Trường Sinh Bất Tử

Chương 41: Q.11 - Chương 41: Lo lắng của Thiên Linh Nhi!




- Trận này là gì? Kỳ quái như thế?

Huyền Nguyên kỳ quái nói.

- Kỳ quái? Ha hả, ta cũng không biết nói sao!

Vân trưởng lão lắc đầu cười khổ nói.

- Ngươi cũng không biết nói sao? Đây không phải là Lang Tổ lưu lại năm đó sao? Chưa nói rõ cho các ngươi sao?

Huyền Nguyên kỳ quái nói.

- Lang Tổ đã lưu lại dặn dò, nói chỉ cần di chuyển ngôi sao, đạt tới trình độ nhất định, thế giới bể nát không nhìn thấy kia, Lang Tổ có thể trở lại!

Vân trưởng lão nói.

- Lang Tổ trở lại? Lang Tổ còn chưa có chết?

Huyền Nguyên kinh ngạc nói.

- Không biết!

Vân trưởng lão lắc đầu.

- Không biết?

Kim Bằng bên cạnh không hiểu.

- Năm đó, Lang Tổ bố trí đại trận quỷ dị này, dặn dò một chút hậu sự, rồi xông vào trong đại trận, cũng không trở về nữa, về sau, Lang tộc ta xuất hiện một ít cường giả tuyệt thế thiên tài, sau khi nhìn rõ đại trận, vẫn không cách nào phá mở, mở, cũng xông vào trong đó!

Vân trưởng lão cau mày nói.

- Cũng không trở về nữa?

Hạo Mỹ Lệ ngạc nhiên nói.

- Ừm!

Vân trưởng lão lắc đầu.

Mọi người một trận trầm mặc, cuối cùng Kim Bằng nói:

- Lang Tổ nếu có thể sống đến hiện tại có bao nhiêu tuổi?

- Lang Tổ không phải là Thánh nhân, không cách nào có thọ nguyên vô tận!

Vân trưởng lão lắc đầu.

- Đó là chuyện tình bao nhiêu năm trước?

- 9800 vạn năm!

Vân trưởng lão trầm giọng nói.

Mọi người: ". . ."

- Hắn nếu không có thành thánh, 9800 vạn năm, vậy không phải là chết chắc sao? Làm sao có thể trở về?

Kim Bằng không hiểu nói.

- Không biết, nhưng năm đó Lang Tổ xác thực đã nói như vậy. Thích Thiên Thánh Cảnh có thể truyền thừa cho tới hôm nay, thật ra thì chỉ có một mục đích, chính là phá vỡ trận này!

Vân trưởng lão nói.

- Ta có thể thấy thế giới không nhìn thấy kia, nhưng là chỉ có những ngôi sao này, căn bản không thể nào bắt tay phá giải a!

Huyền Nguyên thản nhiên nói.

- Ngươi có thể thấy?

Vân trưởng lão ngoài ý muốn nói.

Tất cả mọi người cũng kinh ngạc nhìn về phía Huyền Nguyên.

- Con ngươi của ta đặc biệt!

Con ngươi màu bạc của Huyền Nguyên khe khẽ lóe sáng.

- Ai!

Vân trưởng lão thở dài một trận.

- Vân trưởng lão, ta nghĩ năm đó Lang Tổ không thể nào không tiết lộ tin tức gì a?

Chung Sơn cau mày nói.

- Nga, đúng rồi, bên kia còn có một phần Tinh Chúc Từ, cũng là Lang Tổ lưu lại năm đó. Hiện tại, ba Soán Mệnh Sư của Tử Dương gia tộc chính là đang tìm hiểu nó!

Vân trưởng lão nói.

- Tinh Chúc Từ?

Mọi người nhìn về phía khối bích kia lần nữa.

Tinh Chúc Từ.

Vạn Cổ Tinh Thần Trận, phá Thiên Ngoại Thiên, chém 800 vạn ma, đại thiên vĩnh viễn bất khuất!

- Tổng cộng 3333 chữ! Có rất nhiều người nhờ Tinh Chúc Từ mà lĩnh ngộ khí phách của Lang Tổ, trở thành cao thủ, nhưng là vẫn lĩnh ngộ không đủ sâu, bởi vì ai cũng không có thể hiểu thấu đáo!

