Tiên Quốc Đại Đế

Chương 107: Q.11 - Chương 107: Hắn có sơ hở sao?




Một đao chém tới, Lam hoàn toàn không có ý định tránh né. Hắn bỗng nhiên đưa bàn tay phải ra.

Ầm!

Một đao của Hoàng chém tới Lam phát ra một tiếng va chạm cực lớn. Hư không xung quanh bỗng nhiên nổ nát một mảnh lớn.

- Meo!

Miêu Miêu cả kinh kêu lên.

Đã thấy giữa không trung, một tay Lam chộp vào bên trên lưỡi đao cương. Chết cũng không buông trước một đao cực kỳ kinh diễm của Hoàng.

- Cái gì?

Nhất thời, mọi người xung quanh sợ hãi kêu lên.

Nhạc nhi mở to mắt không thể tin tưởng. Phải biết rằng, lúc trước một đao của Hoàng đã giết chết mười tám con rối Đao Ma. Vừa nãy tu vi của nàng lại đột phá. Uy lực một đao của nàng hẳn càng mạnh hơn mới đúng. Không ngờ lại bị Lam dùng tay nắm lấy?

Vèo!

Điệp Hậu vỗ cánh một cái đến bên cạnh Diêm Xuyên.

- Diêm Xuyên, hắn là ai vậy?

Điệp Hậu cũng kinh ngạc nói.

- Đời thứ nhất của ta, Lam, thập nhị trọng thiên!

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Thập nhị trọng thiên? Không thể nào như vậy được!

Vẻ mặt Điệp Hậu không tin nói.

- Một chiêu này gọi là Vạn Từ Thủ! Có nhìn thấy lam quang trong tay Lam không?

Diêm Xuyên giải thích.

Các nữ tử nhìn lại. Bọn họ liền nhìn thấy một tay Lam cầm lấy đao cương của Hoàng, nhưng tay và đao cương dường như cách một tầng năng lượng màu xanh lam.

- Vạn Từ Thủ?

Ánh mắt Điệp Hậu vô cùng ngưng trọng.

- Thần thông mạnh nhất của Thú hệ kim chính là Từ lực này, cẩn thận!

Diêm Xuyên giải thích.

Cách đó không xa, một đao của Hoàng đã hoàn toàn thất bại.

Nàng nhất thời biến sắc. Đây là lần đầu tiên nàng bị một người dùng tay không tiếp được lưỡi đao của nàng như vậy. Đao cương đột nhiên xoay một cái, rút ra, nhanh chóng lại từ trên trời giáng xuống. Một đao chém về phía Lam.

Ầm!

Lam lại một tay tiếp được đao cương của Hoàng.

Hoàng có chút không tin tà, nhanh chóng xông lên trên, rút đao. Tiếp đó nàng lại nhanh chóng chém về phía Lam!

Ầm! Ầm! Ầm!.........

Tần suất cực kỳ nhanh. Hoàng chém xuống hết lần này tới lần khác. Nhưng lần nào cũng bị Lam dễ dàng cản lại.

- Hừ!

Lam hừ lạnh một tiếng.

Trong thời điểm Hoàng đang điên cuồng chém xuống, một tay còn lại của hắn đang rảnh lại hung hãn đánh một chưởng về phía Hoàng.

Hắn đánh ra một chưởng, không phải là chưởng cương mà một từ lực chưởng màu xanh lam.

Ầm!

Trong nháy mắt Hoàng bị đánh bay ra ngoài, ầm ầm đánh vỡ một phần núi sông, chôn sâu trong một đống đổ nát.

- Hoàng!

Nhạc nhi cả kinh kêu lên.

Lúc này Nhạc nhi thật sự sợ ngây người. Hoàng cường đại thế nào, bản thân Nhạc nhi đã từng lĩnh hội qua. Nhưng không ngờ dù vậy Hoàng vẫn không phải là đối thủ của Lam?

- Hiện tại, đến phiên các ngươi!

Lam lạnh lùng nhìn nhóm người Diêm Xuyên.

Sắc mặt Diêm Xuyên ngưng trọng. Miêu Miêu trợn trừng mắt.

Nhạc nhi hung hãn điều động ba nghìn thiên đạo.

Điệp Hậu phất tay áo. Trong lòng bàn tay nàng xuất một mộc trượng phát ra màu ô kim.

Bên trên mộc trượng tản mát ra một khí tức hùng hậu.

- A!

Phía xa từ trong đống đổ nát nơi Hoàng bị chôn sâu truyền ra một tiếng gầm với lệ ý trùng thiên

Một khí tức hung lệ từ trong đống đổ nát phát ra, hình thành một trận gió xoáy cường đại ầm ầm trùng kích vô số đất đá trong đống đổ nát. Đại địa bị thổi bằng.

Hoàng ở giữa cầm một thanh trường đao đứng dậy. Quanh thân nàng phát ra lệ khí trùng thiên. Thân thể nàng biến hình kịch liệt. Càng lúc nàng càng cao càng lớn lên.

Khuôn mặt dữ tợn của Hoàng dần dần biến đổi. Da dẻ nàng dường như bị hòa tan, lộ ra khuôn mặt màu đỏ sậm đầy bắp thịt, thật giống như ma quỷ.

Ầm!

