Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ

Chương 74: Chương 74




“Tổng giám đốc An. . . Mời qua bên này”

Tô Lạc thấy được An Mặc Hàn và Hàn Ngữ Yên đi vào, cũng lập tức đi tới trước mặt của An Mặc Hàn, Thượng Quan Niên đã nói khi An Mặc Hàn đến phải dẫn anh tới thư phòng, anh chỉ cần làm theo là được.

“Cám ơn, cô Lillian cùng đi với tôi?”

An Mặc Hàn khẽ chau mày, Tô Lạc không có ý kiến, Lillian nhìn An Mặc Hàn một chút, lại nhìn Tô Lạc một chút, cuối cùng gật đầu một cái, cùng An Mặc Hàn đi theo Tô Lạc lên lầu.

Lần này, Ferman thấy được bạn cũng đi rồi, cũng chỉ còn lại một mình Hàn Ngữ Yên đứng ở nơi đó, Thượng Quan Hồng châm chọc cười một tiếng, cầm lấy một ly rượu, đi tới trước mặt Hàn Ngữ Yên.

Chiến tranh của phụ nữ, bạn cũng không nên xem thường, phải biết, đàn ông chinh phục thế giới, mà phụ nữ, chỉ cần chinh phục đàn ông là được, vì vậy trong nháy mắt, Hàn Ngữ Yên và Thượng Quan Hồng hai người phụ nữ là tiêu điểm của toàn trường.

“Hàn tiểu thư. . .”

Thượng Quan Hồng nâng ly rượu đưa cho Hàn Ngữ Yên, Tiên Lễ Hậu Binh*, điểm này Thượng Quan Hồng quả thật không có làm sai, dù sao cũng chính là tiệc sinh nhật của cô, cô không muốn làm cho chuyện phức tạp.

*Trước tiên dùng đạo lý thuyết phục sau đó mới dùng đến áp lực

Chỉ là, cô cũng không muốn bỏ qua cho Hàn Ngữ Yên, không chỉ bởi vì An Mặc Hàn, cũng bởi vì công ty, bởi vì Hàn Ngữ Yên rời khỏi, giải trí Thiên Ngu bị tổn thất rất lớn, mặc dù chút tổn thất này đối với tập đoàn Thượng Quan mà nói không có gì, nhưng, đối với Thượng Quan Hồng cô mà nói vấn đề rất lớn.

Cô mới vừa tiếp nhận giải trí Thiên Ngu, trước đó bởi vì Hàn Ngữ Yên là vai chính một bộ phim truyền hình, giải trí Thiên Ngu doanh thu rất tốt, nhưng mà bây giờ cũng bởi vì Hàn Ngữ Yên, giải trí Thiên Ngu tổn thất nhiều hơn so với trước kia, thật ra thì những thứ này Thượng Quan Hồng cũng không thể đem toàn bộ trách nhiệm đều đổ hết lên người Hàn Ngữ Yên, có một phần cũng do cô ấy gây ra, nhưng, cô lại chỉ thấy được Hàn Ngữ Yên mang tới tổn thất, cũng có lẽ bởi vì ghen tỵ Hàn Ngữ Yên có thể đến gần An Mặc Hàn như vậy.

“Tổng giám đốc. . .”

Hàn Ngữ Yên dĩ nhiên cũng không yếu thế, “A, đúng rồi hiện tại phải gọi Thượng Quan tiểu thư rồi, dù sao, tôi đã không phải là nghệ sĩ dưới trướng của giải trí Thiên Ngu.”

Hàn Ngữ Yên cười rất thuần khiết, nếu như không biết, còn có thể tưởng rằng cô ấy là một cô gái xinh đẹp ngây thơ, nhưng mà, Thượng Quan Hồng sẽ không bị cái nụ cười hồn nhiên vô hại này mê hoặc cô.

“Tôi nên chúc mừng Hàn tiểu thư được ký hợp đồng với giải trí Mặc Mạch, nhưng mà chỉ không biết Hàn tiểu thư rốt cuộc dùng thủ đoạn gì khiến tổng giám đốc An có thể ngã vào dưới gấu quần của Hàn tiểu thư.”

