Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 188: Q.14 - Chương 188: Khảo hạch phong ba




Trong phủ đệ tổng thống hành tinh thủ đô của liên bang Lôi Tư do Mục Ân Lôi Tư thành lập không nhận được bất kỳ thế lực nào chấp nhận, Mục Ân Lôi Tư đầu tróc lóc, vác cái bụng bự, mặc bộ đồ ngủ tơ lụa, vẻ mặt vui vẻ nhìn chàng thanh niên mặc bộ quân phục thiếu tướng liên bang Lôi Tư, sắc mặt anh tuấn.

“Phụ thân, con đã trở về.”

Chàng thanh niên này đứng nghiêm chào Mục Ân Lôi Tư.

“Được, rất giỏi, mau ngồi xuống, thế nào, sống có tốt không?” Mục Ân Lôi Tư cười tít mắt.

Cũng chả trách sao ông ta lại vui mừng như thế, vì đứa con trai lêu lỏng không ra gì trước kia kia, cuối cùng đã trở nên người có triển vọng, xem ra mình đưa nó vào quân đội, đồng thời yêu cầu quân doanh các cấp đối xử nghiêm khắc, bây giờ con trai của mình này cuối cùng cũng đã có năng lực kế thừa sự nghiệp.

Sau khi Đường Đặc Lôi Tư ngồi xuống, giữ nguyên quân tư đúng chuẩn nói: “Phụ thân, con sống rất tốt. Khoảng thời gian này trong quân đội, khiến cho con nhận được sự rèn luyện, đồng thời cũng hiểu được những chuyện trước đây không hiểu. Giống như về quân chế, con cho rằng một phương diện nào đó nên….” Đường Đặc Lôi Tư bắt đầu nói cách nghĩ của mình ở các phương diện.

Lúc ban đầu Mục Ân Lôi Tư chỉ là khuôn mặt nhân từ nhìn con trai, không có lắng nghe kỹ lời con trai nói, nhưng nghe một hồi, Mục Ân Lôi Tư ngày càng kinh ngạc, ông ta hoàn toàn không ngờ rằng con trai của mình lại có kiến thức như thế.

Mặc dù cảm thấy đây có thể là thuộc hạ của con trai chuẩn bị dùm nó, nhưng như thế còn đỡ hơn là dốt nát kém cỏi trước đây.

Cùng con trai nói chuyện, Mục Ân Lôi Tư bất giác có ý nghĩ: “Có lẽ con trai mình có thể thống nhất Vạn La liên bang.”

Chính vào lúc hai cha con Mục Ân Lôi Tư đang nói chuyện, trên bầu trời vùng đất của bọn họ, xuất hiện mấy chục vật thể bay hình đĩa đường kính 50, 60 mét, thiết bị phòng không của phủ đệ giống như để trưng bày, đối với những vật thể bay này không có chút phản ứng nào.

Những vật thể bay hình đĩa bay lơ lửng bao vây phía trên phủ đệ, lặng lẽ, giống như rất lâu trước đây đã ở đó vậy.

Đột nhiên, phần dưới của những vật thể bay này nở ra giống như cánh hoa đang nở, để lộ nòng pháo đường kính 5,6 mét đã nạp đầy năng lượng.

Sự xuất hiện của những nòng pháo phía dưới vật thể bay hình đĩa, khiến cho máy cảnh báo của phủ đệ lập tức u hu u hu vang lên, âm thanh bất ngờ vang lên này, khiến cho tất cả mọi người của phủ đệ đều sững sờ. Chính trong khoảnh khắc ngây người này, mấy chục chùm laser đường kính 5, 6 mét bay nhào đến.

Lúc bồ đội cảnh vệ chạy đến, bọn họ chỉ có thể ngây ngốc nhìn cái hô sâu không đáy trước mắt, người của phủ tổng thống toàn bộ xương cốt không còn.

Lúc đội trưởng đội cảnh vệ run rẩy thông báo cho những quan viên quan trọng khác, thì phát hiện phủ đệ của tất cả cao quan liên bang Lôi Tư trong một đêm đều gặp chuyện giống như phủ tổng thống.

Những sĩ quan cấp tướng của bộ đội mặt đất khác, thì toàn bộ bị ám sát, chỉ còn lại những sĩ quan cấp tá lo lắng bất an, chỉ có thể khống chế chút ít bồ đội dưới trước kia.

Còn sĩ quan chỉ huy hạm đội ngoài không gian biết được tin này, lúc còn chưa kịp cùng thân tin của mình bàn bạc sau này mình lên làm vua hay là tiến cử người lên lãnh đạo, hạm đội phân bố ở các nơi, đều bị tấn công mãnh liệt ở khoảng cách gần.

Còn chưa rõ kẻ địch lúc nào xuất hiện bên cạnh mình, thì đã không thể cứu vãn, các hạm đội không phải bị đánh tan tác, thì là toàn quân bị tiêu diệt, chỉ còn lại vài chiến hạm thức thời đầu hàng sớm mới còn sống sót.