Phía sau lưng Hoàng đột nhiên xuất hiện một đôi cánh. Trên cánh cũng máu thịt lẫn lộn, giống như bị lột da.

Toàn bộ da dẻ trên thân nàng đều đã bị hòa tan, lộ ra một thân thể đáng sợ khiến người ta cảm thấy cực kỳ sợ hãi.

Hàm răng của nàng cũng hóa thành răng cưa, thân cao dài đến mười mét.

Toàn thân không da, cao ba trượng, đầu lâu dữ tợn, mắt như chuông đồng. Răng như lưỡi cưa, cánh trên lưng đầy máu. Chính xác là một quái vật cực kỳ khủng bố.

Trong miệng còn phun ra nhiều làn khói xanh, giống như ma quỷ đến thế gian, cực kỳ đáng sợ.

Lệ khí quanh thân bành trướng tới mức trước nay chưa từng có. Còn có hắc phong vờn quanh Hoàng.

- Lực lượng này?

Điệp Hậu kinh ngạc nói.

- A!

Quái vật quát to một tiếng, lại xông về phía Lam.

- Chém!

Trong miệng giống như bộ răng cưa phát ra một tiếng gào thét. Đạo cương ầm ầm chém xuống còn mạnh hơn so với lúc trước mấy lần.

Ầm!

Một đao chém xuống, hư không nghiền nát hơn nửa. Lam lại đánh ra một chưởng.

Ầm!

Đao, chưởng va chạm vào nhau, lại khiến trường đao thất bại. Nhưng cánh tay phải của Lam lại thoáng biến hình dưới cự lực đó.

Nhưng bản thể của Lam là kim loại trạng thái lỏng, trong nháy mắt vết thương lại hồi phục.

- Được!

Miêu Miêu kích động nói.

Tuy rằng Hoàng biến thành quái vật, nhưng ít nhất có thể khiến Lam bị thương.

Ầm! Ầm!.........

Hoàng lại hung mãnh xung phong liều chết về phía Lam. Mỗi lần xông tới, thân thể Lam sẽ có một bộ phận nào đó bị cự lực đánh vào phải biến hình. Nhưng kim loại trạng thái lỏng vẫn giống như trước, trong chớp mắt đã hồi phục.

Xem tình huống này, dường như Hoàng đang chiếm vị trí thượng phong.

Lam, Miêu Miêu đêu thở phào một hơi.

Nhưng Diêm Xuyên lại tỏ ra cực kỳ ngưng trọng. Bởi vì Diêm Xuyên hiểu rõ, Lam cũng sẽ biến thân.

Quả nhiên không lâu sau, thân hình Lam chậm rãi biến hóa, dần dần hóa thành một người khổng lồ bằng kim loại màu bạc cao ba trượng.

Ầm!

Khi đối mặt với lực trùng kích của Hoàng, hắn đã trở nên thành thạo hơn. Hơn nữa, hắn lần lượt phản kích lại khiến Hoàng chật vật một hồi.

- Cái gì? Diêm Xuyên, kiếp trước của ngươi mạnh như thế nào?

Điệp Hậu nhíu mày nhìn về phía Diêm Xuyên.

- Đó là đời thứ nhất của ta. Hoàng không kiên trì được bao lâu. Cho dù nàng biến thân cũng vậy thôi. Điệp Hậu, nếu không muốn chết, lập tức đi giúp Hoàng, cùng vây giết Lam!

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

Sắc mặt Điệp Hậu khó coi nhìn Diêm Xuyên, cuối cùng hít sâu một cái, đạp không xông thẳng tới.

Ầm!

Mộc trượng ô kim trong tay nàng ầm ầm đập về phía Lam.

Trong lúc nhất thời, Lam độc chiến với hai đại cường giả tuyệt thế.

- Ta cũng đi bảo hộ Hoàng!

Nhạc nhi nói.

Nói xong, nàng điều động ba nghìn thiên đạo, quấy rầy Lam từ phía xa.

Ba đại cường giả tuyệt thế bao vây tấn công Lam.

Trong lúc nhất thời, xung quanh Sở Giang Điện nổi lên những tiếng nổ vang. Thiên địa hết sức hỗn loạn.

- Meo, Diêm Xuyên, ngươi mau dùng táng thiên đồng quan nhốt hắn vào đi?

Miêu Miêu nói.

- Lam là do đại đạo Minh Hà tạo ra, không phải là do thập điện đại trận tạo ra. Táng thiên đồng quan không có tác dụng gì đối với hắn. Huống hồ, chín cái táng thiên đồng quan còn chưa thể tập hợp đủ, căn bản không làm gì được Lam!

Diêm Xuyên lắc đầu một cái.

- Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta cùng đi tới hỗ trợ đi!

Miêu Miêu nói.

Diêm Xuyên nhìn chiến trường phía xa, lắc đầu một cái:

- Không. Hôm nay, ta còn chưa phải là đối thủ của hắn! Ta đi tới cũng không có tác dụng!

- Meo?

Vẻ mặt Miêu Miêu lo lắng.

- Nhưng không hẳn, ai bảo ta hiểu rõ đối với Lam như vậy!

Hai mắt Diêm Xuyên thoáng nheo lại.

- Hắn có sơ hở sao?

Ánh mắt Miêu Miêu sáng ngời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.