Trạm Lạm Huy Chương

Chương 296: Q.3 - Chương 296: Cướp thành




- Sarin ca ca không lo lắng sau lưng đạo tặc kia có người hay sao?

- Có gì phải lo, 10 ngày sau là bộ đội kỵ binh của Lex tới, tối đa 1 tháng là ! thành thị này sẽ thành một phần của quận quốc Grievances.

Sarin trả lời rất tự nhiên, hắn thật sự không sợ, ngay cả người như Francis cũng đã gặp, vị diện này khó có ai dọa được hắn.

Nếu người sau lưng đoàn đạo tặc này thật sự mạnh mẽ tới mức không thể chống cự, cũng sẽ giống như Francis, trực tiếp đi thành Mesterlin. nói điều kiện với Sarin hoặc Lex, hoặc là thuận theo, hoặc là xử lý ngươi.

Bây giờ thế lực sau lưng đạo tặc hiển nhiên không có thủ đoạn mạnh đến thế, còn phải dùng thủ đoạn không ra gì, thừa dịp phía bắc Phoenix trống rỗng gậm nhấm vùng đất này.

Người thành Starside còn không biết viện quân bên ngoài căn bản không định cứu bọn họ, đạo tặc điên cuồng công thành 3 ngày liên tục. vốn không cần như thế, nhưng Sarin đâm một dao sau lưng đạo tặc liền biến mất, khiến đám đạo tặc thấp thỏm lo âu, đành phải nhanh chóng đánh hạ thành Starside.

Huống chi các đạo tặc mang theo quá ít quân nhu, tối đa chỉ duy trì được một tuần. Vào thành mới có đồ ăn, trong thành Starside có kho lúa lớn, là do đại công Phoenix phái Ma pháp sư tới xây dựng. Lương thực trong kho lúa có thể cho người trong thành ăn mấy chục năm cũng không bị đói.

Bọn đạo tặc không dám không đánh, người kiềm chế thành Mars rất ít, tối đa 2-3 ngày là phía thành Mars sẽ phái quân đội tới cứu viện.

Đạo tặc không có máy bắn đá, chỉ có thể bắc thang cây cường công.

Bọn đạo tặc không am hiểu chiến đấu thế này, nhưng hơn 100 quân chính quy trong thành Starside, tính cả quân nông dân cũng chỉ hơn 1000 người.Nếu muốn có cơ hội nghỉ ngơi, hơn 1000 người này tối đa bảo vệ cho một mặt tường thành, còn thiếu phải dựa vào trai tráng trong thành bù lại.

Kiến trúc thành thị phương bắc Phoenix cơ bản đều bằng đá, quân trong thành dỡ một nửa phòng ốc, dọn đá lên đầu tường dùng làm vũ khí phòng ngự. Trong thành còn đủ khí giới khác, chỉ là quá ít mũi tên. Đạo tặc công thành cũng chỉ xông lên hùng hục, nhưng không dùng cung tên áp chế đầu tường thành.

Thành Starside căn bản không thể bổ sung mũi tên, ngày đầu tiên đã bắn hết.

Ma pháp sư trong đạo tặc không ra tay, hiện giờ trên danh nghĩa Phoenix vẫn là công quốc phụ thuộc Tần nhân, nếu Ma pháp sư tham dự tấn công, pháp sư Luyện Kim Thành sẽ ra tay hủy diệt.

Ở tình huống bình thường, không có khí giới công thành, rất khó công phá được tường thành cao 15m như thành Starside, cho dù người trong thành không phải quân đội tinh nhuệ.

Nhưng quân thủ thành quá ít, 10.000 đạo tặc chia làm 4 đợt, ngày đêm không ngừng đánh vào. Quân thủ thành khó mà nghỉ ngơi, vào ngày thứ ba, có hơn 100 đạo tặc tràn lên đầu tường, tuy rằng nhanh chóng bị đánh xuống, nhưng hiển nhiên thành Starside thủ không được.

Quân thủ thành quá mỏi mệt, ba ngày ba đêm không có ai nghỉ ngơi. Đạo tặc vây quanh ba mặt tường thành, bỏ qua cửa nam không đánh. Nhưng người trong thành lại biết, đạo tặc ngoài thành có hơn 1000 kỵ binh, nếu chạy trốn khỏi thành, sẽ nhanh chóng bị đuổi theo, lúc đó chết còn nhanh hơn ở trong thành.