Đối mặt với hạm đội không gian mạnh của địch, bồ đội mặt đất quần long vô chủ, đành bất đắc dĩ đầu hàng.

Đợi lúc sáng hôm sau dân chúng liên bang Lôi Tư bước ra khỏi cửa, bọn họ mới phát hiện có sự thay đổi, một nước lớn như thế, lại đổi chủ chỉ trong một đêm.

Đối với kẻ thống trị mới, người của liên bang Lôi Tư hoàn toàn không hiểu được, chỉ là nhìn thấy chiến hạm không biết là loại gì bay đầy trời, và những binh sĩ vô cùng uy vũ, nhất cử nhất động đều phù hợp quy phạm quân nhân, người của liên bang Lôi Tư đã hiểu, vũ lực của chủ nhân mới này mạnh đến cỡ nào.

Lúc này người của liên bang Lôi Tư chỉ là sợ hãi sự lớn mạnh của người thống trị mới, hoàn toàn không tâm phục khẩu phục, nhưng không có tạo phản, vì Mục Ân Lôi Tư không đáng để bọn họ tạo phản.

Nhưng tình hình này nhanh chóng thay đổi, một người đàn ông cường tráng đầu trọc, vẻ mặt uy nghiêm xuất hiện trước mắt dân chúng liên bang Lôi Tư, người đàn ông này để lộ hàm răng trắng muốt, bá khí bức người nói: “Ta tại đây tuyên bố, liên bang Lôi Tư này sẽ sát nhập với tinh hệ Hải tặc trở thành đế quốc Hổ Kình, còn ta sẽ là chủ nhân của Đế quốc Hổ Kình này, cũng có nghĩa là chủ nhân của các người – Thiên Hổ đại đế!” sinh mạng, hạnh phúc, tương lai của tất cả các người đều do ta điều khiển, nằm trong tay chủ nhân của các người!”

Nghe thấy những lời tuyên ngôn độc tài trắng trợn như thế, tất cả mọi người của liên bang Lôi Tư đều ngây người, trước đây Mục Ân Lôi Tư mặc dù độc tài, nhưng vân treo bảng hiệu dân chủ, đâu có thẳng thắn không kiêng kỵ.

Những thanh niên nhiệt huyết sôi sục, tự cho rằng thứ nhất là ông trời, thứ hai là mình, đối với những từ “chủ nhân của các người” trong lời nói của Đường Hổ, rất không thoải mái, lập tức hét lên mắng chửi, đập phá lung tung.

Những thanh niên nhiệt huyết này chạy ra đường, kêu gọi đồng bọn tụ tập cùng nhau kháng nghị thị uy, trên đường cũng có rất nhiều người trung niên nhiệt huyết chưa mất gia nhập hàng ngũ.

Còn về tại sao có thể để bọn họ càng náo càng lớn, đó là vì bộ đội mặt đất và cảnh sát địa phương, đều nhận được lệnh của người thống trị mới không được nhiều chuyện.

Mặc dù không biết người thống trị mới tại sao lại ra lệnh như thế, nhưng cũng vui vẻ xem náo nhiệt, cho nên hoàn toàn không ngăn cản những người nhiệt huyết này, ngược lại có rất nhiều quân nhân và cảnh sát gia nhập hàng ngũ.

Đường Hổ đối với những chuyện này giống như là không nhìn thấy, tiếp tục nói: “Con dân của Đế quốc Hổ Kình ta, sẽ chia làm 5 đẳng cấp, đẳng cấp thứ nhất là những nhân tài làm việc cho đế quốc và người nhà của bọn họ, người có đẳng cấp này sẽ được hưởng thụ những đãi ngộ cấp cao nhất, như các loại đãi ngộ nhà ở sang trọng, xe sang, tiền lương hậu hĩnh …, có đủ mọi thứ.

“Cấp thứ hai là những con dân mặc dù không có tài năng kiệt xuất gì, nhưng có sở trường làm việc cho đế quốc, bọn họ mặc dù không thể hưởng thụ đãi ngộ cao nhất của đế quốc, nhưng cũng có được sự đãi ngộ như nhà ở, xe cộ, lương cao.

“Đẳng cấp thứ ba là dân chúng bình thường, cũng có nghĩa là con dân không có gì kiệt xuất trên tất cả các phương diện, con dân loại này không thể hưởng thụ đãi ngộ của đế quốc trao cho, bắt buộc phải tự lực cánh sinh. Loại con dân đẳng cấp thứ 3 này đều có được sự đãi ngộ của công dân, có được sự đãi ngộ công chính tư pháp.

“Đẳng cấp thứ tư là chỉ tội phạm phổ thông, trong thời gian chấp hành hình phạt vì đế quốc lao dịch, con dân cấp 4 ngoài bảo đảm sống sót ra không được hưởng thụ bất cứ đãi ngội nào, sau khi thời gian thi hành án kết thúc thăng lên làm con dân cấp 3.

