Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại

Chương 16: Chương 16: Hội thảo sản phẩm mới, mời an nhiên




Nghe thấy lời nói của Lục Kiếm Hào, mọi người mới im lặng ngồi vào chỗ mình nên ngồi. Chế độ cấp bậc trong Lục gia vẫn rất rõ ràng, cái bàn hình chữ nhật, Lục Kiếm Hào ngồi trên vị trí chủ vị, bên trái ông là con trai cùng con dâu, bên phải là bọn nhỏ Lục An Nhiên, những vị trí này đều được sắp xếp theo đúng thứ tự. Chỗ ngồi đầu tiên bên tay trái Lục Kiếm Hào để trống dành cho Lục Quân Phong đã mất tích, vị trí đầu tiên bên phải là Lục An Nhiên. Mặc dù Lục Quân Phong là anh cả, lại là người kết hôn muộn nhất trong tất cả ba anh em, cũng là người có con muộn nhất. Cho nên con của Lục Quân Phong và Lục Quân An đều lớn tuổi hơn rất nhiều so với Lục An Nhiên, nhưng mà bởi vì Lục An Nhiên là con của con trai trưởng, cho nên cũng không cần quan tâm đến vấn đề tuổi tác vẫn là ngồi ở vị trí đầu tiên bên phải của Lục Kiếm Hào, sự sắp xếp này luôn là cái gai đâm vào tim của Lục Quân An.

Cơm rau được đưa lên, mọi người vừa ăn vừa bàn luận vấn đề công việc, người hỏi đầu tiên là Lục Kiếm Hào: “Quân Phong, sản phẩm mới của quý tiếp theo Phòng Khai Phát đã đẩy ra chưa?”

“Vẫn chưa ạ, nhưng mà mọi công đoạn đã hoàn thành rồi, ngoài ra món dâu tây tráng miệng cho mùa hè dành cho giới trẻ cũng trong giai đoạn dùng thử sản phẩm, phản hồi rất tốt.”

“Ừm, tiến độ này còn được. Tiểu Nhu, Phòng quảng cáo bên con thì như thế nào?” Lục Kiếm Hào nhìn Kỷ Nhu.

“Phối hợp với Phòng Khai Phát, bộ phận bên con cũng đã đổi mới các gói combo khuyến mãi, vả lại đại bộ phận giới trẻ hiện nay rất thích những hình ảnh hoạt hình được in trên đó, con đã đàm phán hợp tác với tạp chí Jum bên Nhật Bản, chuẩn bị đưa ra một bộ sản phẩm mới với hình ảnh độc quyền để thúc đẩy tiêu thụ, mặt khác phía bên Nhật Bản cũng sẽ giới thiệu sản phẩm của chúng ta trên trang web chính thức của họ.”

“Không tồi!” Lục Kiếm Hào gật gật đầu, đối với Phòng quảng cáo, Lục Kiếm Hào luôn rất an tâm. Mặc dù tính cách của Kỷ Nhu nhu nhược yếu đuối, nhưng sau khi kết hôn cùng với Lục Quân Hạo thì đã trở thành nhà thiết kế quảng cáo số 1 số 2 trong nước. Trong công việc ánh mắt độc đáo, mỗi một quý đều phối hợp với Phòng Khai Phát đưa ra chiến lược quảng cáo đều nhận được sự hoan nghênh rất lớn từ mọi người, chưa từng làm ông thất vọng. Nhìn qua con trai thứ ba Lục Quân An: “Quân An, việc hợp tác với Vinh thị như thế nào rồi? thời gian kéo dài khá lâu rồi nhỉ!”

“Vốn dĩ đã đàm phán xong rồi, kết quả là Gíam đốc Hạng Mục của Vinh thị bị An Nhiên đánh cho một trận…” Lục Quân An đem chuyện trực tiếp đẩy qua cho Lục An Nhiên.

“An Nhiên, chuyện này vẫn là con không đúng rồi, con làm sao có thể đánh người như thế?” Vợ của Lục Quân An Lưu Nguyệt oán giận nói: “Con có biết chú ba con vì hạng mục này đã bỏ ra biết bao nhiêu công sức không?”

“Đúng đó! Một người con gái tại sao lại có thể ra tay đánh người như thế chứ?” Lục An Hân không quên đá thêm một chân báo thù chuyện lúc nãy.

“Hai năm nay Vinh thị cũng không được xem là ổn định, đàm phán không được thì bỏ qua đi!” Lục Quân Phong thay Lục An Nhiên nói chuyện.

“Con cũng cảm thấy An Nhiên sẽ không vô duyên vô cớ mà đánh người như thế, vả lại An Nhiên cũng không quen biết vị Giám đốc Hạng Mục đó, nếu như lỡ tay đánh nhầm người, cũng không thể nói là lỗi của An Nhiên được.” Sự thiên vị trong lời nói của Từ Liên Tâm rất rõ ràng: “Một người lớn như thế còn đi tranh chấp với một đứa trẻ mới 15 tuổi, cũng không phải một người ổn thỏa!”

“Chú hai thím hai, hai người làm sao có thể dung túng An Nhiên như vậy chứ! Hai người như vậy là đang hại An Nhiên đó! Còn nhỏ tuổi như thế đã học người khác đánh người, lớn lên sẽ như thế nào đây?” Lục An Hoa ồn ào nói: “Ba con mất ăn mất ngủ muốn đàm phán thành công hạng mục này, không phải là vì Lục thị sao?”

“Đủ rồi!” Lục Kiếm Hào không hài lòng mà nhướng mi: “An Nhiên, chuyện là như thế nào?”

