Tinh Thần Biến

Chương 5: Q.16 - Chương 5: Điện Phủ






Đông cực thánh hoàng điện, tuyệt nhiên không phải là một đại điện độc nhất mà là một cung điện to lớn có bố trí nhà thủy tạ, lầu các, hoa viên, tầng tầng lớp lớp lối đi. Bản thân Đông cực thánh hoàng nghỉ ngơi, triệu tập thủ hạ, tu luyện các thứ toàn bộ đều ở Đông cực thánh hoàng điện này, do đó có thể tưởng tượng diện tích mà Đông cực thánh hoàng điện chiếm lấy lớn đến mức nào.

Đoàn người Tần Vũ, Hoàng Phủ Tĩnh, Hắc Vũ, Úy Trì Cung Lam đều đứng bên ngoài cửa của Đông cực thánh hoàng điện, bước qua cửa này chính là đại điện của Đông cực thánh hoàng điện.

"Người gác cửa còn mạnh hơn cả đệ." Hắc Vũ nhỏ giọng than với vẻ kinh ngạc.

Tần Vũ không khỏi nhìn thị vệ đứng hai bên cửa, xem thực lực của hai thị vệ đó tối thiểu là trung bộ thiên thần, còn thực lực chuẩn xác thì Tần Vũ cũng không phán đoán được.

"Phụ hoàng biết huynh sắp tới chắc đã chuẩn bị kỹ càng để chiêu đãi huynh." Hoàng Phủ Tĩnh cười nói với Tần Vũ : "Đi nào, chúng ta vào thôi." Nói rồi bước về hướng cửa điện.

Một trong hai thị vệ ở hai bên cửa điện sắc mặt hiện vẻ tiếu dung, cung kính nói: "Công chúa, thánh hoàng bệ hạ đã có lệnh truyền, khi Tần Vũ đại nhân đến thì trực tiếp đưa người tới "Đình Nam' thủy tạ"."

Hoàng Phủ Tĩnh khe khẽ gật đầu rồi sau đó đưa đoàn người Tần Vũ bước vào đại điện.

Đại điện thật lớn, chiều dọc chiều ngang đều dài hơn hai mươi trượng, bình thường Đông cực thánh hoàng chính thức bàn chuyện tại đây. Hai bên đại điện đều có thông đạo, đoàn người Tần Vũ bước vào thông đạo bên phải.

"Đại ca, đệ có cảm giác trong này rất, rất kì quái!" thanh âm của Hắc Vũ vang lên trong đầu Tần Vũ.

Tần Vũ nhìn Hắc Vũ ở cạnh bên, thoáng nhìn bốn phía, dùng thần thức truyền âm nói: "Tiểu Hắc, cả cái Đông cực thánh hoàng điện này đều nằm trong phạm vi thần thức của Đông cực thánh hoàng, ông ấy luôn quan sát chúng ta."

Nếu Đông cực thánh hoàng nghe được lời Tần Vũ nhất định vô cùng chấn kinh.

"Đại ca, huynh cảm ứng được thần thức của thánh hoàng?" Hắc Vũ lập tức truyền âm hỏi. Thần thức của thần vương, Tần Vũ cũng có thể tra ra?

Đối diện với sự nghi hoặc của Hắc Vũ, Tần Vũ chỉ khe khẽ gật đầu.

"Không gian chi lực của "Càn Khôn thế giới" lúc nào cũng bố trí chung quanh thân thể, nếu có người muốn tra xét ta, tuyệt đối không thoát khỏi sự tra xét của ta." Tần Vũ vô cùng tự tin thầm nghĩ.

Không gian chi lực của càn khôn thế giới, Tần Vũ là người sáng tạo càn khôn thế giới nên trong phạm vi không gian chi lực của càn khôn thế giới bao phủ, bất kì chút biến hóa nào Tần Vũ cũng đều biết ngay tức khắc.

Còn Đông cực thánh hoàng, lại không tra ra được không gian chi lực chung quanh thân thể Tần Vũ.