Đội ngũ Sarin đi tới ngoài thành Starside. vừa đúng lúc đạo tặc công phá tường thành phía bắc, đang đánh mở cửa thành. Đạo tặc đánh nghi binh đánh hai bên hông cũng lập tức tập trung vào cửa bắc, quân thủ thành tan vỡ, đạo tặc chen nhau vào.

50 kỵ binh của Aini là trung tâm, hộ vệ thương đội cộng thêm người hầu theo sau đạo tặc, nhảy vào thành Starside.

Đám đạo tặc đúng là tổ chức không có kỷ luật, vậy mà không ai phát hiện đội ngũ ngàn người này không phải đồng bọn của mình. Lần này hai người Nam tước Quaint cùng Aini vận chuyển hàng hóa trừ xe ngựa còn có trang bị không gian vận chuyển ma hạch, số hộ vệ mới đạt tới quy mô này, hộ vệ thương đội thông thường đều khoảng trăm người, vừa đủ chống lại đạo tặc chạy ra.

Trước khi tới thành Starside, Sarin đã sớm tổ chức lại đội ngũ dựa theo biên chế quân đội, để người hầu thành quân phụ trợ, hỗ trợ thân binh chiến đấu. Thân binh mặc giáp nhẹ kim loại toàn thân, người hầu mặc giáp da chất lượng tốt, nhìn bề ngoài có vẻ giống đạo tặc.

Thành Starside hình vuông, nam bắc dài 2 dặm, cửa bắc vừa vỡ, Tử tước đại nhân làm gì còn nghĩ tới tôn nghiêm quý tộc, dẫn theo 20 thân binh cùng 30 người hầu cười ngựa trốn ra cửa nam.

Trong thành Starside chỉ có mấy chiến mã này, bọn họ vừa trốn, người trong thành còn không biết, vẫn tiếp tục chiến đấu.

Lúc phá thành là chạng vạng, ánh chiều như máu, gió lạnh thấu xương. Đám đạo tặc không có kèn và trống trận, liên lạc dựa vào còi kim loại. Tiếng chém giết trầm thấp, tiếng còi kim loại xé gió truyền ra rất xa. Lúc đoàn người Sarin chạy tới, đã có một nửa đạo tặc tiến vào thành Starside.

Tiếng đao kiểm chém lên áo giáp thật chói tai, nỏ tay của đạo tặc bắt đầu phát uy. Lúc chiến đấu trên đường phố, tầm bắn sát thương của nỏ tay khoảng lOm dựa vào ưu thế tốc độ bắn áp chế chết quân thủ thành ngoan cố chống cự. Bố cục thành Starside giống như phần lớn thành thị Tần nhân, đường phố rộng rãi, ưu thế nhân số của đạo tặc liền thể hiện ra ngay, thường thường là 3-5 đạo tặc vây quanh một binh nông dân chém giết. Đáng thương những quân nông dân cả năm chỉ huấn luyện không tới 2 tháng, tuy rằng trên người mặc áo giáp có lá kim loại, nhưng những áo giáp này không linh hoạt nhẹ nhàng bằng giáp da khi huấn luyện, áo giáp này do thành chủ phát xuống, ít nhất phải là kiếm sĩ sơ cấp mới mặc được.

Bởi vỉ không thích ứng sức nặng cùng góc độ khớp xoay chuyển của áo giáp, động tác của những quân nông dân không được linh hoạt, chém lung tung. Biện pháp duy nhất là dựa vào áo giáp chọi cứng, sau đó dùng trường mâu cố giết kẻ địch.

Dù áo giáp của quân nông dân có tốt, cũng không chịu nổi đạo tặc điên cuồng chặt chém, thường thường là quân nông dân bị chém đứt vũ khí trước, sau đó bị trường đao của đạo tặc lách qua khe hở xé áo giáp ra.

Đạo tặc dũng mãnh một chút thì dùng kiếm tam giác phá giáp, phần lớn là hai đạo tặc đè một quân nông dân xuống, để đạo tặc thứ ba dùng kiếm ngắn đâm vào cổ họng quân nông dân.

