Tinh Thần Biến

Chương 9: Q.10 - Chương 9: Nghiên Cơ nương nương






Tần Vũ nhìn về hướng chính điện đang vọng lại những tiếng động long trời lở đất, hiển nhiên đối diện với trấn phủ thạch bia, chúng tán tiên tán ma cuối cùng đã không thể nhẫn nại được nữa, không ai còn e dè gì. Lúc này mỗi người đều đã xuất toàn lực để sát tử đối phương.

- Không biết sau trường chém giết này, nếu kẻ thắng lợi biết được trấn phủ thạch bia kia chỉ là trò lừa bịp, không hiểu sẽ khóc hay cười đây?

Lập Nhi cảm thán nói.

- Hoặc không khóc, cũng chẳng cười, chỉ hận Nghịch Ương tiên nhân kia tới thấu xương, vị Nghịch Ương tiên nhân này quả thật âm hiểm, đấy thật sự không phải là đùa cợt người ta sao?

Tuy nói vậy nhưng Tần Vũ vẫn không nén được chút tiếu ý.

Hiển nhiên y đang nghĩ tới cái cảnh kết cục đó.

- Với việc Nghịch Ương tiên nhân lưu lại Mê ảo ma cảnh cùng với lời nói của người, có thể phán định, vị Nghịch Ương tiên nhân này hỉ nộ vô thường, luôn tự làm theo ý mình, để lại trấn phủ thạch bia nhằm hí lộng đám tán tiên tán ma kia cũng không có gì là quá kì quái.

Lập Nhi cười nói.

Tần Vũ chợt nhớ lại, sau khi thoát khỏi Mê ảo ma cảnh cũng đã nghe lời nói của Nghịch Ương tiên nhân, liền gật đầu.

Tần Vũ nhìn lại về phía chánh điện, đang bị năng lượng khủng bố làm cho chấn động, thật sự tại chánh điện, các vị tán tiên tán ma đã mở ra một trường đồ sát vô cùng thảm khốc.

Tần Vũ nhìn Lập Nhi cười nói:

- Chúng ta đi.

Chém giết, mặc cho cuộc chém giết có long trời lở đất, Tần Vũ cũng chẳng thể quản, lúc này quan trọng nhất là tìm ra nguyên linh tinh phách trân quý, đồng thời khống chế cung điện chân chánh hạch tâm.

Bên ngoài chánh điện, Duyên Mặc, Y Đạt, Ngôn Tự chân nhân, Hắc phát lão giả cùng những người còn lại đang ngây ngốc nhìn những gì đang diễn ra, trường đồ sát tàn khốc, công kích hiểm độc căn bản không còn lưu lại một chút sinh lộ nào .

Chỉ nhìn thấy trên chánh điện, lớp lớp tàn ảnh, kiếm mang tung hoành không ngớt, các loại cấm chế phù ấn cũng không ngừng bạo tạc công kích .

Tán tiên tán ma, nếu bị mất đi nhục thân, thân thể không giống như người thường, cho dù có bị đao kiếm xuyên qua cũng không tính là vết thương nặng, duy chỉ có nguyên anh bị làm tổn hại thì quả thật là vết thương chí mạng.

Tuyệt chiêu.

Cấm chiêu.

Âm chiêu.

Không có gì là không được sử dụng.

Càn Hư lão đạo sắc mặt dữ tợn, đạo bào lúc này đã bị đánh cho tan nát, trên mặt còn bị vài nhát kiếm, nhưng Càn Hư lão đạo không hao phí công lực để chữa trị vết thương trên mặt, mặc cho vết thương chảy máu, Càn Hư lão đạo vẫn không ngừng công kích huynh đệ Hoắc Lạn Hoắc Xán.

- A, Nhạc Diễm chân nhân, Thủy Nhu chân nhân!!!!

Hoắc Lạn giận dữ hống lên, đồng thời cũng điên cuồng công kích.

Nguyên bổn đã đạt được thỏa hiệp cùng Nhạc Diễm chân nhân tương trợ lẫn nhau. Nhưng tới lúc tối hậu, Nhạc Diễm chân nhân cùng Thủy Nhu chân nhân lại không ngờ quay sang công kích huynh đệ bọn chúng, hình thành thế tán tiên toàn lực liên hợp công kích huynh đệ Hoắc Lạn khiến chúng đương nhiên rơi vào thế hạ phong.

Nhưng, Hoắc Xán Hoắc Lạn huynh đệ đều đã đạt đến tam kiếp tán ma, đâu dễ bị giết.

