Tứ Quốc Tranh Phi

Chương 43: Chương 43




Phượng Mặc Khuynh lặng im, hắn sẽ không nói hắn yêu nàng ít hơn Yên, nhưng hắn cũng không thể không thừa nhận Yên chịu nhiều dày vò đau khổ. Từ nhỏ hắn thiếu đi tình thương, Lương phi mất sớm, tuy rằng Mẫu hậu luôn cố gắng chăm lo, yêu thương nhưng không thể bảo vệ hắn hoài được, đôi lúc hắn bắt gặp Yên bị mọi người xa lánh hất hủi vì không được Phụ Hoàng sủng ái. Cũng chứng kiến từng người bắt nạt hắn trả giá dần.

Phượng Mặc Yên quay sang hắn cáo lui “ Ta đi trước, bên Khổng Tiếu Túc vẫn còn việc chưa xử lí xong đâu , hoàng huynh cáo từ “

Hắn gật đầu cũng quay đi ra khỏi Hoàng cung, Mộc Khả Hân , có hai người đang đau khổ vì nàng, nàng có biết không.

Trở lại trong doanh trại Tây Quốc, lúc này nàng đã tỉnh hẳn, đang nằm trên chiếc giường cao sang , tay cầm một quyển binh pháp. Không hổ là trại của Nhiếp Chính Vương quyền cao chức trọng, đối đãi khác hoàn toàn với binh lính bình thừơng.

Cửa trại được mở ra, một nam nhân tuấn mĩ bước vào trong, khuôn mặt nhuộm vẻ mệt mỏi, hắn thấy nàng bộ dạng hưởng thụ , nhíu mày “Ngươi muốn chết sớm đến vậy sao ? Còn ngang nhiên nằm trên giường bổn vương, trộm sách bổn vương ?”

Nàng thả cuốn sách trên tay từ tốn đáp “ Nhiếp Chính Vương đại nhân, ta không có ý nằm trên giường ngươi, do chính ngươi bế ta lên đây. Sách đặt đó không phải để đọc à “

“ Ngươi đang đùa với bổn vương ?” Hắn cầm tờ giấy kề sát cổ nàng, nội lực thâm hậu của hắn chỉ cần lướt nhẹ, tờ giấy sẽ không thua kém bất kì đao kiếm nào , cắt qua động mạch nàng.

Mộc Khả Hân không chút sợ hãi đứng dậy, tính tình thật nóng nẩy, nàng vừa bình phục hắn liền đá nàng đi , nàng bỏ 2 ngày không ngủ để làm bom cho hắn, dùng xong cứ thế đá nàng. Bạc Khinh Nhiễm ngươi có ngày “ Thuộc hạ cáo từ “

Hắn nhếch mày “ Ta cho ngươi cáo từ ?”

Nàng khó hiểu nhìn hắn, không cáo từ thì đứng đây cho ngươi chửi vào mặt ta. Hắn thấy nàng nghi vấn liền cất lời “ Đấm bóp cho ta”

“ Ngươi..” Nàng tức giận, khí lạnh toả ra. Hắn không nói thêm, im lặng nằm úp xuống giường. Mộc Khả Hân hít sâu ổn định hơn thở, nếu là ngày xưa nàng đã trực tiếp giết hắn, tiếc rằng thời gian cùng địa điểm không cho phép. Đi đến mép giường , đưa hai tay bóp vai , đấm lưng.

Hắn cơ bấp chắc khoẻ, cho dù nàng đã cố làm mạnh tay nhưng khí lực chỉ đủ gãi ngứa cho hắn. Bạc Khinh Nhiễm nhắm mắt dưỡng thần nhưng trong lòng lại như tơ vò. Tay “hắn” như không xương di chuyển trên lưng hắn, đôi tay không rắn chắc , chai sạn mà mềm mại. Bạc Khinh Nhiễm nhíu mày, hắn không đoạn tụ, tại sao thân người lại nóng như vậy.

Hắn nóng nẩy vực thân người, kéo tay nàng xuống nằm dưới thân thể cường tráng, đột nhiên cúi đầu hôn lên môi nàng. Mộc Khả Hân trợn mắt, hắn lên cơn động kinh ?

Bạc Khinh Nhiễm rời khỏi môi nàng, khuôn mặt cũng nhuộm màu đen thùi, hắn sao lại hôn nam nhân ? Mộc Khả Hân quanh năm lạnh băng nữ thần cũng không tránh khỏi nói vấp “Bạc Khinh... Nhiếp Chính Vương ngươi ... ngươi hôn ta ? Ta là nam nhân”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.