Ngầu nhiên có đạo tặc xông lên quá nhanh, bị quân nông dân bao vây, mới tự mình đi chết.

Lúc Su tiến vào thành, nhìn thấy cảnh tượng vô cùng thảm thiết, đạo tặc đã phong tỏa hướng cửa nam, để chạy Tử tước, trong thành đã rối loạn, quân nông dân không ai chỉ huy như con chó bị bẻ răng. Những đạo tặc này không cần tù binh, mặc kệ quân nông dân có bỏ vũ khí hay không, mặc kệ có đầu hàng hay không, đám đạo tặc đều dùng nỏ tay bắn từ xa, sau đó xông lên chém giết.

Quân nông dân không có áo giáp trực tiếp bị tên nỏ bắn chết, quân nông dân còn lại yếu ớt, thoáng cái bị đạo tặc phanh thây.

Su xuất thân gia đình quý tộc, rất coi trọng nông dân, những đạo tặc tùy tiện giết chóc đã chọc giận Bạch Ngân Kiếm Thánh như hắn. Chỉ là Sarin bảo hắn khóa chặt Ma pháp sư kia, lúc này Ma pháp sư không xuất hiện, không biết trốn ở chỗ nào, Su cũng không dám đi cứu viện xung quanh.

Beatrice đã thay áo giáp bọc kín, áo giáp này do Sarin mới luyện chế, nhưng ngoại hình vẫn rất dữ tợn. Trên áo giáp xám đen có gai nhọn, những gai này cùng là vũ khí, dù Beatrice dùng thân thể đụng lên cũng sẽ chọc mấy lỗ thủng trên kẻ địch.

Ác ma am hiểu suy đoán lòng người, nhìn vẻ phẫn nộ của Su, Beatrice biết đây là lúc thay Sarin lôi kéo lòng người.

- Su, ngươi để ý pháp sư, cho ta 20 người, ta thay ngươi giết đám ngu xuẩn kia.

Beatrice thúc ngựa đi tới cạnh Su, Su gật đầu, chỉ vào 20 kỵ binh cho Beatrice.

Beatrice không dùng roi dài, mà lấy ra một cây trảm mã kiếm thật lớn, lao thẳng về phía đông đạo tặc nhất. 20 kỵ binh phía sau cũng cầm loan đao do Sarin phát, những loan đao này được phỏng chế theo loan đao thu từ người chiến sĩ Trọng Tài sở, mỗi cây đều là trang bị ma pháp, vung lên có thể phá giáp nặng.

Beatrice cưỡi chiến mã khô lâu phủ giáp nặng, trảm mã kiếm to lớn kia phải nặng hơn 200kg, cự kiếm dài 3m vung lên, cộng thêm lực đánh của chiến mã khô lâu, Beatrice trực tiếp mở một đường máu trên đường phố, 20 kỵ binh mặt sau chỉ cần để ý bên cạnh là được.

Beatrice giết tới hứng khởi, thả ra tinh thần trùng kích, tinh thần trùng kích này không bằng Dorothy, nhưng kẻ địch chỉ là đạo tặc bình thường, phần lớn là kiếm sĩ cấp thấp, tinh thần lực căn bản không đủ chống lại đại ác ma hùng mạnh.

Đạo tặc bị tinh thần trùng kích đánh trúng lảo đảo, thực lực hơi kém liền mắt mùi trào máu, mất mạng tại chỗ. Tu luyện kiếm khí cùng không đứng vững được, Beatrice hưng phấn dùng chiến mã khô lâu chà đạp, cùng chỉ có chiến mã khô lâu mới công kích được như thế.

Beatrice cộng thêm chiến mã và trọng lượng giáp nặng lên đến 2000kg, trên chân chiến mã khô lâu bọc kim loại, đạp lên thân thể đạo tặc là nát bét. Beatrice cảm thấy không đã nghiền, dứt khoát đạp thẳng vào đầu đạo tặc. Vậy là hay rồi, tiếng xì xịt vang lên, máu tươi trộn tương trắng, lại thêm trảm mã kiếm khổng lồ, đường phố tay chân đứt đoạn bay lung tung, biến thành địa ngục giữa trần gian.

