Tôi Không Làm Người Nữa

Chương 20: Chương 20: Không làm người ngày 20




Khi biết được số phiếu bầu của mình trong “sinh vật đáng yêu nhất tinh tế” vượt rất xa, tâm tình Cố Hoài có thể được hình dung là một dấu chấm lửng.

ở trạng thái không có gì để nói, Cố Hoài im lặng chấp nhận sự thật này.

Dù sao hắn không thể đi ngăn bản bốn đại quân đoàn nhà mình bỏ phiếu cho hắn, bởi vì Cố Hoài nhìn thấy những trùng tộc này khi bỏ phiếu cho hắn, trong ánh mắt đều có sao nhỏ sáng ngời.

Cố Hoài nghĩ lại liền cảm thấy thôi quên đi, bọn họ vui vẻ là được.

Lên tinh võng liếc mặt một cái, kỳ thật Cố Hoài cảm thấy “patch” ở vị trí thứ hai kỳ thật rất đáng yêu.

Giống như một con mèo chân ngăn với ba cái đuôi xù, dùng bốn cái chân ngắn đi đường, ba cái đuôi mềm mại ở phía sau giống như cây quạt nhỏ phe phẩy phe phẩy.

Đặc biệt hơn cả ba cái đuôi lắc lư, là ánh mắt màu hổ phách tròn xe ngây thơ nhìn người, trông nó rất là đáng yêu.

ở sau lưng bốn đại quân đoàn nhà mình, Cố Hoài thậm chí còn len lén bỏ phiếu cho Patch, chẳng qua là một phiếu này của hắn cũng không ảnh hưởng gì tới kết quả cuối cùng cả.

mà hiện giờ những thương gia ở tinh tế đang muốn dựa vào lần bình chọn này để giới thiệu sản phẩm của mình liền rơi vào lo lắng, bọn hắn đã ở trên tinh võng tìm hiểu tư liệu, đem cả “bách khoa về những sinh vật trong tinh tế” mở ra nhìn, nhưng cũng không biết được sinh vật đứng đầu vị trí của cuộc bình chọn năm nay là sinh vật của tinh cầu nào.

Trên mạng cũng không có người nào biết, số phiếu bầu này rốt cuộc từ đâu mà tới? tất cả những người theo dõi bình chọn đều cảm thấy bối rối.

Nếu nói là phiếu ảo thì không có khả năng, mỗi phiếu bầu trên mạng đều được liên kết với thiết bị cá nhân, cho nên số phiếu này nhất định là thật.

Gặp quỷ rồi—-!

Lúc này tất cả những chủng tộc trong tinh tế nghĩ muốn nổ đầu cũng không thể tưởng tượng được, số phiếu bình chọn của vị trí thứ nhất đều là do bốn đại quân đoàn trùng tộc cùng nhau bỏ phiếu.

Sau này khi bọn họ biết được sự thật, đối với chuyện này không còn lời nào để nói.

Thủ đô của đệ tam quân đoàn và đệ tứ quân đoàn trùng tộc cách Toussaint tinh tương đương nhau, Cố Hoài ở Toussaint tinh chờ hai đại quân đoàn tới.

Mà trong lúc hắn chờ đợi, bầu trời màu xanh âm u ở Toussaint tinh rơi xuống trận tuyết đầu tiên.

“Tuyết cuối cùng cũng rơi.” Cách cửa sổ, Cố Hoài hứng thú nhìn những bông tuyết rơi ở bên ngoài.

Lúc trước Cố Hoài nói với những Tucker trùng tộc vây quanh mình, chờ có tuyết, bọn hắn liền đi ra ngoài xem tuyết và đắp người tuyết, hiện giờ chỉ cần chờ tuyết rơi dày một chút, là có thể ra ngoài đắp người tuyết được rồi.

Ngồi ở bên cửa sổ, trong tay Cố Hoài cầm hai viên thủy tinh màu vàng nhạt chơi đùa, chơi một lát liền bỏ vào trong túi của mình.

Hai viên thủy tinh này là Alvis cho hắn, hôm liên lạc với hai đại quân đoàn, Cố Hoài ở trong phòng hội nghị nhìn thấy trong hộp màu đen có để viên thủy tinh.