Nếu như quả Hoắc Lạn liều chết, cố sát tử một trong số Càn Hư lão đạo, Thủy Nhu chân nhân hoặc Nhạc Diễm chân nhân thì cũng không phải là không có khả năng.

Tê sát thảm liệt!

Muốn giết kẻ khác nhưng bản thân cũng không muốn chết, cần phải giữ cái mạng nhỏ để còn luyện hóa trấn phủ thạch bia.

Một khối hoàng kim có thể khiến đám ăn mày phát điên. Như một núi hoàng kim, đủ sức để làm cho vô số ăn mày điên cuồng chém giết lẫn nhau.

Lúc này, tất cả đám tán tiên tán ma đều chưa đạt đến tứ cấp tán tiên cũng giống như thế. Không gì có thể so sánh với tòa cung điện to lớn hoàn toàn được cấu thành từ nguyên linh thạch này ( trong mắt bọn họ ). Đối với họ đây cũng giống như là núi vàng trước mắt đám ăn mày.

Điên cuồng, giết chóc.

Tìm được tòa cung điện này, cũng đại biểu cho việc địa vị của bọn họ có thể nâng cao, công lực có thể đột phi mãnh tiến, cũng tăng thêm khả năng vượt qua tán tiên kiếp. Cung điện này đại biểu cho tương lai huy hoàng của họ.

Tán tiên tán ma công lực hai cấp, ba cấp chỉ là nhân vật nhỏ bé, muốn trở thành tán tiên tán ma có địa vị cao cao tại thượng quả thật là vô cùng khó khăn.

Nhưng có cung điện này lại trở thành việc dễ dàng hơn rất nhiều.

- Muốn giết ta, nằm mơ.

Hoắc Lạn tức giận hét lên. Đồng thời cùng đệ đệ Hoắc Xán, tựa như hóa thành lưỡng đạo quang mang nhằm hướng Càn Hư lão đạo công kích, hai huynh đệ bọn chúng đã nghĩ đến phương pháp công kích này, cho dù có bị chúng nhân bao vây cũng có thể liên thủ chống đỡ.

Mà Càn Hư lão đạo chứng kiến cảnh này, trong nhãn thần như phát ra thiểm điện, phía sau Càn Minh Càn Thiện, hai sư đệ cùng phóng ra phi kiếm, Càn Hư lão đạo trong tay hiện lên một chữ sắc vàng - "thanh ", sau đó chuyển tay xuất ra một chưởng.

Kim sắc triện tự lơ lửng giữa không trung, Càn Hư lão đạo phi kiếm ở giữa, Càn Minh Càn Thiện phi kiếm hợp lực, tạo thành một cỗ kiếm ảnh .

Chém giết vô cùng kịch liệt, nhưng đám tán tiên tán ma bất quả chỉ bị ngoại thương, đối với tán tiên mà nói, ngoại thương có thể không cần tính đến, cho nên chân chính trọng thương chỉ có Hoắc Xán là nguyên anh bị chút thương tổn.

Càn Hư lão đạo ba người tạo thành trận pháp, miễn cưỡng tương đương với hai tam kiếp tán tiên. . . Thủy Nhu chân nhân, Nhạc Diễm chân nhân cũng đều là tam kiếp tán tiên. Cộng lại công lực tương đương với bốn vị tam kiếp tán tiên.

Như Hoắc Lạn Hoắc Xán hai người, cũng chỉ là hai tam kiếp tán ma.

Đả bại thì dễ, nhưng muốn giết thì khó!!!

Đánh bại nghĩa là làm cho hai huynh đệ Hoắc Xán Hoắc Lạn tự thấy khó mà lui, bất quá ăn mày đứng trước cơ hội đoạt được núi vàng, có thể lui sao?

Không thể, bởi y đã hoàn toàn mờ mắt!

Hoắc Lạn, Hoắc Xán hai huynh đệ cũng đã hoàn toàn mờ mắt, như Càn Hư lão đạo, Nhạc Diễm chân nhân, Thủy Nhu chân nhân có ai là không mờ mắt, không kẻ nào muốn từ bỏ cả, tất cả đều điên cuồng công kích, chưa giết được đối phương thì quyết không từ bỏ.

- Cung điện này quả là trọng bảo, khiến cho ngay cả Long tộc ta cũng có thể nổi điên, hà huống chi chỉ là nhị kiếp tam kiếp tán tiên tán ma, khi nào thì bọn họ mới có thể kết thúc đây?

