Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ

Chương 72: Chương 72




Editor: Tuyen83”Hàn Ngữ Yên? Không phải cô ấy đi cùng với thầy Lillian sao? Mặc Hàn, cậu đi theo muốn xem náo nhiệt gì, tôi còn tưởng rằng cậu sẽ là bạn nhảy của Thượng Quan Hồng chứ, nhưng dù sao Thượng Quan Hồng cũng thích cậu đã rất lâu rồi.”

Toàn Ti Dạ nói đùa với An Mặc Hàn, chỉ là, An Mặc Hàn là ai, anh cũng không phải là người ngồi không.

“Tôi còn nhớ Thượng Quan Hồng là được chú Toàn chọn làm vợ cho cậu.”

An Mặc Hàn không chút do dự phản bác trở lại, Toàn Ti Dạ cau mày, nhưng, bọn họ cũng không có phát hiện sau khi Hạ Hi nghe được lời nói của An Mặc Hàn sắc mặt chợt thay đổi.

“Yên tâm, lão già nhà tôi đã bỏ qua rồi, bởi vì ông ấy đã biết rõ tiểu thư Thượng Quan Hồng đã dành tình cảm sâu sắc cho An đại tổng giám đốc, ông ấy không đành lòng chia rẽ hai người các cậu.”

Lúc này Toàn Ti Dạ lại rất vui vẻ, thời gian trước anh thật sự là bị cha anh ép buộc quá gấp, khi đó hai nhà giống như đều muốn bắt đầu chuẩn bị bữa tiệc đính hôn rồi, chỉ là, tính tình Thượng Quan Hồng đại tiểu thư, Cô không thích anh, dĩ nhiên không muốn đính hôn với anh, dĩ nhiên, lúc này vừa đúng cũng hợp ý với Toàn Ti Dạ, sau lại vẫn là chính miệng của Thượng Quan Hồng ở trước mặt cha anh và Thượng Quan Niên chính miệng nói mình đã có người trong lòng rồi, hai nhà vui vẻ không có buộc anh đính hôn, chỉ là, cũng không biết cha anh từ nơi nào biết được Thượng Quan Hồng thích là An Mặc Hàn, lúc ấy, anh nhớ cha anh còn rất coi trọng bọn họ.

“Thôi đi, làm trò.”

An Mặc Hàn cười cười, cho tới nay số đào hoa của anh đều là rất thịnh vượng, chỉ là, anh thật đúng là chưa bao giờ gặp người bá đạo và mặt dày mày dạn giống như Thượng Quan Hồng như vậy, aizz, xem ra ban đầu thật không nên dây vào cô, An Mặc Hàn thầm nghĩ.

Chỉ là, An Mặc Hàn khước từ Thượng Quan Hồng, nói đúng không nên trêu chọc Thượng Quan Hồng, thật ra thì, đâu chỉ là Thượng Quan Hồng, Hàn Ngữ Yên cũng là nhân vật khó dây dưa.

“Tôi muốn đi về trước, Tiểu Hạo đang chờ tôi ở nhà.”   

An Dĩ Mạch cúp điện thoại trong tay nói với mọi người, bọn họ nhìn đồng hồ, gật đầu một cái, thời gian không còn sớm, bọn họ cũng nên giải tán trở về chuẩn bị tham gia buổi dạ hội.

“Đi thôi, chúng ta cùng nhau trở về, Ti Dạ, Huyễn, hai người các cậu mỗi người dẫn theo bạn gái đi chuẩn bị đi, buổi tối gặp.”

An Mặc Hàn đứng dậy kéo tay An Dĩ Mạch, nói với mọi người một câu, sau đó đi với Dĩ Mạch hai người rất nhanh trở về nhà họ An, lúc này, An Thần Hạo đang đứng chờ.

“Anh, chị Dĩ Mạch.”

“Tiểu Hạo và tiểu thư Thượng Quan có quen biết?”

Khi An Dĩ Mạch nhận được điện thoại của An Thần Hạo nói hôm nay muốn tham gia tiệc sinh nhật của Thượng Quan Hồng thì kinh ngạc một chút. An Thần Hạo luôn luôn sống ở nước F, nên không có cơ hội làm quen với Thượng Quan Hồng được.

