Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 96: Chương 96: Nụ cười ưu sầu (1)




"Cầu xin anh rồi, tôi thật sự có chuyện rất quan trọng tìm Dick tiên sinh!" Cô biết vô luận đi đến chỗ nào, vĩnh viễn đều không được coi trọng, nhưng mà cô vẫn ôm một chút hi vọng, dù sao thì lần cuối cô thấy Mai Linh là ở ‘thịnh thế quốc tế ’.

Ngay cả thím Hắc cũng không biết tung tích của Mai Linh, thì cô chỉ có thể tìm Dick.

"Thật xin lỗi, tôi không giúp được, mời cô đi cho."

"Tôi cầu xin anh mà, làm ơn!"

Tường Vi đang cùng bảo vệ giằng co thì một chiếc xe Cadillac dài dừng trước cửa ‘ thịnh thế quốc tế’.

Xe mở cửa, một nam một nữ đi xuống, nam cao lớn đẹp trai, nữ xinh đẹp động lòng người, đều lộ ra khí chất cao quý, cô gái thân mật kéo tay nam tử, còn có Triển Diệc Tường, Nhạc Tín Dương cùng với Dick.

Dick dẫn đôi nam nữ đi trước, Triển Diệc Tường cố ý lôi kéo nhạc Tín Dương đi ở phía sau, cau mày thấp giọng nói:

"Nhạc tiên sinh, anh cũng thấy đấy, Thái Tử Gia của ‘ny Thường’ tới đây, hôm nay anh phải cho tôi một lời công bằng, tôi muốn ‘ny Thường’ cùng ‘thịnh thế’ hợp tác nhưng sợ là phải kết thúc rồi!"

Nhạc Tín Dương vừa nghe, sắc mặt trắng nhợt, mồ hôi đầy trán, ánh mắt nhìn chăm chú vào đôi nam nữ trước mặt, Thái Tử Gia của ‘ny Thường’ tới đây, chỉ vì muốn thấy gương mặt của Mạn Đà La, nhưng mấy ngày gần đây không tìm thấy bóng dáng của Mạn Đà La, chẳng lẽ bọn họ cũng muốn đi tìm người?

"Triển tiên sinh, Dick nói rằng anh ta đã liên lạc được với Mạn Đà La, cô ấy đang ở quê nhà, tôi tin Mạn Đà La sẽ tới đây rất nhanh." Nhạc Tín Dương ở thương trường lăn lộn nhiều năm, lời nói qua loa làm cho đối phương yên lòng dĩ nhiên là hạ bút thành văn, chỉ cần không mất đi khách hàng lớn là ‘ny Thường’, tiền lời năm nay của ‘thịnh thế ’ sẽ cao lên một bậc.

Nhưng mà, quyền quyết định đều do Mạn Đà La, kể từ ngày cô ấy bị Hắc Diêm Tước ôm đi, đến hôm nay tung tích vẫn không rõ, Triển Diệc Tường cũng không moi được tin tức gì từ Hắc Diêm Tước, lần này phải làm sao mới được?

"Được, tôi tạm thời tin anh! Chỉ là, Thái Tử Gia của ‘ny Thường’, tôi không dám cam đoan!" Triển Diệc Tường nhìn chằm chằm Nhạc Tín Dương, nếu không phải buổi họp báo đêm đó của ‘thịnh thế ’ thành công, anh mới không nhìn tới tên Nhạc Tín Dương này!

Dick đi trước đôi nam nữ kia, một mực cung kính. Lần trước ở buổi trình diễn thời trang, mặc dù Mễ Tư Kỳ bị gièm pha, hôm nay hai chị em họ bị bắt đi cai nghiện, sợ rằng tiền đồ sau này của Mễ Tư Kỳ sẽ ảm đạm. Nhưng bởi vì có sự thành công của Mạn Đà La hút máu, nên ‘ny Thường’ không bị sự gièm pha của Mễ Tư kỳ ảnh hưởng, ngược lại làm cho buổi biểu diễn thành công vang dội ở thị trường trong nước!