Thanh long lắc đầu nói.

Duyên Mặc cười lạnh nói.

- Duyên Lang, như Hoắc Lạn Hoắc Xán đang ở thế hạ phong, nhưng tam kiếp tán ma đâu có dễ bị người ta giết. Muốn giết đối phương nếu không cẩn thận có thể bị đối phương tự bạo sát tử, trấn phủ thạch bi ngay trước mắt, có ai nguyện ý chết không?

- Không, bọn họ sẽ không để tình cảnh như vậy xảy ra.

Hắc phát lão giả lên tiếng.

Chốc lát, lời nói của hắc phát lão giả đã thành sự thật.

Chỉ trong nháy mắt, năm vị tán tiên đồng tâm hiệp lực.

Thủy Nhu chân nhân sử dụng lục sắc lăng đái. Trong nháy mắt đã cuốn chặt lấy thân thể Hoắc Lạn , ở tình cảnh này, trong lòng Hoắc Lạn vô cùng khủng hoảng, chiếc lục sắc lăng đái quả thật vô cùng kiên cố, cho dù có tách ra khỏi thân thể tán tiên, nguyên anh cũng vô pháp đào thoát.

Bởi vì lục sắc lăng đái đã nhắm trúng vào nguyên anh.

Bốn thanh phi kiếm, một loạt những trân quý ấn phù.

Ngay sau khi lục sắc ti đái khốn trụ Hoắc Lạn, bốn đạo phi kiếm cùng hơn chục trân quý ấn phù, tất cả đều nhắm vào đại não Hoắc Lạn công tới. Số ấn phù đó không có cái nào là không tiềm ẩn uy lực cực đại hơn nữa lại còn có thêm bốn thanh phi kiếm đồng thời công kích.

Quá nhanh.

Nhanh tới mức, căn bản Hoắc Xán không có đủ thời gian cứu trợ ca ca.

Chỉ nghe thấy một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, đến phút cuối cùng bị dồn vào tử địa, Hoắc Lạn không ngờ lại tự bạo.

Tam kiếp tán ma tự bạo!!

Tam kiếp tán ma, có thể so sánh với Đại Thành kì cao thủ, chỉ dưới nhất cấp thiên tiên một bậc. Tự bạo quả thật uy lực rất lớn nhưng năm vị tán tiên đều chỉ tấn công từ xa, ở cự li này, tự bạo tịnh không thể đả thương bọn họ.

Nhưng cũng hủy được mấy cỗ linh khí.

Chiếc lục sắc lăng đái lúc này đã bị nổ thành trăm mảnh, còn bốn thanh phi kiếm chỉ có hai thanh may mắn còn nguyên vẹn. Hai thanh kiếm của Càn Minh Càn Thiện đã bị nổ thành từng mảnh, còn Càn Hư lão đạo cùng Nhạc Diễm chân nhân phi kiếm đích thực là do các vị tiền bối tông phái lưu hạ, đều là trân quý hạ phẩm tiên khí mới có thể không bị tổn thương.

- Đại ca!

Hoắc Xán bi phẫn hét lên, thanh âm phảng phất nỗi đau tể tâm liệt phế.

- Còn không động thủ.

Càn Hư lão đạo hét lên. Ngay sau đó liền cùng Nhạc Diễm chân nhân xuất thủ.

Thủy Nhu chân nhân thần sắc âm trầm, cho dù lăng đái không phải là tiên khí. Nhưng cũng là cực phẩm linh khí, hơn nữa lăng đái còn có khả năng giam cầm nguyên anh. Khi đối đầu với tán tiên tán ma có thể xuất kì bất ý, dùng lăng đái để chế trụ đối phương, rồi sau đó có thể sát tử đối phương một cách dễ dàng.

Thật sự luyện chế lăng đái cực kì khó khăn, đầu tiên là tài liệu nhu yếu cần dùng không phải ít, hơn nữa chỉ có sư tổ của bà mới có thể luyện chế thành công lăng đái, nhưng sư tổ của bà ta đã tiến nhập vào Bạo Loạn tinh hải đã hơn ngàn năm, vẫn chưa có tin tức gì, không biết là đã chết trong Bạo Loạn tinh hải hay độ kiếp thất bại.

Mức độ trân quý của lăng đái tuyệt đối không dưới hạ phẩm tiên khí nhưng lúc này đã bị hủy mất.

