Tình Nhân Tuổi 18

Chương 87: Q.1 - Chương 87: Được xem tin tức liên tục






Edit: nhuquynh91

Mặt Thang Duy Thạc vì tức giận đã biến thành màu đen, đồng thời cũng tràn ngập sự sợ hãi.

“Ha ha…” Nhìn thấy hắn kinh ngạc, Vũ Tình nhịn không được nữa mà bật cười thành tiếng.

Thang Duy Thạc tức giận trừng mắt nhìn cô, khiến cô lập tức ngậm miệng lại!

Nhưng Vũ Tình cũng không bỏ qua cơ hội khiến mình được vui vẻ, mà hắn càng tức giận thì miệng cô lại nở nụ cười càng lớn!

Người phụ nữ chết tiệt, nhìn thấy hắn bị như thế này thì cô càng vui mừng hơn phải hay không? Vì trong đầu ra sức oán trách Vũ Tình mà thiếu cảnh giác, cánh tay của Athena thừa cơ hội đó mà đã tiến vào trong âu phục của Thang Duy Thạc mà xoa bóp.

“Anh dừng tay lại cho tôi!” Thang Duy Thạc gầm nhẹ một tiếng, sau đó nắm chặt lấy tay của Athena, lấy cánh tay che chắn không cho Athena dựa vào sát người mình hơn “Hey, anh muốn làm cái gì vậy?”

“Tổng giám đốc Thang, anh làm sao vậy? Sắc mặt sao lại đen như thế? A… có phải anh cảm thấy không thoải mái trong người đúng không, hay là để tôi xem giúp anh nha!” Vừa nói xong, cánh tay Athena cũng đã giãy khỏi Thang Duy Thạc, lại tiếp tục sờ tới sờ lui trên miệng hắn!

“Hey, anh đừng có làm càn nha!” Thang Duy Thạc không dám làm động tác mạnh, vì sợ người khác chú ý tới mình mà chỉ có thể lén lút mà cự tuyệt.

“Tổng giám đốc Thang, sao trên trán anh lại ra nhiều mồ hôi như thế? Có phải nơi này nóng quá không? Anh có muốn hay không cởi bớt áo ngoài ra! Nào, để tôi giúp anh nha!” Nói xong, Athena đã bắt đầu động thủ mà cởi áo của Thang Duy Thạc, mà Thang Duy Thạc lúc này không còn cách nào khác phải lập tức đứng dậy.

“Tổng giám đốc Thang, người ta chỉ muốn giúp anh cởi áo mà thôi, anh trốn cái gì chứ!” Athena cũng đứng lên theo, hai tay còn nắm lấy quần áo của Thang Duy Thạc không buông.

“Anh buông tay ra!” Thang Duy Thạc ra sức kéo tay hắn ra, nhưng mà cánh tay này vừa được đẩy ra thì cánh tay kia đã lập tức nắm lấy áo hắn.

Vốn một người đàn ông đẹp trai đã khiến cho người khác phải ghen tị, đằng này lại cùng lúc có hai người đàn ông đẹp trai đứng chung với nhau càng khiến cho người khác không thể hô hấp được. Trong trường hợp lúc này là một người đàn ông đẹp một cách tuấn mỹ dịu dàng đi dây dưa với một người đàn ông đẹp nhưng lại lạnh lùng, khiến cho người khác phải giật mình, như thế nào không làm cho người khác không chú ý được, như thế nào lại khiến cho người khác không chảy máu mũi đây?

Tâm trạng của Vũ Tình lúc này không chỉ còn là vui vẻ mà còn là kinh ngạc cùng lo lắng. Trời ạ, Athena có thể là đã hơi quá đáng hay không? Giống như anh ta đã mấy trăm năm rồi không gặp được một người đàn ông nào nên bây giờ rất là thèm khát vậy.

Mà cô rất hiểu Thang Duy Thạc, nhìn biểu tình của hắn như vậy thì đúng là hắn đang vô cùng tức giận. Nhưng đây là chuyện trăm năm mới gặp một lần, cô vẫn phải nhìn thật kĩ nha! Ha ha, cô phải nhớ rõ tình huống ngày hôm nay, nhớ kĩ con heo giống Thang Duy Thạc này lọt vào tay một tên gay!

Đúng rồi, đúng rồi, di động, di động có thể chụp hình. Vũ Tình vội vàng lấy di động ra, bật chế độ chụp ảnh!

