Tự Nhiên! Nàng Chạy Không Thoát Đâu

Chương 6: Chương 6: Nguyệt Dạ Lam chi (6)




Quân Ly nhìn nàng - ánh mắt phức tạp thoáng hiện lên tức giận chốc lại hiện lên chút đau đớn xót thương. Một ngón trỏ thon dài giơ lên... nhẹ nhàng vén lên lọn tóc che khuất mắt nàng. Lam Chi vẫn lặng im trong giấc ngủ đôi long mày liễu cao ngạo hiện lại cau lại như cố nén sự đau đớn về thể xác vậy.

Quân Ly trượt theo đường vai của nàng xuống theo cánh tay, dừng laii nơi lòng bàn tay thả long. Từng ngón tay đan xen lại với nhau, Quân Ly nắm chặt lấy tay nàng. Chỉ thấy tại chỗ khe hở những luồng linh khí sáng chói lóa hiện ra len lõi tỏa sáng ra bên ngoài tuy yếu ớt nhưng không mất uy nghiêm, khiến mọi người sợ hãi lặng im mà cuối đầu thấp xuống đôi chút, họ liếc nhìn nhau thỉnh thoảng lại liếc nhìn sang bên Khương Lâm.

Luồng linh khí đó cứ yếu dần yếu dần rồi tắt trong chốc lát. Quân Ly buông tay nàng ra... tay còn lại dùng sức khiến cả nửa người của Lam chi toàn bộ đều tựa vào hắn. Hắn đã trị thương xong cho Lam Chi. Nhìn lại lần nữa vẻ mặt hơi cau mi đó của bảo bối tiểu Tự Nhiên của hắn, lại nhìn sang phía đệ tử độc nhất của hắn Uyển Nhi. Một người đang chịu đau đớn bị phản phệ một người hiện mất hết tu vi trọng thương cực nặng. Hắn đứa con mắt tìm ngần hiển lên sau trong dod là vòng lửa rực đỏ, nhìn về Khương Lâm.

Hiện tại không khí đang nặng trịu lãi.. những bang phái khác phần vì kính nể phần vì sợ hão nên ai nấu đều im lặng cố không phát ra tiếng động. Khương Lâm hắn nay chỉ còn chút hơi tàn cố đứng vững hắn vừa nhìn thấy ánh mắt hăm hăm giết người của Quân Ly thì tay chân bủn rủn.... lảo đảo suýt khụy gối xuống đất. Cũng may, một hộ phát đứng bên cạnh đỡ lấy hắn, nếu không thể diện của Nguyệt Hồ đều bị hắn đem vứt chó chó gặm hết rồi.

Quân Ly nhìn biểu hiện và nét mặt xanh tái sợ sệt cỉa Khương Lâm, khinh bỉ. Tạ Ngân thấy tình thế này e rằng bất ổn mới lên tiếng hướng qua Quân ly:

-” Xin Quân Ly bang chủ bớt giận hạ thủ lưu tình cho bỏn bang. Sự Việc xảy ra thế này vốn chỉ là chút hiểu lầm xin đừng vì những hiểu lầm nho nhỏ mà làm ảnh hương giao hòa giữa mọi người. Tại hạ ở đây thay mặt cho bang chủ nhận lỗi với các hạ.” Vừa nói Tạ Ngân vừa chắp tay cúi đầu...

Quân Ly khóe miệng cong lên lãnh ý. Hắn đưa mắt nghiêng nhìn Tạ Ngân, cao ngạo nói:

-” Chỉ là hiểu lầm?“.

-” Phải tất cả chỉ là hiểu lầm.” Tạ Ngân nhanh nhảu đáp.

Quân Ly giớ bản tay, dùng ngón trỏ chỉ thẳng vô vị hộ pháp đang dìu Khương Lâm. Bỗng, Ả ta lập tức mắt mất ngươi trắng bệch thất thần ngả xuống đất. Trước ánh mắt khinh sợ của Tạ Ngân cùng tất cả mọi người. Quân ly hắn nở một nụ cười tuyệt mĩ:

-” Dám đánh lén đệ tử duy nhất của bản tôn há là hiểu nhầm? Tiểu Tự Nhiên bạn tôn còn không nỡ la nàng không nỡ làm trái ý nàng há lại để cho các ngươi ức hiếp nàng? Xin ta tha thứ... Các nguoei nằm mơ sao “ Ánh mắt Qquan Ly thoáng chốc lóe lên một tia sáng

Rầm Rầm.... Tạ ngân cùng mọi người quay mặt đằng sau nhìn ngon núi đằng sau người của Tạ Ngân vỡ tan. Tạ ngân sợ đến xanh người tay đang chắm lại bỗng run lên cầm cập chân không vững mà khụy gối xuống đất. Mọi nguoeif bất giác quay đầu lại, nhìn Quân Ly. Giờ đây, Quân ly hiện tại chính là Tu la khiến người khác nghe tên đã sợ mất hồn. Quân Ly chiễu mắt xuống nhìn với vẻ Khinh nhờn hắn:

-” Giao ra thứ không thuộc về các ngươi... Trước khi bản tôn giết hết tát các ngươi “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.