Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 17: Chương 17: Cùng nhau làm nhiệm vụ




TSCPTĐK - Chương 17

Chương 17: Cùng nhau làm nhiệm vụ

“Ca ca ngươi vì sao lại đột nhiên muốn ra ngoài làm nhiệm vụ?” Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

“Hắn muốn giúp một biểu thúc họ hàng xa chút chuyện.” Trang Khiêm nói.

Kỳ Thiếu Vinh có chút tò mò: “Biểu thúc họ hàng xa? Người nào?”

“Biểu thúc ta gọi là Trang Lâm Viễn, hắn có một nữ nhi, gọi là Trang Linh, Trang Linh tỷ tỷ lớn lên xinh đẹp nhưng thân thể lại không tốt lắm, từ năm sáu tuổi đã bắt đầu dùng các loại linh dược, linh dược vừa dứt, Trang Linh tỷ tỷ sẽ cảm thấy không thoải mái, thậm chí suy yếu đến ngất xỉu.”

Kỳ Thiếu Vinh cau mày: “Nàng đã dùng linh dược mười mấy năm?”

Trang Khiêm gật gật đầu: “Đúng vậy! Ban đầu chỉ cần một ít linh dược bình thường, mấy năm gần đây yêu cầu về linh dược càng ngày càng nhiều, hơn nữa phẩm chất cũng đề cao, biểu thúc nhiều năm như vậy vẫn luôn cố cấp tìm kiếm linh dược cho Trang Linh tỷ tỷ, thực lực cũng không tăng trưởng chút nào.”

“Tìm y sư xem qua chưa?”

Trang Khiêm gật đầu: “Đã xem qua, y sư đều nói thể chất Linh nhi tỷ tỷ suy yếu cho nên cần phải chăm chỉ tu bổ, chỉ là tu bổ nhiều năm như vậy cũng không có khởi sắc gì.”

Kỳ Thiếu Vinh: “......”

Trang Khiêm rụt rè nhìn Kỳ Thiếu Vinh: “Tà Y tiền bối, ngài tìm chút thời gian đi xem Linh nhi tỷ tỷ được không? Những lang băm đó không có biện pháp, có lẽ ngài sẽ có biện pháp.”

Kỳ Thiếu Vinh bất đắc dĩ cười cười: “Trang nhị thiếu, ngươi cũng quá xem trọng ta, ta chỉ am hiểu làm chỉnh dung cho người ta, xem bệnh không phải sở trường của ta, việc này về sau rồi nói.”

Trang Khiêm cùng Kỳ Thiếu Vinh nói mấy câu, nhìn thấy Kỳ Thiếu Vinh đáp ứng liền vội vàng cáo từ.

Kỳ Hằng nhìn Kỳ Thiếu Vinh: “Thiếu gia, ngươi đáp ứng Trang nhị thiếu?”

Kỳ Thiếu Vinh ôm hai tay: “Người khác đều nói Trang Hạo là thiên tài trăm năm khó gặp, ta cũng muốn nhìn xem tiểu tử này đến tột cùng là có bao nhiêu năng lực.”

“Thiếu gia, ngươi muốn thăm dò Trang Hạo?”

“Biết người biết ta trăm trận trăm thắng.” Kỳ Thiếu Vinh cười cười.

Kỳ Hằng híp mắt: “Thiếu gia, nếu ngài biết nhược điểm của Trang Hạo, sau này có muốn thu thập hắn cũng dễ dàng hơn nhiều.”

Kỳ Thiếu Vinh thần bí cười cười: “Không sai, ta cũng nghĩ như vậy.”

.....

Kỳ Thiếu Vinh theo ước định tới địa điểm tập hợp chỉ định, Thẩm Nguyên đi lên chào đón: “Tà Y tiền bối, thật cao hứng lại gặp được ngài.”

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Thẩm Nguyên, có chút khó hiểu hỏi: “Ngươi cũng đi?”

“Không phải chỉ có mình ta, còn có A Khiêm cùng Thiếu Phúc.”