20 kỵ binh sau lưng Beatrice cả người rét run, Beatrice điên cuồng làm cho bọn họ cùng không thích ứng nổi. Hơn nữa nữ nhân này thật quá mạnh mẽ, trảm mã kiếm cỡ lớn dài 3m kia vốn chỉ để bày biện, bình thường cửa hàng vũ khí chế ra trang bị này chỉ để biểu hiện bọn họ có thợ rèn giỏi, mà không thật sự cho người ta sử dụng.

Chỉ có Su ở xa xa mới thấy sảng khoái, quý tộc tuyệt đổi sẽ không đồng tình với đạo tặc, bình thường bắt được đạo tặc, quý tộc sẽ nghĩ rất nhiều cách hành hạ chết đạo tặc.

Trong lòng Su sảng khoái, dẫn đội ngũ bắt đầu chiếm cứ lầu cao xung quanh, sau đó an bài người hầu mang theo nỏ cứng lên chiếm cứ điểm cao. Su cùng không ra tay, hắn tháo trường cung trên lưng, sẵn sàng đối phó pháp sư cấp sáu kia.

Đạo tặc vẫn còn đang tràn vào trong thành, người hầu chiếm giữ cao điểm nhìn xuống dưới cứ bắn, đạo tặc còn tưởng là người trong thành vẫn còn chống cự rải rác. Những người hầu này đương nhiên không quá chính xác, nhưng khoảng cách quá gần, đạo tặc tràn vào thành bị bắn chết nghiêm trọng. Chém giết nửa giờ, đạo tặc mới phát hiện không đúng, có kẻ khác lẫn lộn vào thành.

200 kỵ binh ở bên cạnh mới vòng lại, nhắm vào cửa phía bắc, các người hầu từ trên cao bắn xuống, lần này hiệu quả kém hơn. 200 thiết kỵ này là lực lượng trung kiên của đạo tặc, tuy rằng trên người khoác giáp lá, nhưng mặc hai tầng, ở giữa chèn thêm da thú. Hơn nữa nón của đạo tặc đều đúc nguyên khối, rất chắc chắn, nỏ cứng bắn lên sẽ bị trượt ra.

Nháy mắt 200 đạo tặc vọt tới đổi diện Su.

Trận hình chiến đấu của đạo tặc thường xếp thành hình cung lổm vào trong, lúc tấn công thương đội, bởi vì cung tên của thương đội rất yếu, trận hình như thế sẽ tạo áp lực tâm lý rất lớn lên đội hộ vệ, không phải lo cung thủ thương đội tạo thành nhiều tổn thương với phe mình.

Bên hông cửa thành Starside là quảng trường không lớn không nhỏ, thuận tiện cho quân thủ thành xuất trận. 200 đạo tặc này vẫn triển khai đội hình theo thói quen, muốn tạo thế đánh bọc.

Nhưng bọn họ không phải đối mặt với hộ vệ thương đội, mà là thân binh do bốn đại gia tộc bồi dưỡng ra. Toàn bộ 120 binh lính của Sarin thay nỏ tay luyện kim loại nhỏ, lúc 200 kỵ binh xông lên, các binh lính bình tĩnh bắn ra một lượt tên.

Khoảng cách hai bên không tới 5 Om, nỏ luyện kim có tính xuyên thấu rất mạnh, giáp sắt của 200 đạo tặc này không cản nổi. Một vòng bắn, có một nửa đạo tặc ngã ngựa.

120 binh lính ung dung thu hồi nỏ luyện kim, nhấc thương chữ thập. Mũi thương thương chữ thập chỉ dài 1 tấc, mũi sắc nhọn, sau mũi thương là lưỡi dao duỗi ra hai bên, loại vũ khí này đối phó với giáp nặng, đầu thương nhọn mà sắc bén như kiếm tam giác, có thể phá vỡ giáp nặng, lưỡi hai bên có tác dụng chặn lại, chiều dài mũi thương vừa chí mạng, cũng dễ rút ra. Nếu kẻ địch mặc giáp nhẹ, lưỡi dao sắc bén có thể cắt kẻ địch làm hai.