Một là vì không gian chi lực này là của càn khôn thế giới. Bản thân Đông cực thánh hoàng không biết một chút gì về không gian pháp tắc của "Càn Khôn thế giới".

Hai là vì bản thân Tần Vũ thao túng khống chế không gian chi lực của càn khôn thế giới đã đến mức xuất thần nhập hóa, giống như xuân phong hóa vũ xâm nhập mọi nơi chung quanh nên không ai có thể phát giác.

Chỉ là nếu hai người đối chiến, bản thân Đông cực thánh hoàng vốn đã lĩnh ngộ "không gian pháp tắc" có thể tức khắc vận dụng không gian chi lực của cả thần giới, Tần Vũ còn lâu mới là địch thủ.

.......

Nghe tiếng nước chảy róc rách bên tai, đi men theo bờ một cái hồ nhỏ bằng đá một chốc thì đến bên ngoài cửa một tòa trang viên.

"Đến nơi rồi. Phụ hoàng đang ở bên trong." Hoàng Phủ Tĩnh mỉm cười nói.

Tần Vũ khẽ gật đầu, không tự chủ được sắc mặt lãnh tuấn hiện lên một tia tiếu dung. Tần Vũ và Hoàng Phủ Tĩnh tĩnh sánh vai nhau đi tới, mấy người Hắc Vũ, Úy Trì Cung Lam, Thu Trọng Phục, Phúc bá cũng đi theo phía sau.

Đi vào trong trang viện này rồi, nguyên lai lại là một cái ao lớn, trên mặt ao có một thông đạo nhỏ hẹp, đi qua thông đạo này thông đến một tòa kiến trúc tinh xảo trên mặt nước.

Đang ở đằng xa Tần Vũ đã nghe thấy tiếng cười nói từ trên tòa lâu các tinh xảo đó.

"Ah, có không ít người đó." Hoàng Phủ Tĩnh nở một nụ cười nói với Tần Vũ, đồng thời chân bước nhanh hơn đưa Tần Vũ trực tiếp tiến nhập tòa lâu các này, sau đó đi thẳng lên tầng hai.

Khắp bốn phía tầng hai đều là cửa, chỉ có một nửa là phòng ốc còn một nửa là khoảng không.

Trong tầng hai có sáu người ngồi, ba nam ba nữ, phân biệt là một trung niên sắc mặt ôn hòa, hai phụ nữ xinh đẹp, còn có một cô bé rất hoạt bát và hai nam tử khí thế kinh nhân như bạo hổ.

"Phụ hoàng, Tần Vũ đã đến rồi, mẫu hậu, cô cô!" Hoàng Phủ Tĩnh nói rồi cười hi hi la lên.

Úy Trì Cung Lam lập tức cung kính nói: "Bái kiến thánh hoàng bệ hạ, thần vương điện hạ, hoàng hậu nương nương." Úy Trì Cung Lam chỉ chào ba người này, còn ba người kia thì chỉ gật đầu mỉm cười mà thôi.

"Tần Vũ, để ta giới thiệu cho huynh nhé." Hoàng Phủ Tĩnh nhiệt tình nói: "Đây là phụ hoàng của muội."

"Đông cực thánh hoàng!"

Mục quang của Tần Vũ dừng trên người của trung niên nam tử ôn hòa. Người trung niên ôn hòa này mặc kim sắc ti bào, màu sắc nhu hòa, trên mặt mang nét cười.

"Tần Vũ bái kiến thánh hoàng bệ hạ." Tần Vũ cúi người hành lễ.

Đông cực thánh hoàng 'Hoàng Phủ Ngự' đã cẩn thận quan sát Tần Vũ từ lúc hắn tiến vào, kết quả làm ông chấn kinh, trong thể nội Tần Vũ lại vẫn đang có khí tức của "thần chi lực".

