Tối Cường Vô Thượng Tông

Chương 18: Chương 18: Chu gia bại trận! 2




Mà Chu gia chủ Chu Nguyên sắc mặt cũng hơi hòa hoãn, trầm ngâm nói: “Thực lực tam thiếu gia của Lâu gia cũng chỉ miễn cưỡng đạt đến Tiên Thiên, tam nhi của ta lại có thực lực Tiên Thiên nhất trọng, ván đấu đầu tiên này, hẳn là Chu gia sẽ dễ dàng chiến thắng...”

Lời của Chu gia chủ vừa dứt xong thì nào ngờ...

“Đao Lạc!”

Chỉ thấy bên kia, tam thiếu gia Lâu Hành của Lâu gia mãnh liệt hét dài một tiếng.

Ngay sau đó, toàn thân trên dưới liền bạo phát ra thực lực Tiên Thiên tứ trọng, chém trực tiếp một nhát đao làm trọng thương Chu gia tam thiếu gia, trong nháy mắt đem tam thiếu đánh xuống lôi đài.

“Cái gì!”

Vừa nhìn xong cảnh này, Chu Nguyên cả người đều đứng nhào lên.

Ván đấu đầu tiên, vậy mà Chu gia hắn lại bại, tên tam thiếu gia của Lâu gia này, lúc nào lại có thực lực của Tiên Thiên tứ trọng, cái này sao có thể?

Trong lúc nhất thời, hắn trở lên cực độ khiếp sợ, mà trừ hắn ra, những người thuộc Chu gia khác cũng như thế, từng tên đều biến sắc lớn.

“Hahaha... Chu Nguyên, ngươi cho rằng Lâu gia ta, vẫn còn là Lâu gia của ngày xưa sao!”

Lúc này, gia chủ Lâu gia cười rộ lên, trong đôi mắt đều hiện đầy vẻ căm thù.

Chu Nguyên nghe vậy cũng không khỏi giật mình, hắn vội vàng xem lại thực lực thiếu gia của Lâu gia, cả người đều rung động.

Tiên Thiên tứ trọng!

Tiên Thiên tứ trọng!

Tiên Thiên ngũ trọng!

Tiên Thiên ngũ trọng!

Thậm chí còn có Tiên Thiên lục trọng tồn tại!

Đây đều là thực lực của các thiêu gia Lâu gia, những thực lực này, mấy tên thiếu gia Chu gia làm sao có thể đánh lại?

“Đáng chết! Nhất định là có người của Đại Quân vương triều giúp đỡ bọn hắn!”

Chu Nguyên tức thì liền nóng giận, hắn biết, đây nhất định là có người Đại Quân vương triều ở sau lưng trợ giúp.

Nhưng bài danh chiến xưa nay vốn dĩ đều do thế hệ trẻ trong tam đại gia tộc lên giao thủ, vậy nên bọn hắn những người này, muốn ra tay giúp đỡ cũng không được a!

Đối mặt Lâu gia có thực lực như này, Chu gia làm sao để thủ thắng?

Theo chiến đấu vừa tiếp tục, Chu gia liên tục bị bại trận.

“Chu gia tứ thiếu gia, bại!”

“Chu gia thất thiếu gia, bại!”

“Chu gia nhị thiếu gia, bại!”

“Chu gia cửu thiếu gia, bại!”

“Chu gia... Bại bại bại bại bại!”

Chu gia liên bại, không một thủ thắng, toàn bộ Chu gia, tất cả mọi người đều biến thành sắc mặt nặng nề.

Bọn họ biết, bài danh chiến hôm nay, chỉ sợ Chu gia họ sẽ gặp nguy hiểm.

Bên trong Thánh Thành, mọi người đều một mảnh thổn thức, toàn bộ ánh mắt đều tập chung vào Chu gia.

Chu gia giữ chức đệ nhất Thánh Thành đã lâu, hiện tại chẳng lẽ thật muốn kết thúc sao?

“Không!”

“Còn có một người, còn có một người!”

Chu Nguyên vô cùng không cam lòng, trong đôi mắt lóa ra một tia ánh sáng kinh người, lẩm bẩm nói: “Ta còn có một đứa con gái, Lạc Tiêm Nhi!”

“Sau lưng nàng, còn có Vô Thượng Tông Môn!”

“Đại Quân vương triều thì làm sao, sau lưng Chu gia ta, thế nhưng là Vô Thượng Tông Môn!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.