Trận chiến cục bộ phía bắc, đội ngũ Sarin dựa vào ưu thế cục bộ tiêu diệt 200 đạo tặc vừa xong lên. 120 binh lính được người hầu hỗ trợ, chém sạch 100 đạo tặc còn lại trước trận.

Ma pháp sư bên Sarin không động đậy, nhưng trận chiến cửa bắc đã thu hút thủ lĩnh đạo tặc chú ý. Trước sau đã có ngàn người bị kẻ địch xuất hiện ở cửa bắc tiêu diệt, đây là 1/10 lực lượng đó. Lúc này tiên phong đạo tặc đã xung phong tới phủ thành chủ, sau lưng lại xuất hiện một chi quân đội không rõ, điều này khiến thủ lĩnh đạo tặc khẩn trương.

Thủ lĩnh đạo tặc đang dẫn đội ngũ của hắn tấn công phủ thành chủ, thu được tin tức nói 200 tinh nhuệ mất sạch, hắn lập tức ý thức được không ổn.

Đừng nhìn hắn xuất thân đạo tặc, nhưng từng học ở thành Sand Rock, biết nhiều chuyện hơn đạo tặc bình thường. Hắn biết, đừng nhìn bên mình dẫn theo vạn người tấn công thành Starside, nhưng chỉ cần Tần nhân điều 2 kỳ đoàn chính quy, sẽ có thể diệt sạch số người mình tụ tập lại.

- Nói Humaer dẫn người diệt đám viện quân kia đi.

Thủ lĩnh đạo tặc vuốt râu, trên khuôn mặt trẻ tuổi của hắn hiện lên vẻ tàn nhẫn:

- Giết hết tất cả, ta cho hắn 5 vạn kim tệ!

-Rõ!

Đầu mục thân tín lập tức đi tìm pháp sư, pháp sư không theo đại đội tấn công phủ thành chủ, pháp sư này không phải người của đoàn đạo tặc bọn họ, mà là bên trên phái người hỗ trợ. Nhiệm vụ chủ yếu của pháp sư này là cam đoan kế hoạch không bị kẻ địch phá hoại, bây giờ trong phủ thành chủ rõ ràng không có pháp sư, cho nên Humaer vẫn luôn nghỉ ngơi.

Phía cửa bắc không có dấu hiệu xuất hiện pháp sư, thủ lĩnh đạo tặc không thể sai khiến pháp sư này hỗ trợ, chỉ có thể dùng kim tệ dụ dỗ.

Sarin huy binh lính cùng các người hầu chiếm cứ vị trí ưu thế, từng chút một chém giết đạo tặc không ngừng tiến vào thành.

Phía cửa bắc còn có bức tường thành nhỏ, Sharman dẫn pháp sư của nàng cùng mấy chục thân binh của Sarin để lại đi lên đó, chiếm cứ điểm cao. Sharman cũng không vội ra tay, chỉ là quan sát, nếu có đạo tặc vào thành muốn chạy, sẽ bị người của nàng bắn chết.

Cửa bắc, chỉ được phép vào, không cho phép ra.

Bởi vì không ai chạy đi, đạo tặc mặt sau cũng không biết cửa bắc là cạm bẫy,

1 vẫn còn đang xông vào.

Sarin không đủ 1000 người, sức chiến đấu mạnh nhất cũng chỉ khoảng 200, nhưng mà trang bị hai bên chênh lệch quá xa. Thủ hạ của Sarin lại biết bên mình i có mấy Đại ma pháp sư, còn có Bạch Ngân Kiểm Thánh, sĩ khí tăng vọt.

Trên thực tế trong quảng trường nhỏ này căn bản không thể tụ tập được bao nhiêu người, chỉ cần một mình Su cũng đủ ổn định thế cục. Nhưng Su đang đợi pháp sư cấp sáu kia xuất hiện, cho nên vẫn không bại lộ sức chiến đấu chân thật.

Sắc trời tối dần, Sarin để Naniya thả ra mấy cái Chiếu Minh Thuật, treo trên không trung quảng trường. Đạo tặc ngoài thành tưởng là Ma pháp sư phe mình ra tay, như bươm bướm ào về phía quảng trường được Chiếu Minh Thuật bao phủ.