“Tà Y tiền bối, ngài đã đến rồi? Thật cao hứng ngài có thể tới.” Trang Hạo cười cười đi lên.

Kỳ Thiếu Vinh có chút hoài nghi nhìn Trang Hạo: “Trang đại thiếu đỉnh đỉnh đại danh (thanh danh hiển hách vang xa), khó có thể nhìn được ngươi ra tay, ta đương nhiên phải tới kiến thức một chút, bất quá, ngươi mang theo nhiều con chồng trước (kéo chân sau, phiền phức) như vậy thật sự không có vấn đề gì sao?”

Thẩm Nguyên nhìn Kỳ Thiếu Vinh, tiến lên nói: “Tà Y tiền bối yên tâm, nếu A Hạo không bảo hộ được ngài thì vẫn còn có ta mà.”

Kỳ Thiếu Vinh đánh giá Thẩm Nguyên một chút, cười lạnh: “Đừng nói giỡn, ta nói con chồng trước cũng bao gồm cả ngươi.”

Thẩm Nguyên: “......”

Kỳ Thiếu Phúc xoa xoa cánh mũi, ngượng ngùng nói: “Tà Y tiền bối, chúng ta lên đường thôi. Tà Y tiền bối, không biết vì sao ta vừa nhìn thấy ngà liền cảm thấy ngài đặc biệt thân thiết, giống như giữa chúng ta có một loại duyên phận đặc thù.”

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Kỳ Thiếu Phúc: “Đừng nói giỡn, ngươi ngay cả dung mạo chân chính ta còn chưa nhìn thấy, hơn nữa, cho dù ngươi nói như vậy ta cũng sẽ không giảm giá cho ngươi.”

Kỳ Thiếu Phúc: “......”

...........

Trang Hạo huýt một tiếng sáo, một con thanh điểu liền hạ xuống.

Sau khi thanh điểu hạ xuống liền thân mật cọ cọ trên người Trang Hạo.

Hình thể thanh điểu quá lớn, Trang Hạo đứng cùng một chỗ với thanh điểu tựa như một tên nhóc con.

Kỳ Thiếu Vinh có loại cảm giác Trang Hạo sắp bị con chim khổng lồ này quăng ra ngoài, nhưng mà, trên thực tế, Trang Hạo đứng rất ổn.

Trang Khiêm nhìn Kỳ Thiếu Vinh: “Tà Y tiền bối, ngài biết ca ta là ngự thú sư không?”

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: “Từng nghe nói qua.”

“Ngươi biết ngự thú sư rất biết kiếm tiền không?” Trang Khiêm hỏi.

Kỳ Thiếu Vinh khô khan cười cười: “Từng nghe nói qua.”

“Tuy rằng không kiếm nhiều bằng tiền bối nhưng cũng đã rất nhiều.” Trang Khiêm nói.

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy! Ngươi ca lớn lên tốt, còn có thể kiếm tiền, trách không được được hoan nghênh như vậy, còn được hoan nghênh đến nỗi mỹ nữ nhà người ta ngàn dặm xa xôi đi từ hôn cho hắn.”

Trang Khiêm: “......”

“Đều lên ngồi hết đi, chúng ta ngồi tiểu thanh đến cánh đồng hoang.” Trang Hạo nói.

Kỳ Thiếu Vinh đánh giá tọa kỵ của Trang Hạo, híp híp mắt: “Trang đại thiếu, tọa kỵ của ngươi lớn lên không tồi!”

Trang Hạo cười cười: “Đa tạ Tà Y tiền bối khích lệ! Mọi người đều lên đây hết đi.”

“Tà Y tiền bối, ngài ngồi ở sau ca ta đi, nếu lát nữa gió lớn, ngài có thể tránh ở phía sau ca ta, nếu là tiền bối ngài đứng không vững cũng có thể ôm lấy eo ca ta.” Trang Khiêm nhẹ giọng hữu nghị nhắc nhở.

Kỳ Thiếu Vinh: “......”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.