Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử

Chương 14: Chương 14




Quyên Tử thường tới một quán bar tên là Dạ Sắc, trước đây được một chị quen ở lớp học khiêu vũ dẫn đến, sau đó chị ấy xuất ngoại nhưng Quyên Tử vẫn thường xuyên đến, vì thế với DJ hay bartender có thâm niên ở đây rất quen thuộc.

Ở đây đại đa số là thanh niên trẻ nên không khí rất nóng bỏng, Quyên Tử tới thường cũng chỉ ngồi ở quầy uống rượu, nói chuyện phiếm với thợ pha chế Tiểu Lâm, nếu vui vẻ cũng tham gia vào đám náo nhiệt.

Có lúc dưới ánh đèn rực rỡ cũng nhảy hết mình. Quyên Tử luôn có cảm giác trong lòng là tuổi trẻ đã qua, nhưng không thể không công nhận đây là một nơi rất tốt để thả lỏng cơ thể.

Âm nhạc từ chậm rãi chuyển sang sôi động, một cô nữ sinh ăn mặc khiêu gợi, nhảy lên giữa sân khấu, nhảy điên cuồng theo tiết tấu nhạc. Cô gái này nhảy rất đẹp, vô cùng sống động, khiến cho rất nhiều người vây quanh, trầm trồ khen ngợi.

Quyên Tử quay lại, giơ cái ly lên quơ quơ về phía quầy, cục đá lạnh bên trong khúc xạ ánh sáng trong suốt.

"Cô nhóc này nhảy rất được"

Tiểu Lâm cười:

"Chị Quyên Tử, những lời này người khác nói nhiều rồi, chị thì không cần nói, cô nàng này mấy này gần đây thường xuyên tới, là khách trên phòng VIP phía trên đưa đến, là một Tiểu tam (bồ nhí) vô danh của đại gia, chị xem, trông cô ta ăn mặc có vẻ đơn giản nhưng toàn hàng hiệu hạng nhất đấy.

Quyên Tử ngẩng đầu, trên tầng hai mờ tối là phòng VIP, thường chỉ cho những khách không giàu cũng quý, Quyên Tử nhíu mày, không giàu cũng quý, tự nhiên nghĩ đến cụm từ này lại thấy khó chịu trong lòng.

Bên lan can phong cách Châu Âu đối diện sân khấu, có mấy người đang đứng, ánh mắt nhìn chằm chằm lên cô gái đang nhảy, chắc là đại gia trong miệng Tiểu Lâm.

Ánh đèn trần nhà rọi thẳng vào mắt khiến Quyên Tử nheo nheo, trong lòng thầm chửi đúng là xúi quẩy, đại gia cái rắm gì, người đang dựa vào rào chán, ra vẻ oai phong kia chẳng phải là một trong số những người bạn tốt của Tả Hồng - Phong Cẩm Thành đấy sao, bên cạnh còn có một người đàn ông, tối quá không nhìn rõ mặt, nhưng trông dáng dấp cao to, đứng ở đó cũng có thể cảm thấy một loại khí thế anh hùng vùng vẫy.

Chắc cũng là cá mè một lứa với bọn Tả Hồng. Quyên Tử mặc dù dây dưa với Tả Hồng cũng lâu rồi, nhưng mấy người bạn đó, cô cũng không biết nhiều, ngay cả Diệp Trì cô còn không tiếp xúc nhiều lắm, đừng nói là cái tên Phong Cẩm Thành này.

Có điều cuối năm ngoái, Tả Hồng lôi cô đến tham dự hôn lễ của Phong Cẩm Thành, rất sang trọng, cô dâu rất xinh đẹp nhưng mọi thứ trong mắt Phong Cẩm Thành không khác gì trò đùa khiến Quyên Tử rất ngứa mắt.

Không thích thì đừng cưới, cũng đừng vào lễ đường, còn cái loại thái độ này, loại đàn ông như thế này đáng đánh đòn, Quyên Tử lúc ấy nghĩ, nếu mình là cô dâu đó, thì con bà nó sẽ cho hắn mấy cái bạt tai, mày không vui lòng, bà đây cho mày khó chịu một thể.

Sau này thi thoảng cũng gặp vài lần khi bị Tả Hồng lôi đi ăn uống, phụ nữ bên cạnh Phong Cẩm Thành cứ gọi là thiên biến vạn hóa, chẳng ai giống ai. Thật ra phải nói là Hồ Quân cũng thế, Diệp Trì trước kia còn chưa rời xa sắc giới cũng sắp làm được phim bộ trăm tập, thêm cả Tả Hồng nữa, tóm lại chẳng ai ra gì.