“Đẳng cấp thứ 5 là chỉ những kẻ phản bội đế quốc, những kẻ phản nghịch này sẽ bị đóng dấu đời đời làm nô lệ. Nô lệ không có bất cứ quyền lợi nào, có thể tự do mua bá, chủ nhân có thể sử dụng bất cứ hình phạt nào để xử phạt nô lệ, xử phạt nô lệ của người khác sẽ xử lý theo tội phá hoại tài sản của người khác.

Vốn dĩ nghe thất dân chúng sẽ bị chia đẳng cấp, những thanh niên nhiệt huyết kia có chút hiếu kỳ ngừng những hành động làm loại lắng nghe đến đây, lần nữa bùng phát. “Nô lệ, chuyện đã biến mất ở Vạn La liên bang không biết bao nhiêu năm rồi, lại lần nữa xuất hiện, đây là bước lùi của lịch sử! Đây là sự phản bội đối với lịch sử!”

Những thanh niên có tài ăn nói đã hô to khẩu hiệu, khẩu hiệu đả đảo kẻ xâm lược càng vang to.

Nhưng có một số người trung niên có tuổi, kiến thức rộng lập tức rút lui, bọn họ không biết đại đế Thiên hổ kia có phải là chơi thật hay không, nếu như làm thật, mình gây rối theo, chẳng khác nào sẽ biến thành nô lệ?

Đường Hổ vẫn lười để ý đến những thanh niên bạo động này, lần nữa nói: “Vì để xác định đẳng cấp của các người, tôi ra lệnh các người bắt đầu từ lúc này, trong vòng 3 ngày đến sở dân chính các mơi tiến hành kiểm tra, quá hạn những người còn lại đồng loại xếp vào đẳng cấp thứ 5, sau khi bị bắt tiến hành bán đấu giá công khai.” Nói xong liên tắt liên lạc.

Nghe thấy câu cuối cùng của Đường Hổ, tất cả mọi người đều ngẩn ra, những người không đến tham gia sẽ bị coi là nô lệ? Cũng quá hà khắc đấy?

Đa số mọi người đều đang trông chờ, bọn họ đều có một tâm lý theo số đông.

Đương nhiên cũng có một bộ phận nhát gan hoặc là người có kiến thức, lập tức kéo người nhà chạy đến sở dân chính gần đó tham gia thi tuyển.

Các khoang máy kiểm tra ở sở dân chính các nơi, ngày đầu tiên có rất nhiều máy trống cả ngày không có người dùng.

Nhưng lúc một số người được máy tính kiểm tra ra là đẳng cấp thứ nhất, thứ hai lĩnh một khoản tiền lớn, bắt đầu sống cuộc sống nhà giàu mới nổi, lập tức khiến những người đứng xem kia rục rịch trong lòng.

Cho nên, sáng ngày thứ hai những khoang máy tính kia được bắt đầu đưa vào sử dụng toàn bộ, đến chiều ngày thứ hai, dòng người chờ đợi kiểm tra bắt đầu xếp hàng chen chúc.

Đợi đến ngày thứ ba, vì tranh giành có thể kiểm tra sớm hơn, tiếng la mắng đánh nhau đã xuất hiện, nhưng may mắn cảnh sát và quân đội bắt đầu duy trì trật tự, nếu không e rằng có rất nhiều người vì khoang máy bị phá hoại mà không thể tiến hành kiểm tra, mà trở thành nô lệ.

Những thanh niên nhiệt huyết kia không thèm để ý đến chuyện kiểm tra, tiếp tục diễu hành thị uy, lúc người nhà của bọn họ thúc giục khuyên ngăn, một số người lập trường không kiên định bắt đầu rút lui.

Theo đó người tham gia kiểm tra ngày càng đông, thanh niên nhiệt huyết diễu hành thị uy cũng ngày càng ít đi, cuối cùng cả liên bang Lôi Tư chỉ còn lại vài chục ngàn người, vài chục ngàn người này vào sáng sớm ngày thứ nhất sau khi thời gian kiểm tra đã hết, tụ tập ở hành tinh thủ đô thị uy.

Những thanh niên nhiệt huyết này ở quảng trường trung tâm thị uy la hét, xung quanh trống không, ngoài những thanh niên nhiệt huyết này ra không có dân chúng đứng ở nơi đó.

Nhưng những tòa nhà xung quanh thì chật ních người, có những thanh niên nhiệt huyết cảm thấy có gì đó không ổn bắt đầu lén lút rút lui khỏi hiện trường, nhưng những người này vẫn còn chưa chạy xa, thì đã bị binh lính Hổ kình giám sát bọn họ từ sớm bắt giữ.

Những thanh niên nhiệt huyết phát giác được chuyện này một bộ phận nhỏ bắt đầu bỏ chạy, đại đa số bắt đầu xông lên tấn công phủ tổng thống, nhưng binh lính chuẩn bị nhiều giờ, cũng chính là những người máy khoác da người, lập tức bao vây bọn họ, cầm súng bắn lưới điện mà cảnh sát dùng để bắt tội phạm, bắn những người này ngã nhào xuống đất.