Vân trưởng lão lắc lắc đầu nói.

Đây là một thủ từ rộng lớn mạnh mẽ, khí phách trong từng từ thật lớn, đám người Kim Bằng, Đao Nhân Đồ, Huyền Nguyên cũng nhìn một chút, bất giác trầm mê, đọc một lần lại một lần.

- Ta cảm giác, ở đây thật giống như có dấu một bộ trận pháp!

Huyền Nguyên cau mày nói.

- Không, ta cảm giác trong bài từ này là một bộ công pháp cường đại!

Kim Bằng lắc đầu.

- Ta cũng cảm giác là một bộ công pháp giết chóc!

Đao Nhân Đồ cau mày nói.

- Không, là công pháp chiến đấu chí cương, cũng không phải là chỉ vì giết chóc!

Kim Bằng cùng Đao Nhân Đồ cũng sinh ra sự khác nhau.

Vân trưởng lão lắc lắc đầu nói:

- Mỗi người nhìn qua cũng không giống nhau, bất quá ta nghĩ Huyền Nguyên nhìn thấy thứ tiếp cận nhất, dù sao có liên quan cùng đại trận.

Đúng lúc này, trước mặt ba Hắc bào nhân đang ngồi cách đó không xa đều tự xuất hiện một cái bọt khí, bọt khí mười màu.

Ba!

Bọt khí bỗng nhiên nổ tung, ba người cơ hồ đồng thời mở mắt.

- Hô!

- Ba vị, có thể tìm hiểu ra rồi sao?

Vân trưởng lão lập tức đi lên, nói:

Ba Soán Mệnh Sư liếc mắt nhìn nhau, tiếp theo gật đầu.

- Vân trưởng lão, ở bên trong bài từ này, đúng là chứa đựng thiên đại bí mật, ý cảnh sâu xa, cho dù hiện tại chúng ta cũng không dám nói đã hiểu thấu đáo, bất quá, cũng hiểu thấu đáo đại khái, ta nghĩ, chúng ta có thể thử phá trận một chút!

Ba Soán Mệnh Sư nói.

- Tốt, tốt, tốt, ba vị có yêu cầu gì, cứ việc nói thẳng, mặc dù Thích Thiên Thánh Cảnh đóng cửa, nhưng ngoại bộ Lang tộc mặc cho các ngươi điều khiển!

Vân trưởng lão lập tức nói.

Lắc đầu, Soán Mệnh Sư cầm đầu nói:

- Không cần, xem chúng ta phá trận là được!

Nói xong, tam đại cường giả bắn thẳng đến trời cao, trong nháy mắt bắn vào trong tinh không. Đảo mắt cũng chỉ còn lại có ba điểm nhỏ.

Mọi người tự nhiên ngưng thần nhìn.

Mấy canh giờ sau, tam đại cường giả đến trong tinh không, đều tự thân hợp thiên đạo, nhanh chóng thúc đẩy hướng về phía một viên tinh thần.

Một viên tinh thần dưới tình huống tam đại cường giả đồng thời xuất lực không ngờ chậm rãi thay đổi vị trí, nghiêng về một cái phương hướng.

Oanh long long!

Trong tinh không nhất thời nhấp nháy hàng loạt lôi điện. Bỗng nhiên, hơn hai vạn ngôi sao cũng chậm rãi di động theo. Một cổ áp bách cường đại tạo thành trong tinh không, tiếp theo cỗ áp bách này thật giống như kéo dài đến cả vùng đất.

Cả phụ cận cửa vào Thích Thiên Thánh Cảnh, nhất thời nổi lên cuồng phong, cát bay đá chạy, mưa gió nổi lên.

- Ngươi nhanh đi báo cho các Lang tộc khác, để cho bọn họ bình tĩnh chớ nóng!

Vân trưởng lão nói với người thứ tư ở trên đảo di động lúc trước.

- Rõ!

Trên trời sao, tam đại cường giả đẩy mạnh một cái tinh thần một hồi, tiếp theo đổi lại một tinh thần khác, lần lượt từng tinh thần một, áp bách trong tinh không càng lúc càng lớn, thậm chí sinh ra vô số hắc động. Làm cho người ta thấy mà sợ.

- Tam đại Soán Mệnh Sư này cũng thật nhanh nhạy, dẫn động tinh thần, từ vô trận tới hữu trận, sau đó phá trận.