Bởi vì cảm thấy hai viên thủy tinh này giống với đôi mắt của Alvis, Cố Hoài liền nhìn thêm vài lần, kết quả hai viên thủy tinh này liền rơi vào tay hắn.

Màu sắc của hai viên thủy tinh này rất xinh đẹp, Cố Hoài vui vẻ, cho nên gần đây hay cẩm trên tay chơi.

Mà Cố Hoài phát hiện mỗi lần hắn chơi hai viên thủy tinh này, đám Tucker trùng tộc xung quanh hắn đều hơi hơi co lại ánh mắt màu đỏ nhìn chằm chằm hắn, thật giống như thực vui vẻ khi nhìn hắn chơi viên thủy tinh này….

Sự thật chính là ở trong mắt những con Tucker trùng tộc này, viên thủy tinh trên tay Cố Hoài là món đồ chơi của hắn, khi Cố Hoài ngắm nghĩa những viên thủy tinh này, ở trong mắt đám Tucker trùng tộc là ấu tể đang chơi đồ chơi, cho nên chúng nói mới đặc biệt vui vẻ.

Tuyết vừa tích tụ trên mặt đất, thừa dịp tuyết đang còn nhỏ, Cố Hoài dẫn đám Tucker trùng tộc xung quanh hắn và Alvis cũng vừa vặn ở trong phụ đệ đi ra sân.

Vừa mới ra tới bên ngoài, trên đỉnh đầu Cố Hoài liền có một cái bóng thật lớn, một con Tucker trùng tộc đi theo bên hắn đã dùng thân thể khổng lồ của nó che cho Cố Hoài, đôi mắt màu đỏ nhìn chằm chằm bông tuyết đang từ trên trời rơi xuống.

“Không sao đâu, không cần che.” Sau khi hiểu được con Tucker trùng tộc này là muốn che tuyết cho hắn, Cố Hoài tới gần cẳng tay của đối phương vỗ vỗ, rối mới bước ra khỏi cái bóng bao trùm lấy hắn.

“Đây chính là tuyết, nhưng hiện tại còn chưa rơi nhiều lắm, ngày mai chúng ta mới có thể đắp người tuyết.” Cố Hoài chỉ chỉ một bông tuyết rơi xuống cẳng tay của một con Tucker trùng tộc.

Bị Cố Hoài chỉ con Tucker trùng tộc này nghiêng đầu, nó nâng lên cẳng tay sắc bén có bông tuyết vừa mới rơi vào, dùng dựng đồng nhìn chăm chú.

Bởi vì thân thể của con Tucker trùng tộc này không có độ ấm, cũng là lạnh như băng, cho nên bông tuyết dừng trên cẳng tay của đối phương không có hòa tan.

Con Tucker trùng tộc này nhớ ở bên cửa số trong phòng của Cố Hoài có bày một bông hoa, cho rằng hoa làm Cố Hoài vui vẻ, thế là con Tucker trùng tộc này dùng đôi mắt màu đỏ nhìn chăm chú bông tuyết trên cẳng tay mình một hồi, bỗng nhiên di chuyển cẳng tay sắc bén của mình tới chỗ Cố Hoài.

Cố Hoài chớp mắt, hắn tự hỏi hai giây, hiểu ra con Tucker trùng tộc này là muốn đem bông tuyết này tặng cho hắn.

Cố Hoài không nói chuyện, hắn giơ tay nhận lấy bông tuyết kia, nắm lòng bàn tay lại, rồi mới giả vờ đem bỏ vào trong túi của mình.

Thực tế bởi vì cơ thể hắn có hơi ấm, bông tuyết này rất nhanh liền tan mất, nhưng Cố Hoài cảm thấy phần lễ vật này hắn vẫn nhận được.

Thấy Cố Hoài đem bông tuyết kia cho vào túi tiền, con Tucker trùng tộc trước mắt liền cúi đầu phát ra thanh âm trầm thấp, thanh âm có thể kéo dài năm sáu giây, đây là biểu hiện vui vẻ mới xuất hiện.

