Tinh Thần Biến

Chương 12: Q.11 - Chương 12: Canh mãnh liệt ta ba.






Bị nhiều cao thủ của tán tiên một phương và tán ma một phương nhìn chăm chú, Tần Vũ không có một chút điểm khẩn trương. Ngược lại còn có bộ dáng đàm tiếu:

- Tại hạ vô đức vô năng, có thể làm cho các cao thủ của tán tiên và tán ma gác bỏ cừu hận, tập trung lại một chỗ. Thật là ngại quá!

- Thiên Hỏa tà quân thật là có can đảm.

Ô Không Huyết cười nói.

- Chậm đã! Thiên Hỏa tà quân? Các ngươi tại sao lại gọi ta như vậy?

Tần Vũ hỏi.

Ô Không Huyết không khỏi rùng mình.

Tần Vũ trào phúng nói:

- Ta thật sự không biết tán tiên và tán ma các ngươi tại sao lại gọi ta như vậy. Các ngươi căn bản không biết ta từ đâu tới, cũng không biết danh tự của ta, thế mà lại gắn cho ta cái ngoại hiệu Thiên Hỏa tà quân. Nói thật nha, cái ngoại hiệu này nghe không hay chút nào.

Nhìn Tần Vũ dưới tình huống như thế mà vẫn còn cười nói tự nhiên, cho dù Minh Lương cực hận đối với Tần Vũ nhưng cũng không khỏi thầm bội phục.

- Lần trước, còn có người gán cho ta cái danh hiệu Thiên Hỏa chân nhân, điều này không sai chứ?

Tần Vũ ánh mắt quét về phía mọi người.

Hai chữ chân nhân, bình thường tán tiên cao thủ có địa vị tôn sùng mới được xưng là chân nhân.

Nhắc tới điều này, sắc mặt Minh Lương chân nhân thoáng có một chút khó coi. Lúc trước hắn biết Tần Vũ thiêu rụi Âm Nguyệt cung, nên cao hứng thập phần. Còn nghĩ hắn chính là niềm kiêu hãnh của tán tiên một phương. Ai ngờ hắn lại tiếp tục thiêu rụi luôn cả Thanh Hư sơn.

- Ngươi đừng nói bậy!

Minh Lương chân nhân sắc mặt trầm xuống.

- Ngươi hủy diệt Thanh Hư quan của ta, giết hại vô số đệ tử Thanh Hư quan. Hôm nay ta sẽ vì cái chết của các đồ đệ, nhất định giết ngươi báo thù.

Liên Nguyệt nương nương sắc mặt cũng băng lãnh:

- Thiên Hỏa tà quân, hỏa thiêu Âm Nguyệt sơn, diệt Âm Nguyệt cung. Không giết ngươi, ta như thế nào mà đối mặt với lịch đại trưởng bối?

- Muốn giết ta thì động thủ đi.

Tần Vũ nhẹ nhàng nói, phảng phất trong mắt hắn, tử vong không hề có chút uy hiếp nào. Tần Vũ đạm cười nói tiếp:

- Minh Lương chân nhân, ngươi muốn gíết ta, nhưng Liên Nguyệt nương nương cũng có ý định nhu vậy. Ta chỉ có một cái mạng, rốt cuộc ai sẽ giết ta? Vấn đề này thật khó giải quyết.

Ô Không Huyết và Minh Lương chân nhân cảm thấy quái dị vô cùng.

Thiên Hỏa tà quân lai lịch thần bí, thần thông quỷ dị, nói chuyện cũng phi thường kỳ quái.

Hắn căn bản không để ý chuyện mọi người muốn giết hắn.

- Minh Lương chân nhân, nếu ngươi nguyện đem Thiên Hỏa tà quân giao cho ta. Âm Nguyệt cung ta sẽ đáp lễ bằng ba kiện hạ phẩm tiên khí.

Liên Nguyệt nương nương hướng về Minh Lương chân nhân nói, hiển nhiên Liên Nguyệt nương nương muốn giết Tần Vũ báo thù.

Hạ phẩm tiên khí, mặc dù trân quý nhưng đối với một cao thủ như Liên Nguyệt nương nương thì luyện chế cũng không phải khó khắn, bất quá chỉ tốn một ít tài liệu trân quý mà thôi.

- Không được.

Minh Lương chân nhân nói.

