyết chính là, trên phương thuốc này tất cả dược liệu cần có lại cực kỳ quý hiếm, ngay cả Quân Vô Tà, cũng có rất nhiều thứ chưa từng gặp qua.

“Thật sự quá tốt! Chúng ta sẽ nghĩ cách để có được những dược liệu đó.” Nét mặt Hoa Dao hiện lên một nụ cười, dù có khó khăn như thế nào chăng nữa, ít nhất bây giờ, bọn họ đã có hy vọng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.