“Thời gian trước quen biết thông qua nhà họ Lạc, sau này công ty của chúng ta có một hạng mục hợp tác với tập đoàn Thượng Quan, cho nên có giao thiệp với tiểu thư Thượng Quan một chút.”

An Thần Hạo giải thích. Chỉ là, nhưng ấn tượng của anh đối với Thượng Quan Hồng không tốt chút nào, lần đầu tiên nhìn thấy Thượng Quan Hồng là sau khi gặp gỡ bạn học của Tiểu Nguyệt, khi đó Thượng Quan Hồng đi tham gia với tư cách là bạn thân của Tiểu Nguyệt, chỉ là, nhưng lúc ấy vẻ mặt của Thượng Quan Hồng cao ngạo, dù sao cô là tiểu thư của nhà Thượng Quan, chỉ là, An Thần Hạo lại vừa đúng không thích loại tính tình Đại tiểu thư này của cô.

An Thần Hạo nhìn An Dĩ Mạch nói quá trình quen biết của anh và Thượng Quan Hồng, sau khi An Dĩ Mạch nghe xong cười cười, chỉ là, nhưng trong nụ cười tuyệt đẹp của cô lại có một chút châm chọc.

“Chị Dĩ Mạch, chị và Thượng Quan Hồng cũng quen biết sao?”

An Thần Hạo giống như là một đứa bé tò mò, đối với chuyện tình của An Dĩ Mạch cảm thấy vô cùng hứng thú, theo sự hiểu biết của anh đối với chị Dĩ Mạch, biết rõ người phụ nữ Thượng Quan Hồng như vậy sẽ rất đáng ghét đi, chỉ là, chị Dĩ Mạch cũng sẽ không đối xử quá nhân từ với người không thích.

“Đúng vậy, quá trình quen biết của bọn chị mới đặc sắc, sau này kể cho em nghe, chị đi lên trước chuẩn bị một chút, sau đó chúng ta sẽ xuất phát.”

“Được, chị Dĩ Mạch, đúng rồi anh của em đi đâu rồi, mới vừa rồi vẫn còn ở đây.”

Làm sao công phu của anh ấy chỉ trong chớp mắt, An Mặc Hàn đã không thấy tăm hơi.

“Đương nhiên anh ấy phải đi đón người đẹp rồi, Tiểu Hạo ngoan, đợi lát nữa đến nhà Thượng Quan, chị dẫn em xem màn kịch vui.”

An Dĩ Mạch cười thần bí, An Thần Hạo hết sức đồng ý, xem kịch vui, anh thích nhất chính là xem cuộc vui rồi.

Khi An Mặc Hàn đi tới nhà Hàn Ngữ Yên, Hàn Ngữ Yên đã ăn vận đâu ra đấy đang ở dưới lầu nhà mình, nhìn toàn thân của Hàn Ngữ Yên đều là màu đỏ, mặc dù cũng là màu đỏ, chỉ là cái này đúng là lễ phục dạ hội, An Mặc Hàn là người trong giới thượng lưu như vậy, đối với lễ phục của con gái cũng có chút ít hiểu biết.

Anh nhìn ra bộ lễ phục hở vai của Hàn Ngữ Yên là của nhà thiết kế Jack nhà thiết kế nổi tiếng nhất châu Âu, nếu như anh nhớ không nhầm, bộ lễ phục này toàn thế giới chỉ có hai bộ, mà một bộ khác, hẳn là ở trong tủ treo quần áo của An Dĩ Mạch.

An Mặc Hàn nhìn Hàn Ngữ Yên đi về phía anh trên đôi mắt hoa đào của anh khẽ híp lại, nhếch môi, lộ ra nụ cười có chút nguy hiểm, chỉ là, Hàn Ngữ Yên đắm chìm trong vẻ mặt tuyệt mỹ của An Mặc Hàn nhưng không hề phát giác nụ cười nguy hiểm của An Mặc Hàn.

“Mặc Hàn. . .”

“Tối nay cô rất đẹp.”