Thang Duy Thạc nhìn thấy hành động của Vũ Tình, tức đến không chịu được! hắn híp mắt nhìn cô, mà ánh mắt hắn lúc này giống như một con dao, muốn đem ra mà đâm cô!

Động tác của Athena càng lúc càng quá đáng, hơn nữa còn bắt đầu hờn dỗi mà kêu lên. Nhóm phóng viên lập tức phát hiện ra một màn này, ánh đèn bắt đầu chớp nhoáng liên tục. Càng khoa trương hơn nữa là nhiếp ảnh gia trong buổi triễn lãm không nhịn được tò mò mà đem máy ảnh nhắm ngay dưới khán đài.

“A….Tổng giám đốc Thang nhanh một chút, cởi quần áo ra đi, người ta giúp anh cầm nha!” Athena lớn tiếng hô, khóe miệng lộ ra một nụ cười ma mảnh!

Thấy đã bị truyền thông phát hiện, Thang Duy Thạc tức giận dùng sức đánh cho Athena một đấm. Mà Athena đang trong tình trạng “động dục” nên không kịp né tránh, trong nháy mắt khuôn mặt trắng noãn lãnh trọn một cú đấm.

Sau khi thoát khỏi ma trảo của Athena, Thang Duy Thạc từng bước từng bước tiến về phía trước, một phen kéo người phụ nữ kia lại gần mình…..

Chính lúc Vũ Tình đang đắc ý dào dạt thì thoáng thấy hình ảnh của một người nào đó càng lúc càng lớn, cuối cùng cũng chỉ có thể thấy được nút áo trên bộ tây trang đen bóng….

“Ủa, người đâu rồi?” Đang lúc cô cố điều chỉnh lại hình ảnh trong mắt thì lại bị một cánh tay túm lấy làm thân thể cô ngã vào bên trong lồng ngực rắn chắc của một thân thể ai đó. Và khi cô còn chưa kịp phản ứng lại chuyện gì đang xảy ra với mình thì miệng đã bị hai phiến môi nhanh nhẹn che lại….

Các phóng viên đương nhiên là không bỏ qua hình ảnh này, ánh sáng chớp nhoáng cùng với tiếng lách cách của máy ảnh được nhấn liên tục.

Athena giống như đã bị một đả kích rất lớn, chạy đến bên Thang Duy Thạc ôm cổ hắn : “Tổng giám đốc Thang, anh không thể thích đồ nhà quê đó được, anh không thể hôn kẻ ngốc này! Tổng giám đốc…. tổng giám đốc Thang, người ta thích anh mà!”

Trường hợp lúc này đúng là khó có thể khống chế, ba người ôm nhau, quan trọng hơn chính là trong đó có một người dây dưa không dứt, mà đó lại là một tên gay!

Không sợ là không có chuyện mà chỉ sợ chuyện ngày hôm nay trong tay các phóng viên sẽ chuyển biến như thế nào, vừa ra tay săn tin thế nhưng đã có được một tin chấn động kèm theo ảnh chụp nữa nha!

Nhưng, nếu các phóng viên nghĩ rằng tin tức chấn động này sẽ dừng lại tại đây thì đúng là một sai lầm!

Kì Kì đứng trên sân khấu nhìn xuống đám người loạn xạ kia, rốt cuộc không thể tỏ ra bàng quang nữa mà đi xuống! Chỉ thấy đôi chân dài của cô bước vài bước là có thể tới nơi, sau đó vội vàng chạy vào đám người…

“Các người buông Thang Duy Thạc ra nhanh lên, Athena cái kẻ biến thái này đừng ăn đậu hủ nhà người ta nữa, Thang Duy Thạc là người đàn ông của tôi, chết tiệt, buông anh ấy ra!” Kì Kì lúc này bám theo Athena, cố gắng dùng sức mà lôi kéo trang phục bó sát trên người hắn.

“Xoạt” một tiếng đã thấy quần áo trên người của Athena bị xé rách, da thịt trắng noãn liền bị lộ ra bên ngoài, còn có cả “tiểu đậu đỏ” đỏ sậm phía trước cũng theo ra bên ngoài mà chào hỏi mọi người.

“A…..” Athena vô thức lấy tay che đi những chỗ thân thể bị lộ ra bên ngoài, sau đó pháy ra một tiếng kêu như bị bệnh tâm thần!

“Ô…..thân thể của người ta, thân thể của người ta nha…” Hắn cúi đầu nhanh chóng cầm lấy quần áo mà chạy ra khỏi đám người….