- Naniya, xem cô.

Sarin thấy tốc độ tràn vào của đạo tặc ngày càng nhanh, bảo binh lính thủ hạ lui ra phố ngoài quảng trường, dọn trống quảng trưởng này. Quảng trường rộng khoảng 50m, dài 100m, đứng 1000 người cũng không thành vấn đề. Naniya mỉm cười, tuy rằng hành hạ người thường rất nhàm chán với pháp sư, phần lớn pháp sư sẽ không chịu làm. Nhưng kẻ địch là đạo tặc, Naniya tự nhiên không có tâm lý chống cự gì.

Nàng bắt đầu chuẩn bị ma pháp, tụng niệm chú ngữ phức tạp, khi số lượng đạo tặc trên quảng trường vượt qua 600, Naniya mới thả ra ma pháp đầu tiên.

Thuật hỏa điểu.

Chim lửa này không giống với bất cứ chim lửa nào mà Sarin đã thấy, Lex từng cùng Sarin nghiên cứu ma pháp công phòng với nhau, Sarin lý giải thuật hỏa điểu không kém Lex, nhưng hắn vẫn cảm thấy kinh ngạc với lần công kích này của Naniya.

Đó là một con chim lửa khổng lồ, hai cánh mở rộng đến lôm, hơn nữa con chim lửa này không phải ma pháp phục hợp, mà là ma pháp thăng cấp của riêng Naniya.

Một cái ma pháp đơn chỉ cấp bốn, người sáng tạo là Naniya.

Trên thân chim lửa có lông chim rõ ràng, phương thức sắp xếp không dựa theo quy tắc nguyên tố, ngược lại giống như sinh vật sống. Chim lửa khổng lồ bay lên trời, nhào xuống dưới.

- Ngươi dám!

Trên bầu trời phía nam truyền tới tiếng thét phẫn nộ, Sarin quay đầu, nhìn thấy một pháp sư áo bào đen đang tức giận bay tới. Pháp sư này rất mạnh, nhất định mạnh hơn Naniya nhiều. Sarin lại cười, đang chờ đợi hắn đây, nếu không phải sợ pháp sư này, mình đã sớm cho thủ hạ đuổi giết đạo tặc khắp nơi, làm gì phải tụ tập một chỗ.

Nếu thủ hạ tách khôi mình, gập phải pháp sư này, sẽ chỉ bị giết hại đơn phương.

Chỉ có pháp sư cấp bậc Ma đạo sĩ mới có thể vừa bay vừa sử dụng ma pháp. Dưới cấp bảy, lúc bay tốc độ cao, ngay cả thi triển quyển trục cũng khó khăn. Bản thân Sarin thả ra ma pháp ở không trung cũng cần phải ổn định thân thể, không thể làm phép trong hoàn cảnh xấu được.

Nhưng Ma pháp sư có thể bay chầm chậm thả ra quyển trục, tuy rằng tốc độ thả ra rất chậm, nhưng có còn hơn không. Pháp sư áo bào đen bay về phía bên này, từ xa nhìn thấy một pháp sư nữ tính thả ra một con chim lửa khổng lồ, con chim lửa này đánh xuống mặt đất, vỗ cánh như sinh vật chân thật, phàm là đạo tặc bị bao phủ đều mất mạng lập tức.

Ma pháp cấp bốn kéo dài gấp mấy chục lần ma pháp cấp thấp, con chim lửa giết hại, đạo tặc trên quảng trường chết sạch, nó vẫn còn chưa tiêu tan, hơn nữa nghe theo Naniya chỉ huy bay ra ngoài thành. Đây mới là chỗ có một không hai của Naniya. ma pháp do nàng sáng tạo phải tiêu hao gấp đôi Ma huyền, nhưng tính kéo dài cùng tính linh hoạt đã đạt tới trình độ ma pháp cao cấp.

Đây là lực sát thương của ma pháp nguyên tố, đồng thời còn phối hợp năng lực ma pháp triệu hồi. Chim lửa kia giống như sinh vật do Naniya triệu hồi từ dị vị diện, vỗ cánh, đốt mọi thứ thành tro tàn ở những nơi nó đi qua.