Nhanh chóng còng tay những người này, cuối cùng lấy ra dụng cụ đặc chế, đóng dấu hình đầu lâu màu vàng trên trán bọn họ đại diện dấu ấn nô lệ từ bây giờ trở đi.

Chuyện sau đó chính là công khai bán đấu giá nô lệ, cũng không biết đại đế Thiên Hổ kia làm sao, gia khởi đầu đều rất thấp, 10 ngàn đồng Vũ Lai 1 người, càng kỳ lạ hơn là hoàn toàn không có ai ra giá, có 1 người ra giá, toàn bộ đều yên lặng, đại đa số đều bị bán với giá khởi đầu.

“Xin chủ nhân trách phạt, không có ai ra giá vì người thân của những nô lệ này đã hen trước với nhau.” Một quan viên đến từ tinh hệ Hải tặc nhìn thấy Đường Hổ chau mày nhìn buổi đấu giá, bất giác đổ mồ hôi hột quỳ xuống tạ tội.

Chân mày Đường Hổ giãn ra cười nói: “Không có gì, đây là lần đầu tiên, tổ chức đấu giá là để người nhà của bọn họ mua về, nếu không trực tiếp coi bọn họ là quan nô không phải đã xong chuyện rồi sao? Đúng rồi, những người tổ chức chuyện này là nhân tài, có thể khiến nhiều người như thế không ra giá, tìm bọn họ cho ta.”

“Vâng, chủ nhân, thuộc hạ sẽ đi làm ngay.”

Viên quan thở phào đợi Đường Hổ gật đầu đồng ý, lập tức lui xuống.

Buổi đấu giá khó tránh xuất hiện những người người không trong tầm ngắm, những người này, không cần nói, đều là những người không thân không thích, ai cũng sẽ không vì những người không quen biết mà bỏ ra 10 ngàn đồng Vũ Lai.

Cho nên đến lúc đấu gia những người không trong tầm ngắm này, cạnh tranh xuất hiện, những người ra giá đều là những người có tiền tâm lý có chút vấn đề, đương nhiên có lẽ trong số những người ra giá cạnh tranh này, có 1, 2 người là có ý muốn giúp đỡ những người đáng thương kia có được tự do.

Còn về những nô lệ được bạn bè thân thích mua về kia, bọn họ đành cả ngày núp trong nhà không dám ra khỏi cửa, vì thân phận nô lệ của bọn họ là suốt đời, ra khỏi cửa sẽ bị người ta giết, cũng chỉ là chuyện bồi thường ít tiền.

Muốn thoát khỏi thân phận nô lệ, ngoài việc được đại đế Thiên Hổ khai ân xá miễn, thì chỉ có thể chờ ngày tất cả thế lực của đại đế Thiên Hổ bị người ta tiêu diệt.

Lúc những nhân tài có thân phận đẳng cấp thứ nhất, thứ hai, vừa hưởng thụ sự đãi ngộ trước đây không dám mơ tưởng đến, vừa ra sức làm việc cho đế quốc Hổ Kình, đế quốc Hổ Kình bắt đầu dần dần đi vào quỹ đạo, dân tâm cũng ổn định lại.

Hổ Kình mặc dù cưỡng ép phân chia đẳng cấp cho con dân, nhưng khoảng cách giữa các đẳng cấp này quả thực tồn tại, những người đẳng cấp thứ nhất, thứ hai, quả thực là nhân tài, phương diện quân sự của đế quốc Hổ Kình hoàn toàn không xuất hiện tình hình kẻ không có tài chiếm vị trí cao, người có khả năng chiếm được vị trí cao trở thành chế độ tiêu chuẩn của đế quốc Hổ Kình.

Nhưng người có được lợi ích đều là những kẻ có tài, vì để bảo đảm lợi ích của mình, tự nhiên sẽ ra sức quản lý quốc gia thay Hổ Kình.

Những người xếp ở đẳng cấp thứ ba mặc dù rất nhiều, đồng thời trong lòng cũng có oán than, nhưng bọn họ cũng biết đây là do vấn đề năng lực của mình.

Cho dù muốn tạo phản, không nói về vấn đề vũ lực không có cơ hội, chỉ đơn giản những phương diện mưu lược, năng lực, kiến thức đều hoàn toàn không phải là đối thủ của những người đẳng cấp thứ nhất, thứ hai, có thể khẳng định tạo phản là chắc chắn thất bại, đến lúc đó không phải là chết thì bị biến thành nô lệ, kẻ ngốc mới làm những chuyện như thế.

Dù gì bây giờ cũng có thể nuôi sống mình và người nhà, vậy thì đặt hi vọng vào đời sau, đời sau có tiền đồ, mình cũng có thể trở thành người nhất đẳng.

Đường Hổ vì muốn vơ vét hết tất cả nhân tài đến bên cạnh làm việc cho mình, đặc biệt tuyên bố tất cả con dân bất cứ lúc nào cũng có thể tham gia kiểm tra, cho dù là nô lệ, chỉ cần kiểm tra là đẳng cấp thứ nhất, vậy thì sẽ có thể trở thành người đẳng cấp thứ nhất, hưởng thụ những đãi ngộ mà người đẳng cấp thứ nhất có được, đồng thời tiến hành kiểm tra toàn thể một lần để biên chế lại đẳng cấp.