Huyền Nguyên sợ hãi than nói.

Tất cả mọi người gật đầu nói phải, nhưng là có người nghe không hiểu.

- Vậy là có ý gì?

Thiên Linh Nhi không hiểu, nói.

Huyền Nguyên cổ quái nhìn Thiên Linh Nhi, bất quá nhìn mặt mũi của Chung Sơn, Huyền Nguyên vẫn là quyết tâm để giải thích, nói:

- Là ý nói, đại trận tinh không này thật ra thì giấu giếm rất sâu, ba người bọn hắn xóa bỏ giả tượng bên ngoài, để cho đại trận bạo lộ ra, đại trận hung hiểm một khi bạo lộ ra, vậy thì có thể phá giải!

Ánh mắt Thiên Linh Nhi lóe lóe, không thể hiểu.

Điều này làm cho Huyền Nguyên im lặng.

Tinh không không ngừng biến hóa, khí tức áp bách càng ngày càng mạnh.

Một ngày sau đó, Huyền Nguyên bỗng nhiên mở miệng nói:

- Thật lợi hại, động, thế giới không nhìn thấy kia bắt đầu động trong mây mù, ba Soán Mệnh Sư này thật là giỏi!

- Thật sự động sao?

Thiên Linh Nhi nhìn về phía Chung Sơn.

- Là động, bất quá rất nhỏ bé!

Chung Sơn gật đầu.

- Rất nhỏ bé, cuối cùng có thay đổi, thật tốt quá!

Vân trưởng lão kích động nói.

- "Đúng vậy a, thật sự sắp phá được rồi!

Kim Bằng nói.

Nhìn mọi người không ngừng cảm thán sự lợi hại của người phá trận trên trời, Thiên Linh Nhi thật giống như nín một hơi, vô cùng khó chịu, Thiên Linh Nhi thật giống như phát hiện cái gì đó, nhưng nói không nên lời, mỗi lần lời đến khóe miệng, đã bị âm thanh cảm thán của những người khác đè ép trở về. Cuối cùng, Thiên Linh Nhi chỉ có thể nín không nói lời nào.

Mà chẳng biết lúc nào, bên người mọi người bỗng nhiên lại xuất hiện thêm một thân ảnh.

Một hồng bào nam tử, nam tử cũng không có buông thả khí thế của mình, nhưng mọi người trong lòng vẫn là tự dưng sinh ra một cổ kính phục. Hồng bào nam tử khoác áo choàng dài đằng sau, thấy không rõ gương mặt.

- Tham kiến Huỳnh Hoặc Thánh nhân!

Vân trưởng lão mở miệng nói.

- Tham kiến Huỳnh Hoặc Thánh nhân!

Những người khác cũng lập tức mở miệng nói.

Huỳnh Hoặc không có phản ứng, mà là tiếp tục nhìn bầu trời.

Hai ngày sau.

- Trận pháp thật huyền ảo, càng ngày càng kịch liệt, ta không ngờ nhìn xem cũng choáng váng đầu!

Thiên lão bỗng nhiên thở dài nói.

Mọi người tự nhiên gật đầu. Bởi vì trong tinh không, vô số ngôi sao vũ động, căn bản không theo chút quỹ tích nào.

- Nhanh, nhanh, sắp phá!

Vân trưởng lão kích động nói.

- Ở bên trong tiểu thế giới kia, cuồng phong càng lúc càng lớn!

Huyền Nguyên cũng là gật đầu.

Lúc mọi người chuẩn bị chứng kiến kỳ tích. Trong tinh không, một Soán Mệnh Sư trong đó bỗng nhiên phun ra một ngụm nghịch huyết!

Tiếp theo, mọi người thấy đại lượng tinh thần đánh thẳng tới tam đại Soán Mệnh Sư, một luồng sóng cường đại trùng kích, nhất thời để cho tam đại Soán Mệnh Sư biến thành mệt mỏi.

Đại trận cường đại, trái lại đánh sâu vào tam đại Soán Mệnh Sư, để cho bọn họ nhất thời người bị thương nặng, trốn chạy, đại trận điên cuồng nghiền ép.

- Tại sao có thể như vậy?

Huyền Nguyên kinh ngạc nói.

- Phá trận thất bại?

Thiên lão cũng kinh ngạc nói.