Mà Thang Duy Thạc dúng sức cắn một cái trên đôi môi đỏ mọng của Vũ Tình để trả thù sau đó mới từ từ mà buông cô ra. Lúc này mặt Vũ Tình đỏ bừng, không khí trong người như bị rút cạn, hai mắt phủ một tầng sương mù nhìn người đàn ông trước mặt mình…..

“Ba” một tiếng vang lên, Vũ Tình cảm thấy mặt mình rất đau, vô thức lấy tay che mặt không hiểu chuyện gì đã xảy ra….

Thang Duy Thạc cũng bị động tác này làm cho ngẩn người ra….

“Đồ nhà quê, cô thế nhưng cũng muốn thưởng thức người đàn ông của tôi? Cô đúng là đồ không biết xấu hổ!” Kì Kì không thèm để ý hình tượng của mình mà hét lớn bên tai Vũ Tình.

Vũ Tình nghe thấy âm thanh vang lên trên đỉnh đầu mình, ngẩng đầu lên dùng sức mà rống trả: “Mắt của cô bị hỏng à, chẳng lẽ cô không thấy là anh ta hôn tôi sao? Đáng chết, cô dựa vào cái gì mà đánh tôi?” Vũ Tình thở hổn hển, nhanh tay cầm lấy bình nước khoáng trên bàn, dùng sức mà ném về phía người phụ nữ cao hơn mình thật nhiều kia “Đáng chết, xem ai còn dám ức hiếp tôi!”

Vũ Tình không còn như xưa, mà hung dữ hơn, không thể dễ dàng mà tha thứ cho người ức hiếp mình!

Mà thân là nhân vật của công chúng, hiện đang đối mặt với giới truyền thông như vậy, Kì Kì đương nhiên là không thể cùng Vũ Tình đánh nhau, mà chỉ không ngừng hướng mặt về phía người đàn ông bên cạnh, nũng nịu nói: “Tổng giám đốc, anh mau giúp em xử cô ta đi!”

Thang Duy Thạc vẫn không động đậy, nhưng nhìn thấy dáng vẻ cô tức giận đến bật khóc thế kia rất mê mẩn lòng người nha!

Mà nhìn bọn họ đứng gần như vậy, lửa giận trong lòng Vũ Tình càng bốc cao lên, cho nên cô đem bình nước trong tay hướng vào người nào đó thật đáng giận mà hắt tới….

Lúc này nhân viên bảo vệ cũng đã chạy tới, giữ lấy người đang công kích Tổng giám đốc cùng người mẫu Kì Kì, còn có tên bất nam bất nữ đang vì lạnh run mà hét chói tai kia.

“Hey, các người tại sao lại bắt tôi chứ, tôi là nhân viên trang điểm mà…. Đừng có kéo tôi….!” Vũ Tình dùng sức giãy dụa kèm theo hét to: “Các người đi bắt người phụ nữ kia đi, còn có người đàn ông bên cạnh cô ta nữa, là bọn họ ức hiếp tôi, vì sao các người lại bắt tôi chứ?”

“Thật xiu lỗi thưa cô, do cô làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến trật tự buổi triễn lãm nên chúng tôi bắt buộc phải mang cô ra ngoài!” Nhân viên bảo vệ thật lễ phép giải thích mà bước chân cỉa họ cũng không hề dừng lại….

Vũ Tình cùng Athena, hai người bị nhân viên bảo vệ ném ra bên ngoài cửa phòng triễn lãm!

Vũ Tình tức giận hướng đến bên trong cánh cửa hét lớn: “Não các người đúng là bị hỏng thật rồi, tôi là người bị hại, vì sao các người lại không đem hai người kia ném ra ngoài chứ, tại sao lại đi ném tôi!” Đáng chết, cô còn chưa lấy được cái người máy biết khiêu vũ kia nữa mà!

Athena lôi kéo quần áo của Vũ Tình, dùng lực chặn miệng cô lại “Được rồi, cô có kêu to lên như vậy cũng chẳng làm được việc gì. Người ta là tổng giám đốc, có đạo lý nào lại đi ném tổng giám đốc ra ngoài không chứ?”

Vũ Tình buồn bực nhìn hắn, hất tay đang che miệng mình ra “Đều tại anh cả, vì sao lại đi chọc giận Thang Duy Thạc chứ. Mà cái dáng vẻ lúc nãy của anh thật là biến thái, ghê tởm chết được!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.