Chuyện này vừa công bố, tất cả mọi người đều điên cuồng gia tăng kiến thức và rèn luyện năng lực của mình, người đẳng cấp thứ nhất không hi vọng bị giáng cấp từ đó không thể hưởng thụ những đãi ngộ cao cấp, người đẳng cấp thứ hai thì hi vọng trở thành người đẳng cấp thứ nhất.

Những thanh niên nhiệt huyết bị đóng dấu nô lệ kiam thì càng ra sức học tập, bọn họ hi không hi vọng vĩnh viễn ở trong nhà không ra khỏi cửa, không hi vọng người nhà củ mình vì quan hệ vớim ình, mà không thể sống cuộc sống thoải mái.

Dưới sự thống trị bằng chính sách kích lệ thưởng phạt của Đường Hổ, nhanh chóng đã ổn định sự thống trị của mình, đồgn thời cũng vơ vét đa số nhân tài có năng lực có bản lãnh, hoàn toàn không lo lắng vấn đề quân đội, hắn bắt đầu nhòm ngó sang những thế lực khác bên cạnh.

Những sự thay đổi ở liên bang Lôi Tư, sớm đã được tất cả các thế lực ở Vạn La liên bang phát giác ra, mặc dù đại đa số người đều không biết, đại đế Thiên Hổ này xuất hiện như thế nào, nhưng mọi người đều kinh ngạc về sức chiến đấu mạnh mẽ của đế quốc Hổ Kình, trước đây tập hợp sức của toàn thể liên bang, cũng không cách nào đánh bại được, liên bang Lôi Tư lại chỉ trong một đêm đã bị đế quốc Hổ Kình tiêu diệt.

Cảm giác được sự uy hiếp của đế quốc Hổ Kình, tất cả thế lực của Vạn La liên bang đều phái do thám đi thăm dò, đáng tiếc ngoài việc có được tin về chế độ đẳng cấp của đế quốc Hổ Kình ra, thì chỉ có một ít tin tức về phương diện nội chính, đối với tin tức quân sự, thì chiến hạm do thám tốt nhất cũng không thể nào có được tin tức gì.

Nhìn chế độ đẳng cấp của đế quốc Hổ Kình, những người có kiến thức đương nhiên hiểu được, đây là chế độ ra sức khai quật nhân tài, đáng tiếc trừ phi là thế lực mới sinh ra siêu cấp độc tài, những thế lực khác không thể thực thi chế độ này, vì người có lợi của những thế lực này, đại đa số đều là những kẻ tầm thường.

Lâm Chấn Đông và một số ít người biết thân phân của Đường Hổ, nhưng sự quen biết của anh ta trước đây đối với Đường Hổ, cũng chính là một kẻ điên khùng rất giàu có, chuẩn bị dùng người máy thống nhất vũ trụ.

Lâm Chấn Đông biết được Đường Hổ trong một đên chiếm lĩnh liên bang Lôi Tư, không ngạc nhiên lắm, người có thể tặng 100 ngàn chiến hạm binh lính đầy đủ, muốn chiếm liên bang Lôi Tư quả thực quá dễ dàng.

Anh ta ngạc nhiên chính là chế độ đẳng cấp của Đường Hổ kia, anh ta không ngờ, một người điên cũng bắt đầu chiêu một nhân tài, hơn nữa còn sử dụng chế độ có thể khai quật nhiều nhân tài nhất, cứ như thế, hắn còn là cái tên trước kia muốn dựa vào người máy thống nhát vũ trụ kia sao.

Nếu như cái tên đầu trọc kia điên cuồng mở rộng thế lực, khu vực thủ đô này của mình phải làm sao? Đánh thì đánh không thắng, lẽ nào lại phải trở lại thành thế gia thương nhân sao?

Lâm Chấn Đông đau đầu lắc đầu không muốn nghĩ đến những chuyện này, chỉ đơn giản chuyện Lâm Chấn Binh và 50 vạn chiến hạm đến nay vẫn không có tin tức gì, đã đủ đau đầu rồi, giờ đây không nên nghĩ đến những chuyện xa xôi nữa.

Lâm Chấn Đông đau đầu tỉnh lại, cũng rất muốn thực hiện chế độ đẳng cấp ở khu vực thủ đô, nhưng sau khi xem xong tư liệu kiểm tra đẳng cấp trở về, đồng thời lén thử làm kiểm tra, kết qua khiến hắn hiểu được mình không thể đạt đến tiêu chuẩn đẳng cấp thứ nhất này.

Sau khi có được kết quả này, anh ta không chuẩn bị để người trong tộc thử làm kiểm tra, vì anh ta không cho phép trong tộc có người giỏi hơn mình.

Nhưng, nếu như không dùng cái này để kiểm tra tất cả dân chúng trực thuộc, vậy chẳng khác nào để cho nhân tài mai một trong nhân gian sao?