Liên Nguyệt nương nương sắc mặt thoáng biến đổi.

Minh Lương chân nhân tiếp tục nói:

- Liên Nguyệt, Thiên Hỏa tà quân cực kỳ thần bí. Đối mặt với sự truy sát của chúng ta mà hắn không có chút khẩn trương, lo lắng. Ngươi đừng quên rằng, hắn đã từng chạy thoát dưới tay Ô Không Huyết. Nếu kéo dài thời gian, không chừng hắn có thể thi triển thành công bí pháp chạy trốn thần diệu nào đó.

Đúng, có thể....hắn bây giờ chắc đang âm thầm chuẩn bị bí pháp đào tẩu. Minh Lương chân nhân nhìn về phía Tần Vũ.

- A! Ngươi như thế nào biết?

Tần Vũ làm bộ kinh ngạc hỏi.

Minh Lương chân nhân cười ha ha nói:

- Ngươi tưởng rằng ta không biết ngươi đang chuẩn bị chạy trốn ư?

- Tự cho mình là thông minh.

Tần Vũ khinh thường nói.

Lần này, Ô Không Huyết và Minh Lương chân nhân vây bắt Tần Vũ, bọn chúng đã xem Tần Vũ như một món đồ trong túi. Các cao thủ tán tiên một phương và tán ma một phương đã tề tụ đông đủ tại đây, không một thế lực nào có thể ngăn trở bọn họ.

Duy nhất chỉ có một chút phiền não là ai sẽ giết Tần Vũ trước.

Minh Lương chân nhân nhìn về phía Liên Nguyệt nương nương nói:

- Liên Nguyệt, ta biết ngươi và ta đều rất hận Thiên Hỏa tà quân. Nếu chúng ta cứ tiếp tục giằng co như vậy, không biết lúc nào mới có thể giết Thiên Hỏa tà quân. Ta....chi bằng chúng ta cùng khởi động công kích, mặc kệ ai giết chết hắn, chúng ta cũng đều báo được thù. Như thế được không?

Liên Nguyệt nương nương trầm tư một lát, Minh Lương chân nhân địa vị cực cao, có thể nói ra thỏa hiệp như thế cũng là quá khó khắn, Liên Nguyệt nương nương cũng không thể quá mức phản đối.

- Minh Lương chân nhân đã nói như thế, ta cũng lùi một bước. Tốt, hai chúng ta cùng xuất chiêu công kích Thiên Hỏa tà quân. Mặc kệ ai giết hắn cũng được, cũng xem như là báo được thù.

Nói xong, trong tay Liên Nguyệt nương nương xuất hiện một đạo kiếm quang màu tím.

Minh Lương chân nhân ánh mắt sáng ngời:

- Tử Tinh kiếm, trấn cung chi bảo của Âm Nguyệt cung cũng đem ra sử dụng. Ta đây cũng không giấu diếm nữa.

Minh Lương chân nhân trong tay cũng xuất hiện một thanh tiên kiếm, đây là một đoản kiếm, chỉ dài một tấc mà thôi.

Sau khi Minh Lương chân nhân tu luyện Điểm Tinh quyết, bình thường chém giết phần lớn chỉ sử dụng tiên nguyên lực mà thôi, rất ít khi sử dụng vũ khí công kích. Lúc này đây hắn cũng đã sử dụng đến tiên khí.

- Ha ha.

Tần Vũ cười to, âm thanh vang vọng.

- Không biết sống chết.

Bọn tán tiên, tán ma nhìn Tần Vũ như là nhìn một người chết.

Tần Vũ mỉm cười nói:

- Minh Lương chân nhân và Liên Nguyệt nương nương đều xuất ra vũ khí trân quý bảo bối. Xem ra tình thế bắt buộc, ta...lực chiến đấu công kích của bản môn không cao nhưng công phu chạy trốn thì rất mạnh a.

Tần Vũ như trước không thèm để ý đến điều gì.

- Ta xem ngươi như thế nào có thể chạy trốn. Liên Nguyệt ra tay.

Minh Lương chân nhân quát lạnh một tiếng, đồng thời thanh đoản kiếm trong tay hóa thành một ánh quang mang bắn về phía Tần Vũ.

Liên Nguyệt nương nương toàn thân tỏa ra sát ý, Tử Tinh kiếm trong tay hóa thành một đạo lưu quang màu tím bắn về phía Tần Vũ.