Được An Mặc Hàn khích lệ, trong lòng của Hàn Ngữ Yên vô cùng vui mừng, ngồi ở trên ghế lái phụ của anh, tim cô đã đập loạn nhịp, Cô thẹn thùng nói tiếng cám ơn, lại rất thức thời trầm mặc.

Cô cúi đầu nhìn lên bộ lễ phục của mình, màu đỏ như máu, màu sắc rượu đỏ, thật ra thì cô cũng không thích màu sắc này, chỉ là, cô biết An Mặc Hàn thích loại màu sắc này, hơn nữa, mặc dù loại phong cách này là đang bắt chước An Dĩ Mạch, chỉ là, xác định thái độ của An Mặc Hàn đối với cô, quả thật cô thành công có phải hay không? Cho nên, cô để cho Lillian thay cô liên lạc riêng với Jack, đặt trước bộ lễ phục này.

Nhưng, Lillian nói rất đẹp, vốn là cô còn không có tin tưởng, dù sao đây không phải là phong cách của cô, chỉ là, nghe thấy An Mặc Hàn cũng nói như vậy, cô dĩ nhiên tin, nhưng cho tới bây giờ An Mặc Hàn cũng không có khen ngợi cô quá mức.

“Nhưng, hôm nay cô mặc đồ cũng không giống với phong cách trước kia.”

An Mặc Hàn thuận miệng nói ra, nhưng trong lòng Hàn Ngữ Yên lại hết sức vui mừng, Cô cho là An Mặc Hàn đã bắt đầu chú ý tới cô.

“Thỉnh thoảng cũng muốn thay đổi phong cách, dù sao em cũng là một diễn viên, cũng muốn thử thay đổi phong cách khác một chút, như vậy sau này sẽ giúp ích trong diễn xuất.”

Hàn Ngữ Yên dùng một lý do rất gượng gạo, dĩ nhiên cô sẽ không nói thẳng là vì khiến cho anh thích, vì muốn anh chú ý đến, nếu như cô thật sự nói như vậy, An Mặc Hàn chắc chắn sẽ không để ý đến cô nữa.

Quả nhiên, An Mặc Hàn cười cười, khen cô rất chuyên nghiệp, sau đó cũng không tiếp tục hỏi gì nữa, Hàn Ngữ Yên có chút thất vọng, chỉ là, cô nhớ lời Lillian dạy, cũng không có nói cái gì.

Dĩ nhiên An Mặc Hàn thấy được biểu tình biến hóa của Hàn Ngữ Yên, anh nhếch môi, cười cười, vẫn là cái nụ cười nguy hiểm đó.

Hôm nay nhà Thượng Quan đèn đuốc lại sáng rỡ, Thượng Quan Niên và Thượng Quan phu nhân mỗi khi có khách đến cũng xuất hiện một lát, chỉ là, cái này dù sao cũng là tiệc sinh nhật của Thượng Quan Hồng, tham gia đều là những người trẻ tuổi, hai người bọn họ cũng rất nhanh rời khỏi đại sảnh, để toàn bộ nơi này đều giao cho Thượng Quan Hồng và Tô Lạc.

“Tô Lạc, cháu ở nơi này giúp Hồng Hồng tiếp khách một chút, tổng giám đốc An đến mời cậu ấy tới thư phòng của bác.”

Thượng Quan Niên nói với Tô Lạc trên người mặc trang phục ngay ngắn, Tô Lạc nghe xong lời của ông nói gật đầu một cái, sau đó thì đưa mắt nhìn Thượng Quan Niên rời đi.

Nghe được âm thanh cạch cạch của giày cao gót, Tô Lạc nhìn lên trên lầu, toàn thân mặc bộ trang phục dạ hội màu đen hở ngực, dưới chân đi giày cao gót mười phân, gương mặt Thượng Quan Hồng được trang điểm tinh tế đi cùng với Tô Nguyệt xuống lầu bước về phía Tô Lạc.

Hôm nay Thượng Quan Hồng ăn mặc cực kỳ xinh đẹp, toàn thân mặc bộ trang phục dạ hội màu đen hở ngực lại khiến cho bản thân cô chứa nét quyến rũ hiện ra vô cùng tinh tế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.