Ừ, người trong tộc không tham gia kiểm tra, chỉ kiểm tra dân chúng, sau đó để những nhân tài đã tuyển chọn, giúp đỡ người trong tộc sử lý công việc quân chính, như thế người trong tộc sẽ không phản đối đâu?

Lâm Chấn Đông nói cách nghĩ này cho người trong tộc, vốn cho rằng người trong tộc sẽ đồng ý, nhưng không ngờ đại đa số mọi người trong tộc đều không đồng ý.

Bọn họ ngời việc lo lắng thuộc hạ xem thường mình ra, còn lo lắng đời sau của mình, không thể cạnh tranh quyền lực sau này với những người đã kiểm tra trúng tuyển.

Vì những người kiểm tra có thành tích ưu tú, tuyệt đối là nhân tài vô cùng kiệt xuất trên các phương diện, những người này sau này quyền thế lớn, khó tránh sẽ có dã tâm, đến lúc đó Lâm gia thân là người thống trị sẽ tiêu đời.

Nghe thấy những lời này, Lâm Chấn Đông lập tức từ bỏ chế độ kiểm tra này, vì hắn cũng không dám bảo đảm, đời sau của mình ưu tú hơn mình, mình không thể trở thành người của đẳng cấp thứ nhất, đời sau của mình sẽ càng không cần phải nói.

Mãi cho đến lúc này, Lâm Chấn Đông mới hiểu được, không có người nào chịu tự nguyện làm suy yếu quyền lực của mình, đây cũng là nguyên nhân vì sao những nước độc tài kia sau khi có được tư liệu kiểm tra của Đường Hổ, không tiến hành theo.

Trần Dục nhanh chóng có được tin tức của Đế quốc Hổ Kình, nhìn thấy hình dáng chiến hạm Đế quốc Hổ Kình, Trần Dục và các sĩ quan lập tức hiểu ra, kẻ địch hai lần tấn công mình là ai, mà Lâm gia thế gia thương nghiệp chiếm lĩnh hành tinh thủ đô, từ đâu có được vũ lực mạnh mẽ như thế, cũng có được kết quả.

Đối với chế độ phân chia đẳng cấp, Trần Dục không thèm để ý đến, một là mình không có lãnh địa, hai là chế độ này không thích hợp với Vạn La liên bang dân chủ, Trần Dục một người tức giận đầy mình, tập trung tinh lực vào mắng chửi Lâm gia và Đế quốc Hổ Kình.

Đường Long vẫn quan sát tình hình của Vạn La liên bang, đương nhiên cũng nhận được tin Đế quốc Hổ Kình chiếm lĩnh liên bang Lôi Tư.

Đối với Đường Hổ, Đường Long mặc dù không quen biết, nhưng vì hình dáng của chiến hạm Hổ Kình kia, mà đoán được Đường Hổ là một trong 3 kẻ trí tuệ của tinh hệ Hải tặc, có được đáp án này, Đường Long lập tức coi Đường Hổ là kẻ địch có sức uy hiếm mạnh nhất đối với mình, bắt đầu toàn lực chú ý.

Đồng thời, Đường Long cũng nhận được tư liệu kiểm tra chế độ đẳng cấp của Đế quốc Hổ Kình.

Hoàn toàn không để ý đến việc mình kém hơn người khác, càng không để ý đời sau của mình có thể hưởng thụ đãi ngộ hiện giờ của mình không, Đường Long nhìn thấy tư liệu có thể khai quật nhân tài ở mức độ lớn nhất, bất giác cảm thấy hứng thú.

Vì phần tư liệu này so với tư liệu kiểm tra ngày trước mình nghiên cứu ra, tốt hơn không biết bao nhiêu lần, loại kiểm tra này vừa ra, tuyệt đối có thể làm rõ năng lực của tất cả mọi người.

“Wa, cứ như thế, nhân tài thuộc hạ của ta chẳng khác nào ùn ùn kéo đến? Như thế làm gì còn có chuyện thiếu hụt nhân tài xảy ra nữa!” Nghĩ đến đây, nước miếng của Đường Long chảy ra ròng ròng.

Mãi một lúc sau, mới từ trong suy nghĩ chủ quan tỉnh lại, Đường Long lập tức xông ra cửa bắt đầu tìm người giúp đỡ. Nhưng do mọi người đang bận rộn chuẩn bị chiến tranh, Đường Tinh và Tinh Linh lại không biết trốn ở nơi nào, Đường Long không có người thương lượng, đành kéo mèo đen nhỏ đến giúp đỡ.

“Wei, mèo lười, đừng cả ngày ngủ như thế, giúp ta đem tư liệu này chỉ sủa cho hợp lý với Đại Đường chúng ta.” Đường Long véo tai mèo đen nhỏ nói.

“Đại ca làm ơn đi, em buồn ngủ quá, anh nên biết, lần trước giúp anh đối phá mấy trăm triệu chiếc mấy tính, quả thực là muốn mạng của em đó.” Mèo đen nhỏ lười biếng nói.

