Tiên Quốc Đại Đế

Chương 234: Q.12 - Chương 234: Tướng Thần đột kích




Thậm chí, trong một thời gian rất dài Võ Chiếu đã xem thường Diêm Xuyên, mãi đến tận lúc Đại Trăn không ngừng quật khởi, Diêm Xuyên càng ngày càng mạnh.

Mỗi lần nhìn thấy Diêm Xuyên, thực lực của hắn đều không ngừng tăng vọt lên vô số lần. Mỗi lần gặp đều như vậy.

Cho tới bây giờ, Liên Thần kia vào Đại Chu, giống như vào chỗ không người. Thông Thiên giáo chủ mạnh nhất cũng phải thua ở trong tay hắn. Mà Đại Chu lại là sân nhà của mình.

Liên Thần cường hãn như vậy, bây giờ lại bị Diêm Xuyên cầm tù?

Đây là Diêm Xuyên tiến vào sân nhà Liên Thần, khuấy động khiến tất cả thế giới Đại Ác phải long trời lở đất.

Diêm Xuyên khuấy động một phen như vậy, Liên Thần lại thất bại. Hơn nữa còn là bị đánh bại hoàn toàn như vậy?

- Diêm Xuyên? Tần, Chí Tần, Thiên giới Đại Trăn?

Trong mắt Võ Chiếu nồng đậm vẻ đố kị.

Bắc Ngoại Châu, phía trước Trường Sinh Bất Tử Điện, Chung Sơn và Kiếm Ngạo nhìn về phía Diêm Xuyên.

- Ha ha ha ha, được!

Chung Sơn thở dài nói.

- Gần được!

Kiếm Ngạo cũng gật đầu một cái.

- Làm sao? Ngươi muốn khiêu chiến với Diêm Xuyên sao?

Chung Sơn cười nói.

- Ta còn kém một chút. Chờ ta đi mài trường kiếm, sau đó ta sẽ đi Hàm Dương khiêu chiến Diêm Xuyên!

Kiếm Ngạo trịnh trọng nói.

Chung Sơn nhìn Kiếm Ngạo, cuối cùng gật đầu một cái:

- Cũng tốt, ta chờ một trận chiến đấu kinh thế của các ngươi!

Kiếm Ngạo gật đầu một cái.

Hoàn Đông Bắc Châu, Đông Phương Bất Bại đứng ở trong đình, ánh mắt vượt qua các cương vực, trực tiếp nhìn chằm chặp vào vũ trụ trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên.

Đông Phương Bất Bại đứng chắp tay, nhìn Liên Thần không ngừng bị lòng bàn tay Diêm Xuyên làm hao mòn, chân mày hơi nhíu lại.

Mày hắn nhíu lại, dường như đang băn khoăn giữa hai lựa chọn.

- Ôi!

Đông Phương Bất Bại khe khẽ thở dài.

....

Nam Ngoại Châu, Diêm Xuyên ngân đồng tiêu hóa đại khí chi liên. Bên trên ba nghìn thiên đạo, một con mắt thật to tuy rằng không mở ra, nhưng ở gần đã có thể cảm nhận được lực lượng khủng bố.

Từng mảnh từng mảnh đại khí chi liên bị bóc ra, nhanh chóng bị ăn mòn.

Trong lòng bàn tay nhân thân Diêm Xuyên, Liên Thần đang lần lượt xông tới, nhưng cũng càng ngày càng suy yếu.

- A!

Liên Thần không cam lòng gào thét.

Nhìn chung sau khi bốn giới hợp nhất mỗi lần chiến đấu, Liên Thần bi ai phát hiện, mình hình như chính là nơi trút giận cho các cường giả trong thiên hạ vậy. Hết lần này tới lần khác đều bị đánh bại.

Từ Tướng Thần đến Hoàng Kim Đại Đế, từ Chung Sơn đến Phục Hy, mình luôn bị đánh bại. Cho dù là hiện tại đối mặt với Diêm Xuyên kẻ ngày xưa mình căn bản vẫn xem thường, mình cũng bị đánh bại hoàn toàn như vậy.

Cay đắng, không cam lòng, oán hận, nhưng tất cả lại không thể làm gì được.

Lực lượng dần dần biến mất.

Mà giờ phút này, sắc mặt cương thi Diêm Xuyên lại trầm xuống:

- Ừm?

Vù!

Cương thi Diêm Xuyên bước ra khỏi phạm vi ba nghìn thiên đạo, quay đầu nhìn về phía nam.

Phù phù! Phù phù!............

Tại các châu ở dương gian của thế giới Đại Ác, sau khi từng đợt hắc khí dày đặc lan tràn, mỗi tu giả đều mê man.

Số tu giả chìm vào mê man càng ngày càng nhiều.

Trong nháy mắt, hắc khi ùn ùn kéo đến, lan tràn khắp nơi.

- A, bên kia, bên kia thế nào?

- Tướng sĩ Đại Trăn ta, thế nào?

- Không tốt!

.........

......

...

Xung quanh vang lên vô số những tiếng kêu la. Nhưng tất cả đều không hề có ngoại lệ. Tất cả đều hôn mê chìm vào giấc ngủ.

- Đây là thi khí? Tướng Thần?

Sắc mặt cương thi Diêm Xuyên biến đổi.

Lúc này, âm khí màu đen kia đã lan tràn đến gần. Vô số tu giả nhanh chóng hôn mê.