Trong khi Minh Lương chân nhân và Liên Nguyệt nương nương ra tay, thì từ xa một đạo màu xanh biếc quang mang, tốc độ cực nhanh phóng tới hướng về phía đoản kiếm của Minh Lương. Nói thì dài nhưng thực tế chỉ diễn ra trong nháy mắt.

- Còn có cao thủ!

Đã sớm đề phòng tình huống bất trắc, Ô Không Huyết toàn thân tỏa ra huyết quang mang. Nhanh như một tia chớp, hướng đạo xanh biếc quang mang bắn tới. Lần trước Tần Vũ đã chạy thoát dưới tay hắn, tự nhiên lần này hắn phải cẩn thận đề phòng.

- Bồng!

Hai luồng quang mang va chạm vào nhau không phân cao thấp, không gian chấn động, thậm chí còn xuất hiện một cái khe. Điều này làm cho Ô Không Huyết không khỏi kinh ngạc về thực lực của đối phương.

Có thể cùng hắn không phân cao thấp.

Nhân giới có được mấy người?

Liên Nguyệt nương nương cùng Minh Lương chân nhân công kích vào Tần Vũ.

Tần Vũ trên mặt vẫn nở nụ cười. Tử vong ngay trước mặt, thế nhưng Tần Vũ vẫn tươi cười. Chung quanh bọn Ô Không Huyết, Hỏa Ma, Vu Hắc, Lam Băng, Tuyết Vũ Ương không kìm được, cảm thấy quái dị phi thường.

Hắc Diễm Quân chi giới - Trọng Lực lĩnh vực.

Trong phạm vi mười thước chung quanh Tần Vũ đã sớm bố trí Trọng Lực lĩnh vực. Khi đoản kiếm và Tử Tinh kiếm tiến vào trong phạm vi ảnh hưởng của trọng lực đều không tự chủ được. Mà thân thể Tần Vũ cũng đồng thời cố gắng hướng lên phía trên tránh né.

- Phốc xích!

Tử Tinh kiếm xuyên qua bắp chân Tần Vũ, còn thanh đoản kiếm thì xuyên qua phần eo.

Vốn dĩ Minh Lương chân nhân và Liên Nguyệt nương nương muốn công kích vào đan điền Tần Vũ.

- Bồng!

Bắp chân và phần eo Tần Vũ đều nổ mạnh. Trên người xuất hiện hai lỗ thủng, máu tươi nhiễm đầy toàn thân. Cả người Tần Vũ giống như một hạt cát lớn, vô lực rơi xuống phía dưới nền tuyết trắng.

- Xem ngươi còn không chết.

Liên Nguyệt nương nương và Minh Lương chân nhân nhìn Tần Vũ rơi xuống dưới.

Nhưng mà ở phía sau.

Trong khi bọn Minh Lương chân nhân, Liên Nguyệt nương nương, Ô không Huyết đều nở nụ cười vui mừng thì đột nhiên.

- Không ổn!

Ô Không Huyết giật mình.

Chỉ thấy thân thể Tần Vũ va chạm trên nền tuyết trắng, cả người hắn tự nhiên hoàn toàn biến mất. Chỉ là dưới nền tuyết trắng vẫn còn lưu lại một tia máu tươi của Tần Vũ, trước mặt các cao thủ có thể biến mất.

- Hắn chạy thoát rồi.

Ô Không Huyết, Liên Nguyệt nương nương, Hỏa Ma, Minh Lương chân nhân, các đại cao thủ đều dùng tiên thức, ma thức tìm kiếm.

Thập nhị kiếp cao thủ, tiên thức và ma thức rộng lớn vô cùng.

- Hắn không có thuấn di, vừa rồi ta và thần bí cao thủ kia giao đấu, đã làm cho không gian chấn động. Hắn tuyệt đối không thể thuấn di. Nhưng hắn đã chạy trốn đến nơi nào?

Ô Không Huyết hai mắt quang mang bắn ra bốn phía, nhìn kỹ xung quanh.

Minh Lương chân nhân cùng đám cao thủ cũng là khó có thể tin được.

Chính mắt bọn họ nhìn thấy Thiên Hỏa tà quân bị trọng thương, thế nhưng lại tự nhiên hoàn toàn biến mất.