"Tần Vũ, thần chi lực của ngươi vẫn chưa biến thành thiên thần chi lực?" Đông cực thánh hoàng có chút kinh ngạc hỏi : "Thần chi lực?"

Cô bé hoạt bát ngồi cạnh bên lập tức kinh ngạc nói, hai nam tử kia cũng chấn kinh nhìn Tần Vũ. Một trận pháp tông sư tu vi tinh thông như thế mà trong thể nội lại vẫn đang là thần chi lực?

Tần Vũ gật đầu nói: "Đúng vậy thưa thánh hoàng bệ hạ, tinh lực của tại hạ bình thường tập trung vào trận pháp, đối với năng lượng thể nội tuyệt không chú ý."

"Nguyên lai là thế, chẳng trách ngươi có thể đạt được thành tích như thế này." Đông cực thánh hoàng gật đầu, hướng về một phụ nữ xinh đẹp bên cạnh nói: "Lưu Hương, muội thấy Tần Vũ thế nào?"

Đông cực thánh hoàng lập tức giới thiệu với Tần Vũ: "Tần Vũ, đây là Bách Hoa thần vương."

Tần Vũ cẩn thận quan sát mĩ phụ nhân trước mặt.

Mắt thấy mĩ phụ nhân mặc một bộ la sam phấn sắc, giữa trán có một chấm đỏ, ánh mắt như nước hồ thu. Bách Hoa thần vương "Hoàng Phủ Lưu Hương" cẩn thận quan sát Tần Vũ một lúc, cuối cùng khẽ gật đầu nói: "Đúng là rất khá, ít nhất cũng trầm ổn hơn ba đứa con trai của huynh nhiều lắm."

Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự không nhịn được bật cười.

"Ba đứa con trai?" Tần Vũ nhìn hai nam tử trong các lâu một cái: "không lẽ là hai người này với lại Hoàng Phủ Lưu Thủy, đều là con trai của Đông cực thánh hoàng?"

Lúc Tần Vũ đang ngẫm nghĩ trong lòng Hoàng Phủ Tĩnh tức thì tiếp tục giới thiệu: "Tần Vũ, đây là mẫu hậu của muội."

"Ra mắt hoàng hậu nương nương." Tần Vũ khẽ cúi người.

Hoàng hậu nếu luận địa vị thì cao nhưng luận thực lực lại không cao lắm, chỉ là trung bộ thiên thần mà thôi, song tu với Đông cực thánh hoàng bao nhiêu năm rồi mà thực lực thấp như thế cũng chứng minh ngộ tính tu luyện thật sự không cao. Hoàng hậu cũng khẽ gật đầu với Tần Vũ.

"Đây là muội muội Linh nhi của muội, Hoàng Phủ Linh. Đây là đại ca của muội Hoàng Phủ Liệt Quân, đây là nhị đệ của muội Hoàng Phủ Liệt Hỏa. Còn tam đệ nhà muội huynh cũng đã gặp rồi." Hoàng Phủ Tĩnh giới thiệu huynh đệ tỷ muội của mình rất ngắn gọn.

Tần Vũ khẽ hành lễ.

Hoàng Phủ Liệt Hỏa, Hoàng Phủ Liệt Quân đều để đầu vàng tóc cắt ngắn rất hợp nhãn, khí thế đều cực kì kinh nhân. Chỉ nhìn sơ, Hoàng Phủ Liệt Quân râu tóc dựng đứng, xem ra là người táo bạo. Hoàng Phủ Liệt Quân tóc ngắn như cương châm, toàn thân xem ra rất cương nghị, vững chãi hơn một chút, chỉ là hai mắt khép hờ, loại ngạo khí nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt không khỏi tán phát ra ngoài.

"Con trai con gái của Đông cực thánh hoàng này đều bất phàm a." Trong lòng Tần Vũ cảm thán: "ba người con trai, hai người con gái, thực lực đều mạnh như thế."

Tần Vũ tịnh không hiểu biết về bát đại thần tộc.