Lời nói của Thượng Quan Hồng nghe rất chân thành, nhưng, tuy nhiên từng chữ cô cũng đang nói Hàn Ngữ Yên không chừa thủ đoạn nào các loại , dĩ nhiên, Hàn Ngữ Yên cũng không phải là đứa ngốc, cô nhất định có thể nghe được, chỉ là, cô không có tâm tình đó dây dưa với Thượng Quan Hồng, cô vừa mới thấy được An Dĩ Mạch, đối với cô mà nói, An Dĩ Mạch là uy hiếp lớn nhất của cô.

“Tôi dùng thủ đoạn gì, Thượng Quan tiểu thư không cần thiết phải biết, đúng rồi, Thượng Quan tiểu thư sinh nhật vui vẻ, tôi thấy được bạn của tôi, xin đi trước.”

“Cô. . . . . .”

Sau khi Hàn Ngữ Yên nói xong liền nâng váy đi về phía An Dĩ Mạch đang ngồi, Thượng Quan Hồng nhìn về phía cô ta đi tới, nghi ngờ không hiểu, chỉ là, rất nhanh cô liền lộ ra ánh mắt ghen tỵ này nhìn An Dĩ Mạch, lúc này cô cho rằng Hàn Ngữ Yên hợp tác với An Dĩ Mạch, nhưng chuyện xảy ra kế tiếp, cô cũng biết cô đã nghĩ sai rồi, sau đó, cô cũng biết thời thế, dự định im lặng nhìn 2 người phụ nữ tranh đấu mà cô ghét nhất.

“An tiểu thư. . . . . .”

Hàn Ngữ Yên đi tới bên cạnh An Dĩ Mạch, đang muốn nói gì, nhưng khi nhìn thấy An Dĩ Mạch mặc quần áo, lời cô muốn nói lập tức nghẹn ở cổ họng, khuôn mặt xinh đẹp của cô đột nhiên thay đổi đỏ bừng, An Dĩ Mạch biết, cô ta tức giận.

Cô đứng lên, thanh nhã đi tới trước mặt Hàn Ngữ Yên, vốn đã có rất nhiều người để ý An Dĩ Mạch rồi, lần này, thêm một người nữa là Hàn Ngữ Yên, ánh mắt cả hội trường đã đặt hết trên người các cô.

“Đụng hàng. . . . . .”

“Y phục của các cô giống nhau như đúc. . . . . .”

“Đúng vậy, chỉ là, tôi vẫn cảm thấy cô An tiểu thư kia mặc đẹp hơn. . . . . .”

“Vâng, đúng vậy. . . . . .”

Hầu như tất cả mọi người đều cảm giác mặc trên người An Dĩ Mạch đẹp hơn so với Hàn Ngữ Yên, Dĩ Mạch mặc bộ quần áo này, có dáng vẻ rất xinh đẹp quyến rũ, có phong thái của người phụ nữ, hơn nữa, đặc biệt hấp dẫn, khách quan mà nói, Hàn Ngữ Yên mặc cũng chỉ là một bộ y phục bình thường, nhưng mà, người không tỉ mỉ cũng nhìn ra, màu đỏ, hình như trời sinh màu sắc đó dành riêng cho An Dĩ Mạch, nhưng, ở trên người Hàn Ngữ Yên, lại cảm thấy quá tươi đẹp, hai người bọn họ đứng chung một chỗ, rất nhiều người cũng nhìn ra, Hàn Ngữ Yên là vô tình hay cố ý bắt chước phong cách ăn mặc của An Dĩ Mạch, lúc này, ở trong mắt bọn họ, An Dĩ Mạch là nữ thần, Hàn Ngữ Yên chỉ là một tên hề nhàm chán.

