Tuyệt Đại Chiến Thần

Chương 78: Chương 78: Phấn Mị Hồ




Tịnh Nhạc nhìn bên kia xuất hiện một đám người mày liền nhăn lại, trong lòng xuất hiện cảm giác không ổn, cho nên lập tức chạy đến xem thử, vừa đến liền nghe thấy đám người ầm ĩ thanh âm vang lên.

“ Chết tiệt lão già, ta đều đã ra đúng giá, ngươi làm sao còn không bán? “

Người nói là một cái nữ giới, dung mạo xinh đẹp, da thịt trắng nõn mịn màng, quan trọng là dáng người rất ngạo nhân, chỗ cần lõm thì lõm, chỗ cần lồi thì cực kì lồi, đặc biệt nàng nàng mặc y phục rất dễ nhìn, trước ngực mềm mại to lớn hai ngọn núi cùng thon dài bắp chân, quả thực để người ta không nhịn được dục hỏa sôi trào.

Tịnh Nhạc để ý nữ nhân này con mắt có hơi dựng lên, tràn đầy mị hoặc chi ý, quanh thân còn mơ hồ bao phủ bởi một lớp màu hồng phấn vụ, để cho nàng dáng người càng lung linh huyền ảo.

Xung quanh một đám nam nhân nhìn thấy nữ tử này xong, cả người đều đơ ra, miệng nuốt nước bọt, nhìn về phía nàng tràn đầy say mê, giống như không kìm lòng được, coi như phải quỳ xuống liếm chân cho nàng cũng không vấn đề gì.

Tịnh Nhạc bị cái kia tràn đầy mị hoặc con mắt nhìn vào, cả người cũng trong chốc lát dại ra, bất quá còn may linh hồn hắn cường đại, rất nhanh lấy lại tinh thần, trong lòng âm thầm kinh hãi.

“ Nữ nhân này thú linh chẳng lẽ là Phấn Mị Hồ?! “

Phấn Mị Hồ là một loại biến dị của Mị hồ tộc, loài yêu thú này đẳng cấp đạt tới cấp hai, nắm giữ cực mạnh mị hoặc năng lực, một thế trước hắn đã được nhìn qua, cùng trước mắt nữ nhân đặc điểm rất tương tự.

Cái kia phấn vụ khí, một khi hít phải tâm thần sẽ lập tức điên đảo, kích thích nam nhân trong bụng dục hỏa, khiến bản thân Mị hồ càng xinh đẹp càng lung linh gấp mấy lần.

Bất quá lợi hại nhất không phải ở đây mà ở hai con mắt kia, nếu nhìn phải sẽ lập tức bị mê hoặc, vì đối phương bán mạng cũng không e ngại gì!

Có thể nói là một loại cấp độ cực cao chủng tộc kỹ năng thiên phú, tất nhiên loại kia mê hoặc chỉ áp dụng với nam nhân, nhưng mà số lượng là không giới hạn, chỉ cần tiếp tục đứng cạnh Mị hồ thì sẽ tiếp tục bị nó thôi miên.

Đấy là Phấn Mị Hồ bản thân, còn muốn đem nó biến thành thú linh là cả một vấn đề, hiển nhiên chỉ có nữ nhân mới sử dụng loài yêu thú này thành thú linh, chỉ là rất ít người làm bởi vì Phấn Mị Hồ đúng là cường đại, nhưng mà nó tác dụng phụ không phải là ít.

Đầu tiên là sẽ bị Phấn Mị Hồ sinh lý bản năng gây nhiễm, Hồ tộc bản thân bên trong Thuần âm chi khí vô cùng nhiều, thậm chí nhiều quá mức.

Nam nhân hấp thu quá nhiều thuần dương chi khí liền trong bụng dục hỏa sẽ sôi trào, không kiểm soát được, vậy nữ nhân cũng không khác biệt, sẽ không kìm nổi được dục vọng của mình.

