Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1526: Chương 1526: Cuộc chiến cũ




Dịch bởi Lá Mùa Thu

Thua rồi...

Trên đường xuống sân, Phương Duệ cứ vừa đi vừa lắc đầu. Sinh ra để chơi zâm mà lại bị zâm hại, khác nào thợ lặn chết đuối. Quả là sỉ nhục!

“Con mẹ nó, Hàn Văn Thanh!”

Về tới hàng ghế tuyển thủ, Phương Duệ nhận khăn từ đồng đội nhưng không lau tay mà quất bẹp bẹp lên ghế, như thể Hàn Văn Thanh đang ngồi ở đó vậy.

“Nếu thằng chả là anh, tui nhất định sẽ không trúng chiêu.” Phương Duệ nhìn Diệp Tu, nghiêm túc nói.

“Nầu, chú em chắc chắn trúng.” Diệp Tu cũng nghiêm túc trả lời.

“Chắc chắn không trúng.”

“Chắc chắn trúng.”

Trần Quả nhíu mày ngu ngơ ngồi nghe, nghe một hồi mới hiểu.

Ý của Phương Duệ là Hàn Văn Thanh chưa bao giờ chơi zâm nên hắn mới chủ quan, chứ nếu là Diệp Tu thì miễn. Hắn đang ám chỉ Diệp Tu zâm bạo, còn Diệp Tu kiên quyết phủ định điều này.

“Lúc nào rồi mà hai bây còn nhốn nháo!” Trần Quả lấy khí thế bà chủ ra răn đe.

“Tiểu Đường cố lên, đập chết ổng!” Phương Duệ lập tức quay đầu về phía Đường Nhu đang đi lên sân, hét to. Buồn cho hắn là nhà thi đấu rất huyên náo, hắn hét gì Đường Nhu cũng không nghe được.

Trần Quả lo lắm. Ban đầu Diệp Tu phải liều mạng để giành về ưu thế, giờ không những bị san bằng mà còn để Bá Đồ dẫn ngược.

Hàn Văn Thanh đã hạ liên tiếp hai tướng Hưng Hân. Đánh Tô Mộc Tranh, anh gần như chẳng tiêu tốn gì. Đánh Phương Duệ lâu hơn chút, nhưng nửa thời gian là chơi cút bắt, nửa kia thì đè Phương Duệ ra thồn hành, Phương Duệ không cách nào cắn trả mà chỉ nỗ lực cấu được bao nhiêu máu hay bấy nhiêu. Kết thúc hai trận, Đại Mạc Cô Yên còn 59% HP. Ấy là vì Hàn Văn Thanh chấp nhận trao đổi để hạ gục nhanh tiêu diệt gọn, chứ lẽ ra vẫn có thể giảm thiểu sát thương nhận về.

“Một chấp ba!”

Fan Bá Đồ đang gào thét trên sân nhà. Gặt đầu hai tướng và dư lại hơn nửa HP, đây là sự kỳ vọng vô cùng hợp lý.

Trong trận.

Hàn Văn Thanh vs Đường Nhu.

Đại Mạc Cô Yên vs Hàn Yên Nhu.

Nhà quyền pháp vs pháp sư chiến đấu.

Từ mười năm trước, đây chính là hai nghề khởi đầu cho mấy năm tranh đấu ròng rã trong Liên minh Vinh Quang.

Tuy không phải đồng đội, nhưng Hàn Văn Thanh rất hiểu pháp sư chiến đấu. Anh có vô vàn tâm đắc khi đánh với nghề này. Đối đầu với bất kỳ pháp sư chiến đấu nào ngoài Diệp Tu, tỉ lệ thắng của Hàn Văn Thanh cao đến kinh hồn. Trừ đi vài tình huống cực đoan trên lôi đài, nếu solo một chọi một công bằng, Hàn Văn Thanh chưa bao giờ nếm thất bại dù chỉ một lần.

Màn Tân binh khiêu chiến trong All-Stars mùa tám, tân binh xuất sắc Tôn Tường, người vừa tiếp nhận tài khoản Nhất Diệp Chi Thu và được tôn vinh có trình cao nhất trong thế hệ pháp sư chiến đấu mới, từng khiêu chiến Hàn Văn Thanh, vị lão tướng đã qua thời kỳ đỉnh cao, nhưng người chiến thắng cuối cùng vẫn là Hàn Văn Thanh.

Đêm nay Hàn Văn Thanh đụng độ Đường Nhu, Tân binh Tốt nhất của mùa giải với nghề pháp sư chiến đấu.

Mọi pháp sư chiến đấu đều sẽ mang trên mình chút sắc màu của Diệp Tu. Kiêu ngạo như Tôn Tường cũng phải khổ luyện kỹ thuật Rồng Ngẩng Đầu đấy thôi! Đường Nhu từng bước trưởng thành bên cạnh Diệp Tu, khó thể nào không do Diệp Tu dạy dỗ.

Thế nhưng Hàn Văn Thanh phát hiện, ở Đường Nhu không chỉ tồn tại bóng dáng Diệp Tu mà còn cả chính anh nữa.

