Tổng Tài Câu Dẫn Vợ Yêu

Chương 20: Chương 20: Chạm đến anh, tôi như có sức sống




Tôi tỉnh dậy, bên ngoài đã xế chiều, hồng hà mãn thiên, tay đặt nhẹ trên trán, đầu đau như búa bổ, mệt rã rời. Bình tĩnh lại, tôi trợn mắt, há hốc nhìn xung quanh, đây là đâu? Nhưng nó thực đẹp quá đi. Trang trí kiểu Âu nhã nhặn nhưng không kém phức tạp. Lấy màu hồng làm chủ đạo. Tôi nhìn chiếc giường dưới thân, nó rất to và nhìn, tôi liên tưởng đến quả trứng gà vì bên trên, nó bầu bầu và có rèm rũ xuống trông như chiếc giường của các công chúa ngủ. Cứ như kính hoa thủy nguyệt vì đây là giấc mộng mà tôi hằng mơ, nhưng hương lài dễ chịu lại kéo tôi trở lại hiện thực. Tôi nhéo mạnh bắp đùi trắng nõn khiến nó sưng đỏ lên, đau đớn nhíu mày. Mừng rỡ, đây không phải mơ, nhưng vẫn không tin vào mắt mình. Tôi bước xuống nền gạch lạnh băng, tò mò ra khỏi phòng. Bị sự tráng lệ đập vào mắt, đây là cái nơi quỷ quái gì đây? Nó thu hút tôi đi vòng vòng tham quan cho bằng hết, mệt rã chân. Tôi ngồi trên chiếc ghê đan bằng mây trắng xinh xắn. Nhìn vẻ bên ngoài của dinh thự trắng toát này, nó mỹ lệ rợn người, là một toà lâu đài thực thụ. “Chậc...chậc” tôi chép miệng, chủ nhân của nó thực xa xỉ nha! Tôi càng nhìn càng thích, nhưng làm sao tôi tới được đây? Đầu ong ong lên, tôi nhướn người nhìn ra kính cổng cao tường khó khăn. Đây chẳng phải ngoại ô sao, mình đã ra xa thành phố? Tôi cố gắng nhớ lại tất cả mọi thứ. Đêm qua, tôi đến hộp đêm Bích Vũ, rồi gặp tên biến thái, leo lên xe Bạch Kình Thần rồi không nhớ gì nữa. Thất vọng nhìn hoa đa màu sắc tranh nghiên đấu diễm rực rỡ. Bướm ở đây càng nhiều, quả là cảnh trong mơ mà nhưng sao lại rõ ràng như vậy? Mưa rơi lất phất đổ xuống, tôi chạy vào nhà. Dinh thự to lớn nhưng lại không có một bóng người, lạnh lẽo cực kì, nhưng lại là luôn sạch sẽ, bóng loáng một cách tiểu tâm dực dực, nhưng tôi đâu biết rằng, anh tận tâm đến mức tự lau dọn tất cả. Bản thân thì thanh quả quá mức. Bụng đánh trống dữ dội nên cất bước tầm mịch phòng bếp. Đầu bàn dài đựng một bình giữ nhiệt, bên trong cháo thịt thơm phức và ly nước cam bên cạnh. Tôi ngồi xuống thưởng thức hết thảy, cho đến khi bụng căng phòng thỏa mãn, liếm mép rồi ngồi trên sô pha xem ti vi. Ôm gối nhỏ, lo lắng không biết cha mẹ có tìm kiếm không? Vừa chuyển kênh thì liền có tiếng xe chạy vào sân. Tôi hớn hở, đứng ở cửa lớn đón người. Bạch Kình Thần anh, vừa xuống xe liền thấy thân ảnh nhỏ nhắn chào đón anh, trong lòng cảm thấy ấm áp cực kì, anh nghĩ có thể ích kỷ mà cầu mong tôi ngày nào cũng đứng chờ anh như vậy được không? Nhưng là cái gì cũng không nói. Tâm trạng anh thoải mái hơn nên bên môi cũng cười mỉm. Ưu nhã vào nhà. Tôi nhìn thấy hắn liền kinh sợ, muốn chạy trốn nhưng chân lại cứng ngắc, xoay chuyển đều nặng nề nên cười miễn cưỡng thoát thân. Toàn bộ đều thu vào mắt anh hết, lòng anh đang vui chợt trùng xuống.

