Trước Ngày Gặp Em

Chương 16: Chương 16: Thi thể biết nói




Điều tra viên đợi Hùng đến,trong tay cầm 1 bản xét nghiệm

“Cậu xem đi”

“Cái gì đây”

“Trong quá trình xét nghiệm,chúng tôi vô tình biết được nạn nhân không cùng chung huyết thống với anh”

“Anh nói điều điên rồ gì vậy”

“Không tin,cậu xem đi”

Hùng không thể tin nổi về kết quả trước mắt.Người có thể duy nhất trả lời được câu hỏi chỉ là cô Vân?Rốt cuộc bé Na là ai?

“Tôi đang có linh cảm cô Lan không phải là hung thủ thực sự?liệu có sự dàn xếp nào ở đây để cô ta phải chịu tội thay”

“Hung Thủ rốt cuộc là ai”

“Tôi vẫn không thể tìm thêm manh mối”

“Được,tôi sẽ giúp cậu,điều trước tiên hãy điều tra Vân,cô ta sẽ là đối tượng đầu tiên mà tôi nhắm tới”

“Tôi sẽ vạch ra 1 kế hoạch để hung thủ thực sự mắc bẫy,còn về phía cô Lan,mọi bằng chứng đang chống lại khiến chúng tôi tạm thời không thể thả cô ấy.”

“Tôi hiểu”

[......]

Lan sau bao ngày tạm giam,hôm nay được gặp anh Trọng,dù bị ngăn cách bởi một lớp kính

Trong lòng vừa mừng vừa tủi,gương mặt cô tiều tuỵ,xanh xao,có vẻ gầy xộc hẳn ra,trên mặt có vài vết thương nhỏ.Trọnng nhìn em gái mà không khỏi thuơng xót

“Mặt mày bị làm sao vậy?”

“Do em bất cẩn thôi,không có gì đâu”

Cô đưa tay nhằm che đi những vết thương đó

“Mày bị mấy đứa cùng phòng giam đánh đúng không?mẹ kiếp,lũ chó chết”

“Anh đừng nói thế”

“Tao bảo tốt nhất màu đừng rây rưa vào nhà nó nữa sao mày không nghe,giờ mọi chuyện như vậy,tao phải làm thế nào?”

“Hay làem nhận tội...để mọi chuyện kết thúc tại đây”

“Mày điên à,mày có phải là hung thủ đâu.Đến con gà mày còn không dám giết,nói chi là người,tao sẽ tìm cách giúp mày”

“Anh định làm thế nào,mọi thứ đi vào ngõ cụt rồi”

“Tao sẽ nhờ thằng đó...”

“Ý anh là....”

“Đúng..Dương Thành Nam,nó có rất nhiều tiền,chắc chắn có nhiều tiền,nó sẽ giúp được mày”

“Không,anh có biết vì anh ta mà anh phải đi tù không,không được,anh điên rồi”

“Có những chuyện mày không thể biết Lan à.”

[....]

Báo đài đưa tin khắp nơi về vụ án của bé Na khiến gia đình bà lao đao không ít.Bà thậm chí không dám thò mặt ra ngoài,mấy ngày nay,nhà đều ăn mì tôm thay cơm

“Bà định để tôi ăn uống như thế này à”

“Trong lúc nước sôi lửa bỏng như vậy mà ông vẫn ăn uống được à”

“Người chết là điều không ai mong muốn,nhưng người sống vẫn phải sống“.

Nghe lời càu nhàu của lão chồng mà bà không khỏi đau đầu.Liền khoác tạm cái áo,lấy khẩu trang bịt khín mặt mũi chỉ hở 2 con mắt,trùm thêm cái nón rồi đi ra chợ

Tưởng không bị ai phát hiện,thì ra ngay đầu ngõ,lại gặp thằng Tý xe ôm,quả này chắc bà bị nó tra hỏi đến chết

“Bà Hồng,đi đâu lại trùm kín thế này”

“Mày bé bé cái mồm thôi”

“Con thấy tin tức rồi,eo,ghê mà sợ quá bà ạ,thế tìm ra hung thủ chưa”

“Chuyện nhà tao không liên quan đến mày,bé bé cái mồm thôi”

“Tối hôm đó con chở bà đến chung cư,ai rè lại xảy ra chuyện như vậy”

“Thôi tao đi về trước đây”

“À mà hôm nọ con chở bà đến chung cư nhà chú Hùng ấy,lúc bà lên nhà,con quay đầu xe đi về thì thấy cô Vân đang làm gì trong xe ô tô ấy,thế bà có gặp cô ấy hôm đấy không”

“Mày nói cái gì,cái Vân có mặt ở dưới sảnh á”

“Vâng,rõ mắt con thấy mà..”

“Ờ,tao biết rồi”

Bà Hồng nói xong rồi chạy nhanh về nhà.Bà nhớ lúc bà đến hiện trường chỉ có duy nhất Lan,tận 1 tiếng sau Vân mới đến,sao thằng Tý lại khẳnh định là gẶp cô vÂn ngay lúc bà vừa tới.

Có mặt ở chung cư,tại sao tận 1 tiếng sau cô vân mới có mặt?nghe tin con gái bị sát hại thì người mẹ không khỏi đau lòng mà chạy đến tức thì chứ.

Bà Hồng bắt đầu cảm thấy nghi ngờ người con dâu cũ này

“Vân,tôi nắm được đuôi của cô rồi”

[.....]

Tại hiện trường,1 người phụ nữ nén lút,có quan sát xung quanh tìm kiếm thứ gì đó

“Rõ ràng mình nhớ mình làm rơi ở đây mà,đâu mất rồi”

Hoá ra người đó là cô Vân,cô ta đang tìm chiếc bông tai còn lại bị mất?

Liệu có phải trong lúc xô xát với bé Na lên vô tình đánh rơi chiếc bông tai?sợ mọi chuyện bị lật tẩy nên đành liều mình vào hiện trường để xoá sạch mọi giấu vết.

Bỗng nhiên điện vụt tắt,Vân sợ hãi,hàng động dừng lại không chút suy nghĩ

Cô ngẩng mặt lên,hình ảnh bé Na đầu bê bết máu,đôi mắt sưng vù lên vì khóc,toàn thân phù nước,mặt trắng toát đang nhìn chằm chằm vào Vân cùng tiếng khóc ai oán

Vân toàn thân tê dại,sống lưng lạnh rựng tóc gáy

“Xin con,đừng đến đây,mẹ xin con,mẹ xin lỗi,“

“Mẹ không giết con,đừng hại mẹ”

“Mẹ không phải mẹ ruột của con,mẹ cũng không đẻ ra con nhưng đừng oán trách mẹ”

Vân sợ hãi mà chạy khỏi toàn nhà chung cư..đến nơi có nhiều ánh sáng cô mới hoàn hồn.Mặt vẫn xanh xao,mồ hôi ướt đẫm cả khuôn mặt

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.