Bát đại thần tộc này không giống với phàm nhân tu luyện phi thăng lên. Huyết mạch của bát đại thần tộc là vô cùng trọng yếu, huyết mạch của đời thứ nhất của bát đại thần tộc là tốt nhất, thành tựu cao nhất.

Từng đời truyền lại, càng về sau huyết mạch càng không tốt, thành tựu càng khó đạt mức cao.

Giống như Khương gia của Bắc cực Phiêu Tuyết Thành, hai huynh đệ Khương Lan cùng với Khương Phạm đều là thần vương, còn Khương Hình cũng chỉ là đời kế sau hai người mà thôi. Nhìn lại Đông cực Huyễn Kim sơn, Bách Hoa thần vương này cùng Đông cực thánh hoàng, còn có Kim Kiếm thần vương Hoàng Phủ Lôi, ba người này cũng có quan hệ là anh em ruột. Đời thứ nhất của bọn họ khi tu luyện thì độ khó giảm đi rất nhiều.

Cha mẹ của mấy người Đông cực thánh hoàng, Bắc cực thánh hoàng ở đâu?

Trừ bản thân Đông cực thánh hoàng, Bắc cực thánh hoàng ra, vợ con họ cũng đều không biết. Đây cũng có thể tính là một bí mật của thần giới.

Bát đại thần tộc có ưu thế nhưng cũng có nhược điểm.

Mạnh như đời thứ nhất, nhân số tuy cực ít nhưng hơn nửa là thần vương, còn lại đều là thượng bộ thiên thần. Còn đời thứ hai, rất hiếm khi mới có một thần vương.

Còn đời thứ ba về sau, trong đó muốn có một thần vương là rất khó, trừ phi là người có nghị lực cực lớn.

Phàm nhân thì sao? Tuy độ khó của tu luyện rất lớn nhưng tiềm lực của bọn họ cũng rất lớn, không quản là đời nào, tu luyện đến về sau này đều có một tia hi vọng trở thành thần vương.

.........

"Tỷ tỷ, nghe nói tỷ rất có hảo cảm đối với Tần Vũ." Hoàng Phủ Linh mở to mắt lúc thì nhìn Hoàng Phủ Tĩnh, lúc thì nhìn Tần Vũ.

Hoàng Phủ Tĩnh không nhịn được trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Linh một cái.

"Phụ hoàng, phụ hoàng mời Tần Vũ đến, người chuẩn bị cho Tần Vũ đảm đương chức vụ gì vậy?" Hoàng Phủ Liệt Hỏa mạnh mẽ lên tiếng.

"Đối với điều này ta đã nghĩ đến một chức vụ." Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự mỉm cười nói: "Các người cũng đều biết, trong hoàng thành có Đông cực thánh hoàng điện cùng với bốn điện khác là Lam Huyền điện, Hắc Phong điện, Liệt Quân điện, Thiên Hoang điện. Nhưng bây giờ chỉ có ba vị điện chủ, trong đó có Lam Huyền điện còn bỏ trống chưa có ai đảm đương được chức vụ Lam Huyền điện chủ, vì thế ta nghĩ ..."

"Nhị ca!" Bách Hoa thần vương nhướng mắt, khí thế trở nên lăng lệ.

"Nhị ca, vị trí điện chủ của Lam Huyền điện vẫn bỏ trống không phải vì không có người đảm đương được mà là do cạnh tranh quá kịch liệt, vì thế vẫn chưa có phán định được. Vị trí điện chủ gần với địa vị của thần vương, nhị ca không thể dễ dàng cấp cho một người mới đến chưa có thành tích gì như thế." Bách Hoa thần vương trực tiếp phản đối.

Một thần vương phản đối liền làm cho Đông cực thánh hoàng không nói được lời nào nữa.

Đông cực Huyễn Kim sơn có tam đại thần vương, Hoàng Phủ Ngự, Hoàng Phủ Lôi, Hoàng Phủ Lưu Hương. Trong ba người này chỉ có Hoàng Phủ Lưu Hương là nữ, lúc bình thường hai vị ca ca đều nhường nhịn vị muội muội này.