Những đạo tặc không bị dọa ngây người còn muốn tránh né, chim lửa há mỏ phun ra quả cầu lửa, trực tiếp nổ chết đạo tặc bỏ chạy.

Sarin tính toán thử, Naniya chuẩn bị ma pháp này, không tính điều chỉnh trước khi mình ra lệnh, chỉ ngâm tụng chú ngữ đã tốn gần 50 giây. Nếu là hai pháp sư đơn đả độc đấu, ma pháp này không dùng được, nhưng đổi mặt với hơn ngàn kẻ địch, tác dụng của loại ma pháp này tuyệt đối vượt qua huy chương của mình.

Huy chương của mình ngay cả sinh vật cấp chín cũng bị giết thoải mái, nhưng chỉ có thể bắn ra một công kích đường thẳng, một đòn là tiêu tán. Nhưng chim lửa này không chỉ có thể tự động bay lượn, còn có thể độc lập làm hành động công kích.

Pháp sư cấp sáu trên bầu trời phẫn nộ, nữ pháp sư kia thả ra ma pháp đã xông ra cửa thành, chim lửa căn bản không có dấu hiệu nguyên tố mất cân bằng, nói cách khác còn có thể duy trì được mấy chục giây. Ma pháp hỏa nguyên tố khổng lồ như thế, duy trì mấy chục giây, giết ngàn người cũng không khó. Bên cạnh pháp sư nữ tính kia còn có một pháp sư áo bào trắng, chỉ dựa vào hai pháp sư nho nhỏ kia mà dám coi thường ý chí của mình!

Pháp sư lao thẳng xuống, người hắn dẫn theo còn cách mấy con phố, theo hắn thấy, một mình mình là đủ rồi.

Su rút một cây tên từ túi tên sau lưng, mũi tên này do Sarin giao cho hắn, có thể tiếp nhận kiếm khí mạnh nhất của hắn. Hít sâu một hơi, Su quay đầu, phát hiện Sarin đã biến mất.

Su cũng không nghĩ nhiều, hắn kéo trường cung, nháy mắt khóa chặt khí tức Ma pháp sư cấp sáu kia.

Chênh lệch cấp bậc làm pháp sư kia không hề cảm thấy mình bị ngắm trúng.

Đột nhiên Sarin xuất hiện ở ngõ phố, lao ra, hắn cưỡi chiến mã khô lâu đánh về phía pháp sư áo bào đen kia.

Pháp sư áo bào đen vừa đáp xuống đất, hơi ngây ra một lúc, pháp sư áo bào trắng này điên rồi sao? Dù là tới gần người, ma pháp cấp thấp của hắn cũng không thể xúc phạm được tới mình mà!

-Hắc...

Pháp sư áo bào đen vừa cười, liền ngừng lại. vốn hắn nghĩ pháp sư áo bào trắng kia muốn kéo gần khoảng cách, bởi vỉ chênh lệch cấp bậc hai bên mà ma pháp của pháp sư áo bào trắng không thể tấn công mình được. Không ngờ nguyên tố xung quanh thân thể pháp sư áo bào trắng dao động dữ dội, nháy mắt xuất hiện sương mù.

Không, đó không tính là sương mù, mà là nguyên tố thủy cực kỳ ngưng tụ. Đó không phải là pháp sư áo bào trắng gì hết, nhìn trình độ nguyên tố thủy tụ tập, ít nhất là Ma pháp sư cấp sáu! Trên chiến trường làm sao có thời giờ ngẩn người, pháp sư áo bào trắng sững sốt một thoáng, từ trên trời bắn thẳng một mũi tên xuyên thấu Băng Văn Khải Giáp của hắn, trực tiếp bắn ra cái lỗ lớn trên người hắn.

Thân thể Su nhoáng lên một cái, chiến mã bình thường bên dưới hí lên ngã xuống đất. Một tên này không chút hoa lệ, giống như những gì hắn học được trong lần đầu tiên học tập thuật bắn cung, mỗi một động tác đều đơn giản nhất, trực tiếp nhất. Nhưng một tên này, ngưng tụ công kích kiếm khí mạnh nhất của Bạch Ngân Kiếm Thánh.

Mũi tên bắn chết pháp sư áo bào đen xong, lập tức vỡ vụn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.