Tuy vậy nghĩ đến thanh sắc ngọc điện, bên cạnh đó là vô sô nguyên linh thạch, bảo bối Thủy Nhu chân nhân cũng mạnh mẽ áp chế được cơn phẫn nộ trong lòng.

- Ta xin thề với trời, Thanh Hư quan, Tử Dương môn, Lam Ương môn, sẽ có ngày ta bắt các ngươi nợ máu phải trả bằng máu.

Thanh âm vẫn vang vọng trong chính điện nhưng Hoắc Xán đã ở bên ngoài tìm cách đào tẩu.

Nếu quả Hoắc Xán vẫn tiếp tục đấu với bọn họ, Càn Hư lão đạo và chúng tán tiên có thể liên thủ lại giết chết hắn, nhưng nếu quả thực Hoắc Xán từ bỏ trấn phủ thạch bia để đào tẩu, thì bọn họ một chút cơ hội khẳng định là cũng không có.

"Oanh! "

Một tiếng nổ từ ngoài điện truyền tới, đồng thời một âm thanh thảm thiết vang lên.

- Càn Hư lão đạo, sát tử Ngôn Tự chân nhân coi như là một chút lợi tức.

Hoắc Xán âm thanh từ ngoài truyền vào, nguyên bổn lúc này Ngôn Tự chân nhân đã hóa thành một đống tro tàn. Tam kiếp tán tiên một kích chứa đầy phẫn hận, Ngôn Tự chân nhân mới đạt đến Không Minh hậu kì một chút phản kháng cũng không có.

Càn Hư lão đạo sắc mặt nhất thời âm trầm.

Bất quá y cũng minh bạch, tuy rằng âm thanh vừa rồi truyền tới từ quảng trường nhưng với tốc độ của Hoắc Hán không biết y đã trốn vào xó xỉnh nào rồi.

Càn Hư lão đạo sư huynh đệ ba người, cùng nhìn về hướng Thủy Nhu chân nhân, Nhạc Diễm chân nhân.

Trấn phủ thạch bia, chỉ có thể để một người luyện hóa, nhưng người đó là ai? Hoắc Lạn Hoắc Xán, Càn Hư lão đạo ba người, cùng Thủy Nhu chân nhân, Nhạc Diễm chân nhân quan hệ rõ ràng bắt đầu biến hóa, không một ai nguyện ý nhượng lại cho đối phương luyện hóa trấn phủ thạch bia.

Cả hai bên đều không nguyện ý bỏ cuộc, vậy ....

Thanh ngọc cung điện quá lớn, hơn nữa linh thức của Tần Vũ hiện tại căn bản vô pháp sử dụng.

Căn bản không cần phải nghĩ, đây là cung điện của Nghịch Ương tiên nhân, Nghịch Ương tiên nhân là tiên nhân đạt đến đẳng cấp nào, làm sao có khả năng để tu chân giả chưa đạt tới cảnh giới thiên tiên có thể tùy ý dùng linh thức tra xét.

Hoặc gỉả công lực phải vượt quá Nghịch Ương tiên nhân mới có khả năng tra xét cung điện.

Tốc độ!

Tần Vũ cùng Lập Nhi hai người triển khai thân pháp, nhanh chóng bắt đầu thăm dò cung điện, lúc này cũng đã kiểm tra được một thời gian. Hai người đã tra xét hơn vài trăm gian phòng nhưng hoàn toàn chưa tìm được nguyên linh tinh phách.

Dưới mặt đất, khe nứt của ngọn giả sơn, trong dòng nước của con suối.

Vô luận là địa phương bí ẩn hay không bí ẩn, Tần Vũ cùng Lập Nhi cũng đều kiểm tra, nhưng cung điện quá lớn, hai người vẫn còn chưa xem xét rất nhiều nơi.

Lúc này Tần Vũ, Lập Nhi hai người vai kề vai phi hành.

- Lập Nhi, có thể Nghịch Ương tiên nhân đã đem theo nguyên linh tinh phách bên mình, nếu vậy cho dù chúng ta tìm kiếm cũng không có khả năng thấy được.

Tần Vũ cấp tốc phi hành về phía trước bên cạnh Lập Nhi nói .

Lập Nhi lắc đầu :

- Không đâu, vị Nghịch Ương tiên nhân này đã để lại trấn phủ thạch bia, tuy chỉ là để hí lộng những ai tiến vào cung điện. Nhưng muội tin, Nghịch Ương tiên nhân đã lưu lại cung điện khẳng định cũng sẽ lưu lại nguyên linh tinh phách, hơn nữa ông ta quyết để lại vật đó cho người có duyên nếu không người hí lộng như ở đại điện không phải là rất buồn chán sao?