“Bông tuyết cũng có thể được xem là một loại hoa, sau khi có tuyết rơi, ở Toussaint tinh có thể nhìn thấy.” Cố Hoài nói với Alvis ở bên cạnh.

Nói xong, Cố Hoài thấy đối phương hình như là muốn nói gì, nhưng cuối cùng lại chị hạ mắt không nói gì cả.

Đã cùng những nhân viên cao cấp khác bàn bạc về vấn đề đất ở Toussaint tinh, nhưng hiện giờ mọi chuyện cũng chưa có tiến độ gì, bởi vậy Alvis không muốn nói.

“Tặng cho anh.” Học theo Tucker trùng tộc mới vừa làm, Cố Hoài cũng giơ tay đón lấy một bông tuyết, rồi mới đem bông tuyết lạnh như băng này thả vào trong tay trùng tộc tóc bạc bên cạnh.

Mặc dù nhiệt độ cơ thể cao đẳng trùng tộc cũng thấp, nhưng vẫn có độ ấm, Alvis nhìn bông tuyết này ở trong tay mình dần dần hòa tan thành nước, hắn không nói gì mím miệng.

Thấy đối phương vẫn nhìn giọt nước trong lòng bàn tay mình, Cố Hoài bổng nhiên có cảm giác tội ác, mình đã ức hiếp con mèo lớn này, hắn không nghĩ Alvis sẽ nghiêm túc như vậy.

“Tan thành nước rồi cũng không sao.” Cố Hoài ho hai cái, hắn giơ tay lau đi giọt nước trong lòng bàn tay đối phương, rồi mới tiếp tục nói: “Sau này nếu tới tinh cầu khác, tôi sẽ tặng cho anh một đóa hoa không hòa tan.”

Trong lòng bàn tay vẫn còn độ ấm của thanh niên bên cạnh, Alvis dùng thanh âm lạnh nhạt trả lời một câu: “Được.”

Như vậy đã dỗ được rồi.

Cố Hoài nhìn mặt nghiêng của Alvis, lại cảm thấy con mèo lớn màu bạc này thật quá nghe lời, mặc dù chỉ trước mặt hắn mới như vậy, nhưng sự thật là khiến cho người ta rất vui vẻ.

Tuyết trên mặt đất muốn tích đủ để đắp được người tuyết cũng cần phải có thời gian, ở trong sân đi dạo một vòng, Cố Hoài liền trở về phòng.

“Nếu có khăn quàng thì tốt rồi.” Cố Hoài ngồi trên sô pha nhỏ giọng nói, hắn sờ sờ vào cổ mình bị gió thổi vào nên cảm thấy hơi lạnh, bỗng nhiên hơi nhớ khăn quàng cổ ở địa cầu.

Lúc này Capelia vừa vặn cùng sĩ quan phụ tá của cô tới đây, Cố Hoài giương mắt nhìn qua.

“Vậy thuộc hạ rời đi trước.” Cúi đầu nói câu này xong, một nữ tính trùng tộc cùng nhau đi tới phủ đệ với Capelia liền xoay người rời đi.

Cố Hoài nhìn thấy người sau tới cũng vội vàng, đi cũng vội vàng, chờ không nhìn thấy bóng dáng đối phương, Cố Hòa do dự một giây, vẫn lên tiếng hỏi Capelia đang đi tới trước mặt: “Có phải Lisa… ghét tôi không?”

Cũng không phải vì đối phương tới đây không dừng bước liền rời đi, mà là mấy ngày nay Cố Hoài phát hiện, nữ tính trùng tộc này ở trước mặt người khác thì sẽ hơi mỉm cười, nhưng mỗi lần tới trước mặt hắn thì vẻ mặt lại lạnh nhạt.

Điều này khiến Cố Hoài sinh ra ý tưởng có phải đối phương ghét mình hay không?

Nghe Cố Hoài nói như vậy, Capelia hơi kinh ngạc, nhưng điều này không hiện rõ trên khuôn mặt lạnh lùng của cô, cô cúi đầu trả lời: “Chuyện này không có khả năng.”

Nếu ghét, sẽ không đi theo cô tới phủ đệ chỉ để nhìn thấy thanh niên ngồi trên sô pha rồi mới vội vàng rời đi thẩm vấn phạm nhân ở ngục giam.