Cô gái xinh đẹp này có một khao khát tấn công to lớn, thích dùng bạo lực phá hủy tất cả. Lao tới, lao tới và lao tới, mãi không biết lùi là gì, đổ bao nhiêu máu cũng không sợ, chỉ cần lấy nhiều máu địch hơn là được.

Đó là điều những người như Hàn Văn Thanh sẽ làm, nên anh nhìn là hiểu ngay.

Bóng dáng đối thủ, bóng dáng chính mình. Hai hình ảnh vốn luôn đối đầu suốt bao nhiêu năm bỗng trùng vào nhau trên cô gái trước mặt.

Một người như vậy, khó hay dễ đánh?

Hít sâu, Hàn Văn Thanh vào thế nghênh địch.

Trận đấu bắt đầu.

Hào Long Phá Quân!

Không do dự, không chần chừ, giây đầu tiên spawn trên bản đồ, Đường Nhu lập tức khiển Hàn Yên Nhu lao lên tấn công. Với dạng tướng như Hàn Văn Thanh và Đường Nhu, tấm bản đồ nhỏ hẹp này chẳng khác nào đường đua 100m, nghe tiếng súng vang là bật chạy.

Ai nhanh hơn?

Đường Nhu!

Hàn Yên Nhu nhanh hơn, vì Hàn Văn Thanh chọn né tránh.

Thái độ chưa bao giờ xuất hiện ở Hàn Văn Thanh của quá khứ, đêm nay xảy ra không chỉ lần đầu.

Lý do của lần này là? Vì đối thủ có cùng phong cách đánh với mình, Hàn Văn Thanh biết rõ những giây đầu game sẽ là cuộc chiến giành giật thời gian, giành giật thế chủ động. Nếu là trước đây, anh không ngại trực tiếp quyết thắng thua tại chỗ, xem ai nhanh hơn, ai mạnh hơn. Nhưng bây giờ, Hàn Văn Thanh biết rằng mình đọ không lại phản ứng và tốc độ tay với người trẻ. Thế nên anh dùng toàn bộ phản ứng và tốc độ tay hiện có để né tránh.

Rầm!

Lực xung kích của Hào Long Phá Quân như một quả bom cuốn phăng không khí sát bên Đại Mạc Cô Yên. Với tốc độ như bão tố, dù không trúng nhưng đấu khí ma pháp vẫn làm cơ thể Đại Mạc Cô Yên loạng choạng. Hàn Văn Thanh đã dự tính trước điều này. Anh cho Đại Mạc Cô Yên mượn lực, xoáy người nhảy lên, quét chân về phía lưng Hàn Yên Nhu. Đá Xoáy!

Bốp!

Tiếng va chạm vang lên dữ dội.

Vừa thấy Hào Long Phá Quân trượt mục tiêu, Hàn Yên Nhu lập tức ngắt kỹ năng. Đại chiêu Hào Long Phá Quân phát động nhanh, thu về cũng nhanh, có thể nói là đứa con lạc loài trong hàng ngũ các đại chiêu. Hàn Yên Nhu xoay người, thế đi của Hào Long Phá Quân chưa hết đã biến thành Thiên Kích, va đập vào cú Đá Xoáy của Đại Mạc Cô Yên.

Hai nhân vật văng ra sau, nhanh chóng ổn định cơ thể và lao lên lại.

Hai tuyển thủ cùng phong cách cứng rắn gặp nhau, một trận đôi công kịch liệt là khó thể tránh. Tuy nhiên, từ pha trao đổi chiêu đầu tiên đã thấy rõ sự khác biệt giữa hai người. Hàn Văn Thanh đánh nhờ kinh nghiệm, hiểu biết về nghề pháp sư chiến đấu và phong cách Đường Nhu đang theo, từ đó dự liệu trước mọi tình huống để chiếm quyền chủ động. Còn Đường Nhu dựa vào phản ứng và tốc độ tay cực cao, xử lý liên tục các pha mở chiêu của Đại Mạc Cô Yên kịp thời và không để mình rơi vào bị động.

Hai người đánh đến khó phân thắng bại, thanh máu cả hai trượt dài chỉ trong nháy mắt. Một trận đối kháng của trường phái cứng rắn sao có thể thiếu trao đổi sát thương?

HP Đại Mạc Cô Yên không bằng Hàn Yên Nhu, nhưng sau anh vẫn còn một tướng. Trong khi đó, Hàn Yên Nhu cầm cây máu đầy vào trận và chọn cách chơi trao đổi ngang hàng, cho dù mài chết Đại Mạc Cô Yên thì cũng nghênh đón đối thủ kế tiếp trong tình trạng thương tích đầy mình.

Nên mới nói, dạng tướng như Hàn Văn Thanh và Đường Nhu không thích hợp đấu lôi đài, nhất là loại lôi đài quy mô 5v5 như thể thức vòng chung kết. Khao khát lao về phía trước chặt chém sẽ dẫn đến lối chơi lấy mạng đổi mạng, nếu gặp đối thủ dễ áp chế thì chớ, còn gặp người cũng chơi cứng như mình thì đừng mong tổn thất ít máu.