- Đúng nếu như quả là không lưu lại bảo bối gì mà lại lưu lại trấn phủ thạch bia giả, quả thật là hết sức buồn chán.

Tần Vũ cũng cười.

Hiện tại, Tần Vũ cùng Lập Nhi đã tiến vào trong một tẩm cung.

Vừa mới mở tẩm cung, phía trong trang trí như một phòng ngủ. Tần Vũ và Lập Nhi nhìn ở giữa phòng, thấy một viên cầu màu đen như trân châu đang lơ lửng giữa không trung. Viên cầu hơi nhỏ so với tấm bia đá, linh khí tỏa ra vô tận.

- Có phải là nó không?

Tần Vũ tuy chưa từng nhìn thấy nguyên linh tinh phách nhưng lúc này cũng có một điểm dự cảm.

- Nguyên linh tinh phách, chính là nó.

Lập Nhi lộ vẻ mặt kinh hỉ.

- Trên viên cầu đó, nếu để ý kĩ sẽ thấy được các loại phù triện ấn kí, hiển nhiên là cung điện hạch tâm ấn kí được Nghịch Ương tiên nhân luyện chế thành.

- Vô luận là trấn phủ thạch bia hay nguyên linh tinh phách luyện chế thành hạch tâm đều không dễ dàng. Nhưng một khi luyện chế thành công, vô luận là trấn phủ thạch bia hay nguyên linh tinh phách đều sẽ có tác dụng giống như là không gian giới chỉ, ẩn tàng không gian, có thể thu được cung điện vào bên trong.

Lập Nhi hưng phấn nói

- Huynh nếu luyện hóa được nguyên linh tinh phách chỉ cần tâm ý vừa động có thể khiến cung điện nhập vào nguyên linh tinh phách.

Được Lập Nhi xác nhận, Tần Vũ đại hỉ.

Hắc sắc viên cầu đó quả nhiên là nguyên linh tinh phách, hơn nữa nếu luyện hóa thành công có thể khống chế toàn cung điện thậm chí khiến cho cung điện nhập vào nguyên linh tinh phách.

- Tần Vũ đại ca, mau luyện hóa đi.

Lập Nhi vội vàng nói. Thấy Tần Vũ đang nhìn về phía mình, Lập Nhi cười nói.

- Huynh làm đi, cung điện này đối với muội giá trị sử dụng không lớn hơn nữa muội còn có hộ thân pháp bảo, còn huynh nếu luyện hóa nguyên linh tinh phách đối với huynh quả thật là đại hảo sự.

Tần Vũ trầm tư một lúc, nhìn Lập Nhi gật đầu cười.

- Tốt!

Nguyên linh tinh phách, sau khi luyện chế có thể khống chế toàn bộ cung điện, cũng có thể khống chế toàn bộ các cấm chế bí pháp, đồng thời cũng nắm rõ được mọi việc diễn ra trong đó.

- Nhạc Diễm chân nhân, Thủy Nhu chân nhân, xin cứ yên tâm, ta Càn Hư bảo chứng, như quả ta luyện hóa xong trấn phủ thạch bia, nếu bên trong tiên phủ có bảo bối, các người có thể lấy thì cứ tùy ý lấy, như số bàn ghế được làm từ nguyên linh thạch, toàn bộ các ngươi đều có thể đem đi.

Càn Hư lão đạo dõng dạc nói.

Thủy Nhu chân nhân và Nhạc Diễm chân nhân trong lòng đều cười lạnh.

Bàn ghếï¼x

Hơn chục chiếc ghế cùng chục chiếc bàn được làm từ nguyên linh thạch quả thật khiến người ta động tâm, nhưng nếu so số đó với tòa cung điện cùng vô số bảo bối quả thật có thể khiến cho bọn họ lay chuyển hay sao?

Càn Hư lão đạo còn nói.

- Có thể lấy được thì cứ tùy ý lấy.

Nếu Càn Hư lão đạo luyện hóa trấn phủ thạch bia xong, chỉ cần ông ta không đồng ý, họ làm sao có thể lấy được, dù sao cấm chế trong cung điện này, bọn họ đã từng thử qua.