Tù binh của Toussaint tinh cũng không tới phiên sĩ quan phụ tá của Capelia tới thẩm vấn, nhưng hai đại quân đoàn bọn họ hiện giờ coi như một, sở trưởng của Lisa là tình báo, bởi vậy cô mới đi giúp làm việc này.

Sau khi rời khỏi phủ đệ, Lisa không đi ngục giam của Toussaint tinh, mà đi tới một phòng nhỏ bị mười binh lính trùng tộc trông coi.

Nhìn thấy nữ tính trùng tộc với nụ cười mỉm, vẻ mặt thậm chí có thể nói là ôn nhu động lòng người đi vào trong phòng, hai tên tướng lãnh nhân loại trong nháy mắt căng thẳng, trong lòng trầm xuống.

Lại nữa—-

Lần này là muốn cái gì??

Đây không phải lần đầu tiên Thẩm Mục và Hammer nhìn thấy nữ tính trùng tộc này, nhưng mỗi lần nhìn thấy, bọn hắn cũng phải nhấc lên mười hai phần cảnh giác. Bởi vì một khi lơ là, bọn hắn làm không tốt sẽ bị đối phương hỏi ra tình báo gì.

Nữ tính trùng tộc trước mặt bọn hắn căn bản không giống một gã trùng tộc, vẻ mặt của đối phương biểu hiện ra cảm xúc khiến cho người khác mê hoặc, so với vẻ mặt lãnh khốc vô tình của trùng tộc bình thường hoàn toàn không giống nhau.

Đây là một loại ngụy trang, nhưng lại rất chân thật khiến cho kẻ khác khó có thể nhận ra, bởi vậy mới khiến cho bọn hắn cảm thấy sởn tóc gáy.

“Khăn quàng cổ là cái gì, các người biết không?” ngồi xuống trước mặt hai tên tướng lãnh nhân loại, Lisa khẽ cười dò hỏi bọn họ.

Hai tên tướng lãnh nhân loại hơi mơ màng, thật vất vả lập nên cảnh giác lại bị đánh tan một nửa, khi phản ứng lại bọn họ lại vội vã lập lại cảnh giác.

Nói tới cuộc gặp gỡ gần đây, Thẩm Mục và Hammer cảm thấy trong tinh tế không có người nào thảm như bọn họ.

Hạm đội của bọn hắn vốn không gần lãnh địa của trùng tộc, ở tinh hệ bên cạnh xui xẻo gặp phải băng tinh đạo khét tiếng Black Sand, hai người liền trở thành tù nhân của tinh đạo.

Làm tù nhân của tinh đạo còn chưa tính, Thẩm Mục và Hammer cảm thấy bọn hắn cùng lắm là chết thôi, kết quả đoàn tinh đạo Black Sand này không biết như thế nào lại đi tìm đường chết, đi vuốt râu trùng tộc, không lâu sau khi bị bắt, thì đụng phải đàn chiến hạm Euler của trùng tộc, rồi mới bị báo ứng.

Hạm đội trùng tộc có giết toàn bộ bọn họ, mà để lại một ít người sống sót làm tù binh. Hai người bọn họ cũng vì vậy mà bị bắt về Toussaint tinh, một trong đại bản doanh của trùng tộc, lại bị giam vào ngục giam, từ tù nhân của tinh đạo trở thành tù nhân của trùng tộc.

Nghe những gì xảy ra với bọn họ, người nghe hẳn là sẽ thương tâm rơi lệ.

Thế nhưng ở trong ngục giam của Toussaint tinh nhiều tháng, hai tên tướng lãnh nhân loại phát hiện trùng tộc chỉ đơn thuần giam bọn họ lại, cũng không biết là quên mất bọn họ hay là như thế nào, căn bản không có người tới thẩm vấn.

Thế là Thẩm Mục và Hammer bình tĩnh ở trong lao của trùng tộc nhiều tháng, mà ba ngày trước, bọn hắn bị giam trong ngục giam lại được chuyển tới trong phòng nhỏ thoái mái này, trùng tộc thẩm vấn bọn họ cuối cùng cũng tới.