Cho nên nhất định thỉnh thoảng phải điều hòa âm dương mới được, mà điều hòa này chắc các ngươi cũng biết là làm việc gì rồi!

Thứ hai quan trọng nhất, người sử dụng Phấn Mị hồ thú linh chắc chắn sẽ bị đồng hóa, giống như sử dụng thú nhân tộc làm thú linh vậy.

Cấp thấp thì không sao, nhưng mà càng cường đại lên, đồng hóa diễn ra càng mạnh, như trước mắt nữ nhân này mới chỉ có đôi mắt bị biến dị thôi, sau này thậm chí sẽ mọc ra cả đuôi, với tai.

Hoàn toàn biến thành một cái hồ ly tinh!

Mà trước mắt nữ nhân lại muốn mua Cực Dương thạch, bên trong ẩn chứa cực mạnh thuần dương chí khí, có lẽ là cơ thể thuần âm chí khí sắp đầy tràn, cho nên muốn dùng để ổn định lại.

Dù sao bình thường để một cái mị hồ hoàn toàn thỏa mãn, cần phải cùng nàng vật lộn mấy ngày mới được, ở đâu ra nam nhân cường tráng như vậy, cho nên nhất định phải có vật khác bù vào.

“ Không bán! “

Nghe nữ nhân quát, phía đối diện lão giả khuôn mặt vẫn rất bình tĩnh, ngồi im một chỗ lạnh nhạt nói, quanh thân hắn bốc lên từng luồng hàn khí, để xung quanh có mấy người sinh ra e ngại lùi về sau.

Hàn khí mạnh như vậy không chừng là một vị băng hệ Linh sư, bọn hắn không trêu vào được.

Bất quá đây chỉ là một số thôi, hầu hết nghe lão giả này lạnh lùng từ chối, tất cả liền như chó dại một dạng phẫn nộ quát lên.

“ Lão đầu, ngươi lại dám từ chối?! “

“ Chỉ là một cái ăn mày lão giả, muốn chết sao? “

“ Hừ, ngu xuẩn, ngươi không biết nữ nhân này nàng là ai?! “

...

Nguyên bản yên tĩnh chợ đen tại thời điểm này hiếm có ồn ào lên, hiển nhiên đám người này đều bị Phấn Mị Hồ năng lực mê hoặc, không cần biết ai sai, chỉ cần biết lời nói của vị tuyệt mỹ nữ thần kia là đúng nhất.

Tịnh Nhạc đứng trong đám người nghe vậy liền quay sang người bên cạnh, đây là một cái nữ nhân, cho nên cũng không bị Phấn Mị Hồ năng lực tác động.

“ Vị nữ sĩ này cho hỏi một chút, phấn vụ nữ nhân kia thân phận là gì vậy? “

Nữ tử này nhìn thấy Tịnh Nhạc không có bị mê hoặc ảnh hưởng, khuôn mặt lộ ra to lớn ngạc nhiên, cũng không giấu giếm trả lời hắn.

“ Ngươi không biết sao, nàng gọi là Lam Hồ, thân phận rất lớn a, không chỉ là ở thế giới ngầm số một, số hai mỹ nữ, quan trọng nàng còn là Hắc Ưng bang bang chủ nữ nhân! “

Tịnh Nhạc nghe vậy khuôn mặt có hơi ngạc nhiên, Hắc ưng bang hắn có nghe qua, cũng là Hắc thế lực, bất quá so với Từ Xà bang cùng Tử Lệ còn cường đại hơn một bậc, cái này hắc thế lực kinh doanh là nô lệ, phân bộ ở khắp mọi nơi, ít nhất trải dài mấy chục tòa thành.

Mà Hắc Ưng bang bang chủ thực lực cũng đã đạt tới Hoàng Linh Sư cấp bậc, thủ hạ còn có bốn năm cái sức mạnh trên năm trăm, có thể nói là một phương cự đầu.

Cái này Chợ đen nếu không nhầm cũng là trực thuộc Hắc Ưng Bang bảo hộ!