- Phụ thân!

Minh Vương kêu to một tiếng.

Nhưng trong chớp mắt, Minh Vương cũng mê man.

- Meo!

- Phu quân!

Mặc Vũ Hề, Miêu Miêu, một đám ác ma đều mê man.

Tất cả Nam Ngoại Châu đều mê man. Các cường giả trong thiên hạ vốn cho rằng cuộc chiến đấu đã kết thúc, hiện tại lại lâm vào trong sự kinh ngạc.

Chuyện gì xảy ra vậy?

Âm khí màu đen xông thẳng đến chỗ của cương thi Diêm Xuyên.

Ầm!

Tế đàn Đại Đế đột nhiên phóng ra hào quang màu trắng, ngăn cản hắc khí.

Trong nháy mắt, trừ chiến trường nơi này ra, tất cả dương gian thế giới Đại Ác đều chìm vào trong hôn mê.

- Tướng Thần!

Cương thi Diêm Xuyên quát to một tiếng.

Ầm!

Giọng nói của cương thi Diêm Xuyên ầm ầm truyền khắp tất cả dương gian thế giới Đại Ác.

Ầm ầm ầm!

Phía xa, hắc khí cuồn cuộn. Trong hắc khí, Tướng Thần Đại Đế toàn thân mặc kim bào, chậm rãi đi ra.

- Quả nhiên là trẫm nhìn trúng người. Ngươi lại không có chuyện gì!

Tướng Thần Đại Đế đứng ở trong màn khói đen, khẽ mỉm cười nói.

Lúc này, tất cả người Đại Trăn ở trong thế giới Đại Ác đều đã chìm vào trong hôn mê.

Cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng nhìn Tướng Thần Đại Đế.

- Tướng Thần Đại Đế, ngươi nghĩ đến để hái trái sao?

Cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng nói.

Lúc này, Liên Thần đã bại trận. Thế giới Đại Ác vô cùng yếu. Đại Trăn phát lực, hoàn toàn có thể nuốt hết dương gian. Nhưng vào lúc này, Tướng Thần lại đến.

- Trẫm đến, thế giới Đại Ác là ta rồi!

Tướng Thần tự tin cười nói.

- Ngươi sao? Ta thấy ngươi vẫn ăn không vào đâu?

Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.

Tướng Thần tuy mạnh, nhưng thuộc hạ chỉ có bộ tộc Bàn Thạch là nhìn được. Nhưng số lượng người của bộ tộc Bàn Thạch lại quá ít.

Sau khi chiếm một mảnh lãnh thổ, không chỉ xem thực lực của từng cá nhân kiêu hùng, còn cần tới số lượng thuộc hạ khổng lồ đoàn kết chặt chẽ khống chế lòng dân.

Một mình Tướng Thần muốn nuốt hết cả thế giới Đại Ác sao? Theo Diêm Xuyên thấy, như thế vẫn chưa đủ hiện thực!

Cương thi Diêm Xuyên đạp trên tế đàn Đại Đế, lạnh lùng nhìn Tướng Thần phía đối diện!

Tướng Thần nắm chắc phần thắng, Diêm Xuyên lại không mảy may chịu nhường.

- Bành!

Một đôi cánh long cốt màu đen cực lớn ở phía sau lưng cương thi Diêm Xuyên được đẩy lên. Trong miệng phun răng nanh. Trên da phóng ra một tia hào quang mười chín màu.

Cương thi Diêm Xuyên với uy thế hung mãnh cuồn cuộn, xông thẳng về phía Tướng Thần.

Tướng Thần cũng hiểu rõ sự lợi hại của cương thi Diêm Xuyên.

- Bành!

Một đôi cánh kim sắc từ phía sau lưng Tướng Thần được đẩy lên. Trong miệng Tướng Thần cũng nhô lên răng nanh. Bộ dạng lộ ra hung quang. Trên da cũng phóng ra quang mang mười chín màu.

Thân thể của hai người, ngoại trừ màu sắc của cánh và hình dáng trên khuôn mặt, gần như giống nhau như đúc.

Ầm ầm ầm!

Từ dưới chân hai người, lệ khí cuồn cuộn xông thẳng ra khắp nơi.

Ầm!

Cương thi Diêm Xuyên đánh một quyền về phía Tướng Thần.

Không có đại đạo lực, chỉ là lực lượng thân thể thuần túy nhất.

Tướng Thần dường như cũng muốn thử thân thể của Diêm Xuyên vậy. Hắn cũng đánh tới một quyền.

- Đùng!

- Bành!

Hư không trong phạm vi năm trăm ngàn dặm nhất thời bị xé nát. Lực lượng mạnh mẽ, thuần túy là lực lượng thân thể hung mãnh xông tới.

Thậm chí tiếng nổ vang còn truyền khắp thiên hạ dương gian. Trong lòng vô số cường giả đều cảm thấy khiếp sợ.

- Thân thể quá cường hãn!

Tại Bắc Ngoại Châu, Chung Sơn trầm giọng nói.

Hoàn Đông Nam Châu, hai mắt Hoàng Kim Đại Đế thoáng nheo lại:

- Thân thể tướng thần?

Trùng kích cuồn cuộn bao phủ khắp nơi.

Cuối cùng sau một hồi tất cả đã hồi phục lại sự bình tĩnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.