- Không tốt, không tốt!

Sắc mặt Vân trưởng lão biến đổi.

Tiếp theo, Vân trưởng lão ngay lập tức nhìn về phía Huỳnh Hoặc Thánh nhân.

- Thánh nhân, Vân Thiên Tứ thay mặt Thích Thiên Thánh Cảnh khẩn cầu Thánh nhân cứu trợ ba người kia, ba người kia là khách quý của Thích Thiên Thánh Cảnh ta!

Vân trưởng lão lập tức thỉnh cầu Huỳnh Hoặc Thánh nhân.

Huỳnh Hoặc nhìn trên trời, không có chút tâm tình nào, thật giống như khinh thường Vân trưởng lão, lắc đầu, nháy mắt rời đi, căn bản không có để ý tới Vân trưởng lão.

Bộ mặt Vân trưởng lão kéo ra, sớm biết Huỳnh Hoặc Thánh nhân vô tình, thật không nghĩ đến không ngờ lạnh lùng như thế, Thánh nhân muốn cứu bọn họ, hẳn không phải là quá khó khăn, nhưng Huỳnh Hoặc không ngờ thật sự không để ý.

- Kim Bằng, Đao Nhân Đồ, toàn lực cứu trợ ba người!

Chung Sơn lập tức nói.

- Rõ!

Hai người cấp tốc bắn lên trời cao.

Cho dù thái độ của Lang tộc không thèm để ý, Chung Sơn cũng sẽ hết sức cứu ba người này, dù sao thân phận ba người quá đặc thù, Soán Mệnh Sư, Đại Tranh cần nhân tài nhất. Cho dù không thể thu phục, cũng tận lực phải kéo tốt quan hệ.

Oanh long long!

Tinh không thật giống như nổ lớn, tam đại Soán Mệnh Sư bị từng đợt từng đợt đánh sâu vào, toàn thân đã sớm bị đả thương nặng, đợi Kim Bằng cùng Đao Nhân Đồ cứu được bọn họ, xương cốt toàn bộ vỡ vụn, suy yếu không thôi.

- "Đa tạ!

Tam đại Soán Mệnh Sư nói với Chung Sơn.

- Không cần khách khí, không biết ba vị cảm nhận như thế nào?

Chung Sơn hỏi.

- Xấu hổ, xấu hổ a!

Một Soán Mệnh Sư vẻ mặt khổ sở, nói.

- Trận lớn như thế, ba vị không cần tự trách!

Chung Sơn nói.

- Không, thật ra thì đại trận tinh không này, tuy nói là chúng ta bố trí ra, cuối cùng mất đi khống chế mà cắn trả chúng ta. Rất phức tạp, chúng ta tìm hiểu còn chưa đủ, còn chưa đủ a!

Soán Mệnh Sư kia lắc lắc đầu nói.

- Vân trưởng lão, ta muốn ở chỗ này tìm hiểu thêm mấy năm nữa, chúng ta nhất định sẽ phá được!

Một Soán Mệnh Sư nói với Vân trưởng lão.

- Ba vị nguyện ý, Lang tộc ta tự nhiên rất hoan nghênh, dù sao sau mỗi lần không phá trận được, những tinh thần kia sẽ trở về vị trí cũ, cùng lắm thì lần sau phá nữa, bất quá lần sau trước khi ba vị phá trận, nhất định phải chuẩn bị thật an toàn!

Vân trưởng lão gật đầu.

- Ừm!

Mọi người ngẩng đầu nhìn trời, quả nhiên, tất cả tinh thần lại trở về vị trí lúc trước, thật giống như hết thảy đều không có phát sinh qua.

- Trận pháp thật là lợi hại!

Huyền Nguyên thở dài nói.

- Đúng vậy a, cho tới bây giờ ta chưa từng thấy trận pháp mạnh như vậy!

Thiên lão gật đầu.

- Rất lợi hại phải không? Ta cảm không khó a!

Thiên Linh Nhi rốt cục nhịn không nổi.

Nghe mọi người nói đại trận lợi hại dường nào, Thiên Linh Nhi cũng muốn nghẹn điên rồi, bởi vì Thiên Linh Nhi cảm giác, cái này quá dễ dàng? Đến mức một lần lại một lần nói rất khó sao? Đến mức như thế sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.