Ngay cả tổng bộ ‘ny Thường’ của Nhật Bản cũng phái Thái Tử Gia tới dò xét, nói là vô luận như thế nào cũng muốn tận mắt gặp công thần của ‘ ny Thường ’ một lần là Mạn Đà La!

Vấn đề này đã gây khó khăn cho Dick, đêm đó Tường Vi bị Hắc Diêm Tước ôm đi, thậm chí anh còn chưa kịp nói lời cám ơn, cô liền biến mất, liên tiếp mấy ngày, ‘ny Thường’ bên này thúc giục, Nhạc tổng luôn tạo làm áp lực cho anh, trời ơi, ban đầu anh chỉ muốn tìm người thay thế, cũng không lường trước sự thành công này.

"Đằng tiên sinh, mời đi bên này…."

Dick khom người, lễ phép vươn tay, làm tư thế mời đôi nam nữ cao quý vào ‘thịnh thế quốc tế ’.

Lúc Dick đang nghĩ cách ứng phó thì đuôi mắt quét qua cửa, thấy một cô gái đang cùng bảo vệ tranh chấp.

"Thẩm tiểu thư…..”

Dick hít một ngụm lãnh khí! Cố gắng kiềm chế tâm tình đang kích động, vì không dám ở trước mặt Thái Tử Gia của ‘ny Thường’ để lộ bí mật, không thể làm gì khác hơn là thỉnh thoảng quay đầu lại nháy mắt cùng Nhạc Tín Dương!

Nhạc Tín Dương nhận được ánh mắt của Dick, biết rõ là có chuyện, vì vậy anh nói với Triển Diệc Tường: "Triển tiên sinh, Đằng tiên sinh sắp vào thang máy rồi, chúng ta mau đi thôi!"

Triển Diệc Tường gật đầu một cái, bước nhanh hơn, rất nhanh đã vào thang máy cùng bọn họ.

Lúc cửa thang máy sắp đóng lại, Dick đột nhiên làm bộ kinh ngạc nói: "Oh! Thật xin lỗi, điện thoại của tôi còn để trên xe, bây giờ tôi phải đi lấy, Đằng tiên sinh, tôi đi một chút sẽ quay lại!"

Đằng tiên sinh đồng ý, Dick gật đầu một cái với Nhạc Tín Dương, lễ phép chào đôi nam nữ, rồi chạy ra ngoài thật nhanh.

Triển Diệc Tường nhìn bóng lưng của Dick, thì thấy bóng lưng một cô gái, dường như đang cùng bảo vệ tranh chấp cái gì đó. Lúc đầu anh không chú ý, nhưng mà cô gái kia cho anh cảm giác rất quen thuộc, giống như đã từng gặp qua, nhưng anh chần chừ không bước ra.

Cửa thang máy chậm rãi khép lại.

Dick ngay cả kêu to cũng không dám, sợ dọa đến Tường Vi .

Tường Vi đang bất đắc dĩ, chuẩn bị rời đi, anh liều mạng chạy theo cản lại.

“Thẩm tiểu thư, đừng đi!"

Theo phản xạ, Tường Vi quay đầu lại, nhìn thấy Dick đang chạy tới bên cô, thở hổn hển, gương mặt dưới mái tóc đen nhánh, khẽ mỉm cười, tâm tình có chút vui sướng, tìm ra anh thật không dễ dàng a!

"Dick tiên sinh!"

Bảo vệ có chút tức cười, Dick tiên sinh dường như biết cô gái trước mặt anh!

"Thẩm tiểu thư, cô tới tìm tôi sao?" Dick bình tĩnh đứng ở trước mặt Tường Vi, ngay cả thở cũng không dám thở, tim đập thình thịch, anh đang kích động, rất muốn hét lên!

Tường Vi khẽ gật đầu, ánh mắt lúng túng nhìn bảo vệ, sau đó nói với Dick:" Tôi rất vui mừng khi gặp anh, tôi đang lo lắng không biết làm sao để gặp anh đây."

"Ách, Dick tiên sinh, bởi vì cô ấy không có hẹn trước, cho nên tôi không biết…." Bảo vệ chận lại nói xin lỗi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.