Tình Nhân Tuổi 18

Chương 64: Q.1 - Chương 64: Bị cưỡng chế




edit M&M

“Không đi?” Thang Duy Thạc dương dương tự đắc nhíu mày kiếm, mỉm cười lắc đầu. ”tốt thôi, vậy em một là để bị cưỡng chế đi. Một là anh còn có thể miễn cưỡng ứng phó, nếu hơn, thật đúng là không dễ làm?”

Lời hắn khiến Vũ Tình có ảo tưởng rất lớn, vừa rồi còn đau xót lại hưng phấn lên.”Đúng thế, theo tôi chỗ này rất tốt, phải bồi thường cho tôi nhiều hơn mới được!”

“Đúng thế, vậy cho em nhiều hơn!” Thang Duy Thạc trở nên hảo giảo hoạt, cánh tay một dùng sức ôm chặt lấy Vũ Tình.

“Này, anh muốn làm gì?” Bị tiền làm choáng váng đầu óc, rồi sau đó khi cảm nhận được, cô sớm đã không thể giãy giụa!

“Ha ha, cùng em ôn chuyện! bây giờ em đừng dùng sức từ chối, bảo tồn thể lực, vì lát nữa để em còn có thể chịu được!” Hắn ái muội thấp giọng lẩm bẩm, sau đó một dùng sức ôm lấy cô, đi về phòng nghỉ……

Thang Duy Thạc dùng sức ném cô lên giường lớn, sau đó cởi caravat. Khóe môi nhếch lên nụ cười gian, từng bước một đi đến chỗ cô.

“Thang Duy Thạc, anh muốn làm gì?” Vũ Tình căng thẳng đi đến một bên giường, hai mắt sợ hãi nhìn hắn.

Nụ cười trên mặt hắn càng lúc càng lớn, kéo dài caravat trong tay, một phen bắt được hai tay của cô.” Bảo bối, em ngoan ngoãn đi!”

“Thang Duy Thạc, mỗi lần anh đều phải cường thủ hào đoạt (dùng sức mạnh để chiếm đoạt )sao? mỗi lần anh muốn tôi, chẳng lẽ anh đều vô sỉ như thế à?” Cô sợ tới mức nói năng lộn xộn, muốn nói cái gì nói cái đó! Nụ cười trên mặt Thang Duy Thạc đã không còn, thô bạo dùng caravat trói hai tay cô lại.

“Tùy em nói như thế nào, khi đó em không sung sướng à , trong lòng mình tự biết!”

người phụ nữ chết tiệt, lại dám nói hắn ép cô?

Hai tay cô bị trói chặt, nâng chân lên định chạy xuống giường. Nhưng Thang Duy Thạc lại nhanh hơn cô một bước ~~ chạy ra phòng, khóa cửa lại! ”Cô bé, em ở trong này đi! Đợi lát nữa tôi phá nhà xong, sẽ thả em ra ngoài!” Thang Duy Thạc lộ ra một nụ cười, nói với người trong cửa!

“Tên tiểu nhân bỉ ổi, anh mau thả tôi ra ngoài! Tôi không ở đó, anh không có quyền phá nhà tôi!” Vũ Tình tức giận đến đá tấm cửa gỗ, phát ra tiếng vang ‘Cạch cạch’.

Thang Duy Thạc không để ý tới người bên trong khóc lóc om sòm, ấn điện thoại nội bộ. ” Khang quản lí, nhanh đi thu dọn, cho anh hai tư giờ phải làm xong!”

“Vâng, vâng, vẫn là ông chủ lợi hại!” Khang quản lí không lỡ mất thời cơ khích lệ ông chủ!” Chúng tôi ý, phải vừa khóc lại vừa cầu ……”

“Tốt lắm, bỏ bớt lời, nhanh đi làm việc đi!” Giờ phút này, hắn không có thời gian nghe nịnh bợ đâu!

” vâng, vâng!”

……

“Thang Duy Thạc anh thả tôi ra, chết tiệt, chết tiệt! Thủ đoạn hạ tiện thế này anh cũng dùng, nói cho anh biết, một ngàn hai trăm vạn, nếu không tôi mãi mãi ở nơi này không đi đâu!”

Vũ Tình tức giận đến ngồi thật mạnh trên giường lớn, phồng miệng nói hết bài này đến bài khác.

Nửa giờ sau, điện thoại văn phòng tổng giám đốc lại vang lên lần nữa.

“Alo……” Thang Duy Thạc cầm lấy điện thoại!” Tổng giám đốc đã làm thỏa đáng tất cả rồi!” Khang quản lí hưng phấn báo cáo!

Thang Duy Thạc nhếch khóe miệng,” Ừ, vậy mau chóng khởi công đi!”

Tốt lắm, nơi đó cuối cùng cũng làm xong!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.