Nhưng nói là thẩm vấn, Thẩm Mục và Hammer vài ngày gần đây nghe vấn đề được hỏi đều khiến bọn họ cảm thấy lỗ tai bọn hắn có vấn đề.

Ngày đầu tiên, đối phương hỏi bọn họ có biết chế độ dinh dưỡng là gì không?

Ngày hôm sau, đối phương hỏi bọn hắn nhân loại bình thường sẽ yêu thương ấu tể như thế nào?

Ngày thứ ba, đối phương không tới.

Đợi tới hôm nay, đối phương hỏi bọn hắn có biết khăn quang cổ là cái gì hay không—

Đây là muốn bọn họ nới lỏng cảnh giác sao??

Hai tên tướng lãnh nhân loại căn bản không giám buông lỏng, lúc này Thẩm mục khiến mình tỉnh táo lại trả lời: “Là một loại vải dùng để quấn quanh cổ, có tác dụng giữ ấm, cô có thể liên tinh võng tìm hiểu.”

“Cảm ơn anh.” Lisa dùng nụ cười lễ phép nói cảm ơn, rồi cô mới mở ra thiết bị cá nhân của mình, ở trên tinh võng tìm hiểu.

Rất nhanh tìm thấy nội dung mình muốn, Lisa ở dưới ánh mắt cảnh giác của hai tên tương lãnh nhân loại, đầu ngón tay liền phóng ra sợi tơ màu bạc.

“—-!” ánh mắt hai tên tướng lãnh nhân loại run sợ, bọn hắn biết sợi tơ này là cái gì.

Nữ tính trùng tộc trước mắt, Thẩm Mục và Hammer kì thật nhận ra, đối phương là sĩ quan phụ tá của thủ lĩnh đệ nhị quân đoàn.

Sĩ quan phụ tá của thủ lĩnh đệ nhị quân đoàn vì sao lại xuất hiện ở Toussaint tinh của đệ nhất quân đoàn, Thẩm Mục và Hammer không rõ nguyên nhân, nếu nói hai đại quân đoàn này hợp lại, vài ngày này bọn hắn cũng đã nghĩ tới điều này.

Nhưng cho dù là thật, hiện tại bọn hắn cũng không thể đem tin tức này gửi về địa cầu.

Sợi tơ màu bạc mà ngón tay đối phương phóng ra là một loại tơ độc chứa chất độc thần kinh, hơn nữa chất độc này rất đáng sợ, chỉ cần bọn hắn bị sợi tơ này trói lại không quá ba giây, năng lực hoạt động sẽ hoàn toàn biến mất, mà không bao lâu tim cũng sẽ ngừng đập theo.

Đừng thấy dáng vẻ nữ tính trùng tộc này tươi cười vui vẻ, Thẩm Mục và Hammer biết tươi cười chỉ là một phương thức ngụy trang, là để kẻ thù buông lỏng cảnh giác nên mới cười như vậy, thực tế đối phương cũng giống như những trùng tộc khác lạnh lùng không hề có cảm tình.

Nếu đối phương ở trước mặt bọn hắn sử dụng độc tơ, vậy thì bọn hắn đã không còn giá trị lợi dụng, hiện giờ phải giết chết bọn hắn.

Trầm tư nhìn một màn này, hai tên nhân loại đã chuẩn bị tốt tâm lý hy sinh vì tổ quốc.

“Răng rắc—-“

Bàn gỗ bên cạnh bị nữ tính trùng tộc trước mặt hắn phá vỡ một phần, hai tên tướng lãnh nhân loại sửng sốt, nhìn thấy đối phương đem hai cây gỗ tước thành hai cây có đầu nhọn.

Sau đó nữ tính trùng tộc đem sợi tơ màu bạc đáng sợ trong mắt bọn họ mắc vào hai cây gỗ, rồi mới ngồi trước mặt bọn họ, dùng hai cây gậy này ách….

Đan….

Đàn thành một cái khăn quàng sao??

Sự thật trước mặt khiến hai tên tướng lãnh nhân loại ngơ ngác ngay tại chỗ, nháy mắt liền có một sự xúc động hoài nghi cuộc sống này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.