Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 97: Chương 97: Nụ cười ưu sầu (2)




Dick không nhìn bảo vệ, trực tiếp kéo tay Tường Vi đi, trong lời nói có chút run: "Xin lỗi, đã để cho cô chờ lâu. Đi tới phòng làm việc của tôi nói chuyện được không? Tôi đã tìm cô mấy ngày rồi"

"Tìm tôi?" Tường Vi sửng sốt.

"Đúng, lần trước không có cơ hội nói lời cảm ơn với cô, tôi thật sự cảm ơn sự hỗ trợ của cô, cô là công thần của ‘ny Thường’ và ‘thịnh thế’, tôi nghĩ ông chủ của chúng tôi rất muốn tặng quà cảm ơn!"

Dick nghĩ, lần này không thể để Tường Vi đi mất, vô luận thế nào anh cũng phải thuyết phục cô kí hợp đồng làm model!

"Ách, Dick tiên sinh, lần trước chỉ là tôi tiện tay giúp đỡ, nhưng mà lần này tới đây là muốn tìm anh, tôi cần anh giúp đỡ." Tường Vi có chút lo lắng, cô vẫn không quen sự nhiệt tình của người xa lạ, mặc dù đã gặp Dick hai ba lần, nhưng mà cô vẫn cảm thấy xa lạ.

“Thẩm tiểu thư, chúng ta vừa đi vừa nói. Có chuyện gì mà cô cần tôi giúp?" Dick dẫn Tường Vi vào thang máy.

Tường Vi vội vàng nói:" Dick tiên sinh, anh có nhớ lần đầu tiên tôi tới đây, là cô gái khác dẫn tới, nhưng bây giờ cô gái kia mất tích, đêm đó, anh kéo tôi đi tham gia show diễn, tôi đã gặp lại cô ấy, nhưng là lần cuối, ngay cả dì của cô ấy cũng không biết tung tích cô ấy ở đâu, Dick tiên sinh, tôi…."

"Đợi chút." Dick nghe Tường Vi nói thế, đầu có chút rối loạn," Thẩm tiêu thư, cái cô gái đó, chính là người đã tát cô sao?"

Tường Vi hốt hoảng gật đầu một cái, ánh mắt tha thiết xuyên thấu qua mái tóc, nhìn chăm chú vào Dick, hy vọng có thể từ trong miệng anh biết được tung tích của Mai Linh.

"Nguyên nhân hôm nay cô tới là vì cô gái kia? Muốn hỏi tôi có thấy cô ta không à?" Dựa vào lời nói của Tường Vi mà Dick lục lọi trí nhớ của mình, nhưng mà, cô gái kia đối với anh,không hề có ấn tượng.

"Ừm! Cầu xin anh, Dick tiên sinh, bởi vì lần cuối tôi thấy cô ấy là ở ‘thịnh thế’.”

"Cô cứ bình tĩnh, đừng nóng vội, đến phòng làm việc của tôi rồi từ từ nói chuyện."

Dick dẫn Tường Vi vào phòng làm việc của mình, đóng cửa lại, pha cho cô một ly cà phê, gương mặt ôn hòa lộ ra nụ cười thân thiện, chỉ vào ghế sa lon: "Thẩm tiểu thư, mời ngồi."

Tường Vi ngồi xuống, từ trước đến giờ đều khéo léo, dịu ngoan (dịu dàng+ ngoan ngoãn), vô luận ở trước mặt người nào, cô đều bày ra bộ dáng hiểu chuyện." Cám ơn anh, Dick tiên sinh."

"Ha ha, đừng coi tôi là người ngoài, gọi tôi là Dick, được không?"

Lúc này, điện thoại của Dick vang lên, lông mi khẽ chau, đi tới rèm cửa sổ……

"Nhạc tổng."

"Dick, anh đang làm gì? Đằng tiên sinh vội vã muốn gặp Mạn Đà La! Anh nói chuyện này nên làm sao? Tìm người ở đâu cho bọn họ gặp?" Nhạc Tín Dương thấp giọng nói, anh sắp bị chuyện này làm cho điên rồi.