"Nhị ca, huynh xem, điện chủ của Hắc Phong điện và Thiên Hoang điện đều là lão thần đã lập công lao to lớn trong đại kiếp khoáng thế sáu ức vạn năm trước, thành tích rất nhiều, thực lực cũng đều là thượng bộ thiên thần đính phong. Bọn họ làm điện chủ không ai phản đối. Liệt Quân điện thì đặc cấp cho đại hoàng tử "Hoàng Phủ Liệt Quân", đại hoàng tử bao nhiêu năm nay suất lĩnh đại quân thiên thần nam chinh bắc chiến. Thêm vào địa vị của nó, nó làm điện chủ cũng không ai phản đối. Chỉ là hiện tại lại dùng một người mới ..."

Bách Hoa thần vương Hoàng Phủ Lưu Hương lắc đầu, hiển nhiên là Hoàng Phủ Lưu Hương rất bất mãn.

Tần Vũ nghe lời Bách Hoa thần vương nói một lượt liền hiểu ngay, đây là đẳng cấp và địa vị của Đông cực Huyễn Kim sơn. Rất hiển nhiên, bốn vị điện chủ này là nhân vật gần ngang với thần vương, địa vị cao hơn thượng bộ thiên thần bình thường.

Nếu mình thành một điện chủ sau này cầu thân với Bắc cực thánh hoàng cũng có chút tiếng tăm. Nhưng mà thành tích của mình quá kém.

"Thánh hoàng bệ hạ ..." Tần Vũ vừa muốn lên tiếng cự tuyệt.

Đông cực thánh hoàng lại giơ tay ngăn lại, sau đó cười nói với Bách Hoa thần vương: "Lưu Hương, muội nói cũng có đạo lí, mấy năm nay người chân chính tranh đoạt vị trí Lam Huyền điện chủ chỉ có hai người phải không? Một là môn nhân của muội, còn có một đại đội trưởng của thiên thần quân đội."

Hoàng Phủ Lưu Hương khe khẽ gật đầu nói: "Tuyết Ngữ nó tuy là nữ tử nhưng đã theo muội bao nhiêu năm rồi. Nhìn đi nhìn lại thì đã lập rất nhiều công lao cho Huyễn Kim sơn ta. Luận thực lực, nó cũng là thượng bộ thiên thần. Nó làm Lam Huyền điện chủ sao lại không được?"

Lúc này Hoàng Phủ Liệt Quân vốn một mực trầm mặc lên tiếng: "Cô cô, Tuyết Ngữ cô ấy đích xác rất giỏi, nhưng hảo huynh đệ Đổng Hầu của con trong thiên thần quân đội không thấp hơn con, mặc dù nói thiên thần quân đội là do con thống lĩnh nhưng thực chất phần lớn thời gian là do Đổng Hầu huynh đệ nắm giữ. Còn địa vị, thành tích, thực lực cũng đủ để đảm đương vị trí Lam Huyền điện chủ."

Tần Vũ chỉ đứng một bên lắng nghe.

Rất hiển nhiên, Đông cực thánh hoàng ủng hộ mình, Bách Hoa thần vương ủng hộ môn nhân của bà ta còn Hoàng Phủ Liệt Quân cùng với rất nhiều người trong thiên thần quân đội ủng hộ cho Đổng Hầu.

"Đại ca, tựa hồ như vị trí này rất nhiều người muốn tranh đoạt." Hắc Vũ dùng thần thức truyền âm nói.

"Ta không đến thì hai phe bọn họ duy trì trạng thái đối lập, hiện tại ta đến đây, Đông cực thánh hoàng muốn cấp vị trí này cho ta, hai phe này tự nhiên không thể ngồi yên rồi." Tần Vũ truyền âm hồi đáp, hắn vẫn giữ bình tĩnh.

------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.