- Đứng đây mãi, cô sẽ cảm lạnh. Lời lẽ anh phun ra cho dù có ý gì chăng nữa cũng lạnh nhạt như vậy, quan tâm nhưng chẳng có một chút thiện ý nào. Không biết tôi lấy can đảm đâu mà nhìn sâu vào đôi mắt màu hổ phách kia, hoàn toàn xa cách. Không dám cãi lời nên lủi thủi trở lại sô pha. Anh cởi bỏ áo ngoài nặng nề, tuỳ tiện thoát hai cúc áo làm anh càng quyến rũ làm tôi không thể rời mắt, lặng lẽ ngồi gần tôi đến nỗi có thể nghe được hơi thở của anh, anh mệt mỏi dựa đầu rồi nhắm tịt mắt lại. Tôi bất giấc tim đập mạnh mẽ, cảm giác còn mãnh liệt hơn cả khi bên Dận Dịch. Thấy anh tiều tụy như vậy, trong lòng bỗng xuất hiện đau xót. Tôi nhích người gần hơn, đặt tay trên trán anh nhẹ nhàng mát-xa thật cẩn thận. Anh mở mắt phòng bị, nhìn chằm chằm tôi. Tôi hoảng sợ muốn rụt tay về nhưng lại không có. Gật đầu với anh.

- Để tôi. Anh nhắm mắt lần nữa, có vẻ thoái mải nên cũng nhanh chìm vào giấc ngủ. Tôi cũng không biết rằng, tay mềm mại, non trắng như tàu hũ của tôi vừa chạm đến anh liền mở mắt, tim cũng đập mạnh, anh muốn tránh nhưng hiểu được dụng ý của tôi nên nhắn mắt lại che dấu sự kích động. Vì nhiều ngày không nghỉ ngơi nên khi tiếp xúc với loại hưởng thụ này liền không kìm được mà ngủ sâu. Tôi lên phòng, mang xuống chiếc chăn ấm rồi đắp nửa người cho anh. Khuôn mặt này, quá đẹp đẽ nhưng có chút quen thuộc, tôi cố nhớ nhưng không tài nào. Vô thức chạm nhẹ đến, tay như có dòng điện làm tôi giật tay về. Cảm giác nóng bỏng trên đầu ngón tay vẫn chưa tiêu tan. Thử lại lần nữa, tôi đê mê lướt qua mắt, mũi đến miệng., để tay vuốt ve cánh môi mỏng thật lâu không rời. Nhìn tư thế ngủ của anh, gọn hàng hết chỗ nói. Anh nằm như vậy, sáng thức chắn chắn lưng như muốn nát, nên tôi tốt bụng dời anh nằm xuống, nhưng tấm thân nhỏ bé gầy gò này chả thấm đâu. Cố gắng đến sức tàn lực kiệt mới thành công cho anh nằm thoải mái. Hương lài lại xông lên mũi thơm nức và mùi rượu nồng nặc pha lẫn càng mê người. Anh uống rượu? Tôi nhíu mày, lại gần đánh mùi xem có mùi hương của phụ nữ đeo bám giống tên anh trai yêu quý của tôi hay không, nhưng quả thực không có, bản thân liền nhẹ nhõm hẳn. Hàng cực phẩm của hàng cực phẩm này mà chạy loạn thì phụ nữ sẽ rối loạn hết. Tôi cũng mệt mỏi, một thân ngồi xổm dưới đất, gối đầu lên tay anh mà thiếp đi gặp Chu công.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.