Đánh kiểu này, Hưng Hân sẽ thắng một trận đấy, nhưng kết quả toàn hạng mục sẽ không quá lạc quan.

“Haiz... Tiểu Đường...” Đến Trần Quả cũng phải ảo não.

“Sao thế? Em ấy đánh tốt mà?” Diệp Tu nói.

“Bá Đồ còn một tướng kìa!” Trần Quả nhắc nhở. Diệp Tu hôm nay đếm nhầm à?

“Không đánh kiểu này, sợ chết tại đây luôn chứ đừng nói gặp tướng kế.” Diệp Tu trả lời.

“Hả?”

“Chị cảm thấy Tiểu Đường chơi khô máu trao đổi với Hàn Văn Thanh dễ thắng hơn, hay đánh chậm đọ kinh nghiệm, đọ mắt nhìn, đọ nền tảng dễ thắng hơn?” Diệp Tu hỏi.

Trần Quả ngẩn người.

Kinh nghiệm, mắt nhìn, nền tảng... Đọ với Hàn Văn Thanh?

Trần Quả chẳng cần nghĩ đã có câu trả lời.

“Thừa thế xông lên vẫn còn cơ hội, chậm lại mới khó đánh.” Diệp Tu nói.

Trận đấu diễn ra kịch liệt như vũ bão, chưa tới một phút liền có kết quả. Đường Nhu thắng với tổn thất không nhỏ. Hàn Yên Nhu chỉ còn 50% HP, đúng nửa cây. Chơi trao đổi, không ai trong hai người chiếm ưu thế áp đảo tuyệt đối, có thể nói là ngang cơ.

Fan Bá Đồ tiếc hùi hụi vì vô cùng kỳ vọng đội trưởng sẽ làm một pha một chấp ba hoành tráng tại vòng chung kết, chiến thắng lôi đài nhờ lội ngược dòng. Nhưng thôi, kết quả này cũng đã quá xuất sắc. Hàn Văn Thanh xuống sân trong tiếng vỗ tay rung trời. Fan Bá Đồ cũng khá vừa mắt với cô tân binh Đường Nhu dám đánh đôi công với đội trưởng nhà họ. Dĩ nhiên, nếu ẻm cầm nghề khác chứ không phải pháp sư chiến đấu thì càng vừa mắt hơn. Pháp sư chiến đấu ấy à, nghe là thấy ghét rồi!

Trận quyết định lôi đài đã đến. Tên tuổi tướng thứ năm Bá Đồ sáng lên trên bảng điện tử.

Tống Kỳ Anh, nhà quyền pháp Trường Hà Lạc Nhật.

Pháp sư chiến đấu thế hệ mới vs nhà quyền pháp thế hệ mới. Có điều, hai người trẻ này lại không đi theo đường lối như tiền bối mình.

Pháp sư chiến đấu của Đường Nhu tuy tiếp thu lượng lớn kỹ thuật từ Diệp Tu, nhưng phong cách cá nhân lại nghiêng về đối thủ một mất một còn của hắn.

Còn Tống Kỳ Anh nghe đồn là người kế tục Hàn Văn Thanh, nhưng nhà quyền pháp của cậu ta lại chọn con đường như Trương Tân Kiệt, vị đội phó Bá Đồ có phong cách mâu thuẫn với đội trưởng.

Phong cách tuy khác biệt, cuộc chiến vẫn là cuộc chiến cũ.

Thắng thua, chỉ có thắng thua mà thôi!

Đầu game, Hàn Yên Nhu xông lên. Không dùng Hào Long Phá Quân nhưng vẫn cướp thế tấn công như không có ngày mai. Máu chỉ còn 50%, Hàn Yên Nhu rất cần thành lập ưu thế. Ưu thế của Đường Nhu là gì? Là sở trường dùng tấn công để thắng máu. Bản đồ lại quá đơn giản, ngoài con đường đó, cô không còn lựa chọn khác.

Phía kia, Tống Kỳ Anh lại rất điềm tĩnh. Tuy kém xa Hàn Văn Thanh về mặt kinh nghiệm, cậu vẫn biết Đường Nhu đang muốn làm gì. Pha cướp quyền chủ động của Hàn Yên Nhu bị cậu tránh né một cách nhẹ nhàng.

Cậu không chọn cách bật ngược tức thì như Hàn Văn Thanh. Hổ báo chỉ làm đôi bên quay về điểm xuất phát. Mặc dù đôi công cũng là cách tốt để cào máu, nhất là khi Trường Hà Lạc Nhật đang có lợi thế HP hơn Hàn Yên Nhu, nhưng vì đây không phải phong cách sở trường của mình, Tống Kỳ Anh quyết định không làm.

Mà biết đâu chừng, đó mới là phong cách thực sự của Bá Đồ: Không những tiến về phía trước, còn phải kiên trì với con đường đã chọn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.