- Ô Không Huyết, rốt cuộc sao lại thế này? Ngày đó Thiên Hỏa tà quân đào thoát như thế nào? Dưới tình thế như vậy, hắn tuyệt đối không thể vô thanh vô tức đào thoát. Không gian bị chấn động, không thể sử dụng thuấn di. Hắn như thế nào có thể chạy thoát? Độn địa? Chỉ trong thời gian ngắn, hắn làm sao có thể chạy ra ngoài phạm vi tiên thức của chúng ta.

Minh Lương chân nhân điên cuồng.

Liên Nguyệt nương nương cũng nộ hỏa bốc cao.

- Hừ, Thiên Hỏa tà quân đào thoát như thế nào?

Trong lòng Liên Nguyệt nương nương cực kì tức giận.

Ô Không Huyết khóe miệng xuất hiện một tia cười khổ, bất đắc dĩ nói:

- Các ngươi căn bản không biết, lần đó Thiên Hỏa tà quân cũng trúng một kích của ta, nhưng mà khi rơi xuống mặt đất. Chỉ trong nháy mắt, hắn hoàn toàn biến mất, ta cũng không tìm thấy hắn.

Vu Hắc kinh ngạc hỏi:

- Hắn có thần thông như vậy? Hắn đã từng nói bản lĩnh chạy trốn của hắn rất cao siêu.

Nhất thời đám người đều nhớ lại lời Tần Vũ nói.

- Ha ha, chư vị, không phải ta đã nói công phu chạy trốn của ta rất mạnh sao?

Thanh âm Tần Vũ đột nhiên vang vọng trong thiên địa.

- Là Thiên Hỏa tà quân!

Liên Nguyệt nương nương chấn kinh nói.

Ô Không Huyết, Minh Lương chân nhân, bọn người đều kinh hãi. Tuyết Vũ Ương, Hỏa Ma, Vu Hắc trên mặt đều có nét khó tin. Các đại cao thủ lập tức dùng tiên thức, ma thức bắt đầu tìm kiếm. Thế nhưng, vẫn như trước không tìm thấy khí tức của Tần Vũ.

- Không cần tìm, các ngươi không có khả năng tìm được ta. Minh Lương chân nhân, Liên Nguyệt nương nương, kỳ thật ta nhìn tán ma, tán tiên các ngươi không vừa mắt cho nên ta mới tới Âm Nguyệt sơn và Thanh Hư sơn thiêu hủy. Ta cũng đã cảm thấy thỏa mãn trong lòng, từ hôm nay trở đi ta sẽ không lộ diện nữa.

Tần Vũ đắc ý cười, thanh âm vang vọng khắp thiên địa.

Ô Không Huyết, Minh Lương chân nhân và các đại tán ma, tán tiên trong lòng đều vô cùng tức giận,

Rõ ràng nghe thấy tiếng của Thiên Hỏa tà quân, nhưng lại không thể tìm thấy hắn.

- Không xuất hiện nữa?

Liên Nguyệt nương nương khẩn trương.

- Không phải ý ngươi nói là từ nay ta sẽ không báo được thù sao?

Minh Lương chân nhân trong lòng cũng nôn nóng.

- Thông minh, từ hôm nay trở đi, các ngươi không thể nhìn thấy ta, tự nhiên mối thù của các ngươi cũng vĩnh viễn không báo được.

Thanh âm Tần Vũ lại vang vọng.

- Được rồi, ta không có thời gian để lãng phí cùng các ngươi. Ta còn rất nhiều việc phải làm. Chư vị, cáo từ!

Nói xong, thanh âm Tần Vũ chậm rãi biến mất trong thiên địa.

Từ lúc Tần Vũ lên tiếng cho đến bây giờ, các đại tán tiên, tán ma đều không ngừng dùng tiên thức, ma thức tìm kiếm... một chút khí tức của Tần Vũ cũng tìm không được.

- Hắn đã đi rồi. Không có khả năng tìm được.

Ô Không Huyết lắc đầu nói.

Lúc trước, Ô Không Huyết đuổi giết Tần Vũ cũng gặp phải tình huống này.

- Thiên Hỏa tà quân, có giỏi thì cứ đào thoát đi. Ta Liên Nguyệt thề: cho dù không báo được cừu, là đệ tử của Âm Nguyệt cung, ta cũng sẽ vĩnh viễn ghi nhớ mối nhục này. Tựu chung có một ngày, Âm Nguyệt cung sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời.