- Càn Hư lão đạo, ta nói, để ta luyện hóa trấn phủ thạch bia sau đó sẽ nhường toàn bộ số bàn ghế cho ngươi đem đi, còn như bảo bối, có thể lấy được thì cứ tùy ý lấy, thế nào?

Nhạc Diễm chân nhân nhìn qua phía Càn Hư lão đạo nói.

Càn Hư lão đạo hơi chấn động, nhưng ngay sau đó vẻ mặt hiện lên chút giận dữ.

- Hừm!

Nhạc Diễm chân nhân nhìn thấy dáng vẻ của Càn Hư lão đạo, không nén được hừ lạnh một tiếng, bọn họ đều hiểu đối diện với trọng bảo, tuyệt đối không có khả năng hòa hoãn, Nhạc Diễm chân nhân cùng Thủy Nhu chân nhân linh thức trao đổi với nhau, lập tức chuẩn bị xuất thủ.

Tuy nhiên khi Thủy Nhu chân nhân và Nhạc Diễm chân nhân chuẩn bị xuất thủ, bên phía Càn Hư lão đạo bỗng nhiên trận thế hỗn loạn.

" Oanh! " Một tiếng nổ vang lên bên cạnh Càn Hư lão đạo. Càn Hư lão đạo nhanh chóng né qua một bên , nhưng lập tức nhận ra sư đệ của mình Càn Thiện nguyên anh đã bị người ta nắm trong tay, linh hồn trực tiếp bị hủy diệt.

Đang giữ nguyên anh của Càn Thiện là Hắc phát lão giả.

- Ha ha, nếu các người đã không quyết định được ai sẽ luyện hóa trấn phủ thạch bia, vậy để ta giúp các ngươi luyện hóa có phải là tốt không.

Giọng nói của Hắc phát lão giả lúc này đã biến thành âm nhu điềm mĩ, đồng thời vẻ ngoài cũng đã biến đổi.

Dưới tấm áo đen thân thể yêu mị như ẩn như hiện, nhất là đôi mắt kiều diễm, tình tứ đảo về phía chúng nhân.

- Nghiên Cơ nương nương!!

Càn Hư lão đạo, Càn Minh, Thủy Nhu chân nhân, Nhạc Diễm chân nhân tức thời kinh hô.

Nghiên Cơ nương nương tại Âm Nguyệt cung là siêu cấp cao thủ, tại Đằng Long lục địa là ma đầu không ai không biết, có khả năng thiên biến vạn hóa, thành trẻ con, phụ nữ, người già, thanh niên.... Được xưng tụng là "Thiên biến ma nữ ", bất quá từ trước đến giờ vẫn chưa có ai xác định được Nghiên Cơ nương nương là nam hay là nữ.

Chỉ biết Nghiên Cơ nương nương là một đại ma đầu sau khi xuất hiện thì thường sử dụng dung mạo yêu mị của nữ nhân nên được gọi là "nương nương".

Nghiên Cơ nương nương, tứ kiếp tán ma có thể nói là tương đương với nhất cấp thiên ma , chiêu số vừa sử dụng để giết Càn Thiện lúc nãy hiển nhiên là thuấn di. Đấu với một thiên ma, mà giờ phút này Càn Thiện đã chết, Càn Hư lão đạo vô pháp lợi dụng trận pháp, nhị kiếp tán tiên Càn Minh coi như vô dụng.

Cho dù Càn Hư lão đạo, còn có Thủy Nhu chân nhân, và một Nhạc Diễm chân nhân, tính thêm cả Càn Minh lực công kích cũng chỉ hơn lực công kích của ba vị tam cấp tán tiên.

Ba tam kiếp tán tiên, đối đầu với một tứ kiếp tán ma. Trên thực tế, đã ở vào thế hạ phong. Bởi từ tam kiếp lên tứ kiếp quả thật là một khoảng cách rất lớn, như nếu có thêm được một vị tán tiên tán ma tam kiếp, Nghiên Cơ nương ngương cũng không dám lộng hành.

Đáng tiếc, Hoắc Lạn, Càn Thiện đã chết, Hoắc Xán thì chạy trốn.

Tuy Nghiên Cơ nương nương giống như bọ ngựa bắt ve sầu, sau lưng còn có chim sẻ. Bất quá sau khi đồ sát toàn bộ chúng tán tiên, tối hậu phát hiện ra trấn phủ thạch bia là đồ giả, không hiểu sẽ có biểu tình như thế nào? Cùng lúc này, Tần Vũ cũng đang chuyên tâm luyện hóa nguyên linh tinh phách!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.