Vị này gọi Lam Hồ nữ nhân là Hắc Ưng Bang bang chủ lão bà, thân phận đúng là không nhỏ, thể nào xung quanh lại đi theo nhiều hộ vệ như vậy, mấy người kia thực lực đều đạt tới cấp hai trở lên Linh sư a!

Tịnh Nhạc để ý xong Lam Hồ, lúc này mới hướng mắt về đối diện lão giả, khu vực này hiện tại đèn điện đã rất sáng, cho nên hắn lúc này mới nhìn rõ lão giả kia diện mục.

Chỉ là nhìn thấy cái kia đầu tóc trắng xóa, hai tròng mắt cũng màu xám tro, Tịnh Nhạc cả người đều run rẩy lên, trong lòng khó có thể giữ nổi bình tĩnh.

“ Vậy mà là thật, làm sao có thể...? “

...

Lam Hồ khoanh tay tức giận thở phì phò, trước ngực hai đồ vật cũng mạnh mẽ rung động theo, nàng làm Hắc Ưng Bang lão đại sủng ái nhất nữ nhân, từ xưa đến nay muốn cái gì được cái đó, thậm chí luôn có người bám sau lưng muốn quỳ xuống đưa tặng bảo vật.

Hôm nay lại có người lại từ chối, thậm chí nàng ra đủ tiền cũng không bán, cái này làm sao có thể không tức giận.

Bất quá nàng cũng chưa dám tiến lên làm gì lão giả này, bán hàng lão già này có chút quỷ dị, từ nãy đến giờ mọi người uy hiếp, thậm chí mang cả Hắc Ưng bang uy thế ra hăm dọa, nhưng mà lão giả này một cái nhíu mày cũng không có.

Thậm chí nàng cảm nhận được lão giả này không bị nàng Phấn Mị Hồ năng lực ảnh hưởng, phải biết nàng kỹ năng liền bang chủ vẫn bị ảnh hưởng a, thời gian ngắn thì không sao, bất quá thời gian dài đã để hắn hoàn toàn đắm say, đối với nàng sủng ái vô hạn.

Nàng năng lực chỉ cần là nam nhân, cho dù là già hay trẻ đều vẫn có tác động, nhưng mà lão giả này lại miễn nhiễm, cho nên Lam Hồ tâm lý có chút sinh ra e ngại, khẽ ra lệnh cho thuộc hạ, gọi bang chủ đến thì tốt hơn.

Sở dĩ nàng ở chỗ này mua đồ vật là do bang chủ có sự việc tới đây thôi, ban đầu chỉ là định đi dạo một chút, bất quá không nghĩ tới lại gặp phải Cực Dương thạch, nàng Thuần âm chi khí đã sắp không giữ nổi được rồi, cho nên cần nhanh chóng điều hòa mới được.

Một lúc sau từ phía xa đi đếm một cái cao lớn nam tử, người này toàn thân cơ bắp, thân cao đến tận hai mét, nhìn mười phần cường tráng.

Trên thân của hắn có săm một hình Chim Ưng lớn, đi phía sau hắn còn một đám tiểu đệ, mọi người nhìn thấy nam tử này xong, tất cả đều kinh hãi vội vã lùi qua một bên, không ai dám cản đường, bởi vì trước mắt nam tử chính là Hắc Ưng Bang chủ Vương Khang.

Vương Khang một bước đi mặt đất lại trùng xuống, mạnh mẽ khí tức lan tỏa ra, xung quanh đám người cảm nhận cái kia nghẹt thở khí thế, tất cả đều run rẩy lên, không dám ở gần mà nhanh chóng tán loạn chạy đi.

Chỉ sợ tiếp tục ở lại sẽ bị Vương Khang như trọng sơn khí thế đè xuống, chịu không nổi mà thổ huyết.

“ Tanker loại hình Linh sư! “

Tịnh Nhạc liếc nhìn Vương Khang miệng khẽ kêu lên, người tu luyện càng lên cao thuộc tính sẽ biểu lộ càng rõ ràng, thậm chí còn ảnh hưởng đến cả cơ thể.