Đường Long vừa nghe, lập tức cẩn thận để mèo đen nhỏ lên ghế sofa da thật mềm mại, chạy như bay vào nhà bếp trong phủ đệ của mình, lẻng xẻng lẻng xẻng không biết làm những gì, khiến cho Phượng Băng, Phượng Sương, mèo đen nhỏ đều ngây ngốc nhìn cửa nhà bếp.

Mãi một lúc sau, Đường Long mặt mày nhem nhuốc, bưng ra một con cá hơi bị cháy, nóng hổi, toét miệng chạy về phía mèo đen nhỏ.

Mèo đen nhỏ không có xem con cá hơi cháy kia, mà nhìn chằm chằm Đường Long, trong mắt xuất hiện thần sắc kỳ lạ.

Đường Long không chú ý đến những điểm này, bưng cái đĩa trước mặt mèo đen nhỏ, cười hi hi nói: “Khà khà, đây là món ta đã học được từ những đâu bếp mời đến mấy ngay nay, nào đến đây, thử mùi vị xem có ngon hay không.”

Mèo đen nhỏ lập tức nhảy lên, giữ chặt con cá gặm một miếng, vừa nhai vừa nói: “Đừng tưởng 1 con cá thì có thể mua chuộc được em, đừng quên anh lần này nợ em mấy chục bữa đó.”

Mèo đen nhỏ cũng không nói mùi vị của con cá kia thế nào, dù gì sau khi ăn xong liền cầm tư liệu lên xem, đồng thời bắt đầu hỏi thăm yêu cầu của Đường Long.

Đường Long sợ mèo đen nhỏ mệt, nhanh chóng nói ra yêu cầu, nói xong liền không quấy rầy mèo đen nhỏ làm việc.

Mèo đen nhỏ theo yêu cầu của Đường Long, trước tiên trực tiếp loại bỏ chế độ đẳng cấp của Đường Hổ, sau đó vạch ra chế độ đẳng cấp quý tộc của Đại Đường ra, sau đó gia tăng một đẳng cấp bình dân giống như đẳng cấp thứ 3 chế độ kiềm tra của Đường Hổ, sự đãi ngộ của chế độ này, giống như đãi ngộ đẳng cấp do Đường Hổ chế định, để bọn họ sống bằng sức của mình.

Cuối cùng là gia tăng sự đãi ngộ hậu đãi cho các đẳng cấp, đồng thời cũng kéo giãn khoảng cách đãi ngộ giữa các đẳng cấp.

Mèo đen nhỏ sau khi hoàn thành tư liệu, liền quảng cho Đường Long, ngáp một cái cuộn tròn ngủ trên sofa, còn Đường Long thì cẩn thận lấy chăn, nhẹ nhè đắp lên cho mèo đen nhỏ.

Dưới sự ra lệnh của Đường Long, tư liệu kiểm tra Đại Đường sau khi sửa chữa, bắt đầu cài đặt vào trong tất cả các khoang máy ở bộ dân chính, sau đó Đường Long liền ra lệnh tất cả dân chúng Đại Đường đều phải tham gia kiểm tra.

Tin này vừa truyền ra ngoài, tất cả mọi người ở Đại Đường đều ngạc nhiên, vì chế độ kiểm tra Đế quốc Đại Đường đã truyền đi đến nỗi khắp nơi đều biết, bây giờ thống soái của mình làm cái gì kiểm tra toàn thể, chẳng khác này thực hiện chế độ kiểm tra của Đế quốc Hổ Kình?

Có cách nghĩ này, những người có tước vị, đều có chút lo lắng đi vào khoang máy kiểm tra, còn những dân thường không có tước vị, không cần lo lắng nhiều, thành tích tốt sẽ có thể thăng cấp, không tốt vẫn là bình dân, đương nhiên cũng có những dân chúng có những dã tâm, biểu hiện có chút suy tính thiệt hơn.

Sau khi kiểm tra xong có kết quả, mọi người đều ngây người, đẳng cấp vẫn là tước vị giống như trước, chỉ là nhiều hơn đẳng cấp bình dân và đẳng cấp tội phạm, chỉ có những người có tước vị một bộ phận được thăng chức, đa số mọi người đều dừng ở vị trí cũ.

Đương nhiên cũng có người bị giáng cấp và dân thường có được tước vị, nhưng đây chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi.

Đường Long co được kết quả này cảm thất có chút thất vọng, vì mình không khai quật ra được nhiều nhân tài, nhưng Đường Long nhanh chóng vui mừng, ít nhất cũng chức minh được trong lãnh đại của mình không có bỏ sót nhân tài, hơn nữa chương trình kiểm tra trước đây mình sử dụng rất tốt.

Sau khi ra lệnh chế độ kiểm tra giống Đường Hổ, Đường Long bắt đầu chú ý đến tiến triển của hai quân đoàn kia.