Nghe mọi người thảo luận, giờ phút này Hàn Ngữ Yên rất muốn tìm một cái lỗ chui vào, cô rốt cuộc nhớ tới An Mặc Hàn hỏi cô tại sao phải thay đổi phong cách như vậy, nói hôm nay cô rất đẹp, nhưng trong mắt cô lại có nụ cười khó hiểu.

Cô vẫn luôn tự mình đa tình tự cho là đúng, An Mặc Hàn là ai, hắn như thế nào lại không nhìn ra Hàn Ngữ Yên cô bắt chước An Dĩ Mạch, ha ha, lúc này,~Tuyen83-dđ lqđ~ Hàn Ngữ Yên cảm giác mình thật đúng là một tên hề, lúc đầu cô đến tràn đầy tự tin, nhưng tại sao ở trước mặt người phụ nữ này, tất cả tự tin của cô cũng bị đánh trở về, tại sao? Không, cô không cam lòng.

“An tiểu thư cái váy này chắc là đồ nhái đi, không biết vẫn không nhìn ra đâu, thật sự rất giống mà, mọi người nói có đúng hay không!”

Trong lòng cô nghĩ tới không thể để cho An Dĩ Mạch đánh bại mình như vậy, cho nên, hiện tại ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo là biện pháp tốt nhất.

Lúc này An Thần Hạo rất muốn xé nát miệng của Hàn Ngữ Yên, thật là mở to mắt nói mò, Thượng Quan Hồng cười lạnh, ha ha, Hàn Ngữ Yên cũng thật thông minh.

“Hàng nhái cao cấp? Không thể nào”

“Tôi còn tưởng rằng là thật đấy. . . . . .”

“Thật là đáng tiếc.”

Nghe mọi người thảo luận, Hàn Ngữ Yên rốt cuộc lộ ra vui sướng, cô đã nói, ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo nhất định có thể vãn hồi thể diện của cô, hừ, An Dĩ Mạch, cô còn muốn đấu với tôi.

“Ha ha ha. . . . . .”

Một tràng tiếng cười dễ nghe cắt đứt bàn tán của mọi người, mọi người rối rít nhìn về phía người cất ra tiếng cười, chỉ thấy An Dĩ Mạch dùng một cái tay bụm miệng cười ra tiếng.

“Không biết An tiểu thư nhìn thấy gì, vui mừng như vậy.”

Hàn Ngữ Yên cảm thấy An Dĩ Mạch kì lạ, nhưng trong lòng lại có một chút lo lắng.

“Tôi à, đang cười cô đó.”

An Dĩ Mạch nói thật, nhưng việc này lại làm vẻ mặt Hàn Ngữ Yên tức đến xanh mét.

“Ha ha, là Ngữ Yên nói sai? Chẳng lẽ bộ y phục này của An tiểu thư không phải hàng nhái cao cấp? Nhưng mà, nếu như là bình thường hàng nhái cũng sẽ không giống như vậy.”

Bây giờ cô là một mực khẳng định y phục của An Dĩ Mạch là hàng nhái cao cấp, của cô là thật. dđlqđ

“Hàng nhái cao cấp? Ô, tôi cũng không rõ ràng lắm, chỉ là, rõ ràng y phục của chúng ta rất giống nhau, tại sao tôi là hàng nhái cao cấp, của cô chính là thật? Hàn tiểu thư nói là hàng nhái cao cấp chính là hàng nhái cao cấp, ha ha vậy tôi còn thật sự không biết Hàn tiểu thư chỉ là một minh tinh, còn có thể biết những thứ này.”

Nhưng An Dĩ Mạch nói rất bình tĩnh, chỉ là cũng không vì bản thân cãi lại ý kiến, nhưng mọi người đối với lời nói của Hàn Ngữ Yên sinh ra nghi ngờ.

“Ngày hôm qua bộ y phục này là tự tay Lillian lấy từ chỗ Jack tiên sinh đến, chẳng lẽ An tiểu thư muốn nói tác phẩm của Jack tiên sinh là bắt chước?”

Của cô là thật, đây chính là tự tin của cô, bất kể như thế nào, cô chỉ cần khẳng định An Dĩ Mạch chính là giả là được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.