Chẳng hạn như người này Hắc Ưng Bang bang chủ, không chỉ thân thể to lớn vạm vỡ, mà cái kia nặng nề khí thế, chỉ có thể ở Phòng thủ thuộc tính.

Vương Khang từng bước tiến lên, Lam Hồ thấy vậy liền mừng rỡ nhanh chóng tiến đến ôm lấy người, bộ dạng nũng nịu, giọng như đường mật ngọt ngào nói.

“ Lão công, ngươi nhất định phải làm chủ cho ta! “

Vương Khang ôm lấy mềm mại không xương thân thể, dung mạo khuynh quốc khuynh thành Lam Hồ, trong lòng không nhịn được thoải mái một phen, cưng chiều hỏi lại.

“ Tiểu Hồ, là ai bắt nạt ngươi nói ra, lão tử bẻ chân hắn! “

Lam Hồ nghe vậy liền chỉ vào ngồi một góc lão giả, giọng nói tức giận kêu lên.

“ Là hắn, ta trả đủ tiền cho hắn nhưng mà hắn cũng không chịu bán đồ vật cho ta, lão công nha, Tiểu Hồ cơ thể đã rất khó chịu rồi, nhất định phải có vật kia điều hòa mới được! “

Lam Hồ ủy khuất yếu bộ dạng, lập tức để xung quanh một đám nam nhân dục hỏa sôi trào, nhịn không được đem con mèo nhỏ này vào lòng, tất nhiên đó chỉ là suy nghĩ, có Vương Khang ở đây, liền nhìn cũng không dám chứ đừng nói đến cử động.

“ Cái gì?! “

Vương Khang nghe vậy liền phẫn nộ quát lên, khí thế đè ép vào phía dưới lão giả, để bàn ghế trong tức khắc vỡ thành trăm mảnh.

Cái này chợ đen là do hắn lập ra, lúc này còn có người không biết điều, trêu chọc nữ nhân của mình, hơn nữa còn là mình sung ái yêu quý nhất nữ nhân, nội tâm đương nhiên mười phần phẫn nộ.

“ Lão già, muốn sống thì giao nộp viên Cực Dương Thạch này, sau đó tự chặt tứ chi cút khỏi đây, nếu không đừng trách lão tử không khách khí! “

Vương Khang hung ác kêu lên, xung quanh đám người nghe vậy liền run lên một hồi, bởi vì cái này thực sự quá ác, không chỉ cướp người ta bảo vật, còn muốn để người ta tự chặt tứ chi, sau đó bò lết khỏi đây, như vậy khác nào đoạn lão già này đường sống.

Bất quá không ai dám nói gì, chỉ có thể trách lão già này không biết điều, ngay từ đầu giao nộp ra có phải là tốt không?

Tuy nhiên tiếp theo sự việc, cứ tưởng lão già này sẽ quỳ xuống xin tha mạng, nhưng mà lão giả này từ đầu đến cuối vẫn giữ nguyên lạnh băng bộ dạng, lạnh lùng từng câu nói ra.

“ Biến đi, ngươi không có tư cách! “

Lão giả nói ra một câu này, toàn trường lập tức đứng hình, tất cả hai mắt đều trợn lớn, còn tường mình nghe nhầm, tuy nhiên chưa kịp để bọn hắn phản ứng, ngay sau đó liền là Vương Khang phẫn nộ quát lớn thanh âm.

“ Ngươi muốn chết! “

Vương Khang khí thế bùng nổ ra, xung quanh đồ vật đều bị đánh nát, thậm chỉ còn để Lam Hồ bị đánh bật ra đằng sau đau đớn kêu lên, chỉ thấy hắn nắm đấm thành quyền, tựa như thiên thạch một dạng, đánh thẳng vào phía lão giả kia, muốn đem lão giả đánh nát thành bãi thịt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.