Quyên Tử thầm khinh thường trong lòng, ngửa cổ làm một hơi, Tiểu Lâm rót cho cô thêm ly nữa, cười ha ha:

"Chị Quyên Tử, lên thể hiện bản lĩnh đi, cho cô ta mở mang chút, bầu trời cao rộng lắm, vỏ quýt dày còn có móng tay nhọn, đừng tưởng mình đã nguy hiểm."

Quyên Tử liếc nhìn sân khấu, cô gái đã đi xuống, âm nhạc cũng chuyển thành một bài nhẹ nhàng, cô gật đầu một cái, cũng đúng lúc cần phát tiết.

Lông mày Tiểu Lâm thiếu chút dựng ngược, ra dấu với DJ Kevin, Kevin ở trong bóng tối nói giọng trầm thấp:

"Bây giờ, xin mời nữ hoàng bóng đêm của chúng ta lên sân khấu"

Quyên Tử cười hì hì, không phản đối, đi thẳng lên, chống tay vào thành, nhảy lên sân khấu...

Âm nhạc kịch liệt bùng lên, dưới ánh đèn, những động tác uốn lượn vô cùng uyển chuyển và hấp dẫn, trong phút chốc thổi bùng không khí.

Phong Cẩm Thành vô cùng ngạc nhiên, vốn định chiêu đãi cậu ba Mạc nên hôm nay mới đến đây, danh tiếng nhà học Mạc đang lên, lần này tám chín phần ông cụ họ Mạc sẽ thăng chức, tất nhiên nhà họ Mạc cũng nhờ thế mà thuận nước thuyền dâng.

Ba con trai nhà họ Mạc hiện tại cũng đều giữ chức vụ trong cơ quan chính phủ, cho nên Tả Hồng muốn hủy hôn lúc này cũng như đứng trước họng súng.

Thật ra Phong Cẩm Thành chẳng hiểu gì về tình yêu, trong cuộc đời mình, anh cũng từng một lần, đây chính là câu chuyện cười, sau đó thì hết lần này đến lần khác, những người bạn tốt của anh đều ngã gục trong cái đầm lầy này.

Đầu tiên là Diệp Trì, rồi đến Tả Hồng. Diệp Trì thì anh còn hiểu được một tí, dù sao cái cô Thời Tiêu kia, nhìn cũng động lòng người, còn đáng yêu, chứ cái cô Quyên Tử này, một người luôn có phong độ như anh cũng phải thở dài. Dáng dấp thì không đến nỗi, nhưng phụ nữ có dáng dấp đâu thiếu gì.

Chẳng lẽ vì biết cô nàng bên cạnh cậu ba Mạc nên hôm nay biết cậu Mạc ở đây, cô ta cũng mò đến, trước đây bọn họ cũng tới Dạ Sắc vài lần, nhưng không để ý phía dưới, ai biết hôm nay lại gặp Quyên Tử ở đây.

Tối nay cô ăn mặc rất ưa nhìn, một chiếc áo đen quây, ôm sát cơ thể đầy đặn, váy ngắn đỏ thẫm không thể ngắn hơn được nữa, để lộ bắp đùi trắng muốt cân xứng, đi một đôi bốt cao trên đầu gối, điên cuồng nhảy, mái tóc dài sóng to không ngừng tung lên để lộ khuôn mặt mỹ lệ nhỏ nhắn.

Bộ dạng này khác hoàn toàn với vẻ bình thường mà anh hay gặp, trang điểm đậm càng khiến khuôn mặt xinh đẹp hơn, cả người toát ra một sự hấp dẫn thoát tục, nghiêng nước nghiêng thành.

Phong Cẩm Thành chợt hiểu ra, vì sao một kẻ lăn lộn trong đám phụ nữ nhiều năm như vậy lại sa lầy ở đây, cô gái này không phải là phụ nữ nữa mà đã thành tinh rồi.

"Cẩm Thành, cô nàng phía dưới thật thú vị"

Phong Cẩm Thành phục hồi tinh thần, thấy bộ mặt của cậu ba Mạc đầy hứng thú nhìn phía dưới, thầm nhủ trong lòng, không phải tên này cũng nhắm trúng Quyên Tử chứ, thế này thì đúng là rắc rối.

Cậu ba Mạc Vân Giới, hiện đang làm ở bộ giao thông, quản cửa buôn bán của nhà họ Phong, nếu không Phong Cẩm Thành cũng không cần thiết phải hối lộ hắn.

Thật sự với địa vị của nhà họ Phong, cũng không cần thiết phải nịnh bợ hắn, có điều Phong Cẩm Thành nghĩ nhân cơ hội này tạo mối quan hệ, sau này tránh được phiền toái, vừa nghĩ đến cái đó thì lòi ra cái này.

Cậu ba Mạc nổi danh đào hoa, bà vợ ở nhà đã bị gạt từ lâu, một bên là người tình, một bên là tri kỷ, so với bọn họ còn lang bạt hơn, như cô nàng hiện tại, chưa tới hai mơi tuổi, nghe nói cũng mới cặp với cậu ba Mạc được nửa tháng, vẫn còn nóng nên chỗ nào cũng mang tới.