"Nhạc tổng, năm phút đồng hồ, năm phút nữa thôi, xin anh yên tâm, ngày hôm nay ông trời ban cho tôi một chuyện kinh hỉ ngoài ý muốn!" Dick quay đầu lại, đuôi mắt liếc qua Tường Vi đang ngồi ghế sa lon uống cà phê, khóe miệng nhịn không được cong lên, rốt cuộc lộ ra nụ cười,"Mặc dù tôi còn chưa nắm chắc, nhưng mà tôi vừa mới tìm được Mạn Đà!"

"Thật?" Nhạc Tín Dương cơ hồ vui đến phát khóc,"Dick, anh không có lừa gạt tôi chứ? Thật sự có chuyện trùng hợp như vậy sao?"

"Ha ha, Nhạc tổng, đúng là trùng hợp! Tôi sẽ nghĩ biện pháp thuyết phục cô ấy, trước tiên anh hãy làm yên lòng Đằng tiên sinh, sau đó cho tôi một chút thời gian, tôi nhất định mang Mạn Đà La đi gặp bọn họ!"

"Được, Dick, có câu này của anh, tôi rất yên tâm!"

Cúp điện thoại, Dick âm thầm thở ra một hơi, nở một nụ cười ôn hòa, ngồi xuống bên cạnh Tường Vi, trong đầu nghĩ ngợi nên nói với cô như thế nào.

“Thẩm tiểu thư, thật ra thì lần trước, nhờ có cô giúp một tay, buổi họp báo của ‘ny Thường’ tương đối thành công. Nhưng bởi vì cô đột nhiên biến mất, vì thế ông chủ của tôi rất giận dữ!" Dick nói là sự thật: “Cô biết không, cô có thể không tưởng tượng được bộ “Mạn Đà La hút máu” mặc trên người cô rất hoàn mỹ và rung động! Tôi dám cam đoan, chỉ cần cô đồng ý ký hợp đồng với công ty chúng tôi, nhất định có thể thay thế vị trí của Mễ Tư Kỳ, nhanh chóng trở thành người mẫu nổi tiếng!"

Lời nói của Dick khiến cho Tường Vi kinh ngạc, cô căn bản không nghĩ tới những chuyện này, huống chi cũng chưa từng nghĩ sẽ giống Mai Linh, tiến vào giới model, nguyện vọng của cô rất đơn giản, sau khi tốt nghiệp thì tìm một công việc bình thường, sau đó rời khỏi nhà họ Hắc, rời khỏi người đàn ông ma quỷ kia.

Nghĩ tới đây, lòng của cô nhịn không được co rút, đau đớn một hồi, tiên sinh lập thệ ước tàn nhẫn với cô, hủy đi ảo tưởng đơn thuần của cô, hiện tại, cô còn dám hy vọng xa vời gì nữa?

"Dick, tôi chưa từng nghĩ đến những thứ này, hôm nay tôi tới tìm anh, là vì muốn tìm Mai Linh, chỉ cần cô ấy bình an, tôi sẽ đi."

Tường Vi lắc đầu một cái, trong thời gian ngắn, cảm giác đau xót dang lên trong lòng.

"Ha ha, Thẩm tiểu thư, nếu không thì như vầy đi, tôi giúp cô tìm cô gái đó, thì cô cũng nên giúp tôi lại, phải không?" Dick đề nghị, mặc dù anh biết rõ, lợi dụng người ta đang gặp khó khăn là không phải, nhưng Thái Tử Gia của ‘ny Thường’ là Đằng tiên sinh đã tới đây, anh không còn biện pháp nào khác, đành phải lợi dụng cô, nếu không anh thật không dám tưởng tượng đến hậu quả!

"Này" Tường Vi do dự nói,"Anh thật sự muốn tôi kí hợp đồng với công ty các anh? Bản lãnh tôi không có chứ đừng nói là kinh nghiệm"

Cô nói không sai, bàn về chiều cao, hay là kinh nghiệm, đều không thể đem so sánh với những model cao gầy kia, huống chi, cô có thói quen núp ở trong góc, cô không dám tin mình sẽ làm được như lời Dick nói, dù sao thì cuộc đời của cô cũng xong rồi

Chỉ phục vụ một người, đó là tiên sinh, vĩnh viễn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.