Lục An Nhiên không nhanh không chậm nuốt miếng đậu bắp trong miệng xuống nói: “Chú ba, chú nói với tên Lâm Béo kia một tiếng, nếu như ông ta còn dám đến treo ghẹo mẹ con, thì sẽ không đơn giản chị đạp một cú thôi đâu!”

Một câu nói đều cho thấy nguyên nhân kết quả, ấn đường Lục Kiếm Hào cũng giãn ra.

“Tại sao lại nói là trêu ghẹo chứ, Phòng quan hệ xã hội của chú cũng không dễ làm! Dù sao Lâm tổng cũng là khách hàng, gặp mặt vài lần nói chuyện vài câu đã gọi là trêu ghẹo sao?” Lục Quân An nói tiếp: “Đây cũng không phải đều vì Lục thị sao? Nhịn một chút cười một chút không phải mọi chuyện đều hoàn thành rồi sao? An Nhiên con cũng không bắt buộc phải ra tay đánh người như thế!”

“Con thật sự mới biết Phòng quan hệ xã hội vì muốn đàm phán thành công một hợp đồng lại cần đến con dâu của Lục gia cười một cái nhịn một chút với người khác như thế!” Lời nói Lục An Nhiên mang theo sự châm chọc: “Tại sao chú không để chị họ An Hân bán nụ cười của mình đi? Chị họ An Hân mới là người của Phòng quan hệ xã hội đúng không? Mẹ con là giám đốc Phòng quảng cáo, không có nghĩa vụ này, OK?”

“An Nhiên! Em nói chuyện kiểu gì thế?” Mặt Lục An Hân lập tức đỏ lên, cái gì gọi là kêu cô ta đi bán nụ cười: “chị là thiên kim của Lục thị, làm sao có thể đi… bán tiếng cười được chứ?”

“Như vậy lại kêu mẹ em đi? Dựa vào cái gì?” Lục An Nhiên lập tức đáp trả.

“Như vậy con cũng không nên đánh người!” Lục Quân An tự biết chuyện này là bản thân vô lý, ngoài việc sống chết níu lấy việc Lục An Nhiên đánh người, trong đó còn không quên mà đi khen con gái mình: “Con cũng là thiên kim Lục thị, thì nên học hỏi chị họ An Hân của con, làm một thục nữ danh môn?”

“Con đánh ông ta thì sao nào?” Lục An Nhiên cừoi lạnh nói: “Ông ta dám đụng tay đụng chân với mẹ con, con liền dám đánh ông ta! Bất kể là ai, đến một người con đánh một người, đến hai người con đánh cả đôi! Ba con không ở nhà thì còn Lục An Nhiên con, đừng nghĩ dễ ăn hiếp hai mẹ con con, con muốn nhìn xem ai lại dám đánh chủ ý lên người mẹ con!”

Trước đây chưa từng nhìn thấy Lục An Nhiên kiên cường như vậy, mọi người đều không biết nói gì nữa.

Qua một chút, Lục Kiếm Hào sờ sờ đầu của Lục An Nhiên: “An Nhiên, con với Quân Hạo thật giống nhau!” Qủa nhiên là cháu gái của Lục Kiếm Hào. Ông cảm thấy rất an lòng! Chuyển ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lục Quân An: “Việc hợp tác Vinh thị tới đây kết thúc, chuyện của Phòng quan hệ xã hội thì Phòng này tự giải quyết, Quân Hạo không ở nhà, người làm cha như ta còn chưa chết! Còn dám đánh chủ ý lên người hai mẹ con tiểu Nhu, ta sẽ đánh gãy đôi chân chó của chú!”

Lục Quân An cuối đầu, những giọt mồ hôi to như hạt đậu chảy dài trên mặt, nỗi oán hận trong lòng đối với hai mẹ con Kỷ Nhu và người anh mất tích càng ngày càng lớn.

“Ăn cơm!” Lục Kiếm Hào lạnh giọng hạ lệnh. Mọi người bây giờ mới bắt đầu tiếp tục ăn cơm, nhưng mà bữa cơm này sớm đã không còn mùi vị gì nữa.

Lại qua một đoạn thời gian, Từ Liên Tâm mới mở miệng đánh vỡ cục diện bế tắc này: “An Nhiên? Tại sao con không ăn thịt? vẫn cứ luôn ăn rau thôi?”

“Con…” Lục An Nhiên cười: “Con là thay ba cầu phúc, không ăn thức ăn có mùi tanh, hi vọng ba có thể sớm trở về!” Trước khi đến đây, Lục An Nhiên đã sớm chuẩn bị tốt câu trả lời này rồi. Nếu nói nguyên nhân thật sự ra cũng sẽ chẳng ai tin, lại còn gây ra nhiều mối nghi ngờ, câu lấy cớ này là được nhất!

“An Nhiên…” Mắt Kỷ Nhu đỏ lên, con gái thực khiến bà được an ủi trong lòng, trưởng thành rồi… con gái bà thật sự trưởng thành rồi…

“An Nhiên…” Lục Kiếm Hào ngưng mắt nhìn Lục An Nhiên, sau đó đột nhiên nói: “Hiện tại con có muốn vào làm ở Lục thị không?”

“Không phải chứ…” mọi người ồn ào, quy tắc tuyển dụng của Lục thị rất nghiêm khắc, giống như Lục An Hoa và Lục An Hân hai người họ, cũng đều phải học xong nghiên cứu sinh sau đó trải qua tầng tầng lớp lớp bài thi sát hạnh mới vào được, nhưng mà Lục Kiếm Hào lại trực tiếp mời Lục An Nhiên? Lục An Hoa là người đầu tiên phản đối: “Chuyện này không công bằng!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.