Những nước bị Đường Long hãm hại vu tội, được tổ chức tình báo của Đường Long cung cấp cho số hiệu gọi là “Bắc A”, số hiệu này không có ý gì khác, chỉ là đại diện cho mục tiêu quân đoàn phương bắc ra tay đầu tiên mà thôi.

Còn về sao lại như thế, chủ yếu là vì nước mục tiêu qúa nhiều, ít nhất có mấy chục nước, vì để thuận tiện hiểu rõ tấn công tuần tự, đồng thời vì để bảo mật, dứt khoát nam bắc theo số thứ tự, để định ra thứ tự quân đội Đại Đường ra tay.

Tổng thống nước Bắc A nghe thấy tin Đường Long bị ám sát, còn không tin, nghe thấy là người của nước mình phái đi ám sát, bất giác ngây người gọi người chỉ huy đặc công đến hỏi thăm, xem xem có phải là thuộc hạ của mình giấu mình đi làm hay không.

Lúc người phụ trách chỉ huy đặc công ra sức giải thích không phải người của mình là, Đường Long đã tuyên bố xuất binh báo thù.

Tổng thống nước Bắc A biết kẻ địch đến xâm lược hoàn toàn không lo lắng, vì tình báo thuộc hạ đưa mình cho biết Đường Long chỉ có binh lực 50 ngàn chiếc, mặc dù mình bên này cũng có binh lực 50 ngàn chiếc, nhưng mình nơi này còn có hai nước liên minh quân sự mỗi nước binh lực 30 ngàn quân, nhiều binh lực như thế hoàn toàn không cần phải sợ Đường Long.

Nhưng, tổng thống nước Bắc A cũng không hi vọng mang tiếng oan mà xảy ra chuyện, lập tức phát điện tỏ rõ với Đường Long, mình không có làm những chuyện như thế, là oan uổng.

Đương nhiên ông ta có đủ sức mạnh, tự cho là mình thông minh ở sau thông tin còn thêm một câu: Xin Đại Đường hãy hành sự thận trọng, nước chúng tôi cũng không phải mặc người chèn ép.

Thông tin này phát ra không được bao lâu, tổng thống nước Bắc A đã nhận được tin tức thiết bị quan trọng các nơi, các cảng vũ trụ, quân cảng dừng đậu chiến hạm, cũng bất ngờ bị tấn công phá hoại.

Càng khiến tổng thống nước Bắc A cảm thấy không ổn, vài chủ quản quân sự rất có năng lực và thành viên quan trọng của quân bộ, đều bị ám sát.

Hơn nữa tình báo khi có khi không hiển thị, là hành vi của những tướng quân đối địch với chính phủ, còn về quân đội sớm đã ồn ào, yêu cầu chính phủ trong thời gian sớm nhất tìm ra hung thủ, nếu không quân đội sẽ tìm kiếm thu thập thông tin của hung thủ, liên tiếp truyền đến phủ tổng thống.

Tổng tống nước Bắc A sứt đầu mẻ trán còn chưa kịp vô về quân đội, quân đội của Đường Long đã xâm nhập vào trong tuyền phòng thủ.

Tổng thống nước Bắc A nhận được tin Đại Đường xâm nhập vui mừng quá đỗi, vì đây là thời cơ tốt để di chuyển mâu thuẫn trong nước, ông ta cũng lười thương lượng cùng với quốc hội, tự mình tuyên bố quốc gia đi vào trạng thái chiến tranh, tổng động viên toàn quốc, hơn nữa liên lạc với hai liên minh kia đến giúp đánh đuổi kẻ xâm nhập.

Quả nhiên, quân đội vốn dĩ kích động háo hức dường như muốn binh biến, lập tức khôi phục trạng thái, phục tùng mệnh lệnh bắt đầu gánh vác sứ mệnh thần thán chống đỡ xâm lược.

Hai nước Bắc B, Bắc C theo thứ tự mục tiêu của quân đội Đại Đường, cũng phái quân tham gia cuộc chiến giúp đỡ đồng minh chống xâm lược.

Đường Long bây giờ có chút buồn bức, nếu như không phải lần này khởi động kế hoạch cần mình bị thương ở lại nhà, mình sớm đã xung phong ra tiền tuyến cao nhất.

Đối với điểm này Đường Long cảm thấy rất là hối tiếc, vốn dĩ hắn muốn giống như lần trước tiên trảm hậu tấu đi rồi mới nói, nhưng bọn người Ưu Na quẳng một đống công việc cho hắn giải quyết, vây hắn ở hành tinh Trung Châu, khiến cho hắn bây giờ đành thông qua liên lạc để quan sát cuộc chiến đấu đầu tiên của chiến dịch lớn này.

Lúc Đường Long hưng phấn chờ đợi chiến đấu bắt đầu, một mật thám đột nhiên xuất hiện bên cạnh Đường Long báo cáo: “Chủ công, hành tinh Khiết Mục do đại tướng Mộ Kiệt Đặc khống chế, đã bị Đế quốc Hổ Kình thôn tính, đại tướng Mộ Kiệt Đặc và tất cả quan chức cấp cao, toàn bộ tử trận!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.