Theo lý mà nói, cậu ba Mạc có bao nhiêu phụ nữ cũng chẳng liên quan đến Phong Cẩm Thành, thậm chí còn có thể giúp đỡ một số việc, nhưng Quyên Tử, cô gái này là mạng sống của Tả Hồng.

Phong Cẩm Thành khẽ xoay người, khéo léo che ánh mắt của cậu ba Mạc:

"Anh ba, chúng ta vào uống tiếp đi, dễ chừng phải đến vài năm rồi không uống rượu với anh, nào..."

Mạc Vân Giới còn chưa kịp bị Phong Cẩm Thành kéo đi, bên dưới đã náo loạn cả lên, Phong Cẩm Thành quay đầu lại nhìn, thầm chửi thề, Tả Hồng lại có thể tìm một phụ nữ trêu hoa ghẹo nguyệt gây tai họa như vậy.

Quyên Tử cũng không sợ, nhìn người đàn ông trước mặt, khóe miệng khẽ nhếch lên, người đàn ông kia vừa nhìn thấy mỹ nữ mỉm cười, gan càng lớn hơn, tiến sát lại, Quyên Tử nhìn ra phía sau hắn, vẫn cười vô cùng quyến rũ.

Người đàn ông như được khích lệ, lao thẳng tới, Quyên Tử lùi nhanh về sau mấy bước, lách người một cái, hắn lao thẳng xuống dưới bục sân khấu, Quyên Tử nhảy xuống theo, giơ chân đạp thẳng:

"Con mẹ mày không có mắt à, bà mày đang khó chịu đây, khó chịu biết không, con bà nó mày cũng dám bắt nạt bà, bà đạp chết mày, đạp chết mày..."

Tiểu Lâm vội vàng đến kéo Quyên Tử ra:

"Chị Quyên Tử, chị Quyên Tử, đủ rồi, đủ rồi..."

Quyên Tử bị Tiểu Lân kéo đến bên quầy rượu, bưng rượu định làm một hơi cho đỡ tức, người đàn ông xui xẻo bên kia đã bị bảo vệ lôi ra ngoài.

Quyên Tử đặt ly rượu trong tay xuống:

"Quay lại rồi"

Tiểu Lâm lúc này mới nhận ra, chị Quyên Tử hôm nay rất lạ, chưa kịp hỏi đã thấy hai người đàn ông đi đến.

Mạc Vân Giới nhìn Tiểu Lânm:

"Hai ly Chivas"

Hai cốc Chivas đặt trên quầy bar, Mạc Vân Giới đẩy một ly đến trước mặt Quyên Tử:

"Tôi mời, uống một chén được chứ?"

Lúc này Quyên Tử mới chú ý đến người đàn ông vừa tới, xoay người lại quan sát hắn từ trên xuống dưới mấy lần, một người đàn ông cân xứng như vậy cũng không nhiều, hơn nữa, người đàn ông này nhìn có vẻ rất quen.

Quyên Tử chớp mắt mấy cái, nhìn đến Phong Cầm Thành đứng đằng sau, bật cười, cô đã nói là nhìn quen mà, chẳng phải đây là chỗ mà đám con nhà giàu cả ngày chẳng có chuyện gì làm đến sao.

Phong Cẩm Thành thật sự muốn chửi bậy, đúng là hỏng hết chuyện, cậu ba Mạc cứ như bị trúng tà, đuổi thẳng cổ cô gái bên cạnh, lao thẳng xuống tìm Quyên Tử.

Cùng là đàn ông, suy nghĩ xấu xa trong lòng cậu ba Mạc, Phong Cẩm Thành còn lạ gì, nhưng đối tượng lại là Quyên Tử, quan hệ này anh lại chẳng thể nói toạc ra được, nói xong càng không thể dọn dẹp nổi, chỉ có thể đi theo cậu ba Mạc xuống, thầm nghĩ sao lại có thể xảy ra chuyện quái quỷ này chứ.

Quyên Tử bỏ qua Mạc Vân Giới vẫy tay với Phong Cẩm Thành:

"Tưởng ai, hóa ra là thiếu gia Phong nhà chúng ta"

Khóe miệng Phong Cẩm Thành cũng không thể khống chế, khẽ co giật hai cái, vẻ mặt lúng túng, không biết phải nói gì.

Ánh mắt Quyên Tử thâm thúy tuần tra trên cơ thể hai người trước mặt, rồi quay về phía Mạc Vân Giới nở nụ cười sáng lạn, khiến hắn phút chốc kinh ngạc:

"Anh muốn mời tôi uống rượu, vậy phải thực hiện theo quy tắc của tôi nhé."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.