Liên Nguyệt nương nương nói.

- Trừ phi ngươi vĩnh viễn không xuất hiện, trốn chui nhủi như con rùa rút đầu, nếu không...

Minh Lương chân nhân cũng hắng giọng lên tiếng.

- Ha ha, tốt, các ngươi đều đã nói ra những lời đó. Ta nếu không xuất hiện, người khác còn tưởng rằng ta thật sự nhát gan.

Thanh âm của Tần Vũ lại vang lên.

Liên Nguyệt nương nương, Minh Lương chân nhân trên mặt đều hiện lên vẻ tươi cười. Điều bọn họ lo lắng nhất chính là Thiên Hỏa tà quân không xuất hiện nữa. Khi đó bọn họ làm sao có thể báo thù. Xem ra kế khích tướng cũng có tác dụng rất lớn.

- Tốt, tốt lắm!

Tần Vũ cười lạnh một tiếng.

- Minh Lương chân nhân, Liên Nguyệt nương nương, các ngươi tranh đoạt lâu như thế cũng là vì Phá Thiên Đồ. Nhưng bí mật của Phá Thiên Đồ cho tới bây giờ các ngươi cũng không dám công khai. Vì cái gì các ngươi không dám công khai?

Liên Nguyệt nương nương, Minh lương chân nhân trong lòng đều run lên.

Sự tồn tại của Nghịch Ương cảnh có thể công khai sao?

Một khi công khai, thế lực cực mạnh ở nhân giới - Bạo Loạn Tinh Hải có thể sẽ gia nhập trường tranh đoạt. Một khi... cái vị kia, tính tình tà dị, vô địch cao thủ Tông Quật tham gia. Sự tình sẽ không ổn. Vô luận Minh Lương chân nhân, Ô Không Huyết trước mặt Tông Quật cũng không dám làm càn.

- Nghịch Ương cảnh, chà chà, là nơi cư ngụ của bát cấp huyền tiên. Chỗ đó bảo bối nhiều vô kể a. Thật kinh thiên động địa.

Thanh âm Tần Vũ lại vang lên.

- Hắn như thế nào biết?

Bọn người Liên Nguyệt nương nương kinh hãi.

- Các ngươi không phải là uy hiếp ta sao, tốt lắm. Vốn ta tưởng rằng thiêu rụi tiên đạo đệ nhất tông phái và ma đạo đệ nhất tông phái cũng đủ rồi. Nhưng bây giờ, xem ra Đằng Long đại lục vẫn chưa đủ loạn. Ta với Bằng Ma đảo Tông Quật cũng có giao tình. Tin rằng khi đem tin tức này nói cho hắn, Đằng Long đại lục sẽ càng thêm náo nhiệt, khiến cho mưa máu bay đầy trời. Thật là cao hứng, ha ha...

Tiếng cười của Tần Vũ dần dần tiêu tan.

Liên Nguyệt nương nương, Minh Lương chân nhân, sắc mặt bọn người thâm trầm.

Thế lực mạnh nhất Bạo Loạn Tinh Hải tham gia - Tông Quật... Đằng Long đại lục huyết tinh bay đầy trời.....

So sánh lại thực lực của mình và của Bạo Loạn Tinh Hải, Minh Lương chân nhân cuối cùng đã có điểm hối hận. Hắn và Liên Nguyệt nương nương dùng kế khích tướng đã bị phản tác dụng.

Ô Không Huyết sắc mặt nghiêm túc nói:

- Còn nhớ vừa nãy khi chúng ta động thủ giết Thiên Hỏa tà quân, đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang xanh biếc. Người ra tay, công lực tuyệt đối không dưới ta.

Bọn người Minh Lương nhất thời nhớ lại tình cảnh lúc đó.

Cao thủ thực lực không dưới Ô Không Huyết, là ai?

Thực lực tối cường đại, vô địch Bạo Loạn Tinh Hải Tông Quật. Một phương thế lực thần bí vẫn chưa ra mặt Long tộc. Còn có thần bí nhân Thiên Hỏa tà quân và vị cao thủ phát ra luồng công kích quang mang xanh biếc. Đằng Long đại lục chưa bao giờ lâm vào tình trạng hỗn loạn như bây giờ.

Cuộc chém giết chính thức bắt đầu, mưa máu đầy trời sắp sửa xảy ra. Tất cả chỉ là mới bắt đầu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.