Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ

Chương 231: Chương 231: Ai là Sát thủ K (8)




“Hai người đều không sao chứ?” Nhìn thấy hai người gật đầu, Thiên Lạc đưa cho Trầm Liên y một viên thuốc, “Ăn trước đi, cô bị thương không nhẹ đâu.”

“Cảm ơn lão đại.” TRầm Liên Y nói xong liền ăn vào.

“Để bọn họ ra ngoài đi, tôi muốn nói chuyện một mình với cậu.” Sát thủ K nhìn Thiên Lạc, trực tiếp nói.

“Ngươi dám nói chuyện với lão đại của chúng ta như vậy sao!” Lê Lê An nhìn điệu bộ cao ngạo của sát thủ k liền khó chịu sắc mặt trầm xuống, liền muốn đánh cho sát thủ K đẹp mặt.

Sát thủ K lại không chút hoang mang, chỉ thong dong nhìn Thiên Lạc, “Ta chỉ muốn nói chuyện cho rõ ràng mà thôi, cậu yên tâm, thuốc này rất có tác dụng, dưới mí mắt của cậu, tôi không thể chạy thoát được.”

Sát thủ K có diện mạo giống An Diệt Lặc như đúc, Thiên Lạc nheo mắt lại, “Lê Lê, cô đưa Liên Y cùng cục trưởng cao ra ngoài đi, đồng thời thông báo cho người hiệp hội lính đánh thuê đến đây.”

“Lão đại, hắn ta rất nguy hiểm.” Trầm Liên Y cảnh giác nhìn bên này nói với Thiên Lạc.

“Không sao đâu, tôi tự có chừng mực, hai người ra ngoài đi.” Thiên Lạc kiên trì nói với hai người.

Thấy Thiên Lạc kiên trì như vậy, Trầm Liên Y cùng Lê Lê an ngoan ngoan đưa cục trưởng cao ra ngoài.

“Thời gian của anh còn lại không nhiều lắm, muốn hỏi cái gì thì hỏi nhanh đi.” Thiên Lạc kéo ghế nhựa qua ngồi xuống.

“Sao ngươi lại làm được như vậy?” Thiên Lạc bố trí quá tốt nên sát thủ K rất tò mò, không biết rốt cuộc Thiên Lạc làm như thế nào.

“Rất đơn giản, tôi chỉ phân tích cách giết người của anh, phát hiện những người này nhìn như không có liên hệ gì, nhưng thực tế lại có một điểm giống nhau, đó là bọn họ đều làm chuyện xấu, chuyện xấu này có nhỏ có lớn, anh quả thực rất giống thanh trừ thành phần cặn bã cho xã hội, từng chút đem đám người làm chuyện xấu giết chết.

“ Ngươi nói không sai, những kẻ ta giết đều là thứ rác rưởi, rất đáng chết.” Sát thủ K biết Thiên Lạc không chỉ dựa vào chuyện đó, lại có thể bức hắn đến nông nổi này.” Tiếp tục nói đi.”

“Chuyện sau này, liền rất đơn giản, người bình thường biết anh giết người đều không dám trêu chọc anh, chỉ là cục trưởng cao không giống, ông ta lại muốn giết anh, có thể thấy được trong đó có vấn đề, tôi liền cho người nghe lén điện thoại của cục trưởng cao, còn có, da Mạch Lệ Na không còn, chắc là anh trộm đi rồi? Cũng là để hù dọa cục trưởng cao, nếu như đối tượng tiếp theo của anh là người khác thì hoàn toàn không cần trộm da của Mạch Lê Na. Mặt khác chúng tôi cũng luôn tiện điều tra ra, cục trưởng cao làm ra không ít chuyện xấu, tham ô tiền còn chưa nói, còn hại chết mấy mạng người, có ít chứng cứ ở chỗ của Mạch Lê Na nhưng cảnh sát lại không thấy chứng cứ đó, cục trưởng cao biết anh làm nên mới muốn giết anh, lấy chứng cứ về.”

“Trong thời gian ta quy định nếu như ta không trở về, máy tính ta sẽ đem chứng cứ gửi đến quân khu, cục trưởng cao vẫn không thể chạy thoát được.” Sát thủ K cười dữ tợn.

“Đó là vấn đề của anh và ông ta.” Không cho là đúng cười khẽ, Thiên Lạc mặc kệ.

“Ta còn có một vấn đề cuối cùng.” Nhìn thi thể giả trên mặt đất, sát thủ K biết thi thể đó là để Thiên Lạc ngụy trang, “ Ngươi không sợ ta lấy bạn của ngươi ra uy hiếp, không sợ ta nổ súng xuyên đầu ngươi sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.